Chương 137
Thân thể mềm mại của Đường Đường run lên, đôi mắt xinh đẹp trừng lớn, không tin tưởng được nhìn Dương Tiêu.
Cô nhớ rõ ràng, người đặt tiệc ở khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo là tiêu vương tử thôi sáo, nam thần trong lòng cô.
Chẳng lẽ nam thần trong lòng mình chính là anh rẻ phế vật trước mặt mình?
Không có thể nào! Tuyệt đối không có khả năng!
Đường Đường khịt mũi coi thường, mắt lạnh nhìn Dương Tiêu: “Phế vật, chuyện cười này của anh không buồn cười chút nào.”
Dương Tiêu chính là phế vật danh tiếng ngời người, sao có thể là tiêu vương tử thổi sáo chú!
Hơn nữa, tháng này khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo đã tổ chức một bữa tiệc lớn, tổ chức lần nữa cần chỉ trả tiền thù lao gấp mười lần, ước chừng nó khoảng ba chục triệu khổng lồ.
Với số tiền ba chục triệu khổng lồ, Đường Đường chỉ có thể ngắng đầu nhìn lên. Cô ấy căn bản không tin tên phế vật Dương Tiêu này có thể có ba chục triệu.
Nếu thật sự có ba chục triệu, tên phế vật này sao phải ẳn nhẫn ở nhà họ Đường năm năm?
Sau khi phân tích kỹ càng, Đường Đường cho rằng Dương Tiêu đang nói đùa với mình.
“Anh không có nói đùa!” Dương Tiêu vô cùng trịnh trọng, im lặng một chút rồi Dương Tiêu nói tiếp: “Anh biết anh nói em khó có thể tin được nhưng nếu em hoàn toàn không tin có thể cùng anh đi nghiệm chứng. Nếu anh nói dối, anh mặc kệ em xử trí.”
“Thật không? Phé vật, cẩn thận anh thổi phồng bản thân, tự vả mặt của mình.” Vẻ mặt Đường Đường nghi ngờ.
Dương Tiêu hiểu rõ Đường Đường chắc chắn không tin, anh bắt một chiếc xe taxi, lập tức xuất phát đi đến khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo.
Xuống xe, Dương Tiêu lập tức đi đến trước cửa khách sạn lớn.
“Giả vò! Anh tiếp tục giả vờ đi!” Đường Đường không ngừng cười lạnh.
Đánh chết cô cũng không tin Dương Tiêu đặt tiệc ở khách sạn này, không tin Dương Tiêu chính là tiểu vương tử thổi sáo, nam thần của cô.
Lập tức đi đến cổng lớn, Đường Đường hoàn toàn luống cuống. Đây chính là nơi cực kỳ xa hoa của thành phố Trung Nguyên, cô không có tiền tiền vào đây tiêu phí.
Nếu lát nữa Dương Tiêu thật sự là khoác lác, bị người đuổi ra ngoài, hai người bọn họ có thể mất mặt lớn.
Nhìn thấy Dương Tiêu chưa dừng bước, Đường Đường luống cuống. Cô ấy vội vàng nói: “Phế vật, đủ rồi. Anh còn muốn tôi và anh mắt mặt cùng nhau sao?”
“Mất mặt? Tại sao phải mất mặt? Đi thôi!” Dương Tiêu ngắn ra, quay đầu nói với Đường Đường.
Đường Đường tức giận dậm chân: “Anh còn giả vờ đúng không? Dương Tiêu, trước kia tôi còn thấy anh thành thật, không nghĩ đến anh lại hư vinh như thế. Đây là nơi anh đến được sao?”
Đường Đường cho rằng Dương Tiêu bị lòng hư vinh quấy phá, có ý nâng giá trị con người mình lên. Anh cho rằng anh như thế tôi sẽ để mắt đến anh sao?
Ngay vào giờ phút này, giám đốc tiền sảnh khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo cười ngâm ngâm, vẻ mặt tôn kính ra đón chào: “Ôi, trời ơi. Tại sao ngài Dương lại đến đây?”
Cái gì!
Nhìn thấy nụ cười trên mặt giám đốc tiền sảnh như cúc non nở rộ, đôi mắt xinh đẹp của Đường Đường dại ra.
Chẳng lẽ tên phế vật Dương Tiêu này thật sự là tiểu vương tử thổi sáo?
Anh rễ chính là nam thần trong lòng mình?
Đường Đường tức giận dậm chân: “Anh còn giả vờ đúng không? Dương Tiêu, trước kia tôi còn thấy anh thành thật, không nghĩ đến anh lại hư vinh như thế. Đây là nơi anh đến được sao?”
Đường Đường cho rằng Dương Tiêu bị lòng hư vinh quấy phá, có ý nâng giá trị con người mình lên. Anh cho rằng anh như thế tôi sẽ để mắt đến anh sao?
Ngay vào giờ phút này, giám đốc tiền sảnh khách sạn lớn Thiên Đường Mộng Ảo cười ngâm ngâm, vẻ mặt tôn kính ra đón chào: “Ôi, trời ơi. Tại sao ngài Dương lại đến đây?”
Cái gì!
Nhìn thấy nụ cười trên mặt giám đốc tiền sảnh như cúc non nở rộ, đôi mắt xinh đẹp của Đường Đường dại ra.
Chẳng lẽ tên phế vật Dương Tiêu này thật sự là tiểu vương tử thổi sáo?
Anh rễ chính là nam thần trong lòng mình?
/1174
|