“ Ngươi…… Ngươi không biết xấu hổ! Buông tay!”
Bảo Oa đang ở sinh khí, làm sao có tâm tình cùng hắn triền miên?
Tức giận đến nổi trận lôi đình, Bảo Oa giãy giụa càng dữ dội, động tác cũng càng kịch liệt .
“ Nàng hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy, thời điểm ta xuất môn, nàng không phải vẫn còn rất tốt sao? Không đến nửa ngày, tính tình của nàng vì sao lại đại biến như vậy?”
Kích Liên Thiên thật sự là khó hiểu, đêm qua còn là một tiểu cô nương ôn thuần, nũng nịu dựa vào trong lòng hắn, hiện tại là làm sao vậy?
Bất quá hành vi của nàng chẳng những không đem dục hỏa trong lòng hắn tiêu trừ, ngược lại càng cổ vũ cho hỏa diễm thiêu đốt, lạo nhạo bừng bừng trong người Kích Thiên Liên.
Cọ xát không ngừng làm hạ thân bừng bừng phấn chấn, căng tức đến phát đau, vì thế hắn nhịn không được, một tay hoàn trụ nàng, một tay luồn vào trong y phục Bảo Oa, đại chưởng to lớn bao lấy vùng đẫy đà của nàng, miết nhẹ lên đỉnh nhũ hoa mẫn cảm
“ Bảo Oa, ta thật muốn nàng……”
“ Ngươi muốn, ta phải chiều sao? Nữ nhân yêu thích ngươi nhiều như vậy, ngươi đi tìm các nàng nha!”
Bảo Oa chung quy đem tức giận trong lòng tự nhiên nói ra, hai tay nhỏ bé liều mình muốn đem bàn tay không an phận đang đùa giỡn trên ngực đánh rớt ra.
Này vừa nghe, Kích Liên Thiên đầu óc thông minh suy nghĩ một chút, liền hiểu được Bảo Oa rốt cuộc vì cái gì sinh khí .
Ở Linh Lang tộc, hắn có bao nhiêu cô nương hoan nghênh, hắn là có thể tự mình hiểu lấy. Từ khi hắn còn nhỏ, oanh yến ríu rít theo sau, muốn cùng hắn học cùng một thư đường đã không ít, sau khi thành niên, các bóng hồng e lệ, lẽo đẽo sau lưng càng không phải bàn.
Hắn đã có thói quen sống trong ánh mắt ngưỡng mộ của các nàng, biểu tình như là đương nhiên, nhưng chưa bao giờ đối với các nàng khinh bạc hay hưởng ứng.
Hắn là một người rất có nguyên tắc, không phải nữ nhân hắn thích, hắn tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc.
Cho nên hắn biết rõ Vân Lai cam tâm tình nguyện ở lại đây làm một nha hoàn là vì thích hắn, nhưng hắn cũng không cho rằng lưu nàng ở trong phủ hầu hạ sẽ phát sinh chuyện gì phiền phức, bởi vì hắn đối chính mình rất tin tưởng, người bên ngoài đối hắn là không có khả năng ảnh hưởng.
Bất quá, hắn thật ra đã xem nhẹ Bảo Oa, hắn không nghĩ tới, chỉ mới một buổi sáng, nàng liền nhìn ra tâm tư của Vân Lai, cũng giải quyết xong tiểu nhân vật này mà không để lại chút vướng bận.
Nhưng nàng hiện tại sinh khí là vì vừa rồi hắn cười cười nói nói, dây dưa ám muội với mỹ nhân ở đằng kia, chứ không phải vì Vân Lai như trong lòng hắn suy nghĩ a!
Bất quá, Kích Liên Thiên chỉ là nghĩ đến Bảo Oa vì hắn mà ăn dấm chua, trong lòng khả cao hứng, ngược lại nở nụ cười ngọt ngào. “ Bảo Oa, nàng đang ăn giấm chua sao?”
“ Ăn cái đầu quỉ của ngươi!”
Bảo Oa vừa nghe Kích Liên Thiên trong lời nói mang theo ý cười, khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đỏ bừng, lại không cam chịu thừa nhận tâm ý đã bị hắn nhìn thấu.
“Ta không có đầu quỷ để cho nàng ăn, bất quá nếu nàng thật muốn “ăn”, ta cũng nguyện ý phối hợp !” Kích Liên Thiên nghe được Bảo Oa đáng yêu trả lời, cười đến thật lớn tiếng.
Sau đó lập tức đem miệng ghé vào bên tai nàng, ngậm lấy vành tai xinh xắn của nàng, sau đó hắn tinh tường nhận thấy da thịt tuyết trắng của nàng đỏ bừng một mảnh.
Mà da thịt phấn nộn trong lòng hắn, sau lời nói đầy ần ý kia lại tăng thêm mấy độ, cả người nàng hồng nhuận, có thể biết nàng có bao nhiêu thẹn thùng a.
“ Không biết xấu hổ! Sắc lang! Ngay cả lời nói như vậy ngươi cũng nói ra được? Đồ sắc lang không biết xấu hổ, còn không mau đem tay của ngươi ra ngoài!”
Bảo Oa nghe được lời nói của Kích Liên Thiên, chẳng những mặt đỏ, liền ngay cả thân mình đều khô nóng đứng lên, hơn nữa hắn còn làm càn, động tác cũng kiên trì, không chịu buông ra, làm nàng tức giận đến dậm chân.
Bàn tay vẫn không ngừng xoa nắn đỉnh hoa mềm mại, Kích Liên Thiên nghe được nàng hổn hển mắng, bất giác bật cười.
“ Nàng hiện tại mắng, ta thực cảm thấy rất quen tai!”
Hắn cười khẽ hai tiếng, sau đó đem miệng khéo léo để sát vào bên tai nàng, nói : “khó trách ta thường nghe ta đại tẩu mắng đại ca của ta như vậy, đại ca của ta lại cũng chưa từng vì thế mà sinh khí, mà còn có cảm giác thật hưng phấn nha! Nhưng mà, nàng không nghĩ tới, ta vốn chính là Ngân lang sao? Bảo ta sắc lang, ta vốn không thể phản bác……”
Tình nhân đấu võ mồm, thật đúng thú vị a!
Dứt lời, Kích Liên Thiên cố ý trước sau hoạt động, bàn tay chế trụ eo nhỏ trượt xuống cặp mông tròn lẳng, nhẹ nhàng trượt vào giữa hai chân, ngón giữa tà ác khiêu khích mật động. Bàn tay đang bao phủ tuyết lê cũng gia tăng chút lực đạo, ra sức xoa nắn, hai ngón tay kẹp lấy đỉnh phong sơn se sắt, lập tức nghe được Bảo Oa trong miệng dật ra tiếng rên rỉ, kìm lòng không đậu…
“ Ân ách……”
Chết tiệt, nàng liền như vậy vô dụng sao? Nhưng toàn thân nàng bây giờ đều khô nóng, suy nhuyễn vô lực, bàn tay rắn chắc của hắn còn luồn xuống giữa hai chân nàng, làm chân nàng muốn chạm đất cũng không được.
Vừa nghe thanh âm làm cho người khác mặt đỏ tim đập từ chính miệng mình thoát ra, Bảo Oa tức giận, xấu hổ đến cùng cực, lập tức dùng răng cắn chặt môi dưới, ngăn cản chính mình tiếp tục rên rỉ thành tiếng vì động tác khiêu khích của hắn.
Nàng cũng chưa quên nàng còn đang rất tức giận đâu!
“Nàng đừng tức giận như vậy, nữ nhân thích ta quả thật không ít, nhưng ta đối với các nàng một chút hứng thú đều không có, như là Vân Lai……” Kích Liên Thiên nhẹ giọng nói: “ tuy rằng ta giữ nàng ấy trong Ngân Tinh lâu là ta sai, nhưng chỉ cần ta không có hưởng ứng, nàng ta có làm gì cũng là vô dụng không phải sao?”
Ngay sau đó hắn còn nói thêm:“ Làm ta động tâm, làm ta muốn dùng cả đời để hảo hảo yêu thương, chỉ có một, là tiểu Bảo Oa mà thôi…” (TN: mật ngọt chết người)
Hắn một bên hướng nàng thông báo, một bên dùng bạc thần ấn xuống da thịt tuyết trắng vô số những nụ hôn cháy bỏng.
Nàng sinh khí của nàng, hắn nhưng không cho nàng kháng cự nhiệt tình của hắn.
Không để ý tới giãy dụa của nàng, bàn tay to nhất xả, đem vạt áo của nàng kéo rớt ra hai bên, không chút khách khí đem cái yếm đỏ tươi đang bao phủ lấy vùng đầy đặn quẳng ra, làm cho hai ngực đẫy đà của nàng hoàn toàn trần trụi.
“ Bảo Oa, nàng hảo nhuyễn……”đùa bỡn nàng, đồng thời, hắn dùng đầu lưỡi liếm mút, ngậm lấy một bên đỉnh hoa, lại dùng đầu lưỡi khiêu khích, tra tấn nàng.
“ Ai nói với ngươi là Vân Lai ? Nàng bất quá chỉ là một tiểu lang tầm thường, ta mới không đem nàng để vào trong mắt đâu! Ngươi đừng giả bộ, tưởng lấy nàng đánh lạc hướng ta! Ngươi nói, mỹ nhân vừa mới cùng ngươi cười cười nói nói, động tác thân mật là ai? Ngươi cùng nàng có phải là tình nhân hay không?”
Bảo Oa tuy rằng bởi vì Kích Liên Thiên nói lời đường mật mà tâm trạng có tốt lên một chút, nhưng trong đầu lại vẫn là nhớ rõ mỹ nhân xinh đẹp vừa rồi cùng hắn dây dưa một chỗ, không khỏi tức giận mà tra hỏi.
Kích Liên Thiên sợ run một chút, “ Vưu Na?”
Không nghĩ tới vừa nhắc đến nữ nhân kia, tất cả động tác của hắn đều ngừng lại, làm cho nàng lại nghĩ đến bọn họ thật sự không thể là quan hệ bình thường, chẳng lẽ để nàng đoán trúng… nổi trận lôi đình, chân nhất đá, hung hăng đạp hắn một cước, làm hắn không phòng bị lãnh trọn một cước, đau đớn hô to.
“ Ôi!” Bảo Oa lần này đã thực sự nổi giận, lực đạo xuống tay quả thật là không lưu tình, Kích Liên Thiên đau đến độ mặt mày đều nhăn lại. Nhưng hắn biết nàng vẫn chưa hả giận, nên vẫn chưa chịu buông nàng ra.
Trên đùi còn đau đớn, hắn liền nhanh làm sáng tỏ, giải thích cùng nàng: “Tiểu cọp mẹ, nàng đừng hiểu lầm, đem ta cùng Vưu Na gộp cùng một chỗ, đừng nói chúng ta từ trước đã không có tình ý, bây giờ, nàng còn là người yêu của Bàn Tử Cương, ta nào dám động nàng nha?”
Lời nói này thành công đem Bảo Oa không ngừng vặn vẹo ở trong lòng hắn rốt cục cũng chịu an phận một chút .
Khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận nhất thời biến mất vô tung, nàng quay đầu, đi đến xem hắn, liếc mắt một cái, “ Thật sự? Ngươi đừng nghĩ đem hắn ra làm bia đỡ, ứng phó ta, về sau nếu để ta biết được sự thật là ngươi lừa dối ta, đừng trách ta xuống tay vô tình !”
Cơ hội ở trước mắt, thông minh như hắn như thế nào buông tha? Hắn lập tức cúi đầu, ấn xuống đôi môi mềm mại như cánh hoa một nụ hôn. “Ta cũng đâu có ngốc như vậy? Sau này nàng nhất định sẽ sớm gặp lại bọn họ, hiện tại nói dối, tương lai không phải cũng bị vạch trần? Ta nào dám?”
“A…… Chán ghét, tránh ra!” nàng thẹn thùng đánh lên bàn tay lại bắt đầu không yên của hắn.
Nữ nhân trong thiên hạ vốn yêu bằng tai, nàng vốn đã yêu thích hắn, tâm đã sớm thuộc về hắn, lời giải thích của hắn nàng nguyện tin tưởng, nội tâm lo lắng được hắn làm cho binh ổn trở lại, cả người liền hữu nhuyễn vô lực, buông lỏng cùng hắn trầm luân…
Nàng mẫn cảm, thật không chịu nổi khiêu khích của hắn, hai viên bội lôi trước ngực đều bị hắn se sắt, nhũ thượng truyền ra một chút khoái cảm đau đớn làm cho nàng không khỏi tự mấp máy môi, mắt nhi giống con mèo nhỏ phong tình, tiếng ưm ngọt ngào trong miệng phát ra.
Hai chân như nhũn ra, như chống đỡ không được sức nặng của bản thân mà run rẩy, Kích Liên Thiên thừa cơ đem nàng ôm lấy, một mặt cúi đầu hôn nàng, một mặt di động cước bộ, hướng rừng sâu tiến đến.
「 ngô……」
Cái lưỡi nóng ấm, thô ráp của hắn không ngừng cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương mềm mại của nàng, triền miên dây dưa, ra sức hôn liếm, mút mát hai cánh môi, như là đang thưởng thức một trân phẩm trong thiên hạ, tận hưởng tư vị ngọt ngào chỉ có ở nàng.
Cũng không biết đi tới địa phương nào, bỗng nhiên, hắn đem cánh tay đang ôm lấy nàng buông lỏng……
Bảo Oa đang ở thời điểm ý loạn tình mê, hoàn toàn trở tay không kịp, từ trong lòng Kích Liên Thiên rớt đi xuống, “ A……” nàng sợ tới mức kinh thanh thét chói tai, trong mắt chỉ có thể nhìn Kích Liên Thiên trên mặt tràn ngập ý cười cùng nàng rơi xuống.
Ngay tại lúc nàng đang sợ hãi đau đớn truyền đến làm cho toàn thân buộc chặt thì cả người ngã tiến vào phía trên một đòan vật thể mềm mại như như tơ, có cảm giác bồng bềnh như mây.
Nàng còn không kịp phản ứng, cũng muốn làm rõ tình hình đang diễn ra, thì bên tai lại vang đến tiếng cười trầm thấp của Kích Thiên Liên, rồi cả người lại cảm nhận được sức nặng của hắn đang đè trên mình.
Tình huống bất ngờ, diễn biến quá nhanh, làm nàng chỉ có thể ngay ngốc nhìn Kích Liên Thiên đang ha ha cười lớn.
Nàng đem tầm mắt từ trên mặt hắn di dời, cũng bất chấp hắn lấy tư thế cực thân mật mà ngã vào trên người nàng, một đôi mắt tò mò nhìn về phía vật thể bông xốp, mềm mịn phía dưới thân.
“ Liên lang, đây là cái gì?”
Nàng muốn ngồi dậy, nhưng bởi vì hắn áp chế mà hoàn toàn không thể nhúc nhích, hiện tại nàng chẳng những hoàn toàn quên mất mới vừa rồi quát lên điên cuồng, cảm giác khó chịu khi ăn giấm chua, cũng không tính toán, so đo hành vi của hắn làm nàng kinh sợ, chớp mắt to yêu kiều, hỏi Kích Liên Thiên trên mặt ý cười còn chưa giảm.
“ Chúng ta đang nằm ở giữa tâm của Bá vương Phù Liên Hoa, thoải mái không?”(phù liên hoa:hoa sen)
Kích Liên Thiên trong mắt ý cười cũng không phải bởi vì Bảo Oa trên mặt là ngạc nhiên thích thú, mà là bởi vì nàng hoàn toàn không phát giác váy của nàng đã muốn bị hắn hất ngược đến lưng, hắn xuống liền chớp thời cơ mà “xuống tay”……
“ Ân, thoải mái, này rốt cuộc là…… A!” ngây ngốc trả lời, Bảo Oa bỗng nhiên nhuyễn thanh.
Nàng không biết thừ lúc nào, bàn tay to của hắn đã kéo xuống tiết khố của nàng, chạm đến mật động, tách hai cánh hoa thịt, ngón giữa tà ác trêu chọc bên ngoài đường hầm bí mật, như tiến vào lại chỉ ở bên ngoài huyệt khẩu.
Trên mặt ý cười càng sâu, ái tình như nước, hắn cũng chưa chịu xâm nhập nàng, ngón tay cứ trêu đùa, tra tấn nàng, khẽ vào rồi lại gấp rút đi ra, chơi đùa hai cánh hoa đã sung huyết, làm nàng không khỏi bật ra tê thanh.
“ A…… Ân a…… Liên lang, chàng thật hư hỏng……”
Cái loại này như là một loại tra tấn ngọt ngào, đốt lên dục hỏa trong nàng, càng cháy càng lớn, hoa huyệt không ngừng mâp máy, chờ đợi nam tính lấp đầy, thỏa mãn khát vọng của nàng.
Ngón tay trêu đùa hoa huyệt, xuân thủy vì động tình mà trào ra không ngừng, ướt đẫm ngón tay hắn, ngay cả bàn tay cũng là một mảnh lầy lội.
Nhìn nàng xinh đẹp quyến rũ, nhan sắc mỹ lệ, giờ phút này vì động tình mà càng thêm mê người, khuynh đảo chúng sinh, mị hoặc thiên hạ…
“ Bảo Oa, làm cho ta xem nàng có bao nhiêu nhiệt tình……”
“ Liên lang?” nàng mở mắt hạnh đang mê loạn, cảm thấy lời nói của hắn thật khó hiểu.
Hắn đứng thẳng dậy, đem bàn tay to rút ra, tình ý đang lúc cao trào lại bị gián đoạn, Bảo Oa mờ mịt, nhìn Kích Liên Thiên dừng lại động tác, nũng nịu khinh hỏi:” Liên lang, chàng làm sao vậy? Vì cái gì không tiếp tục?”
Nàng hoàn toàn khó hiểu hành vi của hắn……
Kích Liên Thiên nghe được Bảo Oa nũng nịu mềm giọng, lửa nóng trong mắt tạm thời di dời khỏi hai chân nàng, lại chăm chú nhìn về đôi gò bồng đảo tuyết trắng trần trụi.
Nhìn chúng nó theo hô hấp không còn bình ổn của nàng mà cao thấp phập phồng, hai đỉnh nhủ hoa như hai quả mật đào chin mọng khêu gợi hắn đến hái xuống, tay hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên sườn của nàng, thanh âm khàn khàn
“Ngoan, Bảo Oa, nâng mông của nàng lên……”
Hiểu được ý đồ của hắn, Bảo Oa không ngừng tản mát ra chờ mong cùng hưng phấn, phối hợp nâng người, làm cho hắn thay nàng đem tiết khố cởi xuống, làm cho mật động của nàng hoàn toàn trần trụi, hiện ra mãnh liệt trước mắt hắn.
Nàng cũng không chút nào ngượng ngùng, ở dưới ánh nhín chăm chú, đầy lửa nóng của hắn, nhẹ nhàng tách hai chân, dang rộng đón chờ.
“ Đúng rồi, chính là như vậy, mở chân của nàng ra…… Bảo Oa, hoa nhi của nàng đẹp quá……”
Chỗ giao triền giữa hai chân nàng ướt đẫm xuân thủy, tỏa ra một mùi hương động tình mê người, hai cánh hoa e lệ vì ánh nhìn chăm chú của hắn mà hơi khép lại…
“ Liên lang, đừng ép buộc ta……” nàng bức thiết, đang rất cần hắn an ủi, không chút nào e lệ mở miệng thúc giục Kích Liên Thiên đang chỉ lo thưởng thức của nàng.
Nàng duy trì tư thế hai chân dang rộng, lấy tay chống đở thân mình ngồi dậy, tay nhỏ bé kéo lấy bàn tay to của hắn, đặt vào vùng mềm mịn của nàng…
Đợi cho những ngón tay thô của hắn chạm vào những cánh hoa no mịn, mẫn cảm, đã ướt đẫm yêu dịch, nàng nhịn không được mà nũng nịu , “ Nơi này của người ta thật là khó chịu, ngươi giúp ta……”
Nàng lại đem một bàn tay của hắn đặt lên vùng ngực sữa trắng mịn, căng tròn, chủ động nắm vào, cho hắn cảm nhận sự mềm mại, đôi môi đỏ mộng lại tiến về phía trước, đầu lưỡi hồng xinh khẽ liếm lên cánh môi, mị tình mà yêu diễm.
Đôi môi đỏ mọng, ướt át, ấn lên bạc thần khẽ nhếch của hắn, đầu lưỡi đinh hương tách hai hàm răng của hắn ra, luồn vào trong, khiêu khích, dụ hoặc cái lưỡi nóng ấm của hắn, cuốn lấy, mút lấy cánh môi, rồi đột ngột rút ra.
“ Tiểu yêu nữ, thủ pháp khiêu tình này nàng rốt cuộc là học ở đâu ?” bị đầu lưỡi của nàng thành công dụ hoặc, chưa kịp cuốn lấy đã bị nàng rút ra, Kích Liên Thiên ý loạn thần mê, tăng thêm thở dốc hỏi.
“Nữ tử của Ngọc hổ tộc sau khi thành niên, đều phải đi theo nhóm mẫu hổ (hổ mẹ) học trong phòng bí thuật……”
Nàng hôn hắn đến thần xiêu phách lạc, tay nhỏ bé trượt xuống ngực hắn, vuốt ve, trượt đến bên hông thì dễ dàng cởi bỏ đai lưng của hắn, đem áo ngoài của hắn thoát ra.
Đồng thời, môi đỏ mọng cũng hôn trượt dần xuống, đầu lưỡi ướt át liếm nhẹ qua cái cằm cương nghị, cần cổ cao gầy, yết hầu, sau đó chậm rãi trượt tới từng tấc da thịt trên khuôn ngực vạm vỡ trần trụi, ở trên người hắn lưu lại lóng lánh thấp hoạt ấn ký.
Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng di dời, vượt qua vùng bụng săn chắc, chuyển đến vùng nam căng đang hừng hực dục hỏa, đầu lưỡi lại vươn ra, nâng niu hai hòn ngọc căng bóng, bàn tay phấn nộn cũng phối hợp, nắm lấy đầu nam căn, vuốt ve cao thấp.
Lời giải thích của nàng hóa giải toàn bộ nghi vấn trong lòng hắn, khó trách khi lần đầu cùng nàng ân ái, hắn còn tưởng rằng nàng là một nữ tử phong lưu đa tình, thì ra, từ nhỏ nàng đã được huấn luyện, được nhóm hổ mẫu vừa chỉ dậy bí thuật, vừa chỉ dạy các kỹ xảo chốn phòng the, khó trách nàng lại lớn mật như vậy…nhưng thần trí của hắn giờ phút này, cũng không còn có cơ hội tiếp tục suy nghĩ….
Mỹ nhân trong lòng hắn không ngừng gia tăng cấp độ khiêu tình, cái miệng nhỏ nhắn đã ngậm lấy nam căng căng dài, đầu lưỡi còn lớn mật, chơi đùa lổ nhỏ,không ngừng ấn nhẹ, cánh môi nóng ấm, miết lấy thân nam tính, mút vào, đem hắn biến thành kêu rên liên tục, trong ngực cũng truyền ra hô hấp chấn động.
“ Chết tiệt, nàng hội đem ta bức điên…… Ân……”
“ Hảo năng, hảo đại…… Tay của ta không thể hoàn toàn cầm hết a!” nàng mị nhãn giương lên, vẻ mặt thập phần quyến rũ, buông ra một câu ái muội.
Cái miệng nhỏ nhăn di dời, bàn tay mềm mại lại thế vào, nàng theo lời hổ mẫu, cứ nâng niu, hữu lực một chút, trên dưới nam căng đều được bàn tay bé nhỏ tận tình chăm sóc, ngón tay thon dài cũng chơi đùa, trêu ghẹo lổ nhỏ trên đỉnh nam căng, ấn ấn phong tình.
Này động tác dẫn tới Kích Liên Thiên nửa thân dưới khởi dậy một khoái cảm mãnh liệt tê dại, hắn toàn thân buộc chặt, nam căng bị nàng trêu đùa đến sưng to, căng tức, hơi kém sẽ chịu không nổi phun ra.
「 không! Chết tiệt!」 hắn cắn răng, vội vàng đẩy nhẹ Bảo Oa ra.
Vốn muốn làm cho Kích Liên Thiên ý loạn tình mê, hoàn toàn khuất phục, Bảo Oa làm sao dễ dàng bỏ qua? Hai tay nhỏ bé nhất long, lại nhanh hơn tốc độ của hắn, tiếp tục cao thấp qua lại vuốt ve lên nam tính thô dài không ngừng rung động của hắn. “ Liên lang, đừng chịu đựng……”
Nàng dùng lưỡi liếm lên những giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn ngực cường tráng, lại phát hiện nam căng trong tay càng lúc càng rung động mãnh liệt, miểng nhỏ liền cắn nhè nhẹ lên đỉnh nam tính, lập tức trong tai chợt nghe tiếng gầm rú cuồng dã của hắn…
Nàng ở trước người Kích Liên Thiên ngửa đầu, nhắm chặt mắt, trách mông không được cử động, làm cho nam tính vẫn lên xuống cao thấp trong ban tay nhỏ của nàng.
.” Ân a…… Ân……”
Nàng cúi đầu nhìn nam căng sưng đỏ, phun ra từng đợt tinh dịch, toàn thân hắn run run vì đạt đến cao trào khoái lạc.
Trong lúc nam căng vẫn còn đang căng tức, không ngừng phun ra nhiệt dịch, bàn tay phấn nộn cũng không dừng lại động tác, nhẹ nhàng mà hữu lực lên xuống, ma sát trên nam căng nóng rực, làm cho bàn tay nhỏ bé cũng là một mảng lầy lội….
“ Bảo Oa……” khi hắn thân mình vẫn còn không ngừng run run, nam tính cũng dừng lại phun ra, hắn mở mắt, cúi đầu, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn.
Nàng hướng hắn cười đến mị hoặc thản nhiên, tay nhỏ bé khẽ lau đi tinh dịch nhầy nhụa, nét mặt phong tình, nụ cười mê đắm, làm cho hắn ngẩn ngơ, dục hỏa lại lần nữa cuồn cuộn dậy sóng trong lòng, nam căng vừa mới phát tiết lại cứng rắn trở lại…
Nụ cười còn chưa tan, cái lưỡi hồng nhạt lại vươn ra, liếm liếm trên cánh môi đỏ mọng, đồng thời đem nhiệt mật của hắn còn vươn trên khóe môi của nàng cẩn thận nuốt vào, dùng ánh mắt câu hồn nhìn hắn mê đắm, chậm rãi thưởng thức tư vị của hắn…
Bảo Oa đang ở sinh khí, làm sao có tâm tình cùng hắn triền miên?
Tức giận đến nổi trận lôi đình, Bảo Oa giãy giụa càng dữ dội, động tác cũng càng kịch liệt .
“ Nàng hôm nay rốt cuộc là làm sao vậy, thời điểm ta xuất môn, nàng không phải vẫn còn rất tốt sao? Không đến nửa ngày, tính tình của nàng vì sao lại đại biến như vậy?”
Kích Liên Thiên thật sự là khó hiểu, đêm qua còn là một tiểu cô nương ôn thuần, nũng nịu dựa vào trong lòng hắn, hiện tại là làm sao vậy?
Bất quá hành vi của nàng chẳng những không đem dục hỏa trong lòng hắn tiêu trừ, ngược lại càng cổ vũ cho hỏa diễm thiêu đốt, lạo nhạo bừng bừng trong người Kích Thiên Liên.
Cọ xát không ngừng làm hạ thân bừng bừng phấn chấn, căng tức đến phát đau, vì thế hắn nhịn không được, một tay hoàn trụ nàng, một tay luồn vào trong y phục Bảo Oa, đại chưởng to lớn bao lấy vùng đẫy đà của nàng, miết nhẹ lên đỉnh nhũ hoa mẫn cảm
“ Bảo Oa, ta thật muốn nàng……”
“ Ngươi muốn, ta phải chiều sao? Nữ nhân yêu thích ngươi nhiều như vậy, ngươi đi tìm các nàng nha!”
Bảo Oa chung quy đem tức giận trong lòng tự nhiên nói ra, hai tay nhỏ bé liều mình muốn đem bàn tay không an phận đang đùa giỡn trên ngực đánh rớt ra.
Này vừa nghe, Kích Liên Thiên đầu óc thông minh suy nghĩ một chút, liền hiểu được Bảo Oa rốt cuộc vì cái gì sinh khí .
Ở Linh Lang tộc, hắn có bao nhiêu cô nương hoan nghênh, hắn là có thể tự mình hiểu lấy. Từ khi hắn còn nhỏ, oanh yến ríu rít theo sau, muốn cùng hắn học cùng một thư đường đã không ít, sau khi thành niên, các bóng hồng e lệ, lẽo đẽo sau lưng càng không phải bàn.
Hắn đã có thói quen sống trong ánh mắt ngưỡng mộ của các nàng, biểu tình như là đương nhiên, nhưng chưa bao giờ đối với các nàng khinh bạc hay hưởng ứng.
Hắn là một người rất có nguyên tắc, không phải nữ nhân hắn thích, hắn tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc.
Cho nên hắn biết rõ Vân Lai cam tâm tình nguyện ở lại đây làm một nha hoàn là vì thích hắn, nhưng hắn cũng không cho rằng lưu nàng ở trong phủ hầu hạ sẽ phát sinh chuyện gì phiền phức, bởi vì hắn đối chính mình rất tin tưởng, người bên ngoài đối hắn là không có khả năng ảnh hưởng.
Bất quá, hắn thật ra đã xem nhẹ Bảo Oa, hắn không nghĩ tới, chỉ mới một buổi sáng, nàng liền nhìn ra tâm tư của Vân Lai, cũng giải quyết xong tiểu nhân vật này mà không để lại chút vướng bận.
Nhưng nàng hiện tại sinh khí là vì vừa rồi hắn cười cười nói nói, dây dưa ám muội với mỹ nhân ở đằng kia, chứ không phải vì Vân Lai như trong lòng hắn suy nghĩ a!
Bất quá, Kích Liên Thiên chỉ là nghĩ đến Bảo Oa vì hắn mà ăn dấm chua, trong lòng khả cao hứng, ngược lại nở nụ cười ngọt ngào. “ Bảo Oa, nàng đang ăn giấm chua sao?”
“ Ăn cái đầu quỉ của ngươi!”
Bảo Oa vừa nghe Kích Liên Thiên trong lời nói mang theo ý cười, khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đỏ bừng, lại không cam chịu thừa nhận tâm ý đã bị hắn nhìn thấu.
“Ta không có đầu quỷ để cho nàng ăn, bất quá nếu nàng thật muốn “ăn”, ta cũng nguyện ý phối hợp !” Kích Liên Thiên nghe được Bảo Oa đáng yêu trả lời, cười đến thật lớn tiếng.
Sau đó lập tức đem miệng ghé vào bên tai nàng, ngậm lấy vành tai xinh xắn của nàng, sau đó hắn tinh tường nhận thấy da thịt tuyết trắng của nàng đỏ bừng một mảnh.
Mà da thịt phấn nộn trong lòng hắn, sau lời nói đầy ần ý kia lại tăng thêm mấy độ, cả người nàng hồng nhuận, có thể biết nàng có bao nhiêu thẹn thùng a.
“ Không biết xấu hổ! Sắc lang! Ngay cả lời nói như vậy ngươi cũng nói ra được? Đồ sắc lang không biết xấu hổ, còn không mau đem tay của ngươi ra ngoài!”
Bảo Oa nghe được lời nói của Kích Liên Thiên, chẳng những mặt đỏ, liền ngay cả thân mình đều khô nóng đứng lên, hơn nữa hắn còn làm càn, động tác cũng kiên trì, không chịu buông ra, làm nàng tức giận đến dậm chân.
Bàn tay vẫn không ngừng xoa nắn đỉnh hoa mềm mại, Kích Liên Thiên nghe được nàng hổn hển mắng, bất giác bật cười.
“ Nàng hiện tại mắng, ta thực cảm thấy rất quen tai!”
Hắn cười khẽ hai tiếng, sau đó đem miệng khéo léo để sát vào bên tai nàng, nói : “khó trách ta thường nghe ta đại tẩu mắng đại ca của ta như vậy, đại ca của ta lại cũng chưa từng vì thế mà sinh khí, mà còn có cảm giác thật hưng phấn nha! Nhưng mà, nàng không nghĩ tới, ta vốn chính là Ngân lang sao? Bảo ta sắc lang, ta vốn không thể phản bác……”
Tình nhân đấu võ mồm, thật đúng thú vị a!
Dứt lời, Kích Liên Thiên cố ý trước sau hoạt động, bàn tay chế trụ eo nhỏ trượt xuống cặp mông tròn lẳng, nhẹ nhàng trượt vào giữa hai chân, ngón giữa tà ác khiêu khích mật động. Bàn tay đang bao phủ tuyết lê cũng gia tăng chút lực đạo, ra sức xoa nắn, hai ngón tay kẹp lấy đỉnh phong sơn se sắt, lập tức nghe được Bảo Oa trong miệng dật ra tiếng rên rỉ, kìm lòng không đậu…
“ Ân ách……”
Chết tiệt, nàng liền như vậy vô dụng sao? Nhưng toàn thân nàng bây giờ đều khô nóng, suy nhuyễn vô lực, bàn tay rắn chắc của hắn còn luồn xuống giữa hai chân nàng, làm chân nàng muốn chạm đất cũng không được.
Vừa nghe thanh âm làm cho người khác mặt đỏ tim đập từ chính miệng mình thoát ra, Bảo Oa tức giận, xấu hổ đến cùng cực, lập tức dùng răng cắn chặt môi dưới, ngăn cản chính mình tiếp tục rên rỉ thành tiếng vì động tác khiêu khích của hắn.
Nàng cũng chưa quên nàng còn đang rất tức giận đâu!
“Nàng đừng tức giận như vậy, nữ nhân thích ta quả thật không ít, nhưng ta đối với các nàng một chút hứng thú đều không có, như là Vân Lai……” Kích Liên Thiên nhẹ giọng nói: “ tuy rằng ta giữ nàng ấy trong Ngân Tinh lâu là ta sai, nhưng chỉ cần ta không có hưởng ứng, nàng ta có làm gì cũng là vô dụng không phải sao?”
Ngay sau đó hắn còn nói thêm:“ Làm ta động tâm, làm ta muốn dùng cả đời để hảo hảo yêu thương, chỉ có một, là tiểu Bảo Oa mà thôi…” (TN: mật ngọt chết người)
Hắn một bên hướng nàng thông báo, một bên dùng bạc thần ấn xuống da thịt tuyết trắng vô số những nụ hôn cháy bỏng.
Nàng sinh khí của nàng, hắn nhưng không cho nàng kháng cự nhiệt tình của hắn.
Không để ý tới giãy dụa của nàng, bàn tay to nhất xả, đem vạt áo của nàng kéo rớt ra hai bên, không chút khách khí đem cái yếm đỏ tươi đang bao phủ lấy vùng đầy đặn quẳng ra, làm cho hai ngực đẫy đà của nàng hoàn toàn trần trụi.
“ Bảo Oa, nàng hảo nhuyễn……”đùa bỡn nàng, đồng thời, hắn dùng đầu lưỡi liếm mút, ngậm lấy một bên đỉnh hoa, lại dùng đầu lưỡi khiêu khích, tra tấn nàng.
“ Ai nói với ngươi là Vân Lai ? Nàng bất quá chỉ là một tiểu lang tầm thường, ta mới không đem nàng để vào trong mắt đâu! Ngươi đừng giả bộ, tưởng lấy nàng đánh lạc hướng ta! Ngươi nói, mỹ nhân vừa mới cùng ngươi cười cười nói nói, động tác thân mật là ai? Ngươi cùng nàng có phải là tình nhân hay không?”
Bảo Oa tuy rằng bởi vì Kích Liên Thiên nói lời đường mật mà tâm trạng có tốt lên một chút, nhưng trong đầu lại vẫn là nhớ rõ mỹ nhân xinh đẹp vừa rồi cùng hắn dây dưa một chỗ, không khỏi tức giận mà tra hỏi.
Kích Liên Thiên sợ run một chút, “ Vưu Na?”
Không nghĩ tới vừa nhắc đến nữ nhân kia, tất cả động tác của hắn đều ngừng lại, làm cho nàng lại nghĩ đến bọn họ thật sự không thể là quan hệ bình thường, chẳng lẽ để nàng đoán trúng… nổi trận lôi đình, chân nhất đá, hung hăng đạp hắn một cước, làm hắn không phòng bị lãnh trọn một cước, đau đớn hô to.
“ Ôi!” Bảo Oa lần này đã thực sự nổi giận, lực đạo xuống tay quả thật là không lưu tình, Kích Liên Thiên đau đến độ mặt mày đều nhăn lại. Nhưng hắn biết nàng vẫn chưa hả giận, nên vẫn chưa chịu buông nàng ra.
Trên đùi còn đau đớn, hắn liền nhanh làm sáng tỏ, giải thích cùng nàng: “Tiểu cọp mẹ, nàng đừng hiểu lầm, đem ta cùng Vưu Na gộp cùng một chỗ, đừng nói chúng ta từ trước đã không có tình ý, bây giờ, nàng còn là người yêu của Bàn Tử Cương, ta nào dám động nàng nha?”
Lời nói này thành công đem Bảo Oa không ngừng vặn vẹo ở trong lòng hắn rốt cục cũng chịu an phận một chút .
Khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận nhất thời biến mất vô tung, nàng quay đầu, đi đến xem hắn, liếc mắt một cái, “ Thật sự? Ngươi đừng nghĩ đem hắn ra làm bia đỡ, ứng phó ta, về sau nếu để ta biết được sự thật là ngươi lừa dối ta, đừng trách ta xuống tay vô tình !”
Cơ hội ở trước mắt, thông minh như hắn như thế nào buông tha? Hắn lập tức cúi đầu, ấn xuống đôi môi mềm mại như cánh hoa một nụ hôn. “Ta cũng đâu có ngốc như vậy? Sau này nàng nhất định sẽ sớm gặp lại bọn họ, hiện tại nói dối, tương lai không phải cũng bị vạch trần? Ta nào dám?”
“A…… Chán ghét, tránh ra!” nàng thẹn thùng đánh lên bàn tay lại bắt đầu không yên của hắn.
Nữ nhân trong thiên hạ vốn yêu bằng tai, nàng vốn đã yêu thích hắn, tâm đã sớm thuộc về hắn, lời giải thích của hắn nàng nguyện tin tưởng, nội tâm lo lắng được hắn làm cho binh ổn trở lại, cả người liền hữu nhuyễn vô lực, buông lỏng cùng hắn trầm luân…
Nàng mẫn cảm, thật không chịu nổi khiêu khích của hắn, hai viên bội lôi trước ngực đều bị hắn se sắt, nhũ thượng truyền ra một chút khoái cảm đau đớn làm cho nàng không khỏi tự mấp máy môi, mắt nhi giống con mèo nhỏ phong tình, tiếng ưm ngọt ngào trong miệng phát ra.
Hai chân như nhũn ra, như chống đỡ không được sức nặng của bản thân mà run rẩy, Kích Liên Thiên thừa cơ đem nàng ôm lấy, một mặt cúi đầu hôn nàng, một mặt di động cước bộ, hướng rừng sâu tiến đến.
「 ngô……」
Cái lưỡi nóng ấm, thô ráp của hắn không ngừng cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương mềm mại của nàng, triền miên dây dưa, ra sức hôn liếm, mút mát hai cánh môi, như là đang thưởng thức một trân phẩm trong thiên hạ, tận hưởng tư vị ngọt ngào chỉ có ở nàng.
Cũng không biết đi tới địa phương nào, bỗng nhiên, hắn đem cánh tay đang ôm lấy nàng buông lỏng……
Bảo Oa đang ở thời điểm ý loạn tình mê, hoàn toàn trở tay không kịp, từ trong lòng Kích Liên Thiên rớt đi xuống, “ A……” nàng sợ tới mức kinh thanh thét chói tai, trong mắt chỉ có thể nhìn Kích Liên Thiên trên mặt tràn ngập ý cười cùng nàng rơi xuống.
Ngay tại lúc nàng đang sợ hãi đau đớn truyền đến làm cho toàn thân buộc chặt thì cả người ngã tiến vào phía trên một đòan vật thể mềm mại như như tơ, có cảm giác bồng bềnh như mây.
Nàng còn không kịp phản ứng, cũng muốn làm rõ tình hình đang diễn ra, thì bên tai lại vang đến tiếng cười trầm thấp của Kích Thiên Liên, rồi cả người lại cảm nhận được sức nặng của hắn đang đè trên mình.
Tình huống bất ngờ, diễn biến quá nhanh, làm nàng chỉ có thể ngay ngốc nhìn Kích Liên Thiên đang ha ha cười lớn.
Nàng đem tầm mắt từ trên mặt hắn di dời, cũng bất chấp hắn lấy tư thế cực thân mật mà ngã vào trên người nàng, một đôi mắt tò mò nhìn về phía vật thể bông xốp, mềm mịn phía dưới thân.
“ Liên lang, đây là cái gì?”
Nàng muốn ngồi dậy, nhưng bởi vì hắn áp chế mà hoàn toàn không thể nhúc nhích, hiện tại nàng chẳng những hoàn toàn quên mất mới vừa rồi quát lên điên cuồng, cảm giác khó chịu khi ăn giấm chua, cũng không tính toán, so đo hành vi của hắn làm nàng kinh sợ, chớp mắt to yêu kiều, hỏi Kích Liên Thiên trên mặt ý cười còn chưa giảm.
“ Chúng ta đang nằm ở giữa tâm của Bá vương Phù Liên Hoa, thoải mái không?”(phù liên hoa:hoa sen)
Kích Liên Thiên trong mắt ý cười cũng không phải bởi vì Bảo Oa trên mặt là ngạc nhiên thích thú, mà là bởi vì nàng hoàn toàn không phát giác váy của nàng đã muốn bị hắn hất ngược đến lưng, hắn xuống liền chớp thời cơ mà “xuống tay”……
“ Ân, thoải mái, này rốt cuộc là…… A!” ngây ngốc trả lời, Bảo Oa bỗng nhiên nhuyễn thanh.
Nàng không biết thừ lúc nào, bàn tay to của hắn đã kéo xuống tiết khố của nàng, chạm đến mật động, tách hai cánh hoa thịt, ngón giữa tà ác trêu chọc bên ngoài đường hầm bí mật, như tiến vào lại chỉ ở bên ngoài huyệt khẩu.
Trên mặt ý cười càng sâu, ái tình như nước, hắn cũng chưa chịu xâm nhập nàng, ngón tay cứ trêu đùa, tra tấn nàng, khẽ vào rồi lại gấp rút đi ra, chơi đùa hai cánh hoa đã sung huyết, làm nàng không khỏi bật ra tê thanh.
“ A…… Ân a…… Liên lang, chàng thật hư hỏng……”
Cái loại này như là một loại tra tấn ngọt ngào, đốt lên dục hỏa trong nàng, càng cháy càng lớn, hoa huyệt không ngừng mâp máy, chờ đợi nam tính lấp đầy, thỏa mãn khát vọng của nàng.
Ngón tay trêu đùa hoa huyệt, xuân thủy vì động tình mà trào ra không ngừng, ướt đẫm ngón tay hắn, ngay cả bàn tay cũng là một mảnh lầy lội.
Nhìn nàng xinh đẹp quyến rũ, nhan sắc mỹ lệ, giờ phút này vì động tình mà càng thêm mê người, khuynh đảo chúng sinh, mị hoặc thiên hạ…
“ Bảo Oa, làm cho ta xem nàng có bao nhiêu nhiệt tình……”
“ Liên lang?” nàng mở mắt hạnh đang mê loạn, cảm thấy lời nói của hắn thật khó hiểu.
Hắn đứng thẳng dậy, đem bàn tay to rút ra, tình ý đang lúc cao trào lại bị gián đoạn, Bảo Oa mờ mịt, nhìn Kích Liên Thiên dừng lại động tác, nũng nịu khinh hỏi:” Liên lang, chàng làm sao vậy? Vì cái gì không tiếp tục?”
Nàng hoàn toàn khó hiểu hành vi của hắn……
Kích Liên Thiên nghe được Bảo Oa nũng nịu mềm giọng, lửa nóng trong mắt tạm thời di dời khỏi hai chân nàng, lại chăm chú nhìn về đôi gò bồng đảo tuyết trắng trần trụi.
Nhìn chúng nó theo hô hấp không còn bình ổn của nàng mà cao thấp phập phồng, hai đỉnh nhủ hoa như hai quả mật đào chin mọng khêu gợi hắn đến hái xuống, tay hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lên sườn của nàng, thanh âm khàn khàn
“Ngoan, Bảo Oa, nâng mông của nàng lên……”
Hiểu được ý đồ của hắn, Bảo Oa không ngừng tản mát ra chờ mong cùng hưng phấn, phối hợp nâng người, làm cho hắn thay nàng đem tiết khố cởi xuống, làm cho mật động của nàng hoàn toàn trần trụi, hiện ra mãnh liệt trước mắt hắn.
Nàng cũng không chút nào ngượng ngùng, ở dưới ánh nhín chăm chú, đầy lửa nóng của hắn, nhẹ nhàng tách hai chân, dang rộng đón chờ.
“ Đúng rồi, chính là như vậy, mở chân của nàng ra…… Bảo Oa, hoa nhi của nàng đẹp quá……”
Chỗ giao triền giữa hai chân nàng ướt đẫm xuân thủy, tỏa ra một mùi hương động tình mê người, hai cánh hoa e lệ vì ánh nhìn chăm chú của hắn mà hơi khép lại…
“ Liên lang, đừng ép buộc ta……” nàng bức thiết, đang rất cần hắn an ủi, không chút nào e lệ mở miệng thúc giục Kích Liên Thiên đang chỉ lo thưởng thức của nàng.
Nàng duy trì tư thế hai chân dang rộng, lấy tay chống đở thân mình ngồi dậy, tay nhỏ bé kéo lấy bàn tay to của hắn, đặt vào vùng mềm mịn của nàng…
Đợi cho những ngón tay thô của hắn chạm vào những cánh hoa no mịn, mẫn cảm, đã ướt đẫm yêu dịch, nàng nhịn không được mà nũng nịu , “ Nơi này của người ta thật là khó chịu, ngươi giúp ta……”
Nàng lại đem một bàn tay của hắn đặt lên vùng ngực sữa trắng mịn, căng tròn, chủ động nắm vào, cho hắn cảm nhận sự mềm mại, đôi môi đỏ mộng lại tiến về phía trước, đầu lưỡi hồng xinh khẽ liếm lên cánh môi, mị tình mà yêu diễm.
Đôi môi đỏ mọng, ướt át, ấn lên bạc thần khẽ nhếch của hắn, đầu lưỡi đinh hương tách hai hàm răng của hắn ra, luồn vào trong, khiêu khích, dụ hoặc cái lưỡi nóng ấm của hắn, cuốn lấy, mút lấy cánh môi, rồi đột ngột rút ra.
“ Tiểu yêu nữ, thủ pháp khiêu tình này nàng rốt cuộc là học ở đâu ?” bị đầu lưỡi của nàng thành công dụ hoặc, chưa kịp cuốn lấy đã bị nàng rút ra, Kích Liên Thiên ý loạn thần mê, tăng thêm thở dốc hỏi.
“Nữ tử của Ngọc hổ tộc sau khi thành niên, đều phải đi theo nhóm mẫu hổ (hổ mẹ) học trong phòng bí thuật……”
Nàng hôn hắn đến thần xiêu phách lạc, tay nhỏ bé trượt xuống ngực hắn, vuốt ve, trượt đến bên hông thì dễ dàng cởi bỏ đai lưng của hắn, đem áo ngoài của hắn thoát ra.
Đồng thời, môi đỏ mọng cũng hôn trượt dần xuống, đầu lưỡi ướt át liếm nhẹ qua cái cằm cương nghị, cần cổ cao gầy, yết hầu, sau đó chậm rãi trượt tới từng tấc da thịt trên khuôn ngực vạm vỡ trần trụi, ở trên người hắn lưu lại lóng lánh thấp hoạt ấn ký.
Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng di dời, vượt qua vùng bụng săn chắc, chuyển đến vùng nam căng đang hừng hực dục hỏa, đầu lưỡi lại vươn ra, nâng niu hai hòn ngọc căng bóng, bàn tay phấn nộn cũng phối hợp, nắm lấy đầu nam căn, vuốt ve cao thấp.
Lời giải thích của nàng hóa giải toàn bộ nghi vấn trong lòng hắn, khó trách khi lần đầu cùng nàng ân ái, hắn còn tưởng rằng nàng là một nữ tử phong lưu đa tình, thì ra, từ nhỏ nàng đã được huấn luyện, được nhóm hổ mẫu vừa chỉ dậy bí thuật, vừa chỉ dạy các kỹ xảo chốn phòng the, khó trách nàng lại lớn mật như vậy…nhưng thần trí của hắn giờ phút này, cũng không còn có cơ hội tiếp tục suy nghĩ….
Mỹ nhân trong lòng hắn không ngừng gia tăng cấp độ khiêu tình, cái miệng nhỏ nhắn đã ngậm lấy nam căng căng dài, đầu lưỡi còn lớn mật, chơi đùa lổ nhỏ,không ngừng ấn nhẹ, cánh môi nóng ấm, miết lấy thân nam tính, mút vào, đem hắn biến thành kêu rên liên tục, trong ngực cũng truyền ra hô hấp chấn động.
“ Chết tiệt, nàng hội đem ta bức điên…… Ân……”
“ Hảo năng, hảo đại…… Tay của ta không thể hoàn toàn cầm hết a!” nàng mị nhãn giương lên, vẻ mặt thập phần quyến rũ, buông ra một câu ái muội.
Cái miệng nhỏ nhăn di dời, bàn tay mềm mại lại thế vào, nàng theo lời hổ mẫu, cứ nâng niu, hữu lực một chút, trên dưới nam căng đều được bàn tay bé nhỏ tận tình chăm sóc, ngón tay thon dài cũng chơi đùa, trêu ghẹo lổ nhỏ trên đỉnh nam căng, ấn ấn phong tình.
Này động tác dẫn tới Kích Liên Thiên nửa thân dưới khởi dậy một khoái cảm mãnh liệt tê dại, hắn toàn thân buộc chặt, nam căng bị nàng trêu đùa đến sưng to, căng tức, hơi kém sẽ chịu không nổi phun ra.
「 không! Chết tiệt!」 hắn cắn răng, vội vàng đẩy nhẹ Bảo Oa ra.
Vốn muốn làm cho Kích Liên Thiên ý loạn tình mê, hoàn toàn khuất phục, Bảo Oa làm sao dễ dàng bỏ qua? Hai tay nhỏ bé nhất long, lại nhanh hơn tốc độ của hắn, tiếp tục cao thấp qua lại vuốt ve lên nam tính thô dài không ngừng rung động của hắn. “ Liên lang, đừng chịu đựng……”
Nàng dùng lưỡi liếm lên những giọt mồ hôi lăn dài trên khuôn ngực cường tráng, lại phát hiện nam căng trong tay càng lúc càng rung động mãnh liệt, miểng nhỏ liền cắn nhè nhẹ lên đỉnh nam tính, lập tức trong tai chợt nghe tiếng gầm rú cuồng dã của hắn…
Nàng ở trước người Kích Liên Thiên ngửa đầu, nhắm chặt mắt, trách mông không được cử động, làm cho nam tính vẫn lên xuống cao thấp trong ban tay nhỏ của nàng.
.” Ân a…… Ân……”
Nàng cúi đầu nhìn nam căng sưng đỏ, phun ra từng đợt tinh dịch, toàn thân hắn run run vì đạt đến cao trào khoái lạc.
Trong lúc nam căng vẫn còn đang căng tức, không ngừng phun ra nhiệt dịch, bàn tay phấn nộn cũng không dừng lại động tác, nhẹ nhàng mà hữu lực lên xuống, ma sát trên nam căng nóng rực, làm cho bàn tay nhỏ bé cũng là một mảng lầy lội….
“ Bảo Oa……” khi hắn thân mình vẫn còn không ngừng run run, nam tính cũng dừng lại phun ra, hắn mở mắt, cúi đầu, nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn.
Nàng hướng hắn cười đến mị hoặc thản nhiên, tay nhỏ bé khẽ lau đi tinh dịch nhầy nhụa, nét mặt phong tình, nụ cười mê đắm, làm cho hắn ngẩn ngơ, dục hỏa lại lần nữa cuồn cuộn dậy sóng trong lòng, nam căng vừa mới phát tiết lại cứng rắn trở lại…
Nụ cười còn chưa tan, cái lưỡi hồng nhạt lại vươn ra, liếm liếm trên cánh môi đỏ mọng, đồng thời đem nhiệt mật của hắn còn vươn trên khóe môi của nàng cẩn thận nuốt vào, dùng ánh mắt câu hồn nhìn hắn mê đắm, chậm rãi thưởng thức tư vị của hắn…
/10
|