Chiến Thú lão tổ lần thứ hai phát động năng lực biến cảnh vật, lần này định biến Lục Nguyên thành một con heo, hơn nữa lão không định đốt đàn nấu hạc mà biến hắn thành heo rồi cắt cổ hắn luôn.
Tuy nhiên lão dùng năng lực biến cảnh vật mà không nổi lên tác dụng gì cả.
Lục Nguyên dùng kiếm khắc hoang hấp thu pháp lực hồng hoang của Chiến Thú lão tổ, khiến năng lực biến cảnh vật không thành công.
- Chiến Thú lão tổ, ngươi chỉ có chút kỹ xảo này? Ta ở đây, kiếm tại đây, chịu chết đi!
- Ha ha ha ha, muốn bổn lão tổ đi chịu chết? Thật buồn cười, ngươi may mắn phá năng lực biến cảnh vật mà thôi, thế mà không biết trời cao đất dày, hôm nay phải cho ngươi thấy sự lợi hại của bổn lão tổ!
Chiến Thú lão tổ quát dài, bây giờ lão tay nắm đại cục, nhẹ nhàng thắng đối thủ khác trên Địa Long Tinh.
- Vậy sao?
Lục Nguyên nhún vai, Dưỡng Ngô tiên kiếm đã ra khỏi vỏ, mang theo kiếm quang xanh mông lung. Kiếm quang xanh mông lung như mưa xuân. Lần này hắn không dùng kiếm khắc hoang, nhưng chia ra một phần hơi thở kiếm khắc hoang vào Dưỡng Ngô tiên kiếm. Từ khi kiếm khắc hoang thành hình thì xuất hiện năng lực ngụy trang. Năng lực ngụy trang đem hơi thở kiếm khắc hoang phủ vào binh khí khác.
Lục Nguyên một kiếm đánh ra, tinh diệu tuyệt luân.
Một kiếm đâm hướng Chiến Thú lão tổ, lão cảm thấy toàn thân mấy ngàn chỗ bị đâm, chính là tuyệt kỹ kiếm chiêu Yến Hồi Thiểm mà Lục Nguyên học được từ chỗ Yến Thương Thiên, dùng tốc độ cực nhanh chớp mắt khiến kẻ địch không nắm bắt được đâm vào đâu. Chiến Thú lão tổ thấy rất nhức đầu, lão đi hoang bá lưu, chứ không phải loại kiếm chiêu tinh xảo thế này.
Nhưng không phải lão hoàn toàn bó tay với kiếm chiêu tinh xảo.
Chiến Thú lão tổ quát dài:
- Hoang Sơn Ấn, phá!
Trong tay lão dường như ngưng tụ một ngọn núi đánh hướng Lục Nguyên, tay lão tràn đầy lực lượng hồng hoang. Lực lượng hồng hoang cực kỳ hùng hồn thật có thể khiến người trực tiếp phục tùng, Chiến Thú lão tổ dùng cứng rắn phá xảo.
Kiếm quang của Lục Nguyên đâm ngược lên, kiếm quang sắc lạnh.
Chiến Thú lão tổ cười lạnh, nói đùa, cùng mình lấy ngạnh phá ngạnh à? Mình thường đi hệ hung mãnh cương liệt, chưa bao giờ sợ cứng đối cứng với ai, càng đừng nói lực lượng kiếm hệ bị lực lượng hoang hệ khắc chế, đúng là đi tìm chết. Một kiếm trước đó của Lục Nguyên chẳng qua hắn may mắn thôi, khi đó mình không cẩn thận, bây giờ tập trung toàn bộ tinh thần, sao mà không đối phó hắn được chứ.
Hoang Sơn Ấn và Dưỡng Ngô tiên kiếm mạnh đụng vào nhau.
Dưới trạng thái bình thường nên là tình huống tiên kiếm bị hủy, tiên kiếm của Cửu Thanh Sơn chính là có số phận này.
Nhưng tiên kiếm một đường xông lên, dường như lực lượng hoang hệ Hoang Sơn Ấn đối với tiên kiếm của Lục Nguyên không đem đến bất cứ tác dụng gì.
Một vệt máu bắn ra.
Chiến Thú lão tổ giật mình!
Nếu nói lúc trước là lão không chú ý mới bị Lục Nguyên làm bị thương, bây giờ là thật sự bị hắn đánh thương.
Đây là sao chứ!
Hoang Sơn Ấn của Chiến Thú lão tổ, lúc trước đánh cùng Cửu Thanh Sơn, Chúc Viêm, Cơ Thiên Vũ, thậm chí là Kiếm Như Hải thế giới cảnh ngũ tầng đều không cứng rắn phá Chiến Thú lão tổ được, không thể tổn thương lão. Nhưng dưới kiếm của Lục Nguyên, Chiến Thú lão tổ hai lần bị thương là việc cực kỳ lạ lùng.
Xung quanh dù là người bị thương nặng hay không đều mắt đầy kinh sợ! Không ngờ Lục Nguyên làm được điều này.
Kiếm Như Hải phun ra búng máu, xem ra lần này có lẽ sẽ không chết tại đây.
Chiến Thú lão tổ nhìn Lục Nguyên, cẩn thận xem kiếm của hắn, nói:
- Thì ra là vậy, trên kiếm của ngươi có điều là, một ít khắc chế lực lượng hoang hệ của ta, hèn chi.
Lão không quá để mắt đến thanh kiếm của Lục Nguyên, trên kiếm của hắn có lực lượng khắc hoang nhưng không nhiều, cực kỳ ít ỏi. Tất nhiên lão không hay biết Lục Nguyên cố ý ngụy trang thành như vậy, nếu hắn thật sự lấy ra kiếm khắc hoang thì đã hù chết lão.
Sau lưng Chiến Thú lão tổ mọc cánh, không sai, thật sự mọc cánh, hai đôi cánh to lớn xuất hiện sau lưng lão.
Chiến Thú lão tổ nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi đúng là không tệ, so với Ẩn Kiếm tông Kiếm Như Hải còn thiện chiến chút, buộc ra ảnh tượng yêu thú của ta, vốn ta không định dùng ảnh tượng yêu thú.
Người Hoang Thú Môn mỗi người tu hành đều có ảnh tượng yêu thú riêng, năng lực phát triển theo ảnh tượng yêu thú.
Ví dụ lúc trước Đằng Bát Trung Tổ có ảnh tượng yêu thú Bát Hoang Đại Xà, tựa như Mê Thất Kiêu của Bộ Mê.
Bây giờ sau lưng Chiến Thú lão tổ dần xuất hiện cánh, ảnh tượng yêu thú của lão rốt cuộc là cái gì? Cánh sau lưng Chiến Thú lão tổ ngày càng to, càng lúc càng lớn hơn, lờ mờ xuất hiện một con bươm bướm lấp lánh năm sắc. Bươm bướm? Không thể nào, từ xưa đến nay bươm bướm là yếu nhất trong vòng sinh vật.
Chiến Thú lão tổ có thực lực mạnh nhất, tại sao mê thất vụ của lão là bướm được chứ?
Bát Hoang Đại Xà của Đằng Bát Trung Tổ, Mê Thất Kiêu của Bộ Mê đều là một số yêu thú nổi tiếng trong viễn cổ hồng hoang.
Ảnh tượng yêu thú của Chiến Thú lão tổ sao có thể yếu hơn đám Đằng Bát Trung Tổ, Bộ Mê được?
Không thể nào đâu.
Chớp mắt Kiếm Như Hải hét to:
- Cẩn thận! Đây là Huyễn Thần Điệp, là thứ khủng bố xếp hạng ba về ảo thuật trong thượng cổ yêu thú!
Thượng cổ hồng hoang giống loài phong phú, tổng cộng yêu thú có ngàn ngàn vạn vạn ức ức, trong đó dùng ảo thuậ có hàng ngàn vạn. Có thể trong nhiều yêu thú ảo thuật xếp thứ ba thì loại yêu thú này đáng sợ đây.
Kiếm Như Hải hét to:
- Mau nhắm mắt lại, bịt tai!
Nghe Kiếm Như Hải hét lên, lập tức có người bịt tai.
Nhưng những người bịt tai bắt đầu thấy lỗ tia đau đớn, người nhắm mắt thì con ngươi chảy ra máu đen.
- Đù sao? Huyễn Thần Điệp của ta là trong toàn thượng cổ yêu thú xếp hạng ba về ảo thuật, nếu các ngươi nhắm mắt bịt tai đã tránh khỏi ảo thuật này thì bổn lão tổ không cần lăn lộn nữa.
Đối tượng công kích chủ yếu của Chiến Thú lão tổ là Lục Nguyên, vô số ảo thuật xuất hiện trước mắt hắn. Tuy nhiên, dù lão tổng tấn công Lục Nguyên nhưng dư ba đủ khiến những người xung quanh thê thảm.
Phụt! Có người hộc máu!
Bùm! Có người nổ tung.
- A!
Có người chịu không nổi một nhát đao chém chết mình.
- Khó chịu quá!
Có người gãi thân thể, gãi rách làn da.
Đây chính là uy lực của Huyễn Thần Điệp!
Chiến Thú lão tổ cười to, rất ít người biết ảnh tượng yêu thú của lão là gì, người từng gặp đều rơi vào ảnh tượng yêu thú của lão, cho đến nay không có ai sống sót. Bây giờ nhiều người Địa Long Tinh đều có số chết hết, đặc biệt là Lục Nguyên.
Ủa! Biểu tình của Lục Nguyên không chút thay đổi! Không sai, không có chút gì thay đổi cả.
Lục Nguyên bình tĩnh rút ra kiếm quang.
- Kiếm ngũ, duy kiếm!
Trong chớp mắt tất cả ảo thuật xung quanh bị quét sạch, chỉ còn lại một luồng kiếm quang. ảo thuật vừa xuất hiện liền bị luồng duy kiếm quét đi. Ngay cả Vọng Trần Quang ở Kiếm Vong Bia đều không thể làm Lục Nguyên quên đi kiếm, những ảo thuật này sao mà làm được? Tất cả mọi thứ bị quét sạch, bây giờ Lục Nguyên ở trạng thái duy kiếm.
Kiếm ngũ, duy kiếm!
Đương nhiên kiếm ngũ duy kiếm không đơn giản thế thôi.
Dưới trạng thái kiếm ngũ duy kiếm, Lục Nguyên cảm giác xung quanh biến mất hết, trong trời đất chỉ còn lại hắn và kiếm.
Bây giờ cần xuất kiếm!
Tuy nhiên lão dùng năng lực biến cảnh vật mà không nổi lên tác dụng gì cả.
Lục Nguyên dùng kiếm khắc hoang hấp thu pháp lực hồng hoang của Chiến Thú lão tổ, khiến năng lực biến cảnh vật không thành công.
- Chiến Thú lão tổ, ngươi chỉ có chút kỹ xảo này? Ta ở đây, kiếm tại đây, chịu chết đi!
- Ha ha ha ha, muốn bổn lão tổ đi chịu chết? Thật buồn cười, ngươi may mắn phá năng lực biến cảnh vật mà thôi, thế mà không biết trời cao đất dày, hôm nay phải cho ngươi thấy sự lợi hại của bổn lão tổ!
Chiến Thú lão tổ quát dài, bây giờ lão tay nắm đại cục, nhẹ nhàng thắng đối thủ khác trên Địa Long Tinh.
- Vậy sao?
Lục Nguyên nhún vai, Dưỡng Ngô tiên kiếm đã ra khỏi vỏ, mang theo kiếm quang xanh mông lung. Kiếm quang xanh mông lung như mưa xuân. Lần này hắn không dùng kiếm khắc hoang, nhưng chia ra một phần hơi thở kiếm khắc hoang vào Dưỡng Ngô tiên kiếm. Từ khi kiếm khắc hoang thành hình thì xuất hiện năng lực ngụy trang. Năng lực ngụy trang đem hơi thở kiếm khắc hoang phủ vào binh khí khác.
Lục Nguyên một kiếm đánh ra, tinh diệu tuyệt luân.
Một kiếm đâm hướng Chiến Thú lão tổ, lão cảm thấy toàn thân mấy ngàn chỗ bị đâm, chính là tuyệt kỹ kiếm chiêu Yến Hồi Thiểm mà Lục Nguyên học được từ chỗ Yến Thương Thiên, dùng tốc độ cực nhanh chớp mắt khiến kẻ địch không nắm bắt được đâm vào đâu. Chiến Thú lão tổ thấy rất nhức đầu, lão đi hoang bá lưu, chứ không phải loại kiếm chiêu tinh xảo thế này.
Nhưng không phải lão hoàn toàn bó tay với kiếm chiêu tinh xảo.
Chiến Thú lão tổ quát dài:
- Hoang Sơn Ấn, phá!
Trong tay lão dường như ngưng tụ một ngọn núi đánh hướng Lục Nguyên, tay lão tràn đầy lực lượng hồng hoang. Lực lượng hồng hoang cực kỳ hùng hồn thật có thể khiến người trực tiếp phục tùng, Chiến Thú lão tổ dùng cứng rắn phá xảo.
Kiếm quang của Lục Nguyên đâm ngược lên, kiếm quang sắc lạnh.
Chiến Thú lão tổ cười lạnh, nói đùa, cùng mình lấy ngạnh phá ngạnh à? Mình thường đi hệ hung mãnh cương liệt, chưa bao giờ sợ cứng đối cứng với ai, càng đừng nói lực lượng kiếm hệ bị lực lượng hoang hệ khắc chế, đúng là đi tìm chết. Một kiếm trước đó của Lục Nguyên chẳng qua hắn may mắn thôi, khi đó mình không cẩn thận, bây giờ tập trung toàn bộ tinh thần, sao mà không đối phó hắn được chứ.
Hoang Sơn Ấn và Dưỡng Ngô tiên kiếm mạnh đụng vào nhau.
Dưới trạng thái bình thường nên là tình huống tiên kiếm bị hủy, tiên kiếm của Cửu Thanh Sơn chính là có số phận này.
Nhưng tiên kiếm một đường xông lên, dường như lực lượng hoang hệ Hoang Sơn Ấn đối với tiên kiếm của Lục Nguyên không đem đến bất cứ tác dụng gì.
Một vệt máu bắn ra.
Chiến Thú lão tổ giật mình!
Nếu nói lúc trước là lão không chú ý mới bị Lục Nguyên làm bị thương, bây giờ là thật sự bị hắn đánh thương.
Đây là sao chứ!
Hoang Sơn Ấn của Chiến Thú lão tổ, lúc trước đánh cùng Cửu Thanh Sơn, Chúc Viêm, Cơ Thiên Vũ, thậm chí là Kiếm Như Hải thế giới cảnh ngũ tầng đều không cứng rắn phá Chiến Thú lão tổ được, không thể tổn thương lão. Nhưng dưới kiếm của Lục Nguyên, Chiến Thú lão tổ hai lần bị thương là việc cực kỳ lạ lùng.
Xung quanh dù là người bị thương nặng hay không đều mắt đầy kinh sợ! Không ngờ Lục Nguyên làm được điều này.
Kiếm Như Hải phun ra búng máu, xem ra lần này có lẽ sẽ không chết tại đây.
Chiến Thú lão tổ nhìn Lục Nguyên, cẩn thận xem kiếm của hắn, nói:
- Thì ra là vậy, trên kiếm của ngươi có điều là, một ít khắc chế lực lượng hoang hệ của ta, hèn chi.
Lão không quá để mắt đến thanh kiếm của Lục Nguyên, trên kiếm của hắn có lực lượng khắc hoang nhưng không nhiều, cực kỳ ít ỏi. Tất nhiên lão không hay biết Lục Nguyên cố ý ngụy trang thành như vậy, nếu hắn thật sự lấy ra kiếm khắc hoang thì đã hù chết lão.
Sau lưng Chiến Thú lão tổ mọc cánh, không sai, thật sự mọc cánh, hai đôi cánh to lớn xuất hiện sau lưng lão.
Chiến Thú lão tổ nhìn Lục Nguyên, nói:
- Lục Nguyên, ngươi đúng là không tệ, so với Ẩn Kiếm tông Kiếm Như Hải còn thiện chiến chút, buộc ra ảnh tượng yêu thú của ta, vốn ta không định dùng ảnh tượng yêu thú.
Người Hoang Thú Môn mỗi người tu hành đều có ảnh tượng yêu thú riêng, năng lực phát triển theo ảnh tượng yêu thú.
Ví dụ lúc trước Đằng Bát Trung Tổ có ảnh tượng yêu thú Bát Hoang Đại Xà, tựa như Mê Thất Kiêu của Bộ Mê.
Bây giờ sau lưng Chiến Thú lão tổ dần xuất hiện cánh, ảnh tượng yêu thú của lão rốt cuộc là cái gì? Cánh sau lưng Chiến Thú lão tổ ngày càng to, càng lúc càng lớn hơn, lờ mờ xuất hiện một con bươm bướm lấp lánh năm sắc. Bươm bướm? Không thể nào, từ xưa đến nay bươm bướm là yếu nhất trong vòng sinh vật.
Chiến Thú lão tổ có thực lực mạnh nhất, tại sao mê thất vụ của lão là bướm được chứ?
Bát Hoang Đại Xà của Đằng Bát Trung Tổ, Mê Thất Kiêu của Bộ Mê đều là một số yêu thú nổi tiếng trong viễn cổ hồng hoang.
Ảnh tượng yêu thú của Chiến Thú lão tổ sao có thể yếu hơn đám Đằng Bát Trung Tổ, Bộ Mê được?
Không thể nào đâu.
Chớp mắt Kiếm Như Hải hét to:
- Cẩn thận! Đây là Huyễn Thần Điệp, là thứ khủng bố xếp hạng ba về ảo thuật trong thượng cổ yêu thú!
Thượng cổ hồng hoang giống loài phong phú, tổng cộng yêu thú có ngàn ngàn vạn vạn ức ức, trong đó dùng ảo thuậ có hàng ngàn vạn. Có thể trong nhiều yêu thú ảo thuật xếp thứ ba thì loại yêu thú này đáng sợ đây.
Kiếm Như Hải hét to:
- Mau nhắm mắt lại, bịt tai!
Nghe Kiếm Như Hải hét lên, lập tức có người bịt tai.
Nhưng những người bịt tai bắt đầu thấy lỗ tia đau đớn, người nhắm mắt thì con ngươi chảy ra máu đen.
- Đù sao? Huyễn Thần Điệp của ta là trong toàn thượng cổ yêu thú xếp hạng ba về ảo thuật, nếu các ngươi nhắm mắt bịt tai đã tránh khỏi ảo thuật này thì bổn lão tổ không cần lăn lộn nữa.
Đối tượng công kích chủ yếu của Chiến Thú lão tổ là Lục Nguyên, vô số ảo thuật xuất hiện trước mắt hắn. Tuy nhiên, dù lão tổng tấn công Lục Nguyên nhưng dư ba đủ khiến những người xung quanh thê thảm.
Phụt! Có người hộc máu!
Bùm! Có người nổ tung.
- A!
Có người chịu không nổi một nhát đao chém chết mình.
- Khó chịu quá!
Có người gãi thân thể, gãi rách làn da.
Đây chính là uy lực của Huyễn Thần Điệp!
Chiến Thú lão tổ cười to, rất ít người biết ảnh tượng yêu thú của lão là gì, người từng gặp đều rơi vào ảnh tượng yêu thú của lão, cho đến nay không có ai sống sót. Bây giờ nhiều người Địa Long Tinh đều có số chết hết, đặc biệt là Lục Nguyên.
Ủa! Biểu tình của Lục Nguyên không chút thay đổi! Không sai, không có chút gì thay đổi cả.
Lục Nguyên bình tĩnh rút ra kiếm quang.
- Kiếm ngũ, duy kiếm!
Trong chớp mắt tất cả ảo thuật xung quanh bị quét sạch, chỉ còn lại một luồng kiếm quang. ảo thuật vừa xuất hiện liền bị luồng duy kiếm quét đi. Ngay cả Vọng Trần Quang ở Kiếm Vong Bia đều không thể làm Lục Nguyên quên đi kiếm, những ảo thuật này sao mà làm được? Tất cả mọi thứ bị quét sạch, bây giờ Lục Nguyên ở trạng thái duy kiếm.
Kiếm ngũ, duy kiếm!
Đương nhiên kiếm ngũ duy kiếm không đơn giản thế thôi.
Dưới trạng thái kiếm ngũ duy kiếm, Lục Nguyên cảm giác xung quanh biến mất hết, trong trời đất chỉ còn lại hắn và kiếm.
Bây giờ cần xuất kiếm!
/1562
|