Kết quả cho đến bây giờ, đã qua một ngày mà người Cửu Hoa Sơn vẫn không tìm thấy người Hoa Sơn.
Thấy sao cũng là lạ, chẳng qua là phạm vi mười vạn dặm mà thôi, lấy thần niệm hỗn động cảnh của cao thủ thì dễ dàng quét qua hết.
Hơn nữa thông qua thủy kính thuật, mọi người phát hiện có mấy lần thần niệm Cửu Hoa Sơn rõ ràng thăm dò được người Hoa Sơn, nhưng cực kỳ lạ lùng là không tìm thấy người Hoa Sơn. Rõ ràng chỉ kém một chút nhưng thần niệm vẫn không lan qua, tình huống như vậy xuất hiện một lần có thể nói là bình thường.
Nhưng xuất hiện lần thứ hai, thứ ba, thứ tư thì sao?
Thế này vẫn bình thường sao?
Mới bắt đầu trận tiểu quốc chiến đã lan tràn không khí khác lạ.
Nhiều phe phái có mặt đều roàng bọn họ là người ngoài cuộc tỉnh táo, nhưng Cửu Hoa Sơn sao lại trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ tường thế này, tất cả đều chỉ hướng Hoa Sơn, bên Hoa Sơn rốt cuộc dùng pháp môn quái dị gì mà có thể làm ra chuyện lạ lùng đến vậy?
Trong nhiều người chỉ có Trác Lăng Vân biết rõ thủ đoạn của bạn già Chu Thanh Huyền là hiểu ra có chuyện gì.
Nhưng gã thông qua thủy kính thuật phát hiện bạn già Chu Thanh Huyền vẫn không ra tay. Ủa, xem bộ dạng không lẽ là Lục Nguyên làm? Không đúng, Lục Nguyên tu hình như là luân hồi mà, âm dương của Chu Thanh Huyền hắn cũng học được có khuôn có dạng ư? Nếu là vậy thì Lục Nguyên rất không tầm thường.
Trác Lăng Vân thầm kinh, gã chỉ hạn mình không có con gái, nếu không thì gả con gái cho Lục Nguyên, lôi kéo nhân vật có tiềm lực vô cùng.
Trong Thiên Vân Sơn, tiểu quốc chiến.
Cho đến bây giờ, tiểu quốc chiến đã bắt đầu một ngày.
Quái dị là tiểu quốc chiến bắt đầu một ngày mà hai bên vẫn chưa một lần tiếp xúc.
Lục Nguyên xoa huyệt thái dương, trong vòng một ngày nay hắn luôn học thương hải âm dương. Thương hải âm dương có ý nghĩa huyền diệu vô cùng, Lục Nguyên cũng biết đây là cơ hội khó được, Chu sư thúc tổ ở bên cạnh không ngừng chỉ điểm mình, thương hải âm dương đừng xem nó không có bao nhiêu tác dụng ngay mặt chiến đấu, nhưng phát hiện nhược điểm một thế lực gần như là bản lĩnh nghịch thiên.
Đến bây giờ xem như đã có sở thành thương hải âm dương.
Sau này thương hải âm dương có thể phát huy nhiều trong trung ương thiên triều.
Chu Thanh Huyền vừa lòng gật đầu, Lục Nguyên vừa mặt kiếm đạo đích thực thiên phú kinh người. Hắn đã học được thương hải âm dương có khuôn có dạng. Nhớ năm đó khi Chu Thanh Huyền luyện thương hải âm dương thì tốn thật lâu mới tiểu sở thành, giờ Lục Nguyên đã làm được rồi.
Đợi Lục Nguyên luyện thành cửu âm cửu dương, đặt chắc nền móng âm dương, khi ấy thương hải âm dương chắc chắn càng kinh người.
- Không tệ.
Chu Thanh Huyền khen một tiếng:
- Nhưng bây giờ bắt đầu luyện tập thứ chín cửu âm cửu dương. Ngươi thiếu là thiện kiếm ý.
Lục Nguyên lập tức ngừng thương hải âm dương, bây giờ hắn đã cơ bản phân tích ra điểm mù của Cửu Hoa Sơn, tại đây chắc có thể giấu một đoạn thời gian.
Chu Thanh Huyền nói:
- Hoa Sơn chúng ta chính là năm ngàn năm trước tổ sư gia Thông Hiểu Chân Nhân khai sáng.
- Năm đó Thông Hiểu Chân Nhân chính là một hệ Tiên Hoa phong của Cửu Hoa Sơn thập phong. Thông Hiểu Chân Nhân tuổi trẻ ôm chí lớn, muốn hồi phục hệ Tiên Hoa, tái hiện Tiên Hoa phong. Chẳng qua khi ấy đắc tội đệ nhất phong Thập Vương phong của Cửu Hoa Sơn tiên môn, bị người Thập Vương phong làm khó dễ, muốn gầy dựng lại hệ Tiên Hoa phong thì phải ở trong thử thách trăm quốc lấy được tròn sáu mươi điểm. Đáng tiếc năm đó dù Thông Hiểu Chân Nhân thực lực mạnh mẽ nhưng chỉ được năm mươi điểm.
- Sau đó Thông Hiểu Chân Nhân ôm hận rời đi, tới Tấn quốc, sáng lập ra tiên môn Hoa Sơn này, cũng chính là Hoa Sơn tiên môn chúng ta.
- Đáng tiếc năm đó công pháp chí bảo trấn phong hệ Tiên Hoa phong bị người Thập Vương phong dùng thủ đoạn cực kỳ thấp kém lấy đi.
- Sau đó Thông Hiểu tổ sư gia dù khai sáng ra Hoa Sơn, sáng lập ra cơ nghiệp năm ngàn năm nhưng trong lòng buồn bực khó giải, cuối cùng tức giận chết. Thông Hiểu tổ sư gia từng nói, nếu ai có thể được sáu mươi điểm thì phải trở về Cửu Hoa Sơn, đoạt lại công pháp chấn chư thiên này.
Chu Thanh Huyền bắt đầu kể chuyện, câu chuyện này lúc mới bắt đầu thử thách trăm quốc thì Lục Nguyên sớm nghe qua, giờ lại nghe thêm lần nữa.
Hơn mười năm trước Lục Nguyên được đến sáu mươi điểm đánh giá, nhưng vì tiếp theo đến thử thách trăm quốc, trung ương thiên triều, các loại sự tình dồn dập, không đi Cửu Hoa Sơn.
Bây giờ Chu Thanh Huyền lại kể chuyện này, không biết có mục đích gì.
Chu Thanh Huyền cười cười, nói:
- Chí bảo công pháp năm đó của Tiên Hoa phong chính là Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích.
Lục Nguyên đương nhiên không khả năng biết Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích là cái gì, hắn nghiêm túc lắng nghe.
Chu Thanh Huyền từ từ nói:
- Tiền bối năm đó Tiên Hoa phong từng vô tình được đến một món báu vật, báu vật này là ngọc bính không lớn lắm. Ngọc bích này mặt trên có đủ các loại ánh sáng chiếu rọi, ban đầu ánh sáng không có quy luật, nhưng nhìn cẩn thận có thể cấu thành từng môn kiếm quang, diễn sinh ra rất nhiều kiếm pháp. Báu vật này chính là Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích, ý chỉ tia sáng trên khối ngọc bích là vô cùng vô tận vô lượng, lại do từ trên trời đến nên gọi là Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích.
- Khối ngọc bích có thể diễn sinh ra nhiều kiếm pháp cho nên là chí bảo uy chấn các quốc.
Chu Thanh Huyền nói:
- Đáng tiếc chí bảo như vậy bị Tiên Hoa phong cướp mất. Ta từng lúc còn trẻ đêm lẻn vào Cửu Hoa Sơn, trộm đi ngọc bích không lớn này luyện thành thiên địa pháp tắc. Tiếc rằng khi đó tuổi trẻ thực lực thấp, bị chưởng môn Cửu Hoa Sơn đánh bại, chí bảo không về với Hoa Sơn được. Bây giờ giao cho ngươi, có chí bảo này, muốn ngộ được quang kiếm ý không tính khó khăn.
- Bây giờ dường như chí bảo ở trên người Mạc Tử Ngôn.
Chu Thanh Huyền nói:
- Bây giờ thử thách của ngươi tới rồi.
Ánh nắng sáng sủa, tâm tình người Cửu Hoa Sơn không tốt đẹp lắm, ngược lại vô cùng bứt rứt.
Hôm nay đụng tới sự việc thật quá quái dị.
Vốn lúc mới vào Thiên Vân Sơn, chính thức tiến vào tiểu quốc chiến, mọi người cho rằng có thể dễ dàng đè bẹp người Hoa Sơn, có thể giết người Hoa Sơn, đồ sát từng tên. Người Cửu Hoa Sơn rất là sung sướng nghĩ, kết quả nguyên một ngày không có gì hết, căn bản không tìm thấy người Hoa Sơn. Không tìm thấy người thì nói đến giết làm sao? Tìm cả ngày không thấy đủ thấy quái dị, người Cửu Hoa Sơn không ngừng tìm tới tìm lui đều không ra, tất cả bất giác tâm tình bực bội.
Mạc Dã Vương chính là Cửu Hoa Sơn chưởng môn, Mạc Tử Vương là phong chủ Thập Vương phong, Thập Vương phong là đứng đầu mười phong, cho nên hai người này nhẫn nhịn được.
Tuy nhiên, họ nhịn được không đại biểu những người khác có thể chịu đựng.
Thiên Đài phong Mạc Tử Ngôn quát:
- Lục Nguyên chết tiệt, núp sâu như vậy, nếu để ta tìm thấy ngươi, ta nhất định sẽ lấy đầu ngươi làm bô!
Gã không chỉ nói thôi, gã thật sự muốn làm vậy. Gã phát ra nguyền rủa ác độc. Mạc Tử Ngôn trong Đại Hoa quốc uy thế rất lớn, tất cả người đắc tội gã đều bị giết đem đầu làm cái bô.
Thấy sao cũng là lạ, chẳng qua là phạm vi mười vạn dặm mà thôi, lấy thần niệm hỗn động cảnh của cao thủ thì dễ dàng quét qua hết.
Hơn nữa thông qua thủy kính thuật, mọi người phát hiện có mấy lần thần niệm Cửu Hoa Sơn rõ ràng thăm dò được người Hoa Sơn, nhưng cực kỳ lạ lùng là không tìm thấy người Hoa Sơn. Rõ ràng chỉ kém một chút nhưng thần niệm vẫn không lan qua, tình huống như vậy xuất hiện một lần có thể nói là bình thường.
Nhưng xuất hiện lần thứ hai, thứ ba, thứ tư thì sao?
Thế này vẫn bình thường sao?
Mới bắt đầu trận tiểu quốc chiến đã lan tràn không khí khác lạ.
Nhiều phe phái có mặt đều roàng bọn họ là người ngoài cuộc tỉnh táo, nhưng Cửu Hoa Sơn sao lại trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ tường thế này, tất cả đều chỉ hướng Hoa Sơn, bên Hoa Sơn rốt cuộc dùng pháp môn quái dị gì mà có thể làm ra chuyện lạ lùng đến vậy?
Trong nhiều người chỉ có Trác Lăng Vân biết rõ thủ đoạn của bạn già Chu Thanh Huyền là hiểu ra có chuyện gì.
Nhưng gã thông qua thủy kính thuật phát hiện bạn già Chu Thanh Huyền vẫn không ra tay. Ủa, xem bộ dạng không lẽ là Lục Nguyên làm? Không đúng, Lục Nguyên tu hình như là luân hồi mà, âm dương của Chu Thanh Huyền hắn cũng học được có khuôn có dạng ư? Nếu là vậy thì Lục Nguyên rất không tầm thường.
Trác Lăng Vân thầm kinh, gã chỉ hạn mình không có con gái, nếu không thì gả con gái cho Lục Nguyên, lôi kéo nhân vật có tiềm lực vô cùng.
Trong Thiên Vân Sơn, tiểu quốc chiến.
Cho đến bây giờ, tiểu quốc chiến đã bắt đầu một ngày.
Quái dị là tiểu quốc chiến bắt đầu một ngày mà hai bên vẫn chưa một lần tiếp xúc.
Lục Nguyên xoa huyệt thái dương, trong vòng một ngày nay hắn luôn học thương hải âm dương. Thương hải âm dương có ý nghĩa huyền diệu vô cùng, Lục Nguyên cũng biết đây là cơ hội khó được, Chu sư thúc tổ ở bên cạnh không ngừng chỉ điểm mình, thương hải âm dương đừng xem nó không có bao nhiêu tác dụng ngay mặt chiến đấu, nhưng phát hiện nhược điểm một thế lực gần như là bản lĩnh nghịch thiên.
Đến bây giờ xem như đã có sở thành thương hải âm dương.
Sau này thương hải âm dương có thể phát huy nhiều trong trung ương thiên triều.
Chu Thanh Huyền vừa lòng gật đầu, Lục Nguyên vừa mặt kiếm đạo đích thực thiên phú kinh người. Hắn đã học được thương hải âm dương có khuôn có dạng. Nhớ năm đó khi Chu Thanh Huyền luyện thương hải âm dương thì tốn thật lâu mới tiểu sở thành, giờ Lục Nguyên đã làm được rồi.
Đợi Lục Nguyên luyện thành cửu âm cửu dương, đặt chắc nền móng âm dương, khi ấy thương hải âm dương chắc chắn càng kinh người.
- Không tệ.
Chu Thanh Huyền khen một tiếng:
- Nhưng bây giờ bắt đầu luyện tập thứ chín cửu âm cửu dương. Ngươi thiếu là thiện kiếm ý.
Lục Nguyên lập tức ngừng thương hải âm dương, bây giờ hắn đã cơ bản phân tích ra điểm mù của Cửu Hoa Sơn, tại đây chắc có thể giấu một đoạn thời gian.
Chu Thanh Huyền nói:
- Hoa Sơn chúng ta chính là năm ngàn năm trước tổ sư gia Thông Hiểu Chân Nhân khai sáng.
- Năm đó Thông Hiểu Chân Nhân chính là một hệ Tiên Hoa phong của Cửu Hoa Sơn thập phong. Thông Hiểu Chân Nhân tuổi trẻ ôm chí lớn, muốn hồi phục hệ Tiên Hoa, tái hiện Tiên Hoa phong. Chẳng qua khi ấy đắc tội đệ nhất phong Thập Vương phong của Cửu Hoa Sơn tiên môn, bị người Thập Vương phong làm khó dễ, muốn gầy dựng lại hệ Tiên Hoa phong thì phải ở trong thử thách trăm quốc lấy được tròn sáu mươi điểm. Đáng tiếc năm đó dù Thông Hiểu Chân Nhân thực lực mạnh mẽ nhưng chỉ được năm mươi điểm.
- Sau đó Thông Hiểu Chân Nhân ôm hận rời đi, tới Tấn quốc, sáng lập ra tiên môn Hoa Sơn này, cũng chính là Hoa Sơn tiên môn chúng ta.
- Đáng tiếc năm đó công pháp chí bảo trấn phong hệ Tiên Hoa phong bị người Thập Vương phong dùng thủ đoạn cực kỳ thấp kém lấy đi.
- Sau đó Thông Hiểu tổ sư gia dù khai sáng ra Hoa Sơn, sáng lập ra cơ nghiệp năm ngàn năm nhưng trong lòng buồn bực khó giải, cuối cùng tức giận chết. Thông Hiểu tổ sư gia từng nói, nếu ai có thể được sáu mươi điểm thì phải trở về Cửu Hoa Sơn, đoạt lại công pháp chấn chư thiên này.
Chu Thanh Huyền bắt đầu kể chuyện, câu chuyện này lúc mới bắt đầu thử thách trăm quốc thì Lục Nguyên sớm nghe qua, giờ lại nghe thêm lần nữa.
Hơn mười năm trước Lục Nguyên được đến sáu mươi điểm đánh giá, nhưng vì tiếp theo đến thử thách trăm quốc, trung ương thiên triều, các loại sự tình dồn dập, không đi Cửu Hoa Sơn.
Bây giờ Chu Thanh Huyền lại kể chuyện này, không biết có mục đích gì.
Chu Thanh Huyền cười cười, nói:
- Chí bảo công pháp năm đó của Tiên Hoa phong chính là Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích.
Lục Nguyên đương nhiên không khả năng biết Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích là cái gì, hắn nghiêm túc lắng nghe.
Chu Thanh Huyền từ từ nói:
- Tiền bối năm đó Tiên Hoa phong từng vô tình được đến một món báu vật, báu vật này là ngọc bính không lớn lắm. Ngọc bích này mặt trên có đủ các loại ánh sáng chiếu rọi, ban đầu ánh sáng không có quy luật, nhưng nhìn cẩn thận có thể cấu thành từng môn kiếm quang, diễn sinh ra rất nhiều kiếm pháp. Báu vật này chính là Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích, ý chỉ tia sáng trên khối ngọc bích là vô cùng vô tận vô lượng, lại do từ trên trời đến nên gọi là Vô Lượng Thiên Quang Ngọc Bích.
- Khối ngọc bích có thể diễn sinh ra nhiều kiếm pháp cho nên là chí bảo uy chấn các quốc.
Chu Thanh Huyền nói:
- Đáng tiếc chí bảo như vậy bị Tiên Hoa phong cướp mất. Ta từng lúc còn trẻ đêm lẻn vào Cửu Hoa Sơn, trộm đi ngọc bích không lớn này luyện thành thiên địa pháp tắc. Tiếc rằng khi đó tuổi trẻ thực lực thấp, bị chưởng môn Cửu Hoa Sơn đánh bại, chí bảo không về với Hoa Sơn được. Bây giờ giao cho ngươi, có chí bảo này, muốn ngộ được quang kiếm ý không tính khó khăn.
- Bây giờ dường như chí bảo ở trên người Mạc Tử Ngôn.
Chu Thanh Huyền nói:
- Bây giờ thử thách của ngươi tới rồi.
Ánh nắng sáng sủa, tâm tình người Cửu Hoa Sơn không tốt đẹp lắm, ngược lại vô cùng bứt rứt.
Hôm nay đụng tới sự việc thật quá quái dị.
Vốn lúc mới vào Thiên Vân Sơn, chính thức tiến vào tiểu quốc chiến, mọi người cho rằng có thể dễ dàng đè bẹp người Hoa Sơn, có thể giết người Hoa Sơn, đồ sát từng tên. Người Cửu Hoa Sơn rất là sung sướng nghĩ, kết quả nguyên một ngày không có gì hết, căn bản không tìm thấy người Hoa Sơn. Không tìm thấy người thì nói đến giết làm sao? Tìm cả ngày không thấy đủ thấy quái dị, người Cửu Hoa Sơn không ngừng tìm tới tìm lui đều không ra, tất cả bất giác tâm tình bực bội.
Mạc Dã Vương chính là Cửu Hoa Sơn chưởng môn, Mạc Tử Vương là phong chủ Thập Vương phong, Thập Vương phong là đứng đầu mười phong, cho nên hai người này nhẫn nhịn được.
Tuy nhiên, họ nhịn được không đại biểu những người khác có thể chịu đựng.
Thiên Đài phong Mạc Tử Ngôn quát:
- Lục Nguyên chết tiệt, núp sâu như vậy, nếu để ta tìm thấy ngươi, ta nhất định sẽ lấy đầu ngươi làm bô!
Gã không chỉ nói thôi, gã thật sự muốn làm vậy. Gã phát ra nguyền rủa ác độc. Mạc Tử Ngôn trong Đại Hoa quốc uy thế rất lớn, tất cả người đắc tội gã đều bị giết đem đầu làm cái bô.
/1562
|