Trợ lý làm giả thân phận bác sĩ tâm lý nổi tiếng cho Tú Linh, xóa sạch mọi thông tin liên quan đến cô tại Hoa Kỳ lẫn các khu vực từng thữ hiện nhiệm vuu. Cậu cũng nhanh chóng liên lạc với thư ký của bên đối thủ. Hoàn thành xong đâu đấy nhưng Tú Linh vẫn chưa ngủ dậy...
"Đặc vụ Joyce...ngài đến đây để thực hiện nhiệm vụ quan trọng do FBI bổ nhiệm, chứ không phải ngủ sưng mắt đến tận tám giờ sáng..."
Tú Linh khó chịu dịu mắt, giọng nói liền trở nên cau có hướng về phía cậu trợ lý vô tội...
"Ở đây không phải trụ sở chính, phải thức dậy đi làm sớm, nên cậu cứ thảnh thơi đi..."
Trợ lý không thèm cãi nhau với Tú Linh cho tốn sức, cậu liền đưa tin nhắn thoại vừa được gửi đến vào sáng sớm cho cô nghe...
"Đặc vụ Joyce có tám tháng để hoàn thành nhiệm vụ, nếu không thực hiện được sẽ bị đình chỉ công tác ba tháng...KHÔNG LƯƠNG!"
Cấp trên chính xác là cố tình làm khó cô đây mà. Tú Linh lười biếng bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, cô chọn đại một bộ đồ tông mà nhạt để đi gặp thư ký của phía mục tiêu...
"Bộ này có giá một triệu đô thưa ngài...thay bộ khác đi..."
Tú Linh bĩu môi, cô không vui vẻ liền đáp lại lời than thở của trợ lý...
"Đây là bộ rẻ nhất rồi, mấy cái còn lại được thiết kế riêng có giá từ mười triệu trở lên, hoặc vô giá đấy..."
Trợ lý thở dài nhìn Tú Linh, dường như cậu cũng đoán được điều này nên đã chuẩn bị sẵn một bộ quần áo được coi là bình thường nhất cho cô...
"Ngài thay cái này ra đi..."
Tú Linh nhìn bộ đồ có chút bình thường nhưng cũng thay ra đại cho xong. Cô đi thang máy xuống tầng hầm chứa vài chiếc siêu xe vừa tậu của mình...
"Nên đi chiếc xe nào đây...Maybach S650 hay Rolls royce..."
Trợ lý cười ngượng nhìn Tú Linh, cậu ra hiệu cho cô bước ra bên ngoài cùng mình...
"Chúng ta sẽ đi taxi..."
Tú Linh thầm chửi thề một tiếng nhưng vẫn ngoan ngoãn lên xe, đây là lần đầu tiên trong đời cô đi taxi công cộng nên có chút không được thoải mái cho lắm...
"Dưới tầng hầm biết bao nhiêu xe, tại sao lại đi taxi cơ chứ..."
Trợ lý thở dài, cố gắng giữ bình tĩnh giải thích cho Tú Linh hiểu đặc tính công việc...
"Thân phận hiện tại của ngài là bác sĩ tâm lý, chứ không phải lão đại hay người phụ nữ quyền lực mà đòi mặc đồ hiệu đi xe sang...nên xin ngài hãy chuyên nghiệp như mọi lần..."
Tú Linh có chút bất mãn với thân phận nghèo khó này nhưng vì nhiệm vụ nên đành phải chấp nhận. Nếu cô hoàn thành một cách tốt đẹp chắc chắn phải đòi tên sếp khốn khiếp kia tăng lương thêm một con số không...
"Chúng ta đến nơi rồi..."
Tú Linh ngước nhìn tập đoàn cao ngất trước mặt, vỏ bọc hoàn hảo của một ông trùm buôn vũ khí chính là mở một công ty làm ăn hợp pháp che mắt cảnh sát. Cô nhanh chóng khôi phục dáng vẻ nghiêm chỉnh bước vào bên trong, theo thang máy lên tầng mười của tòa nhà...
"Có thể gặp được hắn ở đây không nhỉ...?"
"Phải dựa vào vận may của ngài thôi..."
Tú Linh điều chỉnh lại gương mặt ủ rũ bước ra khỏi thang máy, cô liền nở nụ cười tươi nhìn cô thư ký có vài phần xinh đẹp trước mặt. Quả thật tên này cũng biết lựa người đấy chứ...
"Xin chào...tôi là Lâm Na, thư ký riêng của tổng giám đốc..."
Thư ký bắt tay Tú Linh liền mời cô ngồi xuống để tiện trao đổi công việc...
"Buổi tối từ lúc sáu giờ, sẽ có một chiếc xe riêng đón cô đến nhà riêng của tổng giám đốc..."
Tú Linh như mở cờ trong lòng, cô nghiêm túc hỏi thêm về công việc...
"Vậy tôi sẽ trở về nhà khi nào...?"
"Khi tâm trạng của tổng giám đốc thật sự ổn định, ngài ấy sẽ sai người đưa cô trở về an toàn..."
Thư ký lấy ra một số điều khoản có trong tờ hợp đồng bổ sung cho Tú Linh xem...
"Nếu không có vấn đề gì, mời cô kí tên vào..."
Tú Linh đọc sơ qua một lượt liền nhận thấy mức lương rất cao, e rằng bao gồm cả tiền bồi thường nếu chẳng may cô bị mất mạng...
"Không có vấn đề gì cả..."
Tú Linh nhanh chóng kí tên vào tờ hợp đồng liền chào tạm biệt thư ký. Cô muốn nhanh chóng trở về tòa biệt thự để ngủ thêm chút nữa...
"Từ ngày mai...tôi lại phải đi làm rồi đấy..."
Tú Linh mếu máo than phiền, chỉ cần cô điều tra xong cái chết của cha, cô khẳng định sẽ nghỉ việc ngay lập tức. Dùng số tiền vốn có để ăn chơi hết cuộc đời này...
"Cấp trên có nói nếu ngài hoàn thành vụ này một cách xuất sắc, ngoài tiền thưởng ra sẽ được nghỉ phép nửa năm..."
Hai mắt của Tú Linh sáng lên, khí thế làm việc bắt đầu sôi sục. Nhưng trước tiên cô phải đi mua vài bộ trang phục bình thường mới được...
"Thân phận bác sĩ của tôi bắt đầu lúc sáu giờ tối, vậy thì buổi sáng tôi không phải là bác sĩ..."
Trợ lý suy nghĩ đôi chút liền gật đầu, nhưng cậu có dự cảm không ổn khi nhìn thấy gương mặt đang nở nụ cười xảo quyệt kia...
Tú Linh đi taxi trở về biệt thự liền xuống tầng hầm, cô nhanh chóng lái chiếc xe sang trọng đến trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố để tận hưởng cảm giác giàu có...
"Ban ngày chị đây sẽ vào vai phu nhân tài phiệt, tiền tiêu không hết..."
Tú Linh bước vào trung tâm với khí chất ngời ngời khiến nhiều người ngưỡng mộ. Cô chợt nhớ đến việc không được mặc đồ hiệu khi đi làm liền lặng lẽ ghé vào gian hàng trang phục công sở bình thường chọn đại vài thứ mang đến quầy thanh toán...
"Tiểu thư muốn thanh toán bằng tiền mặt hay quẹt thẻ ạ..."
Tú Linh không có tiền mặt sẵn, cô liền rút đại tấm thẻ đen trong túi ra khiến những người có mặt ở đó đứng hình. Cô chợt nhớ ra đây là thành phố M chứ không phải Hoa Kỳ, việc sở hữu tấm thẻ đen truyền thuyết này chỉ có một mình gia chủ Tư thị...
"Vị tiểu thư này...chẳng lẽ chính là phu nhân của Tư thị sao, e rằng thân phận không nhỏ..."
Nhân viên chỉ dám xì xào bàn tán với nhau, cũng nhanh chóng quẹt thẻ liền tự mình tiễn Tú Linh ra ngoài. Cô cũng không quan tâm đến lời bàn tán của bọn họ cho lắm, vội vàng cất tấm thẻ vào túi để trở về biệt thự...
"Cậu chuẩn bị cho tôi chút tiền mặt...chứ việc quẹt thẻ đen lộ liễu quá đấy..."
Trợ lý đơ người nhìn biểu cảm thập phần nhàm chán của Tú Linh. Đôi khi nghèo nghèo tí cũng đỡ phải lo lắng...
"Vậy phiền ngài đưa thẻ đen cho tôi giữ giúp, phòng khi ngài lại lôi nó ra trước mặt người khác..."
Tú Linh cũng không do dự đưa thẻ cho trợ lý, ngoài tấm thẻ đó ra thì cô còn hàng chục tấm thẻ khác với vô số màu sắc khác nhau...
"Đặc vụ Joyce...ngài đến đây để thực hiện nhiệm vụ quan trọng do FBI bổ nhiệm, chứ không phải ngủ sưng mắt đến tận tám giờ sáng..."
Tú Linh khó chịu dịu mắt, giọng nói liền trở nên cau có hướng về phía cậu trợ lý vô tội...
"Ở đây không phải trụ sở chính, phải thức dậy đi làm sớm, nên cậu cứ thảnh thơi đi..."
Trợ lý không thèm cãi nhau với Tú Linh cho tốn sức, cậu liền đưa tin nhắn thoại vừa được gửi đến vào sáng sớm cho cô nghe...
"Đặc vụ Joyce có tám tháng để hoàn thành nhiệm vụ, nếu không thực hiện được sẽ bị đình chỉ công tác ba tháng...KHÔNG LƯƠNG!"
Cấp trên chính xác là cố tình làm khó cô đây mà. Tú Linh lười biếng bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, cô chọn đại một bộ đồ tông mà nhạt để đi gặp thư ký của phía mục tiêu...
"Bộ này có giá một triệu đô thưa ngài...thay bộ khác đi..."
Tú Linh bĩu môi, cô không vui vẻ liền đáp lại lời than thở của trợ lý...
"Đây là bộ rẻ nhất rồi, mấy cái còn lại được thiết kế riêng có giá từ mười triệu trở lên, hoặc vô giá đấy..."
Trợ lý thở dài nhìn Tú Linh, dường như cậu cũng đoán được điều này nên đã chuẩn bị sẵn một bộ quần áo được coi là bình thường nhất cho cô...
"Ngài thay cái này ra đi..."
Tú Linh nhìn bộ đồ có chút bình thường nhưng cũng thay ra đại cho xong. Cô đi thang máy xuống tầng hầm chứa vài chiếc siêu xe vừa tậu của mình...
"Nên đi chiếc xe nào đây...Maybach S650 hay Rolls royce..."
Trợ lý cười ngượng nhìn Tú Linh, cậu ra hiệu cho cô bước ra bên ngoài cùng mình...
"Chúng ta sẽ đi taxi..."
Tú Linh thầm chửi thề một tiếng nhưng vẫn ngoan ngoãn lên xe, đây là lần đầu tiên trong đời cô đi taxi công cộng nên có chút không được thoải mái cho lắm...
"Dưới tầng hầm biết bao nhiêu xe, tại sao lại đi taxi cơ chứ..."
Trợ lý thở dài, cố gắng giữ bình tĩnh giải thích cho Tú Linh hiểu đặc tính công việc...
"Thân phận hiện tại của ngài là bác sĩ tâm lý, chứ không phải lão đại hay người phụ nữ quyền lực mà đòi mặc đồ hiệu đi xe sang...nên xin ngài hãy chuyên nghiệp như mọi lần..."
Tú Linh có chút bất mãn với thân phận nghèo khó này nhưng vì nhiệm vụ nên đành phải chấp nhận. Nếu cô hoàn thành một cách tốt đẹp chắc chắn phải đòi tên sếp khốn khiếp kia tăng lương thêm một con số không...
"Chúng ta đến nơi rồi..."
Tú Linh ngước nhìn tập đoàn cao ngất trước mặt, vỏ bọc hoàn hảo của một ông trùm buôn vũ khí chính là mở một công ty làm ăn hợp pháp che mắt cảnh sát. Cô nhanh chóng khôi phục dáng vẻ nghiêm chỉnh bước vào bên trong, theo thang máy lên tầng mười của tòa nhà...
"Có thể gặp được hắn ở đây không nhỉ...?"
"Phải dựa vào vận may của ngài thôi..."
Tú Linh điều chỉnh lại gương mặt ủ rũ bước ra khỏi thang máy, cô liền nở nụ cười tươi nhìn cô thư ký có vài phần xinh đẹp trước mặt. Quả thật tên này cũng biết lựa người đấy chứ...
"Xin chào...tôi là Lâm Na, thư ký riêng của tổng giám đốc..."
Thư ký bắt tay Tú Linh liền mời cô ngồi xuống để tiện trao đổi công việc...
"Buổi tối từ lúc sáu giờ, sẽ có một chiếc xe riêng đón cô đến nhà riêng của tổng giám đốc..."
Tú Linh như mở cờ trong lòng, cô nghiêm túc hỏi thêm về công việc...
"Vậy tôi sẽ trở về nhà khi nào...?"
"Khi tâm trạng của tổng giám đốc thật sự ổn định, ngài ấy sẽ sai người đưa cô trở về an toàn..."
Thư ký lấy ra một số điều khoản có trong tờ hợp đồng bổ sung cho Tú Linh xem...
"Nếu không có vấn đề gì, mời cô kí tên vào..."
Tú Linh đọc sơ qua một lượt liền nhận thấy mức lương rất cao, e rằng bao gồm cả tiền bồi thường nếu chẳng may cô bị mất mạng...
"Không có vấn đề gì cả..."
Tú Linh nhanh chóng kí tên vào tờ hợp đồng liền chào tạm biệt thư ký. Cô muốn nhanh chóng trở về tòa biệt thự để ngủ thêm chút nữa...
"Từ ngày mai...tôi lại phải đi làm rồi đấy..."
Tú Linh mếu máo than phiền, chỉ cần cô điều tra xong cái chết của cha, cô khẳng định sẽ nghỉ việc ngay lập tức. Dùng số tiền vốn có để ăn chơi hết cuộc đời này...
"Cấp trên có nói nếu ngài hoàn thành vụ này một cách xuất sắc, ngoài tiền thưởng ra sẽ được nghỉ phép nửa năm..."
Hai mắt của Tú Linh sáng lên, khí thế làm việc bắt đầu sôi sục. Nhưng trước tiên cô phải đi mua vài bộ trang phục bình thường mới được...
"Thân phận bác sĩ của tôi bắt đầu lúc sáu giờ tối, vậy thì buổi sáng tôi không phải là bác sĩ..."
Trợ lý suy nghĩ đôi chút liền gật đầu, nhưng cậu có dự cảm không ổn khi nhìn thấy gương mặt đang nở nụ cười xảo quyệt kia...
Tú Linh đi taxi trở về biệt thự liền xuống tầng hầm, cô nhanh chóng lái chiếc xe sang trọng đến trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố để tận hưởng cảm giác giàu có...
"Ban ngày chị đây sẽ vào vai phu nhân tài phiệt, tiền tiêu không hết..."
Tú Linh bước vào trung tâm với khí chất ngời ngời khiến nhiều người ngưỡng mộ. Cô chợt nhớ đến việc không được mặc đồ hiệu khi đi làm liền lặng lẽ ghé vào gian hàng trang phục công sở bình thường chọn đại vài thứ mang đến quầy thanh toán...
"Tiểu thư muốn thanh toán bằng tiền mặt hay quẹt thẻ ạ..."
Tú Linh không có tiền mặt sẵn, cô liền rút đại tấm thẻ đen trong túi ra khiến những người có mặt ở đó đứng hình. Cô chợt nhớ ra đây là thành phố M chứ không phải Hoa Kỳ, việc sở hữu tấm thẻ đen truyền thuyết này chỉ có một mình gia chủ Tư thị...
"Vị tiểu thư này...chẳng lẽ chính là phu nhân của Tư thị sao, e rằng thân phận không nhỏ..."
Nhân viên chỉ dám xì xào bàn tán với nhau, cũng nhanh chóng quẹt thẻ liền tự mình tiễn Tú Linh ra ngoài. Cô cũng không quan tâm đến lời bàn tán của bọn họ cho lắm, vội vàng cất tấm thẻ vào túi để trở về biệt thự...
"Cậu chuẩn bị cho tôi chút tiền mặt...chứ việc quẹt thẻ đen lộ liễu quá đấy..."
Trợ lý đơ người nhìn biểu cảm thập phần nhàm chán của Tú Linh. Đôi khi nghèo nghèo tí cũng đỡ phải lo lắng...
"Vậy phiền ngài đưa thẻ đen cho tôi giữ giúp, phòng khi ngài lại lôi nó ra trước mặt người khác..."
Tú Linh cũng không do dự đưa thẻ cho trợ lý, ngoài tấm thẻ đó ra thì cô còn hàng chục tấm thẻ khác với vô số màu sắc khác nhau...
/20
|