Chương 301
Vương Thiên Long vậy mà lại có hứng thú lên tiếng hỏi: “Không biết người anh em Đường Hạo hôm nay đến tìm đại ca có việc gì cần đại ca ra mặt xử lý hay không?”
Hắn dù sao cũng là đại nhân vật của vùng đất xám, lời nói trước nay luôn trực tiếp, không thích quanh co lòng vòng.
Đường Hạo khó nhịn nuốt một ngụm nước miếng, căng thẳng nói: “Hôm nay tiểu đệ đến đây mục đích chính là muốn Thiên Long đại ca giúp em cướp đơn hàng do Đường Gia vận chuyển, Đường Gia chúng em tình nguyện trả hai triệu tiền thù lao.”
*Ò?” Vương Thiên Long kinh ngạc nói.
Cướp dược liệu của Đường Gia? Đây được xem là thao tác gì chứ?
Nếu như Đường Hạo muốn cướp dược liệu của người khác, như vậy cũng không khó lý giải, nhưng cướp dược liệu của công ty nhà mình, điều này khiến cho Vương Thiên Long có chút khó hiểu.
Đường Hạo chỉ đành căng da đầu năm năm rõ mười đem mọi chuyện giải thích một phen.
Sau khi nghe xong, Vương Thiên Long kinh ngạc thốt lên: “Chỉ đơn giản như vậy?”
Đường Hạo căn bản không hề tiết lộ người phía sau chống lưng cho Đường Mộc Tuyết chính là đại nhân vật Lý Thần Chiến, bởi vì nếu như hắn nói ra, e rằng tiền thù lao không đơn giản chỉ là hai triệu đâu.
“Đúng, chính là đơn giản như vậy, cho nên Thiên Long đại ca, chuyện này phải nhờ vả anh rồi!” Đường Hạo trịnh trọng nói.
Vương Thiên Long híp mắt xoa cằm, không ngừng suy nghĩ xem xét.
Nếu như chỉ đi cướp dược liệu Đường Gia giao cho Đông Hải Lý Gia, chuyện này đối với hắn mà nói không có gì đơn giản hơn.
Đến mức chuyện này đối với hắn mà nói căn bản không xem là chuyện gì, chỉ cần ra lệnh cho các anh em bên dưới liền lập tức xử lý được.
Hai triệu của Đường Gia không lẽ lại dễ kiếm như vậy hay sao?
Chuyện bất thường như vậy nhất định có điều bất thường, nhiều năm sống ở vùng đất xám, Vương Thiên Long làm bắt kỳ chuyện gì cũng vô cùng cần trọng.
Dù sao, làm ngành này của hắn, vẫn nên cần thận biết chú ý thì sẽ giữ được thuyền đến vạn năm. Tỉ mỉ suy xét vòng quen biết của Đường Gia, giống như cũng không quen biết nhân vật lớn nào.
Mặc dù việc này chỉ là cướp đơn hàng Đường Gia giao đến cho Đông Hải Lý Gia, hơn nữa Đông Hải Lý Gia chính là đệ nhất thế gia ở Đông Hải.
Nhưng Vương Thiên Long quả thực không đem Đông Hải Lý Gia xem vào mắt.
Đông Hải Lý Gia dù sao cũng ở khu vực Đông Hải, núi cao hoàng đế ở xa, dù cho Đông Hải Lý Gia có năng lực thông thiên, cũng không thể vươn tay đến thành phố Trung Nguyên.
Nhìn dáng vẻ do dự không quyết của Vương Thiên Long, Đường Hạo liên tục nói: “Thiên Long đại ca, em cùng Đường Mộc Tuyết dù sao cũng là người Đường Gia, hiện tại sức ảnh hưởng của Đường Mộc Tuyết ở công ty càng ngày càng lón, đây cũng là việc em cùng bà nội không muốn nhìn thấy nhát, em như thế nào cũng là cháu nội ruột của bà nội, bà nội nhất định sẽ đứng về phía em.”
Vương Thiên Long không hề có phản bác, hắn biết rằng Đường Hạo chính là cháu nội ruột của Đường lão thái thái.
Trong ấn tượng của Vương Thiên Long, Đường lão thái thái cũng không phải là loại người lương thiện gì, nếu như để bà ta lựa chọn, nhất định sẽ bảo vệ cháu ruột của mình, mà không phải Đường Mộc Tuyết.
Đường Hạo tiếp tục nói: “Đông Hải Lý Gia chỉ là bên hợp tác, dù cho Thiên Long đại ca cướp đơn hàng dược liệu này, Đông Hải Lý Gia dù cho muốn gây phiền phức cũng chỉ có thể đến tìm Đường Gia chúng em, nhất định sẽ không gây phiền phức cho Thiên Long đại ca, điểm này Thiên Long đại ca có thể hoàn toàn yên tâm.”
Suy nghĩ một lát, Vương Thiên Long nhìn sang Đường Hạo trầm giọng nói: “Đơn hàng này các người đến cuối cùng tính xử lý như thế nào?”
Quan sát thấy Vương Thiên Long đã có hứng thú với chuyện này, Đường Hạo có chút bất ngờ nói: “Rất đơn giản, chính là khi Đường Mộc Tuyết đến đòi lại, Thiên Long đại ca nhất quyết không đưa, đợi đến khi tiểu đệ đến tìm, đại ca liền đem số hàng ấy trả lại cho tiêu đệ là được; như vậy trước mặt đám người dòng chính Đường Gia cũng dễ ra uy, càng chứng tỏ năng lực của bản thân.”
Vương Thiên Long tất nhiên hiểu rõ chút tâm tư này của Đường Hạo, chuyện này đối với hắn mà nói căn bản chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi.
Trầm mặc trong phút chốc, khuôn mặt Vương Thiên Long tràn ngập nét khinh nhòn: “Được! Chuyện này đại ca có thể giúp em, nhưng em cũng phải giúp anh làm một chuyện!”
“Có việc gì? Thiên Long đại ca cứ trực tiếp nói đừng ngại!” trên khuôn mặt Đường Hạo tràn ngập nét cười đắc ý vì việc đã thành.
Chỉ cần không xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn, đến lúc đó Đường Mộc Tuyết vì chuyện này mà thất nghiệp sau đó bị Đường lão thái thái khai trừ, còn bản thân hắn tìm lại được dược liệu, cũng có thể tìm lại chút uy tín, nhất cử lưỡng tiện.
Vương Thiên Long liếm môi, xoa hai bàn tay châm chọc nói: “Anh đây chính là muốn chú em mang Đường Mộc Tuyết đến đây, đêm nay đại ca muốn nếm thử tư vị quyến rũ của Trung Nguyên đệ nhất mỹ nhân.”
Nghĩ đến việc có thể đem Đường Mộc Tuyết Trung Nguyên đệ nhất mỹ nhân đè dưới thân, Vương Thiên Long không nhịn ; được miệng khô lưỡi rát, trong mắt lộ vẻ hung ác như loài sói.
/1174
|