Một con rồng màu xanh lục!
Đây chính là Thôn Mộc Long của mình ư?
Vô Tướng Thôn Phệ Quyết tổng cộng phải luyện bảy thôn phệ long, bây giờ coi như mình luyện thành Thôn Mộc Long thứ nhất rồi? Không biết Thôn Mộc Long thứ nhất có tác dụng gì không nữa. Lục Nguyên động ý niệm, Thôn Mộc Long xanh lục bắt đầu không ngừng nuốt văn minh văn tự.
Không sai, bắt đầu nuốt văn minh văn tự trong đỉnh đầu khánh vân của mình.
Ủa! Không đúng, năm đó sư phụ Thái Sử Không giới thiệu rằng Thôn Mộc Long là nuốt pháp lực mộc hệ, sao giờ nuốt chữ hôn chứ? Chữ hôn là tự do dược diễn hóa ra, chắc cũng nên thuộc chữ mộc hệ, đây là sao? Không lẽ sư phụ Thái Sử Không nghĩ sai rồi? Bộ Vô Tướng Thôn Phệ Quyết này sư phụ Thái Sử Không cũng nói quá thâm ảo khó dò, ông ấy không luyện cho nên rất có thể nghĩ sai.
Tuy nhiên có thể nuốt cả văn tự thì hơi quá đi.
Văn tự chính là thứ mà văn minh đắc ý nhất.
Mà cái này có thể nuốt văn tự, quá khoa trương đi. Chuyện này nếu để người nghe thì chắc sẽ khiến biết bao người ngơ ngác.
Kỳ thực đây là một kỳ tích, một tảng đá bí ẩn cùng Vô Tướng Thôn Phệ Quyết kết hợp hóa thành kỳ tích.
Vô Tướng Thôn Phệ Quyết khá là hữu dụng, chỉ cần luyện Vô Tướng Thôn Phệ Quyết là có thể triệt tiêu uy lực văn minh văn tự.
Lục Nguyên đem văn minh văn tự tưởng thành một bộ pháp bảo, tình hình hiện nay là văn minh đa số có được loại pháp bảo này, đặc biệt là tới hỗn động cảnh rồi có thể một mình thúc đẩy pháp bảo này, người Vô Thượng Đại Giáo thì không có. Lý do văn minh cường hơn Vô Thượng Đại Giáo đa số là ở mặt văn tự, bây giờ mình có Vô Tướng Thôn Phệ Quyết thì có thể giải quyết vấn đề này rất tốt.
Ủa! Không đúng.
Trong miệng Thôn Mộc Long của mình hình như có hơi thở văn tự yếu ớt, dường như Thôn Mộc Long luyện hóa văn tự biến thành hơi thở văn tự. Nếu sau này mình luyện kiếm đạo văn minh văn tự, chắc có thể mượn hơi thở văn tự tăng cường kiếm văn minh văn tự.
Đương nhiên kỷ nguyên này không có kiếm văn minh văn tự, chỉ có thể xem kỷ nguyên trước có lưu tồn kiếm văn minh văn tự không. Sơ đại văn tự càng cổ xưa thì càng khó tan vỡ, lưu trữ lại là bình thường.
Vô Tướng Thôn Phệ Quyết, quả nhiên mình chọn đúng rồi.
Ít nhất một khi hoàn toàn luyện thành, ưu thế văn tự của văn minh đối với Vô Thượng Đại Giáo đối với mình thì không còn tồn tại.
Bây giờ mình phải tát mạnh vào mặt đám Hoa Hạc mới được, xem bộ dạng chúng khinh thường người Vô Thượng Đại Giáo, cái kiểu văn minh vinh diệu không tha xâm phạm làm mình rất khó chịu, nói chính xác hơn là khó chịu đến cực điểm.
...........
Hoa Hạc dùng mê dược lưới trói Lục Nguyên xong không vội vã rời đi.
Bây giờ người Vô Thượng Đại Giáo còn có rất nhiều môn phái bình thường ở đây.
Hoa Hạc cần gì vội vã rời đi?
Gã phải tỏ rõ văn minh cường đại.
Lục Nguyên cường không? Một mình có thể địch hơn hai mươi người Phó Dịch. Nhưng đối mặt đệ tử trung tâm Đan Dược Văn Minh, đệ tử trung tâm Kiếm Môn vô cùng mạnh mẽ chỉ có nước bị văn minh văn tự trấn áp, căn bản không có sức phản kháng. Lục Nguyên càng mạnh, giờ hắn bị bắt, bày ra cho những người khác xem, càng khiến họ hiểu văn minh cường đại.
Trấn áp người mạnh mẽ như Lục Nguyên mới thú vị, trấn áp tiểu nhân vật cỡ Diệp Cơ Phát căn bản không có ý nghĩa gì cả.
Hoa Hạc vừa lòng nhìn hướng người các giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên khuôn mặt kinh hoảng.
Tốt lắm, gã muốn là hiệu quả như vậy.
Văn minh, chí cao vô thượng.
Những giáo phái các ngươi chỉ là mốt số tiện dân thôi.
Hoa Hạc chắp tay sau lưng, lúc này gã kiêu ngạo, hoàn mỹ, tuấn tú, tất cả ưu điểm, tất cả ánh sáng đều tập trung trên người khác, khiến người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, dù là kẻ nổi bật trong môn phái như Tống Duy Nhất, Diệp Cơ Phát đều mặc cảm không bằng.
Đang lúc Hoa Hạc tràn đầy đắc ý, hăng hái hăm hở.
Hoa Hạc dần cảm giác không khí hơi lạ, nhiều người chuyển hướng Lục Nguyên bị mê dược lưới mê hoặc, cái lưới bộp một tiếng vỡ nát. Lục Nguyên mở mắt ra, âm trầm cười với Hoa Hạc.
Hoa Hạc kinh sợ, thất thanh:
- Hiệu quả của hôn đâu?
Gã phát hiện Lục Nguyên rất tỉnh táo.
Lục Nguyên mỉm cười, tay trực tiếp xé nát chữ hôn. Cái gọi là chữ hôn xâm nhập trong thân thể hắn, rồi bị Thôn Mộc Long nuốt hơi thở văn tự, luyện hóa, chỉ còn lại cái vỏ ngoài chữ hôn thôi.
- Ngươi nói chữ hôn này hả? Giòn đấy chứ.
Lần này thì!
Tất cả ngạc nhiên!
Văn minh văn tự, đây chính là tôn nghiêm của một văn minh.
Văn minh văn tự, đây chính là vinh diệu của văn minh.
Bây giờ chữ hôn dễ dàng bị Lục Nguyên xé nát, dễ như trở bàn tay.
Rõ ràng mới rồi thấy chữ hôn uy lực to lớn, mạnh mẽ như Lục Nguyên còn bị trấn áp ngay. Khi đó uy lực chữ hôn khiến mọi người nhìn ngây ngốc, khiến người trong giáo phái vô cùng sợ hãi, bị uy lực văn minh văn tự đánh gục. Bây giờ, chữ hôn mới rồi còn uy phong lẫm lẫm lại bị Lục Nguyên xé nát như xé cọng cỏ.
Giờ phút này, mọi người rung động có thể nghĩ, như là sóng cuộn biển gầm.
Hoa Hạc sắp điên rồi. Tên phản nghịch này lại dám xé nát văn minh văn tự, gã tức đến suýt tắt thở. Uy nghiêm văn minh không tha xâm phạm.
Lục Nguyên nhếch môi lộ ra hàm răng trắng, nói:
- Hoa Hạc, ta sẽ để ngươi biết cái gì gọi là Vô Thượng Đại Giáo, để ngươi hiểu văn minh gì đều là chó chết.
Tuy lúc này Hoa Hạc tức sắp bốc khói nhưng cũng biết Lục Nguyên đáng sợ, mới rồi hắn hai ba cái đánh xỉu Lý Thọ, hơn ba mươi người lấy văn minh văn tự hôn trấn áp hắn còn hơi khó khăn. Người này tuyệt đối không thể xem thường.
Gã lập tức lấy ra thủ đoạn cuối cùng, nói:
- Nhanh lên, dùng văn minh văn tự!
Hơn ba mươi người cùng phát lực, bấm pháp quyết, cuối cùng lấy Hoa Hạc chủ đạo, rốt cuộc ở trên không trung ngưng tụ thành chữ 'mê'.
Chữ mê bay hướng Lục Nguyên.
Chữ mê to lớn bao chặt Lục Nguyên, thân thể hắn dường như mềm nhũn. Hoa Hạc thở ra, lần này bắt lại Lục Nguyên nhất định phải dùng các loại cấm chế giam cầm, không thể để hắn trốn thoát, nếu không thì cực kỳ nguy hiểm. Người này đúng là xứng với danh từ vô cùng nguy hiểm.
Đang lúc Hoa Hạc định ra tay thì trong người Lục Nguyên dùng Thôn Mộc Long quét, chữ mê lần thứ hai bị hút đi hóa thành trong long châu hơi thở văn tự mộc hệ. Hắn nhẹ duỗi tay, đem chữ mê đã mất đi phần ruột dễ dàng xé thành từng mảnh. Đường đường Đan Dược Văn Minh văn tự chữ mê thế mà dễ dàng bị xé rách.
Dù là người tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên hay tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên đều ngơ ngẩn.
Đan Dược Văn Minh văn tự chữ hôn trước đó không lâu mất đi hiệu lực, bị Lục Nguyên xé thành hai nửa, điều này đủ làm người giật mình, đó dù gì là văn minh văn tự.
Bây giờ càng cực kỳ khoa trương, Đan Dược Văn Minh văn tự chữ mê mới đánh một kích đã bị Lục Nguyên dễ dàng xé làm hai.
Tuy rằng Đan Dược Văn Minh không phải sơ đại nguyên thủy vô thượng văn tự dược.
Nhưng dù sao cũng là uy chấn chư thiên, văn minh văn tự vang vọng trung ương thiên triều.
Văn tự như vậy lại dễ dàng bị người dễ dàng xé nát.
Đây chính là Thôn Mộc Long của mình ư?
Vô Tướng Thôn Phệ Quyết tổng cộng phải luyện bảy thôn phệ long, bây giờ coi như mình luyện thành Thôn Mộc Long thứ nhất rồi? Không biết Thôn Mộc Long thứ nhất có tác dụng gì không nữa. Lục Nguyên động ý niệm, Thôn Mộc Long xanh lục bắt đầu không ngừng nuốt văn minh văn tự.
Không sai, bắt đầu nuốt văn minh văn tự trong đỉnh đầu khánh vân của mình.
Ủa! Không đúng, năm đó sư phụ Thái Sử Không giới thiệu rằng Thôn Mộc Long là nuốt pháp lực mộc hệ, sao giờ nuốt chữ hôn chứ? Chữ hôn là tự do dược diễn hóa ra, chắc cũng nên thuộc chữ mộc hệ, đây là sao? Không lẽ sư phụ Thái Sử Không nghĩ sai rồi? Bộ Vô Tướng Thôn Phệ Quyết này sư phụ Thái Sử Không cũng nói quá thâm ảo khó dò, ông ấy không luyện cho nên rất có thể nghĩ sai.
Tuy nhiên có thể nuốt cả văn tự thì hơi quá đi.
Văn tự chính là thứ mà văn minh đắc ý nhất.
Mà cái này có thể nuốt văn tự, quá khoa trương đi. Chuyện này nếu để người nghe thì chắc sẽ khiến biết bao người ngơ ngác.
Kỳ thực đây là một kỳ tích, một tảng đá bí ẩn cùng Vô Tướng Thôn Phệ Quyết kết hợp hóa thành kỳ tích.
Vô Tướng Thôn Phệ Quyết khá là hữu dụng, chỉ cần luyện Vô Tướng Thôn Phệ Quyết là có thể triệt tiêu uy lực văn minh văn tự.
Lục Nguyên đem văn minh văn tự tưởng thành một bộ pháp bảo, tình hình hiện nay là văn minh đa số có được loại pháp bảo này, đặc biệt là tới hỗn động cảnh rồi có thể một mình thúc đẩy pháp bảo này, người Vô Thượng Đại Giáo thì không có. Lý do văn minh cường hơn Vô Thượng Đại Giáo đa số là ở mặt văn tự, bây giờ mình có Vô Tướng Thôn Phệ Quyết thì có thể giải quyết vấn đề này rất tốt.
Ủa! Không đúng.
Trong miệng Thôn Mộc Long của mình hình như có hơi thở văn tự yếu ớt, dường như Thôn Mộc Long luyện hóa văn tự biến thành hơi thở văn tự. Nếu sau này mình luyện kiếm đạo văn minh văn tự, chắc có thể mượn hơi thở văn tự tăng cường kiếm văn minh văn tự.
Đương nhiên kỷ nguyên này không có kiếm văn minh văn tự, chỉ có thể xem kỷ nguyên trước có lưu tồn kiếm văn minh văn tự không. Sơ đại văn tự càng cổ xưa thì càng khó tan vỡ, lưu trữ lại là bình thường.
Vô Tướng Thôn Phệ Quyết, quả nhiên mình chọn đúng rồi.
Ít nhất một khi hoàn toàn luyện thành, ưu thế văn tự của văn minh đối với Vô Thượng Đại Giáo đối với mình thì không còn tồn tại.
Bây giờ mình phải tát mạnh vào mặt đám Hoa Hạc mới được, xem bộ dạng chúng khinh thường người Vô Thượng Đại Giáo, cái kiểu văn minh vinh diệu không tha xâm phạm làm mình rất khó chịu, nói chính xác hơn là khó chịu đến cực điểm.
...........
Hoa Hạc dùng mê dược lưới trói Lục Nguyên xong không vội vã rời đi.
Bây giờ người Vô Thượng Đại Giáo còn có rất nhiều môn phái bình thường ở đây.
Hoa Hạc cần gì vội vã rời đi?
Gã phải tỏ rõ văn minh cường đại.
Lục Nguyên cường không? Một mình có thể địch hơn hai mươi người Phó Dịch. Nhưng đối mặt đệ tử trung tâm Đan Dược Văn Minh, đệ tử trung tâm Kiếm Môn vô cùng mạnh mẽ chỉ có nước bị văn minh văn tự trấn áp, căn bản không có sức phản kháng. Lục Nguyên càng mạnh, giờ hắn bị bắt, bày ra cho những người khác xem, càng khiến họ hiểu văn minh cường đại.
Trấn áp người mạnh mẽ như Lục Nguyên mới thú vị, trấn áp tiểu nhân vật cỡ Diệp Cơ Phát căn bản không có ý nghĩa gì cả.
Hoa Hạc vừa lòng nhìn hướng người các giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên khuôn mặt kinh hoảng.
Tốt lắm, gã muốn là hiệu quả như vậy.
Văn minh, chí cao vô thượng.
Những giáo phái các ngươi chỉ là mốt số tiện dân thôi.
Hoa Hạc chắp tay sau lưng, lúc này gã kiêu ngạo, hoàn mỹ, tuấn tú, tất cả ưu điểm, tất cả ánh sáng đều tập trung trên người khác, khiến người giáo phái tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên, dù là kẻ nổi bật trong môn phái như Tống Duy Nhất, Diệp Cơ Phát đều mặc cảm không bằng.
Đang lúc Hoa Hạc tràn đầy đắc ý, hăng hái hăm hở.
Hoa Hạc dần cảm giác không khí hơi lạ, nhiều người chuyển hướng Lục Nguyên bị mê dược lưới mê hoặc, cái lưới bộp một tiếng vỡ nát. Lục Nguyên mở mắt ra, âm trầm cười với Hoa Hạc.
Hoa Hạc kinh sợ, thất thanh:
- Hiệu quả của hôn đâu?
Gã phát hiện Lục Nguyên rất tỉnh táo.
Lục Nguyên mỉm cười, tay trực tiếp xé nát chữ hôn. Cái gọi là chữ hôn xâm nhập trong thân thể hắn, rồi bị Thôn Mộc Long nuốt hơi thở văn tự, luyện hóa, chỉ còn lại cái vỏ ngoài chữ hôn thôi.
- Ngươi nói chữ hôn này hả? Giòn đấy chứ.
Lần này thì!
Tất cả ngạc nhiên!
Văn minh văn tự, đây chính là tôn nghiêm của một văn minh.
Văn minh văn tự, đây chính là vinh diệu của văn minh.
Bây giờ chữ hôn dễ dàng bị Lục Nguyên xé nát, dễ như trở bàn tay.
Rõ ràng mới rồi thấy chữ hôn uy lực to lớn, mạnh mẽ như Lục Nguyên còn bị trấn áp ngay. Khi đó uy lực chữ hôn khiến mọi người nhìn ngây ngốc, khiến người trong giáo phái vô cùng sợ hãi, bị uy lực văn minh văn tự đánh gục. Bây giờ, chữ hôn mới rồi còn uy phong lẫm lẫm lại bị Lục Nguyên xé nát như xé cọng cỏ.
Giờ phút này, mọi người rung động có thể nghĩ, như là sóng cuộn biển gầm.
Hoa Hạc sắp điên rồi. Tên phản nghịch này lại dám xé nát văn minh văn tự, gã tức đến suýt tắt thở. Uy nghiêm văn minh không tha xâm phạm.
Lục Nguyên nhếch môi lộ ra hàm răng trắng, nói:
- Hoa Hạc, ta sẽ để ngươi biết cái gì gọi là Vô Thượng Đại Giáo, để ngươi hiểu văn minh gì đều là chó chết.
Tuy lúc này Hoa Hạc tức sắp bốc khói nhưng cũng biết Lục Nguyên đáng sợ, mới rồi hắn hai ba cái đánh xỉu Lý Thọ, hơn ba mươi người lấy văn minh văn tự hôn trấn áp hắn còn hơi khó khăn. Người này tuyệt đối không thể xem thường.
Gã lập tức lấy ra thủ đoạn cuối cùng, nói:
- Nhanh lên, dùng văn minh văn tự!
Hơn ba mươi người cùng phát lực, bấm pháp quyết, cuối cùng lấy Hoa Hạc chủ đạo, rốt cuộc ở trên không trung ngưng tụ thành chữ 'mê'.
Chữ mê bay hướng Lục Nguyên.
Chữ mê to lớn bao chặt Lục Nguyên, thân thể hắn dường như mềm nhũn. Hoa Hạc thở ra, lần này bắt lại Lục Nguyên nhất định phải dùng các loại cấm chế giam cầm, không thể để hắn trốn thoát, nếu không thì cực kỳ nguy hiểm. Người này đúng là xứng với danh từ vô cùng nguy hiểm.
Đang lúc Hoa Hạc định ra tay thì trong người Lục Nguyên dùng Thôn Mộc Long quét, chữ mê lần thứ hai bị hút đi hóa thành trong long châu hơi thở văn tự mộc hệ. Hắn nhẹ duỗi tay, đem chữ mê đã mất đi phần ruột dễ dàng xé thành từng mảnh. Đường đường Đan Dược Văn Minh văn tự chữ mê thế mà dễ dàng bị xé rách.
Dù là người tầng thứ bốn Thái Hoàng Thiên hay tầng thứ năm Thái Hoàng Thiên đều ngơ ngẩn.
Đan Dược Văn Minh văn tự chữ hôn trước đó không lâu mất đi hiệu lực, bị Lục Nguyên xé thành hai nửa, điều này đủ làm người giật mình, đó dù gì là văn minh văn tự.
Bây giờ càng cực kỳ khoa trương, Đan Dược Văn Minh văn tự chữ mê mới đánh một kích đã bị Lục Nguyên dễ dàng xé làm hai.
Tuy rằng Đan Dược Văn Minh không phải sơ đại nguyên thủy vô thượng văn tự dược.
Nhưng dù sao cũng là uy chấn chư thiên, văn minh văn tự vang vọng trung ương thiên triều.
Văn tự như vậy lại dễ dàng bị người dễ dàng xé nát.
/1562
|