Rượu đúng là chuyện lớn.
Nhưng lần này phải nhịn, vì kiếm cũng là việc lớn.
Dưỡng Ngô tiên kiếm quan trong với hắn không thua gì rượu.
Cho nên vì sửa kiếm chỉ có thể tạm nhịn thèm rượu.
Một trăm năm qua đi. Mới bắt đầu Lục Nguyên rất chán, không có rượu hắn sắp điên lên, dù ở bên trong tu hành một trăm năm cũng dần cảm giác đến một tia chính khí thần vận, chính khí vịđạo, nên mới dần biến đổi một ít khí chất, biến thành nho phong cổ phong. Ngày hôm nay bỗng đột phá chính khí, Lục Nguyên phát hiện mình đã tu hành chính khí lên tầng thứ tám. Chính khí bát tầng ôm ngực rộng lớn, có thể khắc chế nhiều yêu ma.
Hai trăm năm qua đi, Lục Nguyên chìm đắm trong chính khí.
Ba trăm năm qua đi, Lục Nguyên chìm đắm trong chính khí. Đột nhiên một luồng chính khí ùa vào ngực, Lục Nguyên bõng phát hiện dường như chính khí của mình đã tới cực hạn thiên đạo chiêu chiêu. Đây là chính khí cửu tầng, số chín là cực, cũng là cực hạn của chính khí.
Rốt cuộc mình tu đến chính khí cửu tầng, thật là không dễ dàng.
Bên trong qua ba trăm năm thì bên ngoài chắc là một năm, Lục Nguyên phát hiện năm vạn thiên cấp linh thạch tiêu hao sạch sẽ không chừa một mẩu, tiêu hao thật là khoa trương. Năm vạn thiên cấp linh thạch không phải số lượng nhỏ, thôi, ngày tiêu tiền như nước đến hôm nay coi như kết thúc. Lúc trước mình ở Đổ Tiên Đảo kiếm được hai mươi vạn thiên cấp linh thạch giờ tiêu gần hết sạch, thật nhớ nhung lúc có hai mươi vạn thiên cấp linh thạch quá, tiếc rằng bây giờ bị dùng hết rồi, thở dài thườn thượt.
Lục Nguyên ngồi ngay ngắn, chính khí cửu tầng chảy xuôi ở ngực. Lục Nguyên phát hiện dường như thấy rất rất là nhiều bóng dáng tiền cổ thánh hiền, thiên địa có chính khí! Điều chỉnh lại toàn bộ cảm xúc, hắn chuẩn bị tu sửa Dưỡng Ngô tiên kiếm.
Lấy ra Dưỡng Ngô tiên kiếm bị tổn hại, dùng chính khí một tầng tiếp một tầng rót vào Dưỡng Ngô tiên kiếm.
Liên tiếp rót vào, liên tiếp trùng kích.
Dưới sự trùng kích của chính khí cửu tầng, Dưỡng Ngô tiên kiếm không ngừng hòi phục, miệng vết thương ngày càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn khép lại.
Không đúng!
Tuy rằng đã khép nhưng mặt trên để lại một vết hằn.
Vết hằn này không cách nào lành lặn.
Lục Nguyên dùng thần niệm thử kiếm, phát hiện kiếm giận dữ.
Đúng vậy, bây giờ Dưỡng Ngô tiên kiếm rất giận dữ.
Từ khi Dưỡng Ngô tiên kiếm xuất hiện đến nay chưa từng bị tổn hại nặng như vậy, thế mà chịu Hồng Hoang Thần Kích của Hoang Chi Tử công kích nặng, nên nó rất giận dữ.
Dưỡng Ngô tiên kiếm muốn thắng Hoang Chi Tử.
Lục Nguyên nhẹ vuốt thân kiếm Dưỡng Ngô tiên kiếm, cuối cùng dừng lại ở vết hằn rất mỏng nhỏ.
- Dưỡng Ngô, ta hiểu lòng ngươi, ta sẽ đánh bại Hoang Chi Tử. Tương lai ở Văn Minh Thánh Địa ta sẽ thử một lần, nếu tại Văn Minh Thánh Địa không thể thắng Hoang Chi Tử thì tiếp theo sẽ có lúc ta chiến thắng hắn, chắc chắn sẽ có ngày đó. Mối thù này chúng ta phải báo!
Dưỡng Ngô tiên kiếm *ong ong* kêu to, nó nghe được tiếng lòng của Lục Nguyên.
Lục Nguyên tay nắm Dưỡng Ngô tiên kiếm, giờ trải qua hồi phục, Dưỡng Ngô tiên kiếm chịu trọng thương lần thứ hai sửa chữa, hắn phát hiện liên thông với kiếm càng dễ dàng, dường như tiến sâu vào trạng thái nhân kiếm một thể. Kiếm càng hiểu người, người càng hiểu kiếm.
Bây giờ cách Văn Minh Thánh Địa mở ra còn hơn một năm, ngày càng gần.
Lục Nguyên định đi tìm Nho Chi phó chủ văn minh.
Trong Nho Chi Thư Điện chính điện Ức Vạn Thư Ốc.
Nho Chi Thư Điện là thư điện đường, thư hải dương. Nho Chi phó chủ văn minh ngồi trong biển thư đó, đại sư huynh Khổng Ni, nhị sư huynh Mạnh Vi, và tam sư tỷ Túc Nguyệt Miên đều có mặt. Lục Nguyên vào điện chào mấy người này, họ cũng đáp lễ Lục Nguyên đeo mặt Lý Thái Sử.
Lục Nguyên trả lại Nhi Đạo Chính Kinh cho đại sư huynh Khổng Ni, nói:
- Đa tạ ân đại sư huynh tặng thư, ngày hôm nay chính khí đã đến cửu tầng nên trả lại.
- Cái gì!
- Cái gì!
Từng tiếng kêu kinh ngạc, mới đầu không ai tưởng tượng được Lục Nguyên nhanh như thếđã đến chính khí cửu tầng, nhưng sau đó ngẫm nghĩ lại, rồi hắn giải thích mọi người mới hiểu. Thì ra không phải Lục Nguyên nhanh chóng tu thành chính khí cửu tầng mà dùng cách thời gian giảm tốc độ, cộng thêm ngàn thiên cấp linh thạch hỗ trợ cuối cùng đi đường đường chính chính đường, tốn ba trăm năm tu thành chính khí cửu tầng.
Có Nhi Đạo Chính Kinh của Khổng Ni hỗ trợ, mất ba trăm năm tu thành chính khí cửu tầng là trình độ bình thường.
Dù sao Nhi Đạo Chính Kinh tăng tốc độ trên diện rộng, nếu không có nó giúp đỡ thì e rằng Lý Thái Sử lại tốn thêm ba ngàn năm.
Vậy nên Lục Nguyên dùng ba trăm năm từ chính khí thất tầng tu thành chính khí cửu tầng thật sự không phải chuyện gì lạ, tối đa là kinh ngạc chút. Thì ra lục sư đệ Lý Thái Sử giàu như vậy, tiêu dùng năm vạn thiên cấp linh thạch, tài sản này lớn cực kỳ. Nho Chi phó chủ văn minh biết chắc Lục Nguyên đã tu sửa xong Dưỡng Ngô tiên kiếm, hèn chi dáng vẻ tinh thần phấn chấn.
- Bốn người các ngươi vào một năm sau sẽ đi Văn Minh Thánh Địa, ở trong đó được đến ích lợi càng lớn. Khổng Ni, hiện tại ngươi đã là nửa bước văn minh cảnh, ta không có gì để nói, chính ngươi tự cố gắng tham ngộ hướng đến thành văn minh cảnh như là cá vượt long môn hóa rồng, cách một trời một vực.
- Mạnh Vi, ngươi là năng lực thế giới cảnh thập tầng, ngươi nên chú trọng về mặt chiêu thức, ngươi không mạnh vềđiều này lắm. Nếu có thểđột phá chiêu thức một chút thì thực lực của ngươi sẽ càng mạnh mẽ.
- Túc Nguyệt Miên, năng lực kiếm khí cách đấu của ngươi cũng không mạnh bao nhiêu nhưng ngươi phải trước tu tiêu thuật đã. Tại Văn Minh Thánh Địa ngươi nên giữ mạng là chính, vì vậy phải tập trung tu luyện tiêu thuật, đây là phương hướng một năm tiếp theo ngươi cố gắng tu hành.
Nho Chi phó chủ văn minh chỉđiểm cho ba người trước, rốt cuộc đến lượt Lục Nguyên.
Nho Chi phó chủ văn minh nhìn Lục Nguyên, từ từ nói:
- Còn Lý Thái Sử, trong một năm cuối cùng ngươi phải tu hành là...
Lục Nguyên rất lấy làm lạ, một năm trước khi mình vào Văn Minh Thánh Địa sẽ phải tu hành cái gì đây?
Chắc là đợt tu hành cuối cùng.
Nho Chi phó chủ văn minh đang do dự, lần này Lục Nguyên biểu hiện không kinh diễm, vững vàng chắc chắn, gã rất thưởng thức. Năng lực kiếm khí cách đấu của Lục Nguyên thì không cần gã nói, quá mạnh, mặt pháp lực giờ trong quá trình thế giới diễn hóa, tạm thời không thể tăng lên, chính khí thì đã tu đến cửu tầng cũng không tăng lên được nữa. Thoáng chốc gã chần chờ không biết một năm sắp tới Lục Nguyên nên học thứ gì.
Đột nhiên tinh thần máy động, gã nghĩ ra một cách.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Năng lực chiêu thức cách đấu của ngươi đã đến đỉnh, không cần ta dạy nữa.
Gã nói vậy khiến Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên đều kinh sợ. Nho Chi phó chủ văn minh trước nay không nói lời giả dối, gã đã bảo năng lực chiêu thức cách đấu của lục sư đệ Lý Thái Sửđến đỉnh cao thì tất nhiên là tới đỉnh. Nhưng mà lục sư đệ lấy ở đâu là năng lực chiêu thức cách đấu mạnh như vậy. Mạnh Vi dấy lên chút lòng hiếu thắng, nếu có rảnh phải cùng lục sư đệ Lý Thái Sửđấu một phen mới được.
- Pháp lực của ngươi tạm thời trong giai đoạn diễn hóa, hiện tại không thể tăng lên.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Vậy thì thử tu hành Văn Minh Chi Thư đi.
- Văn Minh Chi Thư là pháp môn quan trọng trùng kích văn minh cảnh. Nho chi văn minh chúng ta dựa vào thư lập thân, cho nên có thểđem Văn Minh Chi Thư biến thành sức chiến đấu.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Cái gọi là văn minh đều có thư tịch, lấy truyền bá tinh thần lương thực. Văn Minh Chi Thư một khi chân chính ngưng luyện thành hoàn chỉnh thì khả năng trùng kích văn minh cảnh sẽ tăng lên đến năm phần mười.
- Dù sao thư tịch có thể truyền đạt văn minh.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Năm phần mười dường như không cao lắm.
- Năm phần mười mà không cao?
Nho Chi phó chủ văn minh cười nói:
- Ngươi hỏi địa sư huynh Khổng Ni của ngươi đi.
Khổng Ni cười khổ nói:
- Văn Minh Chi Thư không dễ ngưng luyện. Ta ngưng luyện ra Văn Minh Chi Thư phấn đấu gần mười vạn năm vẫn chưa được, còn năm phần mười là rất cao rồi. Trùng kích văn minh cảnh là một cửa trời, cái gọi là cửa trời cực kỳ khó qua, bất cứ khả năng một phần ngàn tăng lên đều phải vỡ đầu.
- Bất cứ khả năng tăng một phần trăm đều dẫn đến phong ba bão táp trong thiên địa, không biết có bao nhiêu lão quái viễn cổ xuất hiện tranh giành với ngươi.
- Văn Minh Chi Thư có năm phần mười khả năng là cực kỳ khoa trương rồi.
- Người kẹt ở đỉnh cao thế giới cảnh nếu ngưng luyện thành Văn Minh Chi Thư của mình thì e rằng hưng phấn phát điên lên. Thậm chí tại trung ương thiên triều, di thất địa vừa nghe nói có ai tu thành Văn Minh Chi Thư liền bị cướp mất. Một Văn Minh Chi Thư dấy lên gió tanh mưa máu, đương nhiên bình thường người tu hành Văn Minh Chi Thư đều vô cùng mạnh nên ít có bị cướp.
Nghe Khổng Ni nói vậy Lục Nguyên mới hiểu thì ra Văn Minh Chi Thư lợi hại đến thế.
Lý do Nho Chi phó chủ văn minh dạy cho Lục Nguyên tu hành Văn Minh Chi Thư nhưng không cho là Lục Nguyên có thể lập tức học xong.
Tuy nhiên Nho Chi phó chủ văn minh cũng biết dù là đại đệ tử Khổng Ni đang ở nửa bước văn minh cảnh cũng không khả năng đột phá văn minh cảnh lớn bằng Lục Nguyên.
Vậy nên muốn trước tiên dạy cho hắn.
Đây là tinh hoa mà Nho Chi phó chủ văn minh muốn dạy.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên, ba ngươi ở một bên nghe đi, dù sao các ngươi tu hành Văn Minh Chi Thư không tốt lắm.
Nhưng lần này phải nhịn, vì kiếm cũng là việc lớn.
Dưỡng Ngô tiên kiếm quan trong với hắn không thua gì rượu.
Cho nên vì sửa kiếm chỉ có thể tạm nhịn thèm rượu.
Một trăm năm qua đi. Mới bắt đầu Lục Nguyên rất chán, không có rượu hắn sắp điên lên, dù ở bên trong tu hành một trăm năm cũng dần cảm giác đến một tia chính khí thần vận, chính khí vịđạo, nên mới dần biến đổi một ít khí chất, biến thành nho phong cổ phong. Ngày hôm nay bỗng đột phá chính khí, Lục Nguyên phát hiện mình đã tu hành chính khí lên tầng thứ tám. Chính khí bát tầng ôm ngực rộng lớn, có thể khắc chế nhiều yêu ma.
Hai trăm năm qua đi, Lục Nguyên chìm đắm trong chính khí.
Ba trăm năm qua đi, Lục Nguyên chìm đắm trong chính khí. Đột nhiên một luồng chính khí ùa vào ngực, Lục Nguyên bõng phát hiện dường như chính khí của mình đã tới cực hạn thiên đạo chiêu chiêu. Đây là chính khí cửu tầng, số chín là cực, cũng là cực hạn của chính khí.
Rốt cuộc mình tu đến chính khí cửu tầng, thật là không dễ dàng.
Bên trong qua ba trăm năm thì bên ngoài chắc là một năm, Lục Nguyên phát hiện năm vạn thiên cấp linh thạch tiêu hao sạch sẽ không chừa một mẩu, tiêu hao thật là khoa trương. Năm vạn thiên cấp linh thạch không phải số lượng nhỏ, thôi, ngày tiêu tiền như nước đến hôm nay coi như kết thúc. Lúc trước mình ở Đổ Tiên Đảo kiếm được hai mươi vạn thiên cấp linh thạch giờ tiêu gần hết sạch, thật nhớ nhung lúc có hai mươi vạn thiên cấp linh thạch quá, tiếc rằng bây giờ bị dùng hết rồi, thở dài thườn thượt.
Lục Nguyên ngồi ngay ngắn, chính khí cửu tầng chảy xuôi ở ngực. Lục Nguyên phát hiện dường như thấy rất rất là nhiều bóng dáng tiền cổ thánh hiền, thiên địa có chính khí! Điều chỉnh lại toàn bộ cảm xúc, hắn chuẩn bị tu sửa Dưỡng Ngô tiên kiếm.
Lấy ra Dưỡng Ngô tiên kiếm bị tổn hại, dùng chính khí một tầng tiếp một tầng rót vào Dưỡng Ngô tiên kiếm.
Liên tiếp rót vào, liên tiếp trùng kích.
Dưới sự trùng kích của chính khí cửu tầng, Dưỡng Ngô tiên kiếm không ngừng hòi phục, miệng vết thương ngày càng nhỏ, cuối cùng hoàn toàn khép lại.
Không đúng!
Tuy rằng đã khép nhưng mặt trên để lại một vết hằn.
Vết hằn này không cách nào lành lặn.
Lục Nguyên dùng thần niệm thử kiếm, phát hiện kiếm giận dữ.
Đúng vậy, bây giờ Dưỡng Ngô tiên kiếm rất giận dữ.
Từ khi Dưỡng Ngô tiên kiếm xuất hiện đến nay chưa từng bị tổn hại nặng như vậy, thế mà chịu Hồng Hoang Thần Kích của Hoang Chi Tử công kích nặng, nên nó rất giận dữ.
Dưỡng Ngô tiên kiếm muốn thắng Hoang Chi Tử.
Lục Nguyên nhẹ vuốt thân kiếm Dưỡng Ngô tiên kiếm, cuối cùng dừng lại ở vết hằn rất mỏng nhỏ.
- Dưỡng Ngô, ta hiểu lòng ngươi, ta sẽ đánh bại Hoang Chi Tử. Tương lai ở Văn Minh Thánh Địa ta sẽ thử một lần, nếu tại Văn Minh Thánh Địa không thể thắng Hoang Chi Tử thì tiếp theo sẽ có lúc ta chiến thắng hắn, chắc chắn sẽ có ngày đó. Mối thù này chúng ta phải báo!
Dưỡng Ngô tiên kiếm *ong ong* kêu to, nó nghe được tiếng lòng của Lục Nguyên.
Lục Nguyên tay nắm Dưỡng Ngô tiên kiếm, giờ trải qua hồi phục, Dưỡng Ngô tiên kiếm chịu trọng thương lần thứ hai sửa chữa, hắn phát hiện liên thông với kiếm càng dễ dàng, dường như tiến sâu vào trạng thái nhân kiếm một thể. Kiếm càng hiểu người, người càng hiểu kiếm.
Bây giờ cách Văn Minh Thánh Địa mở ra còn hơn một năm, ngày càng gần.
Lục Nguyên định đi tìm Nho Chi phó chủ văn minh.
Trong Nho Chi Thư Điện chính điện Ức Vạn Thư Ốc.
Nho Chi Thư Điện là thư điện đường, thư hải dương. Nho Chi phó chủ văn minh ngồi trong biển thư đó, đại sư huynh Khổng Ni, nhị sư huynh Mạnh Vi, và tam sư tỷ Túc Nguyệt Miên đều có mặt. Lục Nguyên vào điện chào mấy người này, họ cũng đáp lễ Lục Nguyên đeo mặt Lý Thái Sử.
Lục Nguyên trả lại Nhi Đạo Chính Kinh cho đại sư huynh Khổng Ni, nói:
- Đa tạ ân đại sư huynh tặng thư, ngày hôm nay chính khí đã đến cửu tầng nên trả lại.
- Cái gì!
- Cái gì!
Từng tiếng kêu kinh ngạc, mới đầu không ai tưởng tượng được Lục Nguyên nhanh như thếđã đến chính khí cửu tầng, nhưng sau đó ngẫm nghĩ lại, rồi hắn giải thích mọi người mới hiểu. Thì ra không phải Lục Nguyên nhanh chóng tu thành chính khí cửu tầng mà dùng cách thời gian giảm tốc độ, cộng thêm ngàn thiên cấp linh thạch hỗ trợ cuối cùng đi đường đường chính chính đường, tốn ba trăm năm tu thành chính khí cửu tầng.
Có Nhi Đạo Chính Kinh của Khổng Ni hỗ trợ, mất ba trăm năm tu thành chính khí cửu tầng là trình độ bình thường.
Dù sao Nhi Đạo Chính Kinh tăng tốc độ trên diện rộng, nếu không có nó giúp đỡ thì e rằng Lý Thái Sử lại tốn thêm ba ngàn năm.
Vậy nên Lục Nguyên dùng ba trăm năm từ chính khí thất tầng tu thành chính khí cửu tầng thật sự không phải chuyện gì lạ, tối đa là kinh ngạc chút. Thì ra lục sư đệ Lý Thái Sử giàu như vậy, tiêu dùng năm vạn thiên cấp linh thạch, tài sản này lớn cực kỳ. Nho Chi phó chủ văn minh biết chắc Lục Nguyên đã tu sửa xong Dưỡng Ngô tiên kiếm, hèn chi dáng vẻ tinh thần phấn chấn.
- Bốn người các ngươi vào một năm sau sẽ đi Văn Minh Thánh Địa, ở trong đó được đến ích lợi càng lớn. Khổng Ni, hiện tại ngươi đã là nửa bước văn minh cảnh, ta không có gì để nói, chính ngươi tự cố gắng tham ngộ hướng đến thành văn minh cảnh như là cá vượt long môn hóa rồng, cách một trời một vực.
- Mạnh Vi, ngươi là năng lực thế giới cảnh thập tầng, ngươi nên chú trọng về mặt chiêu thức, ngươi không mạnh vềđiều này lắm. Nếu có thểđột phá chiêu thức một chút thì thực lực của ngươi sẽ càng mạnh mẽ.
- Túc Nguyệt Miên, năng lực kiếm khí cách đấu của ngươi cũng không mạnh bao nhiêu nhưng ngươi phải trước tu tiêu thuật đã. Tại Văn Minh Thánh Địa ngươi nên giữ mạng là chính, vì vậy phải tập trung tu luyện tiêu thuật, đây là phương hướng một năm tiếp theo ngươi cố gắng tu hành.
Nho Chi phó chủ văn minh chỉđiểm cho ba người trước, rốt cuộc đến lượt Lục Nguyên.
Nho Chi phó chủ văn minh nhìn Lục Nguyên, từ từ nói:
- Còn Lý Thái Sử, trong một năm cuối cùng ngươi phải tu hành là...
Lục Nguyên rất lấy làm lạ, một năm trước khi mình vào Văn Minh Thánh Địa sẽ phải tu hành cái gì đây?
Chắc là đợt tu hành cuối cùng.
Nho Chi phó chủ văn minh đang do dự, lần này Lục Nguyên biểu hiện không kinh diễm, vững vàng chắc chắn, gã rất thưởng thức. Năng lực kiếm khí cách đấu của Lục Nguyên thì không cần gã nói, quá mạnh, mặt pháp lực giờ trong quá trình thế giới diễn hóa, tạm thời không thể tăng lên, chính khí thì đã tu đến cửu tầng cũng không tăng lên được nữa. Thoáng chốc gã chần chờ không biết một năm sắp tới Lục Nguyên nên học thứ gì.
Đột nhiên tinh thần máy động, gã nghĩ ra một cách.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Năng lực chiêu thức cách đấu của ngươi đã đến đỉnh, không cần ta dạy nữa.
Gã nói vậy khiến Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên đều kinh sợ. Nho Chi phó chủ văn minh trước nay không nói lời giả dối, gã đã bảo năng lực chiêu thức cách đấu của lục sư đệ Lý Thái Sửđến đỉnh cao thì tất nhiên là tới đỉnh. Nhưng mà lục sư đệ lấy ở đâu là năng lực chiêu thức cách đấu mạnh như vậy. Mạnh Vi dấy lên chút lòng hiếu thắng, nếu có rảnh phải cùng lục sư đệ Lý Thái Sửđấu một phen mới được.
- Pháp lực của ngươi tạm thời trong giai đoạn diễn hóa, hiện tại không thể tăng lên.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Vậy thì thử tu hành Văn Minh Chi Thư đi.
- Văn Minh Chi Thư là pháp môn quan trọng trùng kích văn minh cảnh. Nho chi văn minh chúng ta dựa vào thư lập thân, cho nên có thểđem Văn Minh Chi Thư biến thành sức chiến đấu.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Cái gọi là văn minh đều có thư tịch, lấy truyền bá tinh thần lương thực. Văn Minh Chi Thư một khi chân chính ngưng luyện thành hoàn chỉnh thì khả năng trùng kích văn minh cảnh sẽ tăng lên đến năm phần mười.
- Dù sao thư tịch có thể truyền đạt văn minh.
Lục Nguyên nhún vai nói:
- Năm phần mười dường như không cao lắm.
- Năm phần mười mà không cao?
Nho Chi phó chủ văn minh cười nói:
- Ngươi hỏi địa sư huynh Khổng Ni của ngươi đi.
Khổng Ni cười khổ nói:
- Văn Minh Chi Thư không dễ ngưng luyện. Ta ngưng luyện ra Văn Minh Chi Thư phấn đấu gần mười vạn năm vẫn chưa được, còn năm phần mười là rất cao rồi. Trùng kích văn minh cảnh là một cửa trời, cái gọi là cửa trời cực kỳ khó qua, bất cứ khả năng một phần ngàn tăng lên đều phải vỡ đầu.
- Bất cứ khả năng tăng một phần trăm đều dẫn đến phong ba bão táp trong thiên địa, không biết có bao nhiêu lão quái viễn cổ xuất hiện tranh giành với ngươi.
- Văn Minh Chi Thư có năm phần mười khả năng là cực kỳ khoa trương rồi.
- Người kẹt ở đỉnh cao thế giới cảnh nếu ngưng luyện thành Văn Minh Chi Thư của mình thì e rằng hưng phấn phát điên lên. Thậm chí tại trung ương thiên triều, di thất địa vừa nghe nói có ai tu thành Văn Minh Chi Thư liền bị cướp mất. Một Văn Minh Chi Thư dấy lên gió tanh mưa máu, đương nhiên bình thường người tu hành Văn Minh Chi Thư đều vô cùng mạnh nên ít có bị cướp.
Nghe Khổng Ni nói vậy Lục Nguyên mới hiểu thì ra Văn Minh Chi Thư lợi hại đến thế.
Lý do Nho Chi phó chủ văn minh dạy cho Lục Nguyên tu hành Văn Minh Chi Thư nhưng không cho là Lục Nguyên có thể lập tức học xong.
Tuy nhiên Nho Chi phó chủ văn minh cũng biết dù là đại đệ tử Khổng Ni đang ở nửa bước văn minh cảnh cũng không khả năng đột phá văn minh cảnh lớn bằng Lục Nguyên.
Vậy nên muốn trước tiên dạy cho hắn.
Đây là tinh hoa mà Nho Chi phó chủ văn minh muốn dạy.
Nho Chi phó chủ văn minh nói:
- Khổng Ni, Mạnh Vi, Túc Nguyệt Miên, ba ngươi ở một bên nghe đi, dù sao các ngươi tu hành Văn Minh Chi Thư không tốt lắm.
/1562
|