Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 163: Đột phá (hạ)

/1562


Bên cạnh có một số trưởng lão đi ngang qua. Mấy trưởng lão này dù pháp lực không bằng cửu đại tri danh kiếm tiên nhưng đa số không kém hơn Lục Nguyên, đa phần là luyện thể kỳ. Lúc này thấy Lục Nguyên sắp đột phá, có một số người đứng bên cạnh chốc lát, kết quả thấy hắn ngửa đầu hú, ngụm khí bẩn phun ra xa xôi.

Lần này những trưởng lão hơi kinh ngạc, nhanh vậy đã tới luyện thể kỳ đệ nhị tầng! Đám người bọn họ từ luyện thể kỳ đệ nhất tầng đến đệ nhị tầng không biết trải qua bao nhiêu cực khổ mới luyện thành, trong đó ngắn nhất cũng mất mười năm. Ai như Lục Nguyên. Lúc ngũ phong đại tái hắn mới đến luyện thể kỳ đi? Nay chỉ ba tháng đã tới luyện thể kỳ đệ nhị tầng, pháp lực đột phá tốc độ nhanh như vậy thật khiến người kinh dị.

Người đứng đầu đệ thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong quả nhiên không ai ngoài Lục Nguyên.

Thì ra trước khi ngũ phong đại tái tuy Lục Nguyên rất nổi tiếng nhưng hai người Vân Dật, Vân Bình nổi danh đã lâu, có nhiều người cho rằng Vân Dật, Vân Bình mạnh hơn chút. Ngũ phong đại tái lần này xác định vị trí đứng đầu đệ thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong của Lục Nguyên. Nếu không phải Lục Nguyên tính tình biếng nhác, chỉ sợ sớm có không ít người đầu hướng cánh chim hắn rồi.

Dĩ nhiên cho dù muốn hướng cánh chim Lục Nguyên thì còn phải lo lắng đến nhân tố Tư Mã Trường Bạch.

Nếu nói Lục Nguyên là sồ ưng giương cánh, vậy Tư Mã Trường Bạch là đại ưng bay lượn bầu trời.

Cho dù đến nay thì chênh lệch giữa Lục Nguyên và Tư Mã Trường Bạch vẫn là chân trời cách biệt.

Thu xếp một phen, mang theo Dưỡng Ngô kiếm và Trường Hồng kiếm, bỏ linh thạch, Phong Linh bài vào tu la túi, lại cầm hồ lô rượu, Lục Nguyên tiêu sái xuống núi.

Hoa Sơn lập tức bị bỏ lại sau lưng.

Mục tiêu chuyến đi này là Ngũ Tiên Minh.

Hắn phải đi Ngũ Tiên Minh rèn luyện. Tuy có hơi lo lắng thân thể sư phụ nhưng không có cách nào. Nếu hắn có thể trưởng thành càng mạnh thì sư phụ đi càng yên lòng, không cần quá lo lắng cho hắn.

Lục Nguyên trước đến giờ là người có ý nghĩ rộng rãi, sau khi xuống núi liền quăng tất cả mọi chuyện ra sau đầu.

Cầm hồ lô rượu uống từng hớp, hoặc bay trên trời một lúc, pháp lực tiêu hao gần hết thì đi bộ một khoảng, vô cùng tự do. Đương nhiên tuy nói phải đi Ngũ Tiên Minh báo danh, rèn luyện một phen nhưng dù sao cũng trải qua Đông Đạo phủ Đông Dã huyện, không bằng hắn đi thăm nhà. Nhà của Lục Nguyên tất nhiên là Đông Lâm trấn.

Lần này đi Đông Lâm trấn ra việc ngoài ý muốn.

Nói đơn giản thì gặp phải bằng hữu từ nhỏ.

Lúc nhỏ Lục Nguyên là cầm đầu bọn trẻ, khi ấy Đông Lâm trấn có hai đầu lĩnh con nít, một tên khác gọi là Mạnh Bạch, tên nghe thì văn nhã nhưng năm đó gã giống như Lục Nguyên, đều là hạng quậy phá, nhìn lén con gái, đàn bà có chồng tắm rửa, trèo cây hái trộm cái gì đều có phần của Lục Nguyên, cũng sẽ không thiếu mặt Mạnh Bạch.

Hai đầu lĩnh con nít Đông Lâm trấn vào mười năm trước từng hoành hành một thời. Hai đứa nhóc vừa nhúc nhích liền kéo theo con nít cả Đông Lâm trấn, khiến từng nhà Đông Lâm trấn ai nấy nhức đầu.

Gặp phải bạn tốt từ nhỏ Mạnh Bạch không có gì, nhưng sau một năm hắn gặp tiên duyên thì Mạnh Bạch cũng đụng tiên duyên, tiến vào môn phái tu tiên trung đẳng Vũ Lăng tiên môn, thành đệ tử chân truyền. Lần này gã cũng phải đi Ngũ Tiên Minh rèn luyện. Mỗi lần Ngũ Tiên Minh đều nhận rất nhiều người đi vào, bao gồm ngũ đại tiên môn, cũng bao gồm các tiên môn lớn nhỏ khác.

Nếu đã cùng đi Ngũ Tiên Minh, lại là bạn tốt thơ ấu thì tất nhiên nên đồng hành rồi.

Mạnh Bạch bộ dạng như thư sinh mặt trắng, đối với điều này, Lục Nguyên chỉ có nước cảm thán. Năm đó đầu lĩnh con nít nay thành tiểu mặt trắng, khiến người thổn thức.

Mạnh Bạch hỏi:

- Đúng rồi, ngươi tiến vào tiên môn nào vậy?

Mới rồi gã giới thiệu mình là đệ ngũ đệ tử chân truyền Vũ Lăng tiên môn, cũng là đệ tử chân truyền của môn chủ Vũ Lăng tiên môn.

Lục Nguyên tùy tiện đáp:

- Hoa Sơn tiên môn.

Mạnh Bạch ngẩn ra, trợn mắt:

- Cường đại nhất ngũ đại tiên môn! Có thể tại Hoa Sơn tiên môn mạnh nhất trong ngũ đại tiên môn làm đệ tử bình thường cũng không tệ.

Gã vỗ vai Lục Nguyên, gã không bao giờ ngờ rằng Lục Nguyên chính là đệ tử chân truyền của Hoa Sơn tiên môn. Đệ tử chân truyền Hoa Sơn tiên môn không phải bình thường, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Mạnh Bạch cười giỡn nói:

- Yên tâm đi, lần này đi ta sẽ che chở ngươi, ai kêu năm đó chúng ta là một phe đâu!

Điều này khiến Lục Nguyên rơi lệ đầy mặt. Hắn dù gì cũng là luyện thể kỳ đệ nhị tầng, cần Mạnh Bạch luyện khí lục tầng che chở, cái này khiến người không nói nên lời.

Mạnh Bạch là đệ tử chân truyền của môn chủ Vũ Lăng tiên môn, tiên môn trung đẳng, cho nên tu hành tám năm mới đến luyện khí thất tầng là rất bình thường.gã là đệ tử chân truyền của môn chủ môn phái tu tiên trung đẳng, tuy không sánh bằng Hoa Sơn tiên môn nhưng là đệ tử của môn chủ! Gã được đến tài nguyên không kém hơn Diệp Phương, Diệp Viên bao nhiêu. Nay hai người Diệp Phương, Diệp Viên cũng là luyện khí thất tầng.

Ngũ đại tiên môn mạnh nhất Đại Tấn quốc rất nhiên là Hoa Sơn tiên môn, Võ Đang tiên môn, Côn Luân tiên môn, Thanh Thành tiên môn, Nam Hải tiên môn.

Trừ năm môn phái mạnh nhất này ra còn có mười tiên môn cỡ trung, tuy không sánh bằng ngũ đại tiên môn nhưng cũng có thực lực khá mạnh. Thực lực một tiên môn cỡ trung dĩ nhiên không thể so với Hoa Sơn tiên môn nhưng tuyệt đối không kém một mình Bắc phong, cơ bản có thể sánh ngang với nó.

Ví dụ như Mạnh Bạch xuất thân từ Vũ Lăng tiên môn, là một trong mười tiên môn cỡ trung, còn là một tiên môn cỡ trung luyện khí khá xuất sắc, cộng thêm gã là đệ tử chân truyền của môn chủ, có một kỳ ngộ, khiến gã còn trẻ vậy đã có pháp lực luyện khí thất tầng.

Đương nhiên, làm trung đẳng tiên môn hâm mộ thượng đẳng tiên môn là bản năng.

Làm đệ tử chân truyền trung đẳng tiên môn hâm một đệ tử chân truyền thượng đẳng tiên môn cũng là bản năng.

Mạnh Bạch cho rằng Lục Nguyên là đệ tử bình thường, nếu biết sự thật hắn là đệ tử chân truyền thì chắc hâm mộ chết mất.

Hai đứa trẻ thân thiết cùng tuổi bởi vì đều cùng đi Ngũ Tiên Minh mà đồng hành.

Lúc hai người bạn thân cùng tuổi đi ra Đông Lâm trấn thì người trong trấn đều cảm thán, đúng rồi, năm đó hai đầu lĩnh bọn nhóc chuyên phá làng phá xóm nay một là bạch y thiếu niên tuấn tú, một là thanh y thiếu niên xuất trần, thật không nhìn ra bộ dáng lúc nhỏ của cả hai.

Chênh lệch a.

Trong tiếng cảm thán của các dì, các bác gái tại Đông Lâm trấn, Lục Nguyên và Mạnh Bạch thẳng tới đệ thập phân đường Ngũ Tiên Minh.

Mạnh Bạch tràn đầy tự tin nói:

- Tiểu Lục Tử, đến lúc đó ngươi chờ xem. Mấy năm nay ta tại Vũ Lăng tiên môn học được không ít pháp thuật, cộng thêm giỏi về hỏa hệ pháp thuật.

Năm đó khi còn nhỏ Mạnh Bạch gọi Lục Nguyên là Tiểu Lục Tử, Lục Nguyên thì gọi Mạnh Bạch là Tiểu Mạnh Tử, đã kêu thói quen.

Lục Nguyên lắc đầu, năm đó sao không phát hiện Mạnh Bạch là tên nói nhiều nhỉ?

Trên đường đi Ngũ Tiên Minh đệ thập phân đường gã không ngừng lảm nhảm. Lục Nguyên luôn nhẫn nhịn, cuộc đời a, khốn khổ a.

/1562

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status