Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 142: Cấp báo(hạ)

/1562


Con người sống trên đời đều là tiến bộ từng chút một, tích lũy thực lực từng chút một. Tựa như Nguyên Nguyên Thượng Nhân và Nguyên Lăng hiện tại làm kỳ thủ, thực ra lúc họ còn trẻ cũng từng là quân cờ trong tay đệ bát đại. Sống trên đời khi con người còn yếu ớt thì khó tránh phải làm quân cờ.

Cái gì vừa đi ra đã là đánh biến thiên hạ vô địch thủ chỉ là chuyện hoang đường.

Cái gì vĩnh viễn không làm quân cờ, vĩnh viễn đứng trên mọi người chỉ là nói nhảm.

Cái gì vừa hét ra đã nghịch thiên, càng là buồn cười, thiên không dễ dàng nghịch như vậy.

Tất nhiên hắn không phải quân cờ yên phận, từ trước giờ là một quân cờ cực phản nghịch. Ví dụ như việc Đông Đạo phủ cuối cùng không đi theo con đường Tông Lão Hội quy định, một hơi giết hết mấy nhân vật chủ yếu. Lần này Nguyên Lăng muốn xem thực lực của nhiều đệ tử chân truyền nên mới ra tiết mục phạm nhân vượt ngục xông hướng đệ tử chân truyền. Hắn chưa có cơ hội náo loạn một phen, nếu không thì, hắc hắc.

Hoặc là Nguyên Lăng nếu ngươi còn dám đến một lần như vậy, nói không ngừng gia sẽ náo loạn một trận. Tuy chỉ là một quân cờ, nhưng lại là quân cờ cả gan làm loạn quấy cả đại cục.

Đương nhiên hắn phải cố gắng chút, tranh thủ sớm ngày thoát khỏi thân phận quân cờ. Nếu muốn hắn tự chơi cờ thì Lục Nguyên sẽ không đồng ý, hơn phân nửa ở bên cạnh ngủ gà ngủ gật.

Ngược lại hắn muốn làm quân cờ bất tuân, hoặc sớm chút thăng lên đến cấp kỳ thủ.

Lục Nguyên nhún vai.

Được rồi, bắt đầu tu hành thôi. Khoảng thời gian này sư huynh đệ khác tu hành hắn ở bên cạnh xem, tất nhiên tu hành sẽ không tại thiên lao tầng thứ nhất, thiên lao tầng thứ hai, mà là thiên lao tầng thứ ba. Thiên lao tầng thứ ba có phạm nhân luyện thể kỳ đệ nhất tầng ngự khí ly không đến đệ tam tầng nhật nguyệt tinh hoa.

Có lẽ tại thiên lao tầng thứ ba không dễ lăn lộn nhưng đi trải nghiệm một chút, cùng tu tiên giả luyện thể kỳ trao đổi một phen.

Hắn bước chân vào thiên lao tầng thứ ba, mới bước chân vào lập tức nghe tiếng cười quái dị.

- Ủa, đến là đệ tử chân truyền…

- Đệ tử chân truyền gan to thật, không ngờ dám đến thiên lao tầng thứ ba rèn luyện…

- Hắn đang tìm cái chết…

- Vậy để chúng ta ngược đãi chết đi…

Trong tiếng cười nhạo, bộ dạng đám tù phạm kỳ kỳ lạ lạ, nhưng khi tù phạm nhận ra Lục Nguyên là đệ tử của Lý Nguyên Bạch thì lập tức đám tù phạm đổi giọng.

- Hóa ra là đệ tử của Lý Nguyên Bạch à…

- Tốt lắm, không hành hạ hắn đến chết thật có lỗi với chúng ta…

- Ngươi đừng mơ một người ngược sát, chúng ta cũng muốn giải thèm…

Lời nói âm trầm tràn ngập sát khí vang trong thiên lao tầng thứ ba, giống hệt như thiên lao tầng thứ hai, hiển nhiên chúng cực kỳ tức giận và căm hận Lý Nguyên Bạch.

Lục Nguyên khóe môi cong lên, nói:

- Các ngươi đúng là không có lời kịch mới, giống hệt thiên lao tầng thứ hai. Thiên lao tầng thứ hai bị ta đánh phục, nay lập tức giải quyết thiên lao tầng thứ ba…

Đáp lại đám tù phạm là lời nói cực kỳ kiêu ngạo của Lục Nguyên. Đối với đám tù phạm này tất nhiên Lục Nguyên sẽ không khách sáo. Vậy, lần tu hành thứ hai bắt đầu, mà lúc này cách ngũ phong đại tái ngày càng gần.

Vừa làm vừa chơi rất quan trọng.

Lục Nguyên vẫn cho rằng kết hợp vừa làm vừa chơi chẳng những không giảm thấp hiệu suất tu hành, ngược lại còn tăng cao.

Tất nhiên đây là có điều kiện. Nếu chìm đắm vào tình trạng nào đó, toàn tâm toàn ý làm một việc thì mặc kệ cái gì vừa làm vừa chơi, nhưng trạng thái như vậy rất hiếm thấy.

Lục Nguyên bình thường đều là vừa làm vừa chơi.

Tất nhiên phần làm ít chút, phần chơi nhiều chút.

Nay hắn tu hành tại thiên lao tầng thứ ba, tu một thời gian liền chạy tới thiên lao tầng thứ nhất nghỉ xả hơi, nói chuyện với Diệp Phương, Diệp Viên. Hai người này đã chậm rãi thích ứng sinh hoạt thiên lao tầng thứ nhất, dám uống chút rượu, không căng thẳng như lúc mới đến.

Lúc này bình rượu và một đĩa đậu phộng đặt trên mặt đất. Đang tu hành trong thiên lao, không thể yêu cầu quá nhiều.

Một bình rượu, một đĩa đậu phộng đã là không tệ.

Nhớ năm đó tại thế giới bên dưới Đông Lục huyện tu hành đối phó Nguyệt Ma Môn, khi đó không có cả giọt rượu, ngày ngày ăn ích cốc đan đến miệng không còn cảm giác. Nay có một bình rượu, một đĩa đậu phộng đã là không tệ.

Ba người lập tức chè chén. Uống rồi bắt đầu trò chuyện.

Diệp Phương nói:

- Đã đến thiên lao thì nói chuyện lao ngục đi. Chuyện này là sư phụ của ta nói…

Sư phụ của Diệp Phương, Phương Nho có danh hiệu Quân Tử kiếm ít khi mở miệng, xem ra câu chuyện rất đáng tin cậy. Lục Nguyên rảnh rỗi nên ngóng nghe chơi.

Bên kia Diệp Phương bắt đầu kể:

- Yêu ma dưới đất xưng là có thiên động vạn huyệt hàng tỷ yêu ma…

- Nhưng hai ngàn năm trước có một tên tự xưng là ma trong ma thiên hạ nhâm độc hành, Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc. Tên này tuy chưa thống trị dưới đất thiên động vạn huyệt hàng tỷ yêu ma, nhưng không kém bao nhiêu. Tình hình khi đó yêu ma dưới đất sắp phát động công kích với ngũ đại tiên môn chúng ta. Lúc đó lực lượng của yêu ma dưới đất còn thống nhất, muốn đối phó Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc Nhâm Độc cực kỳ khó khăn. Ngũ đại tiên môn phát hiện tới lúc chỉ mành treo chuông, ngũ đại tiên môn định kết thành liên minh cùng kháng Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc. Nhưng vào lúc này Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc Nhâm Độc bỗng nhiên thất bại. Phó thủ của Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc Nhâm Độc là Thái Âm Ma Quân Đông Phương Yêu lên đài…

- Có vài lời đồn nói Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc Nhâm Độc là bị phó thủ Thái Âm Ma Quân Đông Phương Yêu ám hại, nhưng nghe nói Thái Âm Ma Quân Đông Phương Yêu không giết chết Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc mà cầm tù tại một nơi hẻo lánh. Cụ thể ở đâu thì trừ Thái Âm Ma Quân Đông Phương Yêu ra không ai biết được…

Lục Nguyên nghe hứng thú dạt dào.

Dù là Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc hay Thái Âm Ma Quân đều là thống trị thế giới dưới đất thiên động vạn huyệt hàng tỷ yêu ma.

So sánh thì Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên ba người thảo luận đều chỉ là hạng tôm tép.

Trên cơ bản đây là một đám tôm tép vừa xuất hiện tu tiên giới Đại Tấn, ngẫu nhiên bình luận thủ lĩnh mạnh nhất xa tận chân trời, nhàm chán trong buổi tiệc rượu mà thôi. Uống rượu xong, mặc kệ là Vạn Ma Chi Ma Nhâm Độc Nhâm Độc hay Thái Âm Ma Quân Đông Phương Yêu đều bị lãng quên, trừ tăng một ít kiến thức bản thân ra thì không có bao nhiêu ý nghĩa.

Chỉ là rất nhiều chuyện vốn không cần ý nghĩa.

Nếu mỗi một việc đều cần ý nghĩa thì Lục Nguyên sẽ không thường tay cầm hồ lô rượu.

Tùy tâm sở dục, tự do tự tại, đấy chính là Lục Nguyên.

Diệp Viên bỗng lên tiếng:

- Đúng rồi, nghe nói thiên lao Hoa Sơn chúng ta cũng giam cầm không ít đại yêu cự ma năm đó thua dưới tay các sư thúc, sư tổ, bên trong có nhiều bậc nổi danh. Tất nhiên Hoa Sơn tiên môn chúng ta nổi danh không phải thiên lao mà là Tư Quá Nhai. Tư Quá Nhai Tư Quá Nhai, tại đó kiểm điểm nghe nói rất bi thảm…

Quả nhiên ba người tán gẫu đề tài bắt đầu lạc xa.


/1562

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status