Lục Nguyên nghe thế không khỏi có chút động tâm. Năm đó Nho chi Văn Minh Phó chủ sử dụng chủ chi lao, vây khốn Thiên Lý Văn Minh phó chủ, tạm thời giúp Nho chi Văn Minh thoát khỏi cảnh bị diệt. Nhưng chủ chi lao của hắn cũng không hoàn chỉnh, không thể khống chế được quá lâu. Lúc ấy hắn có nói, ba mươi năm sau Thiên lý Văn Minh phó chủ nhất định sẽ thoát khốn. Lục Nguyên cũng muốn biết bây giờ nho chi ra sao rồi.
Chu Thanh Huyền khoanh chân ngồi xuống, lặng yên vận khởi pháp lực. Một ngọn hỏa diễm u ám xuất hiện trên ngón tay của hắn. Đây là một đoàn hỏa diễm màu đen trông rất thần bí. Khi đoàn hỏa diễm thiêu đốt này bay tới chủ chi xiềng xích thì trên mặt của chủ chi xiềng xích cũng bốc lên một đoàn khói đen. Đám khói đen này bay lên hư không, hóa thành từng cái vòng tròn.
Chu Thanh Huyền nhắm nghiền hai mắt, vẻ mặt khẩn trương.
- Không phải cái này!
- Cũng không phải cái này!
Chu Thanh Huyền mượn truy hồn pháp thuật loại bỏ, dùng chủ chi xiềng xích để truy hồn, tìm kiếm vật cùng loại. Ở giữa thiên địa, chỉ cần là vật cùng loại sẽ bị tìm được. Chu Thanh Huyền còn cần tra tìm, loiaj bỏ từng loại. Cũng may ở giữa thiên địa thì chủ chi xiềng xích hay chủ chi lao thật ra cũng không có nhiều, cho nên lượng công việc của Chu Thanh Huyền cũng không quá lớn.
Một đoạn lại một đoạn chủ chi xiềng xích đang dần nhạt nhòa biến mất, cho đến khi tới một đoạn chủ chi xiềng xích, Chu Thanh Huyền đột nhiên mở mắt, nói ra:
- Tìm được rồi!
Lục Nguyên không khỏi vội hỏi:
- Tình huống thế nào rồi?
- Nho chi Văn Minh Phó chủ đã chết
Chu Thanh Huyền trả lời:
- Thiên Lý Văn Minh Phó chủ đang đột phá chủ chi lao, nhưng mà còn phải mất chút thời gian nữa. Nhưng phiền toái nhất chính là Thiên Lý Văn Minh Phó chủ sau khi đánh chết Nho chi Văn Minh Phó chủ đã đạt được Nho chi chính đạo. Hiện giờ đãng đem hai Nho hợp nhất, lực lực có thể tiến bộ.
Quả nhiên….
Tuy rằng đã sớm nghĩ tới việc Nho chi Văn Minh Phó chủ đã chết, nhưng lúc chính thức nhận được tin tức cũng không khỏi khẽ giật mình.
Thật lâu sau, Lục Nguyên mới thở ra một hơi.
Chính mình phải cố gắng rồi.
Bởi vì Thiên Lý Văn Minh Phó chủ năm đó có nói rằng, muốn chia thân thể của Nho chi Văn Minh Phó chủ ra, đưa mắt mũi tay chân… cho các thế lực lớn, để cho những kẻ nửa bước Văn Minh cảnh kia thực lực tăng lên. Hắn nhất định phải ngăn cản điều này. Hiện giờ Thiên Lý Văn Minh Phó chủ đang là Tám kỷ nguyên, nếu như thực lực lại tăng lên nữa thì hắn càng khó làm được.
Nhưng dù thế nào đi nữa, hắn nhất định phải tăng thực lực lên. Hiện giờ hắn chỉ có thời gian khoảng hai mươi năm, phải đem thực lực tăng đến Bảy kỷ nguyên, Tám kỷ nguyên.
Giai đoạn hiện giờ bản thân hắn có hai kẻ địch lớn, một là Hoang Chi Tử, hai là Thiên Lý Văn Minh Phó chủ. Hai kẻ đó, kẻ nào cũng vô cùng đáng giận.
Chu Thanh Huyền cũng im lặng nửa ngày, sau đó đột nhiên nói ra:
- Còn có một việc nữa thiếu chút nữa quên mất. Lúc ấy Hoang Chi Tử muốn hủy diệt Kiếm môn. Kiếm môn hiện giờ đang ở trong Bi kiếm thế giới của ta. Thế giới này của ta không quá hợp cho người khác sinh tồn, vì nó quá bi thương. Hiện giờ ngươi đến rồi, đem Kiếm môn di chuyển vào Tiểu Thiên thế giới của ngươi đi.
Chu Thanh Huyền cũng không thuộc Kiếm môn. Năm đó hắn gia nhập là Ẩn Kiếm tông, mà bản thân hắn lại là Kiếm khổ Văn Minh Phó chủ chuyển thế.
Lục Nguyên khẽ động tay, trên hư không liền xuất hiện một khối đại lục. Khối đại lục này cũng không tính là quá lớn, chỉ có diện tích ngang với Tấn quốc. Mà bây giờ, Kiếm môn đang ở trên khối đại lục này. Thật ra, lúc ở trong Bi kiếm thế giới, Chu Thanh Huyền còn đặc biệt dùng một loại pháp lực bao bọc lấy Kiếm môn. Nếu không những người này bị bầu không khí trong Bi kiếm thế giới tập trung chỉ e là càng thêm khổ sở, sẽ cực kỳ bi thương, tự tử cũng không có gì lạ.
- Hoa Sơn đâu?
Lục Nguyên hỏi. Hiện giờ hắn mới biết, Hoa Sơn cũng đã không thấy rồi.
Chu Thanh Huyền đáp:
- Đang ở trong Thiên Kiếm thế giới của Yến sư huynh.
Chu Thanh Huyền lại nói tiếp:
- Đúng rồi. Hiện giờ ngươi gọi là Kiếm chi Văn Minh phó chủ thật ra đã phạm vào kiêng kỵ của rất nhiều người. Kiếm chi Văn Minh phó chủ không phải xưng hô thông thường. Thậm chí còn cao hơn một ít so Thiên Kiếm Văn Minh Phó Chủ Yến sư huynh. Kể từ đó, từ Giản chi Văn Minh cho đến Tà Kiếm Văn Minh ở Mất đi chi địa, mấy người kia sợ rằng đều tìm đến ngươi. Ngươi cứ chuẩn bị tốt nghênh đón khiêu chiến đi.
Lục Nguyên đương nhiên gật đầu hiểu rõ.
Sau đó, Lục Nguyên lập tức đi qua chào hỏi, gặp lại người của Kiếm môn, đương nhiên là chào hỏi từng người. Trong này có không ít trưởng bối của mình, cùng với người sư phụ thứ hai Thái Sử Không. Không sai! Lục Nguyên hiện giờ đúng là rất mạnh, đạt tới Văn Minh cảnh, vượt qua tất cả các nhân vật từ trước tới giờ của Kiếm môn. Nhưng không phải ngươi trở nên mạnh mẽ thì có thể bỏ đi lễ thầy trò.
Tôn trọng trưởng bối, đây chính là cấp bậc lễ nghĩa của một người tu hành trong chính đạo.
Lễ không thể bỏ.
Mấy người Kiếm diệt lão tổ, Thái Sử Không bây giờ đương nhiên biết rõ, Chu Thanh Huyền chính là Kiếm Khổ Văn Minh phó chủ chuyển thế. Đây chính là một trong những nhân vật truyền thuyết của kiếm đạo, bọn hắn thấy Kiếm Khổ Văn Minh Phó chủ chuyển thế đương nhiên là càng thêm cung kính. Đầu tiên là bái tạ ơn cứu mạng của Chu Thanh Huyền, sau đó thấy được Lục Nguyên, trong lòng đều âm thầm đánh giá, đoán trước. Thực lực bây giờ của Lục Nguyên đã sớm vượt qua phạm vi suy đoán của bọn họ, nhưng đứng chung với Kiếm Khổ Văn Minh phó chủ mà khí thế cũng không yếu hơn quá nhiều. Thực lực hẳn là đạt tới trình độ tương đương mạnh. Đối với điều này, mấy người Kiếm diệt lão tổ và Thái Sử Không tương đương mừng rỡ.
Bởi vì người của Kiếm môn quá nhiêu, hơn nữa đã phần đều là Hỗn Động cảnh trở xuống, cho nên Lục Nguyên chỉ cần chuyển tay là có thể đem gần như toàn bộ người trong Kiếm môn sắp xếp vào thế giới của mình, chỉ để lại mấy người quen như Kiếm Diệt lão tổ, Thái Sử Không. Nói đến người của Kiếm môn khi tiến vào Tân kiếm thế giới. “Oanh” một tiếng, xuất hiện trên một khối đại địa giữa bầu trời trong Tân Kiếm thế giới.
- Đây là thế giới của Lục Nguyên?
- Lục Nguyên đã có Tiểu thiên thế giới riêng rồi sao?
- Thực lực của Lục Nguyên kia bây giờ sợ rằng đã đạt tới Bát trọng thiên của Thế Giới cảnh rồi!.
Trong Kiếm môn, có người nói. Người mở miệng chính là Kiếm Hùng. Thực lực của Kiếm Hùng bây giờ cũng đã gần đạt tới Thế Giới cảnh rồi, đang chuẩn bị trùng kích Thế Giới cảnh, bởi vậy có chút hiểu rõ về phân chia thập trọng thiên của Thế giới cảnh.
Kiếm Hùng nghĩ thế cũng là có nguyên nhân. Năm đó, lúc Kiếm môn bị tập kích, Lục Nguyên biến mất chỉ ở Lục trọng thiên của Thế giới cảnh. Mấy năm qua đi, Kiếm Hùng cho rằng Lục Nguyên đạt tới Bát trọng thiên Thế Giới cảnh.
- Kiếm Diệt lão tổ cũng chỉ là Ngũ trọng thiên Thế giới cảnh. Lục Nguyên hiện giờ ngày càng mạnh, vượt qua Kiếm Diệt lão tổ không biết bao nhiêu.
Có một vị Thái thượng trưởng lão cảm khái nói. Trong Kiếm môn có thể xưng là Thái Thượng trưởng lão đều có tu vi Thế giới cảnh. Hắn cũng vì Kiếm môn có được một cao thủ như vậy mà kích động. Kiếm môn năm đó có thể nằm trong Mười đại môn phái, còn hiện giờ nhìn cảnh này, chỉ sợ là chắc chắn trở thành Trung Ương Thiên triều đệ nhất vô thượng Đại giáo… Cuộc đời biến hóa a!
Chu Thanh Huyền khoanh chân ngồi xuống, lặng yên vận khởi pháp lực. Một ngọn hỏa diễm u ám xuất hiện trên ngón tay của hắn. Đây là một đoàn hỏa diễm màu đen trông rất thần bí. Khi đoàn hỏa diễm thiêu đốt này bay tới chủ chi xiềng xích thì trên mặt của chủ chi xiềng xích cũng bốc lên một đoàn khói đen. Đám khói đen này bay lên hư không, hóa thành từng cái vòng tròn.
Chu Thanh Huyền nhắm nghiền hai mắt, vẻ mặt khẩn trương.
- Không phải cái này!
- Cũng không phải cái này!
Chu Thanh Huyền mượn truy hồn pháp thuật loại bỏ, dùng chủ chi xiềng xích để truy hồn, tìm kiếm vật cùng loại. Ở giữa thiên địa, chỉ cần là vật cùng loại sẽ bị tìm được. Chu Thanh Huyền còn cần tra tìm, loiaj bỏ từng loại. Cũng may ở giữa thiên địa thì chủ chi xiềng xích hay chủ chi lao thật ra cũng không có nhiều, cho nên lượng công việc của Chu Thanh Huyền cũng không quá lớn.
Một đoạn lại một đoạn chủ chi xiềng xích đang dần nhạt nhòa biến mất, cho đến khi tới một đoạn chủ chi xiềng xích, Chu Thanh Huyền đột nhiên mở mắt, nói ra:
- Tìm được rồi!
Lục Nguyên không khỏi vội hỏi:
- Tình huống thế nào rồi?
- Nho chi Văn Minh Phó chủ đã chết
Chu Thanh Huyền trả lời:
- Thiên Lý Văn Minh Phó chủ đang đột phá chủ chi lao, nhưng mà còn phải mất chút thời gian nữa. Nhưng phiền toái nhất chính là Thiên Lý Văn Minh Phó chủ sau khi đánh chết Nho chi Văn Minh Phó chủ đã đạt được Nho chi chính đạo. Hiện giờ đãng đem hai Nho hợp nhất, lực lực có thể tiến bộ.
Quả nhiên….
Tuy rằng đã sớm nghĩ tới việc Nho chi Văn Minh Phó chủ đã chết, nhưng lúc chính thức nhận được tin tức cũng không khỏi khẽ giật mình.
Thật lâu sau, Lục Nguyên mới thở ra một hơi.
Chính mình phải cố gắng rồi.
Bởi vì Thiên Lý Văn Minh Phó chủ năm đó có nói rằng, muốn chia thân thể của Nho chi Văn Minh Phó chủ ra, đưa mắt mũi tay chân… cho các thế lực lớn, để cho những kẻ nửa bước Văn Minh cảnh kia thực lực tăng lên. Hắn nhất định phải ngăn cản điều này. Hiện giờ Thiên Lý Văn Minh Phó chủ đang là Tám kỷ nguyên, nếu như thực lực lại tăng lên nữa thì hắn càng khó làm được.
Nhưng dù thế nào đi nữa, hắn nhất định phải tăng thực lực lên. Hiện giờ hắn chỉ có thời gian khoảng hai mươi năm, phải đem thực lực tăng đến Bảy kỷ nguyên, Tám kỷ nguyên.
Giai đoạn hiện giờ bản thân hắn có hai kẻ địch lớn, một là Hoang Chi Tử, hai là Thiên Lý Văn Minh Phó chủ. Hai kẻ đó, kẻ nào cũng vô cùng đáng giận.
Chu Thanh Huyền cũng im lặng nửa ngày, sau đó đột nhiên nói ra:
- Còn có một việc nữa thiếu chút nữa quên mất. Lúc ấy Hoang Chi Tử muốn hủy diệt Kiếm môn. Kiếm môn hiện giờ đang ở trong Bi kiếm thế giới của ta. Thế giới này của ta không quá hợp cho người khác sinh tồn, vì nó quá bi thương. Hiện giờ ngươi đến rồi, đem Kiếm môn di chuyển vào Tiểu Thiên thế giới của ngươi đi.
Chu Thanh Huyền cũng không thuộc Kiếm môn. Năm đó hắn gia nhập là Ẩn Kiếm tông, mà bản thân hắn lại là Kiếm khổ Văn Minh Phó chủ chuyển thế.
Lục Nguyên khẽ động tay, trên hư không liền xuất hiện một khối đại lục. Khối đại lục này cũng không tính là quá lớn, chỉ có diện tích ngang với Tấn quốc. Mà bây giờ, Kiếm môn đang ở trên khối đại lục này. Thật ra, lúc ở trong Bi kiếm thế giới, Chu Thanh Huyền còn đặc biệt dùng một loại pháp lực bao bọc lấy Kiếm môn. Nếu không những người này bị bầu không khí trong Bi kiếm thế giới tập trung chỉ e là càng thêm khổ sở, sẽ cực kỳ bi thương, tự tử cũng không có gì lạ.
- Hoa Sơn đâu?
Lục Nguyên hỏi. Hiện giờ hắn mới biết, Hoa Sơn cũng đã không thấy rồi.
Chu Thanh Huyền đáp:
- Đang ở trong Thiên Kiếm thế giới của Yến sư huynh.
Chu Thanh Huyền lại nói tiếp:
- Đúng rồi. Hiện giờ ngươi gọi là Kiếm chi Văn Minh phó chủ thật ra đã phạm vào kiêng kỵ của rất nhiều người. Kiếm chi Văn Minh phó chủ không phải xưng hô thông thường. Thậm chí còn cao hơn một ít so Thiên Kiếm Văn Minh Phó Chủ Yến sư huynh. Kể từ đó, từ Giản chi Văn Minh cho đến Tà Kiếm Văn Minh ở Mất đi chi địa, mấy người kia sợ rằng đều tìm đến ngươi. Ngươi cứ chuẩn bị tốt nghênh đón khiêu chiến đi.
Lục Nguyên đương nhiên gật đầu hiểu rõ.
Sau đó, Lục Nguyên lập tức đi qua chào hỏi, gặp lại người của Kiếm môn, đương nhiên là chào hỏi từng người. Trong này có không ít trưởng bối của mình, cùng với người sư phụ thứ hai Thái Sử Không. Không sai! Lục Nguyên hiện giờ đúng là rất mạnh, đạt tới Văn Minh cảnh, vượt qua tất cả các nhân vật từ trước tới giờ của Kiếm môn. Nhưng không phải ngươi trở nên mạnh mẽ thì có thể bỏ đi lễ thầy trò.
Tôn trọng trưởng bối, đây chính là cấp bậc lễ nghĩa của một người tu hành trong chính đạo.
Lễ không thể bỏ.
Mấy người Kiếm diệt lão tổ, Thái Sử Không bây giờ đương nhiên biết rõ, Chu Thanh Huyền chính là Kiếm Khổ Văn Minh phó chủ chuyển thế. Đây chính là một trong những nhân vật truyền thuyết của kiếm đạo, bọn hắn thấy Kiếm Khổ Văn Minh Phó chủ chuyển thế đương nhiên là càng thêm cung kính. Đầu tiên là bái tạ ơn cứu mạng của Chu Thanh Huyền, sau đó thấy được Lục Nguyên, trong lòng đều âm thầm đánh giá, đoán trước. Thực lực bây giờ của Lục Nguyên đã sớm vượt qua phạm vi suy đoán của bọn họ, nhưng đứng chung với Kiếm Khổ Văn Minh phó chủ mà khí thế cũng không yếu hơn quá nhiều. Thực lực hẳn là đạt tới trình độ tương đương mạnh. Đối với điều này, mấy người Kiếm diệt lão tổ và Thái Sử Không tương đương mừng rỡ.
Bởi vì người của Kiếm môn quá nhiêu, hơn nữa đã phần đều là Hỗn Động cảnh trở xuống, cho nên Lục Nguyên chỉ cần chuyển tay là có thể đem gần như toàn bộ người trong Kiếm môn sắp xếp vào thế giới của mình, chỉ để lại mấy người quen như Kiếm Diệt lão tổ, Thái Sử Không. Nói đến người của Kiếm môn khi tiến vào Tân kiếm thế giới. “Oanh” một tiếng, xuất hiện trên một khối đại địa giữa bầu trời trong Tân Kiếm thế giới.
- Đây là thế giới của Lục Nguyên?
- Lục Nguyên đã có Tiểu thiên thế giới riêng rồi sao?
- Thực lực của Lục Nguyên kia bây giờ sợ rằng đã đạt tới Bát trọng thiên của Thế Giới cảnh rồi!.
Trong Kiếm môn, có người nói. Người mở miệng chính là Kiếm Hùng. Thực lực của Kiếm Hùng bây giờ cũng đã gần đạt tới Thế Giới cảnh rồi, đang chuẩn bị trùng kích Thế Giới cảnh, bởi vậy có chút hiểu rõ về phân chia thập trọng thiên của Thế giới cảnh.
Kiếm Hùng nghĩ thế cũng là có nguyên nhân. Năm đó, lúc Kiếm môn bị tập kích, Lục Nguyên biến mất chỉ ở Lục trọng thiên của Thế giới cảnh. Mấy năm qua đi, Kiếm Hùng cho rằng Lục Nguyên đạt tới Bát trọng thiên Thế Giới cảnh.
- Kiếm Diệt lão tổ cũng chỉ là Ngũ trọng thiên Thế giới cảnh. Lục Nguyên hiện giờ ngày càng mạnh, vượt qua Kiếm Diệt lão tổ không biết bao nhiêu.
Có một vị Thái thượng trưởng lão cảm khái nói. Trong Kiếm môn có thể xưng là Thái Thượng trưởng lão đều có tu vi Thế giới cảnh. Hắn cũng vì Kiếm môn có được một cao thủ như vậy mà kích động. Kiếm môn năm đó có thể nằm trong Mười đại môn phái, còn hiện giờ nhìn cảnh này, chỉ sợ là chắc chắn trở thành Trung Ương Thiên triều đệ nhất vô thượng Đại giáo… Cuộc đời biến hóa a!
/1562
|