Giản Nguyệt Bạch ha ha cười:
- Ngươi muốn phản kích, ta sẽ đánh ngươi đến trọng thương luôn, xem ngươi phản kích thế nào?
- Haha, phản kích cho chúng ta xem, chúng ta rất sợ nha!
Tên chính giữa trong ba mươi sáu người còn lại nói
- Đúng vậy a, chúng ta rất sợ nha, người ta là Lục Nguyên kiếm môn vô địch thiên hạ nha.
- Vậy sao?
Vô số ánh mắt giết người hướng về Lục Nguyên một lần nữa biến mất, mà đồng thời, phía trên đầu Lục Nguyên có một luồng ánh sáng xuay xung quanh,mà trong lúc luồng ánh sáng chuyển động có thấy hình ảnh của một con rồng vàng, lúc này Lục Nguyên trong chốc lát sảng khoái đến ngây người, từ trước đến nay chưa bào giờ cảm thấy thoải mái như lúc này, thoáng cái đã nuốt vào ba mươi sáu chữ trong người con rồng, mà ba mươi sáu chữ này đều là nguyên bản kiếm pháp, lập tức những chữ vàng được nuốt vào này sẽ luyện ra tinh hoa của ba mươi sáu đạo kiếm chữ , đồng thời những chiêu tinh hoa này cũng rơi vào chính giữa những kiếm hệ văn tự.
Nếu như trong khi những kiếm hệ văn tự này lại một lần nữa tổ hợp lại trở thành chữ “phong”, khi đó uy lực của chữ “phong” sẽ lớn hơn nhiều so với ban đầu.
Năm đó chữ phong này vừa mới xuất hiện, liền bị chủ của Thái Cổ Văn Minh đánh tan, vì vậy kiếm hệ văn tự tương đối cổ quái.
Mà nếu như một lần nữa xuất hiện, uy lực của nó còn lớn hơn rất nhiều so với năm đó.
Thật là mong chờ tới ngày đó a!
Đương nhiên, không cần có phải chờ đợi ngày đó hay không, trước tiên phải đem đối thủ trước mắt này giải quyết đã
Lục Nguyên hấp thu xong tinh hoa của ba mươi sáu chữ, đồng thời một kiếm xuất ra, chém về phía ba mươi sáu chữ kia,
Ba mươi sáu chữ lập tức biến thành bảy mươi hai nửa.
Cái này!
Một kiếm chém chữ
Hơn nữa là ba mươi sáu chữ!
Có thể chém rời chữ đã được coi là thần kì rồi, tuy vẻn vẹn chỉ là văn tự cấp hai, nhưng tại trung tâm thiên triều có rất ít người hiểu rõ điều đó.
Mà bây giờ, những việc mà Lục Nguyên đã làm cũng không phải là một kiếm chém một chữ, mà là một kiếm xuất ra chém hết trọn vẹn ba mươi sáu chữ!
Cái này!Đùa à!
Mà Lục Nguyên lập tức liền động, một kiếm xuất ra, như là du long bơi dưới đáy biển, tự tại, tiêu dao, và cuồng ngạo, kiếm này huyền diệu cỡ nào đâm thẳng về phía thi nhân chính giữa của giản chi văn minh người đầu tiên đối mặt với kiếm này chính là Giản Nguyệt Bạch Huyến Nguyệt Bạch đến từ sau nền văn minh cổ, liên tục biết được thực lực của bản thân,cũng chỉ gần theo kịp Lục Nguyên mà thôi, cho nên đối mặt với một kiếm này rất có lòng tin, phóng ra mấy đạo giản khí, cùng với trường giản trong tay đâm về phía Lục Nguyên, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng liền phát hiện giản khí của mình đã biến mất, mà bản thân hắn đã bị thương trong tay của Lục Nguyên.
Dùng hồ lô thu lại giản khí, đánh cho đối thủ trở tay không kịp, lại bằng những kiếm thuật tuyệt diệu toàn thắng đối phương, cái này chính là trò chơi của Lục Nguyên.
Giản Nguyệt Bạch đến làm thế nào để hiểu rõ được chuyện này thì đã bị Lục Nguyên đánh bại.
Giản Nguyệt Bạch bất ngờ, nhưng mà trên vai của hắn cũng đã bị Lục Nguyên đả thương, đây là sự thật không thể chối cãi, hơn nữa kiếm khí của Lục Nguyên cũng đã xâm nhập vào cơ thể hắn, hắn nhất thời lực bốc lên không ngớt, tạm thời đã mất đi sực chiến đấu.
Mà Giản Nguyệt Bạch không khỏi kinh hãi, rốt cuộc là có chuyển gì!
Lúc bản thân mình hóa ra ở thời cổ đại, dù gì thực lực cũng ngang với Lục Nguyên, cùng lắm chỉ kém một đường, thế mà tại sao mình rõ ràng lại bị Lục Nguyên một chiêu đánh bại tại chỗ.
Mà lúc này, bên cạnh Giản NGuyệt Bạch, ba người cùng đứng tại một chỗ, ba người này thực lực mỗi người đều huyền diệu như nhau:
- Hồ lô của hắn có thể hấp thi giản khí của binh khí, chúng ta vận chân khí vào trong giản khí, như vậy cái hồ lô cổ quái của hắn liền không làm gì được chúng ta.
Ba đạo giản thế biến thành một thế cục hỗn lọan, cùng hướng về phía Lục Nguyên mà tới.
Ba người này cùng công kích, thật khó đối phó.
Hơn nữa, chỉ cần bọn họ thoáng cái đã giữ trụ được Lục Nguyên, hơn ba mươi người lập tức tiến lên công kích.
Trong một caí thừa ra kia, Lục Nguyên cũng phát hiện mình trước mắt ở vào thế tương đối nguy hiểm, muốn xuất ra luân hồi nhưng là trong số các đối thủ thông qua luân hồi cũng không phải là không có, đúng rồi, Lục Nguyên quát một tiếng:
- Vạn kiếm chấn động
Đây cũng là chiêu học được lúc ở Ẩn Kiếm Tông, tiếp xúc với kiếm giới, làm cho vạn kiếm chấn động
Kiếm giản nhất thể!
Cái còn lại này ở xung quanh Lục Nguyên, tất cả giản đều chấn động cả lên.
Mỗi chiêu thức đều huyền diệu như nhau, mà nếu như đột nhiên trấn động, chiêu thức huyền diệu như thế tự nhiên bị phá hỏng, binh khí của ba người tấn công Lục Nguyên sẽ không bị khống chế, trong lúc nhất thời sơ hở mở rộng ra, mà kiếm của Lục Nguyên thừa cơ xông vào, ba người trong tầm tay bị thương ngã xuống bên Lục Nguyên.
Liên tiếp bốn người bị thương dưới kiếm của Lục Nguyên, bởi vậy trận địa giản sao Bắc Đẩu đương nhiên đã bị phá hoàn toàn. Nhưng coi như là trận địa giản sao Bắc Đẩu bị phá hoàn toàn, mà đối thủ vẫ có hơn ba mươi hai người, mà lúc này tiểu thủ lĩnh của đối thủ Trương Thương Lệ lạnh quát một tiếng, xuyến hình chi vật phun trào lúc này đã đến thời điểm mấu chốt , nếu như không thu, chỉ sợ sẽ theo thế giới núi lửa trở về. thế giới núi lửa là như vậy, thời điểm đã đến nếu như không thu sẽ lại quay trở về, Trương Thương Lệ đến trước kiếm hình chi vật, hai mắt híp lại, bắt đầu thu, việc thu này phải trong thời gian nhất định, căn bản là trong khoảng đếm đến một trăm nhịp, Trương Thương Lệ nói:
- Các người đi ngăn cản thời gian một trăm nhịp của Lục Nguyên, ta sẽ đích thân thu lại kiếm hình chi vật.
Ba mươi mốt người còn lại đi ngăn cản thời gian một trăm của Lục Nguyên, quá dễ dàng
Muốn trong thời gian dưới một trăm đánh bại một nhóm ba mươi mốt người, đây là một chuyện vô cùng khó khăn, thậm chí, đây dường như là nhiệm vụ không thể hoàn thành
Thời gian một trăm nhịp sao?
Lục Nguyên lập tức tấn công về phía một cái giản chi văn minh, cái giản chi văn minh này cũng không phải những dễ dàng, giản kĩ đặc sắc, Lục Nguyên đâm tới một vố, người này đổi tay phản công, căn bản không e ngại thế công của Lục Nguyên, nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện giản cảu mình đột nhiên ông ông chấn động, không chấp nhận sự khống chế của hắn,hắn ta mặc dù dùng lực lớn đè xuống, nhưng những sơ hở còn lại cũng đã dủ rồi, Lục Nguyên luồn qua mà vào, cũng đem người này đâm bị thương.
Không thể không nói, do ở kiếm giới học được tuyệt kĩ, thật sự thích hợp sử dụng, hơn nữa có thể sử dụng với kiếm, mà cũng có thể sử dụng với giản nữa.
Kĩ năng này quá quen rồi
Nếu như có thể được kiếm giới thừa nhận, cũng không phải là cái gì kiếm giản chấn động, kể từ đó, đối thủ căn bản là không đánh nữa, ba mươi mốt người đệ nhất, đã dùng ba nhịp thời gian.
Người của giản chi văn minh phát hiện không được bình thường, thế này làm sao chơi được đây, vũ khí của mình đều không bị khống chế, đấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa, tất cả giản đều hướng có chấn động của Lục Nguyên, tựa hồ giống như cung nghênh vương giả trong cây kiếm,rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
- Ngươi muốn phản kích, ta sẽ đánh ngươi đến trọng thương luôn, xem ngươi phản kích thế nào?
- Haha, phản kích cho chúng ta xem, chúng ta rất sợ nha!
Tên chính giữa trong ba mươi sáu người còn lại nói
- Đúng vậy a, chúng ta rất sợ nha, người ta là Lục Nguyên kiếm môn vô địch thiên hạ nha.
- Vậy sao?
Vô số ánh mắt giết người hướng về Lục Nguyên một lần nữa biến mất, mà đồng thời, phía trên đầu Lục Nguyên có một luồng ánh sáng xuay xung quanh,mà trong lúc luồng ánh sáng chuyển động có thấy hình ảnh của một con rồng vàng, lúc này Lục Nguyên trong chốc lát sảng khoái đến ngây người, từ trước đến nay chưa bào giờ cảm thấy thoải mái như lúc này, thoáng cái đã nuốt vào ba mươi sáu chữ trong người con rồng, mà ba mươi sáu chữ này đều là nguyên bản kiếm pháp, lập tức những chữ vàng được nuốt vào này sẽ luyện ra tinh hoa của ba mươi sáu đạo kiếm chữ , đồng thời những chiêu tinh hoa này cũng rơi vào chính giữa những kiếm hệ văn tự.
Nếu như trong khi những kiếm hệ văn tự này lại một lần nữa tổ hợp lại trở thành chữ “phong”, khi đó uy lực của chữ “phong” sẽ lớn hơn nhiều so với ban đầu.
Năm đó chữ phong này vừa mới xuất hiện, liền bị chủ của Thái Cổ Văn Minh đánh tan, vì vậy kiếm hệ văn tự tương đối cổ quái.
Mà nếu như một lần nữa xuất hiện, uy lực của nó còn lớn hơn rất nhiều so với năm đó.
Thật là mong chờ tới ngày đó a!
Đương nhiên, không cần có phải chờ đợi ngày đó hay không, trước tiên phải đem đối thủ trước mắt này giải quyết đã
Lục Nguyên hấp thu xong tinh hoa của ba mươi sáu chữ, đồng thời một kiếm xuất ra, chém về phía ba mươi sáu chữ kia,
Ba mươi sáu chữ lập tức biến thành bảy mươi hai nửa.
Cái này!
Một kiếm chém chữ
Hơn nữa là ba mươi sáu chữ!
Có thể chém rời chữ đã được coi là thần kì rồi, tuy vẻn vẹn chỉ là văn tự cấp hai, nhưng tại trung tâm thiên triều có rất ít người hiểu rõ điều đó.
Mà bây giờ, những việc mà Lục Nguyên đã làm cũng không phải là một kiếm chém một chữ, mà là một kiếm xuất ra chém hết trọn vẹn ba mươi sáu chữ!
Cái này!Đùa à!
Mà Lục Nguyên lập tức liền động, một kiếm xuất ra, như là du long bơi dưới đáy biển, tự tại, tiêu dao, và cuồng ngạo, kiếm này huyền diệu cỡ nào đâm thẳng về phía thi nhân chính giữa của giản chi văn minh người đầu tiên đối mặt với kiếm này chính là Giản Nguyệt Bạch Huyến Nguyệt Bạch đến từ sau nền văn minh cổ, liên tục biết được thực lực của bản thân,cũng chỉ gần theo kịp Lục Nguyên mà thôi, cho nên đối mặt với một kiếm này rất có lòng tin, phóng ra mấy đạo giản khí, cùng với trường giản trong tay đâm về phía Lục Nguyên, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng liền phát hiện giản khí của mình đã biến mất, mà bản thân hắn đã bị thương trong tay của Lục Nguyên.
Dùng hồ lô thu lại giản khí, đánh cho đối thủ trở tay không kịp, lại bằng những kiếm thuật tuyệt diệu toàn thắng đối phương, cái này chính là trò chơi của Lục Nguyên.
Giản Nguyệt Bạch đến làm thế nào để hiểu rõ được chuyện này thì đã bị Lục Nguyên đánh bại.
Giản Nguyệt Bạch bất ngờ, nhưng mà trên vai của hắn cũng đã bị Lục Nguyên đả thương, đây là sự thật không thể chối cãi, hơn nữa kiếm khí của Lục Nguyên cũng đã xâm nhập vào cơ thể hắn, hắn nhất thời lực bốc lên không ngớt, tạm thời đã mất đi sực chiến đấu.
Mà Giản Nguyệt Bạch không khỏi kinh hãi, rốt cuộc là có chuyển gì!
Lúc bản thân mình hóa ra ở thời cổ đại, dù gì thực lực cũng ngang với Lục Nguyên, cùng lắm chỉ kém một đường, thế mà tại sao mình rõ ràng lại bị Lục Nguyên một chiêu đánh bại tại chỗ.
Mà lúc này, bên cạnh Giản NGuyệt Bạch, ba người cùng đứng tại một chỗ, ba người này thực lực mỗi người đều huyền diệu như nhau:
- Hồ lô của hắn có thể hấp thi giản khí của binh khí, chúng ta vận chân khí vào trong giản khí, như vậy cái hồ lô cổ quái của hắn liền không làm gì được chúng ta.
Ba đạo giản thế biến thành một thế cục hỗn lọan, cùng hướng về phía Lục Nguyên mà tới.
Ba người này cùng công kích, thật khó đối phó.
Hơn nữa, chỉ cần bọn họ thoáng cái đã giữ trụ được Lục Nguyên, hơn ba mươi người lập tức tiến lên công kích.
Trong một caí thừa ra kia, Lục Nguyên cũng phát hiện mình trước mắt ở vào thế tương đối nguy hiểm, muốn xuất ra luân hồi nhưng là trong số các đối thủ thông qua luân hồi cũng không phải là không có, đúng rồi, Lục Nguyên quát một tiếng:
- Vạn kiếm chấn động
Đây cũng là chiêu học được lúc ở Ẩn Kiếm Tông, tiếp xúc với kiếm giới, làm cho vạn kiếm chấn động
Kiếm giản nhất thể!
Cái còn lại này ở xung quanh Lục Nguyên, tất cả giản đều chấn động cả lên.
Mỗi chiêu thức đều huyền diệu như nhau, mà nếu như đột nhiên trấn động, chiêu thức huyền diệu như thế tự nhiên bị phá hỏng, binh khí của ba người tấn công Lục Nguyên sẽ không bị khống chế, trong lúc nhất thời sơ hở mở rộng ra, mà kiếm của Lục Nguyên thừa cơ xông vào, ba người trong tầm tay bị thương ngã xuống bên Lục Nguyên.
Liên tiếp bốn người bị thương dưới kiếm của Lục Nguyên, bởi vậy trận địa giản sao Bắc Đẩu đương nhiên đã bị phá hoàn toàn. Nhưng coi như là trận địa giản sao Bắc Đẩu bị phá hoàn toàn, mà đối thủ vẫ có hơn ba mươi hai người, mà lúc này tiểu thủ lĩnh của đối thủ Trương Thương Lệ lạnh quát một tiếng, xuyến hình chi vật phun trào lúc này đã đến thời điểm mấu chốt , nếu như không thu, chỉ sợ sẽ theo thế giới núi lửa trở về. thế giới núi lửa là như vậy, thời điểm đã đến nếu như không thu sẽ lại quay trở về, Trương Thương Lệ đến trước kiếm hình chi vật, hai mắt híp lại, bắt đầu thu, việc thu này phải trong thời gian nhất định, căn bản là trong khoảng đếm đến một trăm nhịp, Trương Thương Lệ nói:
- Các người đi ngăn cản thời gian một trăm nhịp của Lục Nguyên, ta sẽ đích thân thu lại kiếm hình chi vật.
Ba mươi mốt người còn lại đi ngăn cản thời gian một trăm của Lục Nguyên, quá dễ dàng
Muốn trong thời gian dưới một trăm đánh bại một nhóm ba mươi mốt người, đây là một chuyện vô cùng khó khăn, thậm chí, đây dường như là nhiệm vụ không thể hoàn thành
Thời gian một trăm nhịp sao?
Lục Nguyên lập tức tấn công về phía một cái giản chi văn minh, cái giản chi văn minh này cũng không phải những dễ dàng, giản kĩ đặc sắc, Lục Nguyên đâm tới một vố, người này đổi tay phản công, căn bản không e ngại thế công của Lục Nguyên, nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện giản cảu mình đột nhiên ông ông chấn động, không chấp nhận sự khống chế của hắn,hắn ta mặc dù dùng lực lớn đè xuống, nhưng những sơ hở còn lại cũng đã dủ rồi, Lục Nguyên luồn qua mà vào, cũng đem người này đâm bị thương.
Không thể không nói, do ở kiếm giới học được tuyệt kĩ, thật sự thích hợp sử dụng, hơn nữa có thể sử dụng với kiếm, mà cũng có thể sử dụng với giản nữa.
Kĩ năng này quá quen rồi
Nếu như có thể được kiếm giới thừa nhận, cũng không phải là cái gì kiếm giản chấn động, kể từ đó, đối thủ căn bản là không đánh nữa, ba mươi mốt người đệ nhất, đã dùng ba nhịp thời gian.
Người của giản chi văn minh phát hiện không được bình thường, thế này làm sao chơi được đây, vũ khí của mình đều không bị khống chế, đấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hơn nữa, tất cả giản đều hướng có chấn động của Lục Nguyên, tựa hồ giống như cung nghênh vương giả trong cây kiếm,rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
/1562
|