Đúng rồi, tạm thời không nói Lục Nguyên.
Chỉ nói Hoa Sơn hiện nay.
Kỳ thực lần này Hoa Sơn đại điển giao tiếp chưởng môn, mọi người nghĩ tới một số chuyện thú vị, ví dụ như nếu như Thế Thiên Minh bây giờ xuất hiện thì sẽ như thế nào. Đáng tiếc là từ đầu tới đuôi tuy hơi rộn ràng nhưng không có chuyện gì náo nhiệt lớn cả. Tân chưởng môn Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn căn bản không tuyên bố một đống mệnh lệnh, khiến mọi người hoàn tonaf không thể đoán phong cách làm việc tương lai cảu Sở Đoạn.
Dù sao Hoa Sơn đại điển giao tiếp chưởng môn lần này tất cả điều mọi người mong chờ không xảy ra gì hết, yên ổn tiến hành.
Tiếp theo khá bình thản, rất nhiều tiên môn phái đại biểu đến đại điển tân chưởng môn đăng vị. Tân chưởng môn đăng vị không khí cực kỳ nghiêm túc, trong đại điển đăng vị Lục Nguyên đi theo sau lưng đám cửu đại kiếm tiên Bắc phong, mắt nhìn mũi, mũi nhìn ngực, cái gì cũng không nghĩ. Hắn nghiêng đầu, có thấy Sở sư thúc tổ.
Tân chưởng môn Sở sư thúc tổ hoàn toàn khác với Yến tổ sư.
Yến tổ sư ngũ quan vô cùng anh tuấn, như đao khắc, đó là tuấn mỹ siêu thoát trần thế, đứng trên tất cả.
Sở sư thúc tổ đứng trên đài cao thì ngũ quan bình thường nhưng tổ hợp một chỗ cho người cảm giác cực kỳ bá khí. Nếu nói Yến tổ sư là kiếm thánh, vậy Sở sư thúc tổ chính là bá trong kiếm. Lão đứng đó là tự tin, cảm giác như hùng thôn sơn hải.
Hoa Sơn Đông phong Triêu Dương Phong gió phần phật thổi bay y phục xám của Sở Đoạn.
Ánh nắng vàng thành phông nền cho Sở Đoạn.
Lão đứng đâu là nơi ấy thành đỉnh.
Nhất Kiếm Đoạn Thiên.
- Tham kiến chưởng môn!
Phong chủ Hoa Sơn ngũ phong, tri danh kiếm tiên Hoa Sơn ngũ phong, trưởng lão bình thường Hoa Sơn ngũ phong, đệ tử chân truyền Hoa Sơn ngũ phong, đệ tử bình thường Hoa Sơn ngũ phong đều lạy hướng Sở Đoạn. Nơi này hiện ra lực lượng Hoa Sơn đã cường đại đến kinh người. Nhân tài xuất hiện, nhân kiệt hiện thân, hơn nữa càng khiến các đại biểu tiên môn kinh sợ là lực lượng ẩn giấu.
Đoàn trưởng lão Hoa Sơn tiên môn không xuất hiện hết, nhưng chỉ mấy người có mặt ai nấy đều có danh tiếng cực kỳ lớn, thành danh đã rất lâu, tựa như rồng trong mây ngẫu nhiên lộ ra vảy hoặc móng vuốt đủ khiến lòng người kinh hoảng.
Hoa Sơn tiên môn đi hướng thời đại mới.
……….
Đại điển đăng cơ đã qua một ngày.
Dưới bầu trời xanh, trên bãi cỏ Bắc phong có một thanh niên đang nằm ngủ. Khóe môi thanh niên ngậm cọng cỏ, dù ngủ nhưng có điều gì đó khó thể nói rõ, lúc này một thiếu nữ mặc váy hồng quần lụa yểu điểu mắt sáng như sao đi tới trước mặt thanh niên.
- Ngủ ư?
Thiếu nữ thì thào:
- Ban ngày mà ngủ?
Thiếu nữ hơi tò mò nhỏ giọng cúi đầu nhìn.
Lúc này thanh niên dường như trong mơ ngủ cảm nhận được gì, bỗng mở bừng mắt.
Lục Nguyên nhìn hướng Chung đại tiểu thư.
Chung đại tiểu thư nhìn Lục Nguyên.
Hai người cách rất gần, bốn mắt nhìn nhau trong gang tấc. Lục Nguyên thậm chí cảm giác môi thơm phun ra hương hoa. Mặt Chung đại tiểu thư ửng hồng, nàng đại biểu Vô Kiếm tiên môn tham gia đại điển chưởng môn đăng cơ, giờ đại điển kết thúc nhưng nàng không trở về mà đến Bắc phong một chuyến.
Vô Kiếm tiên môn và Hoa Sơn tiên môn quan hệ coi như được, cho nên nàng tự do trong Bắc phong, hỏi Lục Nguyên ở đâu định tìm thăm. Kết quả nàng phát hiện Lục Nguyên ngủ nên tới gần xem, xem coi hắn ngủ thật hay là giả bộ, có ai ban ngày nằm trên cỏ ngủ chứ. Trong đời nàng chưa từng gặp người lười như vậy. Kết quả vừa lúc Lục Nguyên mở mắt ra.
Tuy Chung đại tiểu thư tay nắm quyền to nhưng dù sao là thiếu nữ, lần đầu tiên dựa sát người đàn ông tuổi trẻ như vậy, gò má bất giác ửng hồng.
Lục Nguyên ngây ra, mới tỉnh ngủ nên đầu óc chưa tỉnh táo, bật dậy.
Kết quả là…
Môi chạm môi.
Đôi môi nam nữ thanh niên đụng nhau.
Chạm một cái, đầu óc Lục Nguyên trống rỗng. Thật mềm, thật thơm, đợi tỉnh táo lại, phát hiện người đã không còn đây.
………..
Thiếu nữ váy đỏ quần lụa vẻ mặt xấu hổ vội vã chạy nhanh. Nàng tay nắm quyền to ít khi có thẹn thùng như vậy. Chết tiệt, hôm nay làm sao vậy? Lại…xấu hổ chết được. Hơn nữa đây là như ý lang quân mình định tìm cho muội muội. Thiếu nữ phát hiện tim đập rất nhanh, không thể kiềm nén được.
Nhân gian tháng tư mang phỉ tẫn, tháng tư hoa đào mới nở rộ.
Thời tiết tháng tư trên Hoa Sơn rất đẹp.
Hoa đào có một số đang nở rộ, một số vẫn là nụ hoa, tỏa mùi hương xuân.
Đại điển đăng cơ đã qua, người đến Hoa Sơn gần như trở về hết.
Hoa Sơn yên tĩnh rất nhiều, Lục Nguyên rốt cuộc có thể tìm mặt cỏ yên tĩnh ngủ. Trước đó không lâu nhiều lúc hắn chỉ có thể chạy lên bạch vân tiên cảnh ngủ. Mặt cỏ núi nhân gian có cái diệu của nó, mây trắng trên trời có cái hay của nó.
Lục Nguyên ngủ một giấc xong đi hướng tiệm ăn, giờ cơm trưa đã đến rồi. Kết quả trong tiệm ăn hắn đụng phải Diệp Dương Dung vừa lúc đi ăn. Lục Nguyên và Diệp Dương Dung tùy tiện chào hỏi, hắn định đi ăn thì thấy gã vẫy tay.
Hết cách, người này là sư thúc, sư thúc ngoắc tay thì mình chỉ đành qua thôi.
Lục Nguyên cung kính nói:
- Xin chào Diệp sư thúc.
Đối với trưởng bối phải đủ lễ phép.
- Có một việc muốn tìm ngươi nói, giờ ngươi đã ở thì nói luôn.
Diệp Dương Dung uống hớp trà, nói:
- Đúng rồi, có từng nghe Trường Sinh Động không?
Lục Nguyên ngẩn ra:
- Trường Sinh Động?
Sao có thể không nghe nói Trường Sinh Động đâu? Trường Sinh Động là vùng nổi tiếng trong Đại Tấn quốc. Truyền thuyết nhiều năm về trước Trường Sinh Động chỉ là hang núi bình thường, không biết khi nào thì có một Điên Cuồng Đạo Nhân phá sơn động, vừa đi vừa hát: ‘Ta lai túy ngọa ba ngàn năm, thả hỉ nhân gian vô nhân thức.’
Lại tiếp: ‘Chợp mắt thiên niên nhân bất thức, đào hoa xuân trướng cửa động quan.’
Điên Cuồng Đạo Nhân ngân nga hát xong biến mất.
Có người nghe câu ca của Điên Cuồng Đạo Nhân, nghe ra từ ngữ không tầm thường, sợ rằng là đắc đạo cao nhân gì, người đó mộ tiên đạo nên vào trong xem. Vừa vào động phát hiện bên trong có chút trái cây lạ lùng, hái xuống ăn, khi ăn thì không có bất cứ phản ứng gì.
Nhưng sau đó loại quả này ngẫu nhiên bị một tu tiên giả luyện thể kỳ htaapj tầng ăn, lập tức đột phá cảnh giới hiện có đến trường sinh kỳ.
Lần này khiến rất nhiều người chú ý.
Về sau mọi người đều phát hiện trái cây trong động có thể tăng xác suất từ luyện thể kỳ đột phá trường sinh kỳ, lần này chấn động. Nên biết rằng từ luyện thể kỳ đến trường sinh kỳ là vô cùng gian truân, khó khăn gian nan đến không thể tưởng tượng, thế mà nói có cơ hội tăng mạnh khả năng đột phá.
Người người tuôn hướng hang động, kết quả phát hiện cửa động đóng chặt, dùng cách gì cũng không vào được.
Sau lại phát hiện cửa động cách ba mươi năm sẽ mở một lần, mỗi lần mở bên trong sẽ mọc một ít trái cây. Lúc mới bắt đầu động này dẫn đến tu tiên giả và yêu ma dưới đất chém giết, thì ra dưới đất cũng có hang động có thể tiến vào động này. Cứ thế chém giết không biết bao nhiêu năm, rốt cuộc đạt thành hiệp nghị.
Dù sao trên trường sinh kỳ không thể tiến vào động này, mỗi cách ba mươi năm do đám tu tiên giả luyện thể kỳ tiến vào động, có thể được trái cây đó hay không là bản lĩnh của họ.
Chỉ nói Hoa Sơn hiện nay.
Kỳ thực lần này Hoa Sơn đại điển giao tiếp chưởng môn, mọi người nghĩ tới một số chuyện thú vị, ví dụ như nếu như Thế Thiên Minh bây giờ xuất hiện thì sẽ như thế nào. Đáng tiếc là từ đầu tới đuôi tuy hơi rộn ràng nhưng không có chuyện gì náo nhiệt lớn cả. Tân chưởng môn Nhất Kiếm Đoạn Thiên Sở Đoạn căn bản không tuyên bố một đống mệnh lệnh, khiến mọi người hoàn tonaf không thể đoán phong cách làm việc tương lai cảu Sở Đoạn.
Dù sao Hoa Sơn đại điển giao tiếp chưởng môn lần này tất cả điều mọi người mong chờ không xảy ra gì hết, yên ổn tiến hành.
Tiếp theo khá bình thản, rất nhiều tiên môn phái đại biểu đến đại điển tân chưởng môn đăng vị. Tân chưởng môn đăng vị không khí cực kỳ nghiêm túc, trong đại điển đăng vị Lục Nguyên đi theo sau lưng đám cửu đại kiếm tiên Bắc phong, mắt nhìn mũi, mũi nhìn ngực, cái gì cũng không nghĩ. Hắn nghiêng đầu, có thấy Sở sư thúc tổ.
Tân chưởng môn Sở sư thúc tổ hoàn toàn khác với Yến tổ sư.
Yến tổ sư ngũ quan vô cùng anh tuấn, như đao khắc, đó là tuấn mỹ siêu thoát trần thế, đứng trên tất cả.
Sở sư thúc tổ đứng trên đài cao thì ngũ quan bình thường nhưng tổ hợp một chỗ cho người cảm giác cực kỳ bá khí. Nếu nói Yến tổ sư là kiếm thánh, vậy Sở sư thúc tổ chính là bá trong kiếm. Lão đứng đó là tự tin, cảm giác như hùng thôn sơn hải.
Hoa Sơn Đông phong Triêu Dương Phong gió phần phật thổi bay y phục xám của Sở Đoạn.
Ánh nắng vàng thành phông nền cho Sở Đoạn.
Lão đứng đâu là nơi ấy thành đỉnh.
Nhất Kiếm Đoạn Thiên.
- Tham kiến chưởng môn!
Phong chủ Hoa Sơn ngũ phong, tri danh kiếm tiên Hoa Sơn ngũ phong, trưởng lão bình thường Hoa Sơn ngũ phong, đệ tử chân truyền Hoa Sơn ngũ phong, đệ tử bình thường Hoa Sơn ngũ phong đều lạy hướng Sở Đoạn. Nơi này hiện ra lực lượng Hoa Sơn đã cường đại đến kinh người. Nhân tài xuất hiện, nhân kiệt hiện thân, hơn nữa càng khiến các đại biểu tiên môn kinh sợ là lực lượng ẩn giấu.
Đoàn trưởng lão Hoa Sơn tiên môn không xuất hiện hết, nhưng chỉ mấy người có mặt ai nấy đều có danh tiếng cực kỳ lớn, thành danh đã rất lâu, tựa như rồng trong mây ngẫu nhiên lộ ra vảy hoặc móng vuốt đủ khiến lòng người kinh hoảng.
Hoa Sơn tiên môn đi hướng thời đại mới.
……….
Đại điển đăng cơ đã qua một ngày.
Dưới bầu trời xanh, trên bãi cỏ Bắc phong có một thanh niên đang nằm ngủ. Khóe môi thanh niên ngậm cọng cỏ, dù ngủ nhưng có điều gì đó khó thể nói rõ, lúc này một thiếu nữ mặc váy hồng quần lụa yểu điểu mắt sáng như sao đi tới trước mặt thanh niên.
- Ngủ ư?
Thiếu nữ thì thào:
- Ban ngày mà ngủ?
Thiếu nữ hơi tò mò nhỏ giọng cúi đầu nhìn.
Lúc này thanh niên dường như trong mơ ngủ cảm nhận được gì, bỗng mở bừng mắt.
Lục Nguyên nhìn hướng Chung đại tiểu thư.
Chung đại tiểu thư nhìn Lục Nguyên.
Hai người cách rất gần, bốn mắt nhìn nhau trong gang tấc. Lục Nguyên thậm chí cảm giác môi thơm phun ra hương hoa. Mặt Chung đại tiểu thư ửng hồng, nàng đại biểu Vô Kiếm tiên môn tham gia đại điển chưởng môn đăng cơ, giờ đại điển kết thúc nhưng nàng không trở về mà đến Bắc phong một chuyến.
Vô Kiếm tiên môn và Hoa Sơn tiên môn quan hệ coi như được, cho nên nàng tự do trong Bắc phong, hỏi Lục Nguyên ở đâu định tìm thăm. Kết quả nàng phát hiện Lục Nguyên ngủ nên tới gần xem, xem coi hắn ngủ thật hay là giả bộ, có ai ban ngày nằm trên cỏ ngủ chứ. Trong đời nàng chưa từng gặp người lười như vậy. Kết quả vừa lúc Lục Nguyên mở mắt ra.
Tuy Chung đại tiểu thư tay nắm quyền to nhưng dù sao là thiếu nữ, lần đầu tiên dựa sát người đàn ông tuổi trẻ như vậy, gò má bất giác ửng hồng.
Lục Nguyên ngây ra, mới tỉnh ngủ nên đầu óc chưa tỉnh táo, bật dậy.
Kết quả là…
Môi chạm môi.
Đôi môi nam nữ thanh niên đụng nhau.
Chạm một cái, đầu óc Lục Nguyên trống rỗng. Thật mềm, thật thơm, đợi tỉnh táo lại, phát hiện người đã không còn đây.
………..
Thiếu nữ váy đỏ quần lụa vẻ mặt xấu hổ vội vã chạy nhanh. Nàng tay nắm quyền to ít khi có thẹn thùng như vậy. Chết tiệt, hôm nay làm sao vậy? Lại…xấu hổ chết được. Hơn nữa đây là như ý lang quân mình định tìm cho muội muội. Thiếu nữ phát hiện tim đập rất nhanh, không thể kiềm nén được.
Nhân gian tháng tư mang phỉ tẫn, tháng tư hoa đào mới nở rộ.
Thời tiết tháng tư trên Hoa Sơn rất đẹp.
Hoa đào có một số đang nở rộ, một số vẫn là nụ hoa, tỏa mùi hương xuân.
Đại điển đăng cơ đã qua, người đến Hoa Sơn gần như trở về hết.
Hoa Sơn yên tĩnh rất nhiều, Lục Nguyên rốt cuộc có thể tìm mặt cỏ yên tĩnh ngủ. Trước đó không lâu nhiều lúc hắn chỉ có thể chạy lên bạch vân tiên cảnh ngủ. Mặt cỏ núi nhân gian có cái diệu của nó, mây trắng trên trời có cái hay của nó.
Lục Nguyên ngủ một giấc xong đi hướng tiệm ăn, giờ cơm trưa đã đến rồi. Kết quả trong tiệm ăn hắn đụng phải Diệp Dương Dung vừa lúc đi ăn. Lục Nguyên và Diệp Dương Dung tùy tiện chào hỏi, hắn định đi ăn thì thấy gã vẫy tay.
Hết cách, người này là sư thúc, sư thúc ngoắc tay thì mình chỉ đành qua thôi.
Lục Nguyên cung kính nói:
- Xin chào Diệp sư thúc.
Đối với trưởng bối phải đủ lễ phép.
- Có một việc muốn tìm ngươi nói, giờ ngươi đã ở thì nói luôn.
Diệp Dương Dung uống hớp trà, nói:
- Đúng rồi, có từng nghe Trường Sinh Động không?
Lục Nguyên ngẩn ra:
- Trường Sinh Động?
Sao có thể không nghe nói Trường Sinh Động đâu? Trường Sinh Động là vùng nổi tiếng trong Đại Tấn quốc. Truyền thuyết nhiều năm về trước Trường Sinh Động chỉ là hang núi bình thường, không biết khi nào thì có một Điên Cuồng Đạo Nhân phá sơn động, vừa đi vừa hát: ‘Ta lai túy ngọa ba ngàn năm, thả hỉ nhân gian vô nhân thức.’
Lại tiếp: ‘Chợp mắt thiên niên nhân bất thức, đào hoa xuân trướng cửa động quan.’
Điên Cuồng Đạo Nhân ngân nga hát xong biến mất.
Có người nghe câu ca của Điên Cuồng Đạo Nhân, nghe ra từ ngữ không tầm thường, sợ rằng là đắc đạo cao nhân gì, người đó mộ tiên đạo nên vào trong xem. Vừa vào động phát hiện bên trong có chút trái cây lạ lùng, hái xuống ăn, khi ăn thì không có bất cứ phản ứng gì.
Nhưng sau đó loại quả này ngẫu nhiên bị một tu tiên giả luyện thể kỳ htaapj tầng ăn, lập tức đột phá cảnh giới hiện có đến trường sinh kỳ.
Lần này khiến rất nhiều người chú ý.
Về sau mọi người đều phát hiện trái cây trong động có thể tăng xác suất từ luyện thể kỳ đột phá trường sinh kỳ, lần này chấn động. Nên biết rằng từ luyện thể kỳ đến trường sinh kỳ là vô cùng gian truân, khó khăn gian nan đến không thể tưởng tượng, thế mà nói có cơ hội tăng mạnh khả năng đột phá.
Người người tuôn hướng hang động, kết quả phát hiện cửa động đóng chặt, dùng cách gì cũng không vào được.
Sau lại phát hiện cửa động cách ba mươi năm sẽ mở một lần, mỗi lần mở bên trong sẽ mọc một ít trái cây. Lúc mới bắt đầu động này dẫn đến tu tiên giả và yêu ma dưới đất chém giết, thì ra dưới đất cũng có hang động có thể tiến vào động này. Cứ thế chém giết không biết bao nhiêu năm, rốt cuộc đạt thành hiệp nghị.
Dù sao trên trường sinh kỳ không thể tiến vào động này, mỗi cách ba mươi năm do đám tu tiên giả luyện thể kỳ tiến vào động, có thể được trái cây đó hay không là bản lĩnh của họ.
/1562
|