Hoa Sơn tiên môn gần đây khá náo nhiệt, rất nhiều tu tiên giả đều đang chuẩn bị.
Đánh giá Đại hình tiên môn, phải đánh giá tất cả các mặt, tổng cộng phải khảo hạch năm lần. Mà đây là lần đầu, là khảo hạch hai phương diện, đệ tử của đại, số lượng linh mạch của môn phái. Số lượng linh mạch là cố định không đổi. Mà cần thiết hơn chính là phương diện đệ tử. Có tổng số lượng đệ tử, tiêu chuẩn bình quân đệ tử chân truyền và tiêu chuẩn cao nhất của đệ tử chân truyền, mọi phương diện, mọi người đều bận rộn chuẩn bị.
Còn những người này, cũng bắt đầu không ngừng tăng cường thực lực cho các đệ tử chân truyền. Đương nhiên, mặc dù tăng cường thực lực cho đệ tử một cách cưỡng ép, nhưng thường thì không thể mạnh lên quá nhiều. Dù sao căn cơ bất ổn rất bất lợi đối với việc tu hành. Chính đạo tiên môn, nặng nhất chính là căn cơ tu hành.
Ma đạo môn phái, bắt đầu thì một ngày ngàn dặm, nhưng sau đó lại tiến triển rất chậm.
Chính đạo môn phái, bắt đầu chậm rãi, nhưng đại đạo cực bình, ít có trở ngại.
Kỳ thật lần này, sứ giả của Trung ương thiên triều cũng không phải đặc biệt đến vì Hoa Sơn tiên môn. Bọn họ nhận rất nhiều nhiệm vụ khảo hạch. Tiện đường qua, Tấn Quốc là thứ hai từ cuối lên mà thôi. Nghe đồn ở đại Tần quốc, Hoa tự cũng đang xin phép trở thành Cự hình tiên môn, cũng không biết có thể xin được hay không.
Dù sao bất kể như nào, ngày tháng cứ qua đi như vậy.
Mọi người tập trung bế quan luyện kiếm.
Thời gian từ từ trôi qua như vậy.
Trong số tất cả các đệ tự chân truyền, người không có áp lực, nhàn hã nhất chính là Lục Nguyên. Dù sao sư phụ Lục Nguyên đã quy tiên rồi, không có ai giám sát.
Cuối cùng, thông tin truyền tới, bên Tấn quốc, Hoa tự xin Cự hình tiên môn đã thất bại. Kế tiếp sẽ là Hoa Sơn tiên môn của Tấn quốc. Ngày đó, Lục Nguyên đi theo Nguyên Nguyên thượng nhân. Lần này không chỉ có Nguyên Nguyên thượng nhân, toàn bộ phong chủ ngũ phong Hoa Sơn đều xuất hiện, chưởng môn Sở Đoạn đi đầu.
Phía trước bay đến một đám cỗ vân liễn.
Cấm pháp trên cỗ vân liễn này, cơ hồ không thể tưởng tượng được, hình như có hơn mấy trăm đạo.
Như ở Tấn quốc, cấm pháp thường thiết lập mấy chục ngàn đạo, còn việc thiết lập mấy trăm ngàn đạo thì đã là rất khó, rất khó. Còn ở trên đám mây của Trung ương thiên triều, đây vốn không được coi là nơi quá quan trọng, có mấy trăm ngàn đạo cầm pháp, mạnh tới mức khó mà tưởng tượng được, khiến người ta khiếp sợ không thôi.
Mà không chỉ thế, phía sau vân liễn này còn 50 nam đạo đồng, 50 nữ đạo đồng. Mỗi người, đều mày thanh mặt tú, còn có hơn mười thanh niên nam nữ, đi theo vị đạo nhân tôn quý này để quan sát thế giới.
Vân liễn cuối cùng cũng nâng lên, một đạo nhân tôn quý mặc áo bào tím. Pháp lực toàn thân của đạo nhân này bắt đầu khởi động như có linh khí xoay quanh, đồng thời có pháp tắc ẩn ẩn tại thân
Nhân vật đại đạo cảnh. Lục Nguyên lập tức có thể khẳng định, Thuyên Định này là nhân vật đại đạo cảnh.
Luận thực lực, rất nhiều người trong Hoa Sơn đều không thua kém người này, hơn nữa rất có khả năng thắng được người này. Nhưng, người này là người của Trung ương thiên triều, chỉ riêng thân phận này, đã khiến chưởng môn Hoa Sơn tiên môn, Sở Đoạn cũng phải đích thân ra nghênh đón.
- Đạo hữu đi đường đã vất vả rồi.
Sở Đoạn cười cười.
Đạo nhân tôn quý mặc áo tím kia khẽ gật đầu:
- Hoa Sơn tiên môn các người xin phép Đại hình tiên môn, ta cũng không nói nhiều nữa, bảo đệ tử chân truyền của các người ra đây xem xem, trước tiên khảo hạch đệ tử chân truyền của các ngươi, rồi khảo hạch linh mạch. Cả đoạn đường đi về phía Nam, đã đi qua không biết bao nhiêu nước. Các đệ tử chân truyền của qúa nhiều nước quá yếu quá yếu, căn bản không chuẩn bị tư cách.
Lúc này liền mở cửa, bắt đầu khảo hạch đệ tử.
Khảo hạch, tổ chức tại Đông Phong Triêu Dương Phong.
Đỉnh Triêu Dương Phong, mặt trời mới lên, vạn vật bừng sáng, chiếu ánh sáng tới.
Đạo nhân tôn quý mặc áo bào tím đến từ Trung ương thiên triều, đứng chắp tay:
- Phong cảnh ở đây, cũng được đấy, chỉ là linh khí quá mong manh, không được một phần linh khí của Trung ương thiên triều.
Tại Trung ương thiên triều, linh khí rất đậm đặc, căn bản không phải thứ cảnh vật thâm sơn cùng cốc kiểu này có thể so sánh được.
Còn khảo hạch đã bắt đầu.
Bắt đầu khảo hạch là mười vị đệ tử chân truyền của Đông Phong. Vị đạo nhân tôn quý khoác áo bào tím nhìn thoáng quá, liền không có bao nhiêu hứng thú:
- Thức Kiếm, cậu ra tay, Thức Kiếm, là đệ tử chân truyền của Trung ương thiên triều.
Người thanh niên tên là Thức Kiếm nhảy ra.
Còn bên này, phía trên là mười vị đệ tử chân truyền của Đông Phong. Mấy người Thạch Triêu Dương nhìn về hướng Sở Đoạn, Sở Đoạn gật đầu. Xem ra đấu pháp mười đánh một. Đám người Thạch Triêu Dương trong lòng thực ra không phục. Cứ cho Thức Kiếm đối diện là đệ tử chân truyền của Trung ương thiên triều, cũng không thể lấy một địch mười được. Nhưng đã muốn như thế, liền mau giải quyết đối thủ.
Thạch Triêu Dương một tay giơ lên một kiếm. Kiếm này loáng một cái đã qua, phía trên thân kiếm, ánh sáng màu vàng rực cũng không chói lóa quá, nhưng bên trong kiếm ý, lại có sát khí ẩn dấu, chính là khí kiếm Triêu Dương. Trước đó không lâu, Thạch Triêu Dương cuối cùng cũng lĩnh ngộ được kiếm ý thứ nhất, kiếm ý Triêu Dương. Còn chín người khác, đương nhiên không thể lĩnh ngộ kiếm ý. Tuy nhiên từng người cũng tự dùng tuyệt chiêu, ví dụ như khí kiếm Triêu Dương, hi di kiếm pháp, đủ loại kiếm pháp tấn công hướng về phía Thức Kiếm của Trung ương thiên triều kia.
Đệ tử chân truyền Đông Phong, tiến độ cực nhanh.
Lại thấy Thức Kiếm kia, tay vừa động, chính là thi triển khoái phong kiếm pháp, từng chiêu nhanh dần. Rõ ràng thi triển kiếm ý Khoái phong. Từng chiêu từng chiêu ngày càng nhanh. Đấu đến chiêu thứ mười, đã đánh bại Thạch Triêu Dương. Nhìn dáng vẻ của anh ta, anh ta chỉ lĩnh ngộ được một loại kiếm ý, nhưng, pháp lực của anh ta lại đủ có luyện thể thất trọng.
Dựa vào pháp lực hùng hậu như vậy, Thức Kiếm dễ dàng đánh bại Thạch Triêu Dương. Mà Thạch Triêu Dương đã thất bại, những người khác, càng chỉ làm trò cười, càng không thể là đối thủ của Thức Kiếm. Thức Kiếm ra tay, một kiếm đánh bại hai ba người, tuy nhiên là ba kiếm, đánh bại toàn bộ chín người còn lại của Đông Phong.
Tổng cộng mười kiếm, liền đánh bại mười người của Đông Phong.
Sau khi Thức Kiếm đánh bại đối thủ, cũng lơ đễnh, rõ ràng cho rằng đây là chuyện bình thường.
Mà mọi người trong Hoa Sơn, lúc bắt đầu, còn tán dương một hồi, Thạch Triêu Dương trẻ tuổi như vậy, đã ngộ được Triêu Dương kiếm ý. Sau này nhất định sẽ là ngọn cờ lớn gánh vác được Hoa Sơn kiếm tông. Trẻ như vậy mà lĩnh ngộ được Triêu Dương kiếm ý thì nào có mấy người, nào ngờ, đối thủ chỉ mười kiếm đã thắng toàn bộ mười đệ tử chân truyền Đông Phong.
Đối thủ cũng quá mạnh, đệ tử chân truyền của trung ương thiên triêu đúng là rất mạnh.
Trận chiến tiếp theo, càng nghiêng về một phía, đệ tứ thứ nhất của kiếm tông Nam Phong, Mạc Thiên Biến, còn chưa lĩnh ngộ vụ chi kiếm ý, càng không phải là đối thủ của Thức Kiếm. Mười đệ tử chân truyền của Nam Phong, tổng cộng đỡ được tám chiêu liền thất bại, còn ít hơn hai chiêu so với Đông Phong.
Đánh giá Đại hình tiên môn, phải đánh giá tất cả các mặt, tổng cộng phải khảo hạch năm lần. Mà đây là lần đầu, là khảo hạch hai phương diện, đệ tử của đại, số lượng linh mạch của môn phái. Số lượng linh mạch là cố định không đổi. Mà cần thiết hơn chính là phương diện đệ tử. Có tổng số lượng đệ tử, tiêu chuẩn bình quân đệ tử chân truyền và tiêu chuẩn cao nhất của đệ tử chân truyền, mọi phương diện, mọi người đều bận rộn chuẩn bị.
Còn những người này, cũng bắt đầu không ngừng tăng cường thực lực cho các đệ tử chân truyền. Đương nhiên, mặc dù tăng cường thực lực cho đệ tử một cách cưỡng ép, nhưng thường thì không thể mạnh lên quá nhiều. Dù sao căn cơ bất ổn rất bất lợi đối với việc tu hành. Chính đạo tiên môn, nặng nhất chính là căn cơ tu hành.
Ma đạo môn phái, bắt đầu thì một ngày ngàn dặm, nhưng sau đó lại tiến triển rất chậm.
Chính đạo môn phái, bắt đầu chậm rãi, nhưng đại đạo cực bình, ít có trở ngại.
Kỳ thật lần này, sứ giả của Trung ương thiên triều cũng không phải đặc biệt đến vì Hoa Sơn tiên môn. Bọn họ nhận rất nhiều nhiệm vụ khảo hạch. Tiện đường qua, Tấn Quốc là thứ hai từ cuối lên mà thôi. Nghe đồn ở đại Tần quốc, Hoa tự cũng đang xin phép trở thành Cự hình tiên môn, cũng không biết có thể xin được hay không.
Dù sao bất kể như nào, ngày tháng cứ qua đi như vậy.
Mọi người tập trung bế quan luyện kiếm.
Thời gian từ từ trôi qua như vậy.
Trong số tất cả các đệ tự chân truyền, người không có áp lực, nhàn hã nhất chính là Lục Nguyên. Dù sao sư phụ Lục Nguyên đã quy tiên rồi, không có ai giám sát.
Cuối cùng, thông tin truyền tới, bên Tấn quốc, Hoa tự xin Cự hình tiên môn đã thất bại. Kế tiếp sẽ là Hoa Sơn tiên môn của Tấn quốc. Ngày đó, Lục Nguyên đi theo Nguyên Nguyên thượng nhân. Lần này không chỉ có Nguyên Nguyên thượng nhân, toàn bộ phong chủ ngũ phong Hoa Sơn đều xuất hiện, chưởng môn Sở Đoạn đi đầu.
Phía trước bay đến một đám cỗ vân liễn.
Cấm pháp trên cỗ vân liễn này, cơ hồ không thể tưởng tượng được, hình như có hơn mấy trăm đạo.
Như ở Tấn quốc, cấm pháp thường thiết lập mấy chục ngàn đạo, còn việc thiết lập mấy trăm ngàn đạo thì đã là rất khó, rất khó. Còn ở trên đám mây của Trung ương thiên triều, đây vốn không được coi là nơi quá quan trọng, có mấy trăm ngàn đạo cầm pháp, mạnh tới mức khó mà tưởng tượng được, khiến người ta khiếp sợ không thôi.
Mà không chỉ thế, phía sau vân liễn này còn 50 nam đạo đồng, 50 nữ đạo đồng. Mỗi người, đều mày thanh mặt tú, còn có hơn mười thanh niên nam nữ, đi theo vị đạo nhân tôn quý này để quan sát thế giới.
Vân liễn cuối cùng cũng nâng lên, một đạo nhân tôn quý mặc áo bào tím. Pháp lực toàn thân của đạo nhân này bắt đầu khởi động như có linh khí xoay quanh, đồng thời có pháp tắc ẩn ẩn tại thân
Nhân vật đại đạo cảnh. Lục Nguyên lập tức có thể khẳng định, Thuyên Định này là nhân vật đại đạo cảnh.
Luận thực lực, rất nhiều người trong Hoa Sơn đều không thua kém người này, hơn nữa rất có khả năng thắng được người này. Nhưng, người này là người của Trung ương thiên triều, chỉ riêng thân phận này, đã khiến chưởng môn Hoa Sơn tiên môn, Sở Đoạn cũng phải đích thân ra nghênh đón.
- Đạo hữu đi đường đã vất vả rồi.
Sở Đoạn cười cười.
Đạo nhân tôn quý mặc áo tím kia khẽ gật đầu:
- Hoa Sơn tiên môn các người xin phép Đại hình tiên môn, ta cũng không nói nhiều nữa, bảo đệ tử chân truyền của các người ra đây xem xem, trước tiên khảo hạch đệ tử chân truyền của các ngươi, rồi khảo hạch linh mạch. Cả đoạn đường đi về phía Nam, đã đi qua không biết bao nhiêu nước. Các đệ tử chân truyền của qúa nhiều nước quá yếu quá yếu, căn bản không chuẩn bị tư cách.
Lúc này liền mở cửa, bắt đầu khảo hạch đệ tử.
Khảo hạch, tổ chức tại Đông Phong Triêu Dương Phong.
Đỉnh Triêu Dương Phong, mặt trời mới lên, vạn vật bừng sáng, chiếu ánh sáng tới.
Đạo nhân tôn quý mặc áo bào tím đến từ Trung ương thiên triều, đứng chắp tay:
- Phong cảnh ở đây, cũng được đấy, chỉ là linh khí quá mong manh, không được một phần linh khí của Trung ương thiên triều.
Tại Trung ương thiên triều, linh khí rất đậm đặc, căn bản không phải thứ cảnh vật thâm sơn cùng cốc kiểu này có thể so sánh được.
Còn khảo hạch đã bắt đầu.
Bắt đầu khảo hạch là mười vị đệ tử chân truyền của Đông Phong. Vị đạo nhân tôn quý khoác áo bào tím nhìn thoáng quá, liền không có bao nhiêu hứng thú:
- Thức Kiếm, cậu ra tay, Thức Kiếm, là đệ tử chân truyền của Trung ương thiên triều.
Người thanh niên tên là Thức Kiếm nhảy ra.
Còn bên này, phía trên là mười vị đệ tử chân truyền của Đông Phong. Mấy người Thạch Triêu Dương nhìn về hướng Sở Đoạn, Sở Đoạn gật đầu. Xem ra đấu pháp mười đánh một. Đám người Thạch Triêu Dương trong lòng thực ra không phục. Cứ cho Thức Kiếm đối diện là đệ tử chân truyền của Trung ương thiên triều, cũng không thể lấy một địch mười được. Nhưng đã muốn như thế, liền mau giải quyết đối thủ.
Thạch Triêu Dương một tay giơ lên một kiếm. Kiếm này loáng một cái đã qua, phía trên thân kiếm, ánh sáng màu vàng rực cũng không chói lóa quá, nhưng bên trong kiếm ý, lại có sát khí ẩn dấu, chính là khí kiếm Triêu Dương. Trước đó không lâu, Thạch Triêu Dương cuối cùng cũng lĩnh ngộ được kiếm ý thứ nhất, kiếm ý Triêu Dương. Còn chín người khác, đương nhiên không thể lĩnh ngộ kiếm ý. Tuy nhiên từng người cũng tự dùng tuyệt chiêu, ví dụ như khí kiếm Triêu Dương, hi di kiếm pháp, đủ loại kiếm pháp tấn công hướng về phía Thức Kiếm của Trung ương thiên triều kia.
Đệ tử chân truyền Đông Phong, tiến độ cực nhanh.
Lại thấy Thức Kiếm kia, tay vừa động, chính là thi triển khoái phong kiếm pháp, từng chiêu nhanh dần. Rõ ràng thi triển kiếm ý Khoái phong. Từng chiêu từng chiêu ngày càng nhanh. Đấu đến chiêu thứ mười, đã đánh bại Thạch Triêu Dương. Nhìn dáng vẻ của anh ta, anh ta chỉ lĩnh ngộ được một loại kiếm ý, nhưng, pháp lực của anh ta lại đủ có luyện thể thất trọng.
Dựa vào pháp lực hùng hậu như vậy, Thức Kiếm dễ dàng đánh bại Thạch Triêu Dương. Mà Thạch Triêu Dương đã thất bại, những người khác, càng chỉ làm trò cười, càng không thể là đối thủ của Thức Kiếm. Thức Kiếm ra tay, một kiếm đánh bại hai ba người, tuy nhiên là ba kiếm, đánh bại toàn bộ chín người còn lại của Đông Phong.
Tổng cộng mười kiếm, liền đánh bại mười người của Đông Phong.
Sau khi Thức Kiếm đánh bại đối thủ, cũng lơ đễnh, rõ ràng cho rằng đây là chuyện bình thường.
Mà mọi người trong Hoa Sơn, lúc bắt đầu, còn tán dương một hồi, Thạch Triêu Dương trẻ tuổi như vậy, đã ngộ được Triêu Dương kiếm ý. Sau này nhất định sẽ là ngọn cờ lớn gánh vác được Hoa Sơn kiếm tông. Trẻ như vậy mà lĩnh ngộ được Triêu Dương kiếm ý thì nào có mấy người, nào ngờ, đối thủ chỉ mười kiếm đã thắng toàn bộ mười đệ tử chân truyền Đông Phong.
Đối thủ cũng quá mạnh, đệ tử chân truyền của trung ương thiên triêu đúng là rất mạnh.
Trận chiến tiếp theo, càng nghiêng về một phía, đệ tứ thứ nhất của kiếm tông Nam Phong, Mạc Thiên Biến, còn chưa lĩnh ngộ vụ chi kiếm ý, càng không phải là đối thủ của Thức Kiếm. Mười đệ tử chân truyền của Nam Phong, tổng cộng đỡ được tám chiêu liền thất bại, còn ít hơn hai chiêu so với Đông Phong.
/1562
|