Một người cảm thán nói
- Điểm lớn nhất của bại giả tổ tối đa chỉ chín mươi mấy điểm, đáng thương thật, xem ra lần này bại giả tổ bị thua thảm rồi.
- Bại giả tổ vốn chính là một đám bại tướng dưới tay chúng ta thôi. Chúng ta là thắng giả tổ, muốn hoàn toàn đánh bại họ không có gì khó.
Kẻ nói ra câu này là Trương Quân Khả, một trong người thua cuộc dưới tay Lục Nguyên. Khi gã nói chuyện thì mắt liếc Lục Nguyên, hiển nhiên nảy lòng ác độc.
Trương Quân Khả sải bước đi tới trước mặt Lục Nguyên, nói:
- Lần này ta được sáu mươi điểm, ngươi được bao nhiêu?
Lấy thực lực của Trương Quân Khả vốn không được tới sáu mươi điểm, nhưng lần này cơ duyên tình cờ đụng phải hai người đánh ngang tay đến không có pháp lực, kết của bị gã cuồng kiếm điểm. Vì kiếm được sáu mươi điểm nên gã mới tràn trề tự tin khoe khoang trước mặt Lục Nguyên. Phải biết rằng sáu mươi điểm là khá cao, Trương Quân Khả phát huy bình thường tối đa chỉ kiếm được mười, hai mươi điểm mà thôi.
Lục Nguyên thản nhiên liếc Trương Quân Khả một cái, nói:
- Ta cần gì để ý ngươi?
- Ngươi!
Trương Quân Khả tức giận, gã phát hiện ánh mắt Lục Nguyên nhìn mình như thấy con kiến. Trương Quân Khả rất giân, nếu cho gã cơ hội chắc chắn sẽ hành chết Lục Nguyên, nhưng hắn cũng sống không lâu, ai kêu hắn là người bị quân sư Giản Vân Sầu muốn tiêu diệt? Kẻ Giản Vân Sầu muốn diệt đâu sống được chứ, lần trước Hồi Hoang Thánh Đế Tử đi cũng là quân sư Giản Vân Sầu tính toán, lần này là Pháp Thánh Đế Tử ra tay, khiến Lục Nguyên tránh khỏi cái chết, lần sau quân sư đại nhân lại ra tay thì không có Pháp Thánh Đế Tử giúp đỡ chắc chắn Lục Nguyên chết chắc rồi.
Trong khi đám người xôn xao thì Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử đi ra.
Pháp Tiêu Đế Tử phất tay nói:
- Mọi người mới trải qua cuộc chiến quyết tử trong tương ngộ sâm lâm, qua trận chiến này, thắng bại giữa bại giả tổ và thắng giả tổ đã phân ra, cùng với tuyển ra mười người cao nhất đứng đầu trong tuyệt thế thiên tài các ngươi.
- Tiếp theo ta sẽ tuyên bố danh sách mười người này.
Nghe Pháp Tiêu Đế Tử nói vậy thì mọi người đều im lặng.
Danh sách mười người rất hấp dẫn người, dù là ai được đến một vị trí thôi là rạng rỡ tổ tông.
- Người thứ nhất, Nghiêm Thiên Pháp, điểm, hai trăm chín mươi sáu điểm.
Hạng nhất là Nghiêm Thiên Pháp.
Đây hoàn toàn là lẽ đương nhiên. ánh mắt mọi người nhìn hướng gã mặc áo xám, có khí thế hiên ngang.
- Người thứ hai, Phong Nhị Thập Tứ, hai trăm bảy mươi lăm điểm.
Phong Nhị Thập Tứ mặc áo xanh, tóc không gió quái dị tự bay, có loại quái dị và tiêu sái.
- Người thứ ba, Quý Hoa Đà, hai trăm sáu mươi mốt điểm.
Người thứ ba Quý Hoa Đà tóc trắng như tuyết, đôi chân mày cũng trắng.
- Người thứ tư, Giản Nguyệt Bạch, hai trăm năm mươi lăm điểm.
Giản Nguyệt Bạch đôi mày trắng quái dị rũ xuống, là một người khá lợi hại.
- Người thứ năm, Thượng Quan Đình, hai trăm mười tám điểm.
Thượng Quan Đình là một gã đàn ông khá bá khí, giơ tay nhấc chân có bá khí.
- Người thứ sáu, Đường Tùng, hai trăm lẻ tám điểm.
Đường Tùng bộ dạng như thư sinh, mỉm cười, có phong thái.
Sáu người đầu đều nằm trong dự đoán, là hỗn động cảnh thập tầng, cơ bản đến từ văn minh, ba người là trong sáu gia tộc pháp cổ văn minh, Nghiêm gia, Thượng Quan gia, Đường gia. Sáu gia tộc pháp cổ văn minh vốn không bình thường, dù là một gia tộc nào quăng ra ngoài đều có thể so sánh với một văn minh bình thường.
Vốn dưới tình huống bình thường hạng nhất nên là Thất Hoang Thủy, nhưng Thất Hoang Thủy chết rồi, không biết người thứ bảy sẽ là ai?
- Người thứ bảy, Lục Nguyên, hai trăm lẻ sáu điểm.
Câu này thốt ra lập tức khiến vô số oanh động. Sáu người trước cực kỳ nổi tiếng, nhưng Lục Nguyên là ai? Không có ai biết cả. Mọi người chợt nhớ ra, không sai, đích thực có người tên Lục Nguyên, nhưng thực lực của hắn nên nằm trong ba trăm năm mươi người bình thường mới đúng, sao có thể xếp hạng bảy được chứ? Sao hắn chen vào hạng bảy được? Sao có được hai trăm lẻ sáu điểm chứ?
- Làm sao có thể! Hai trăm lẻ sáu điểm!
- Lục Nguyên làm sao làm được vậy?
Lần này như dầu sôi trào, mọi người không hiểu tại sao Lục Nguyên có nhiều điểm như vậy, quá khó tin. Mới rồi Trương Quân Khả còn gào la muốn so điểm với Lục Nguyên, gã tự cho rằng sáu mươi điểm của mình là rất nhiều, kết quả điểm Lục Nguyên bày ra thì gã hoàn toàn bị đả kích. Không ngờ là hơn hai trăm điểm, đây là đỉnh mà Trương Quân Khả không thể với tới. Đáng ghét, không thể nào, sao Lục Nguyên có nhiều điểm như vậy được.
Lúc này Phong Minh Nguyệt cũng ngơ ngác, Minh Nguyệt Đế Cơ thì thào nói:
- Sao Lục sư đệ có hơn hai trăm điểm được? Sao có thể? Trừ phi hắn nói giết chết Nghiêm Hạc và Thất Hoang Thủy là sự thật. Không đúng, dù Lục sư đệ giết chết được Nghiêm Hạc, thì Thất Hoang Thủy vẫn là không thể nào.
Phong Minh Nguyệt sờ cửu thiên phong tuyết thỏ trong tay mình, chìm trong khó hiểu.
Phong Trung Thu đầu tiên là ngẩn người sau đó hiểu ra, gã đã hiểu, Phong Trung Thu thua trong tay Lục Nguyên hoàn toàn sạch sẽ. Vậy nên Lục Nguyên có được hai trăm lẻ sáu điểm tuy rằng rất khó tin nhưng gã miễn cưỡng chấp nhận được. Dù sao Lục Nguyên thực lực cường như vậy, trước khi đấu với hắn không ai ngờ hắn sẽ mạnh đến thế.
Còn Kiếm Hùng thì sao? Giật nảy mình rồi qua một lúc mới cười khổ nói:
- Sư phụ từng nói Lục Nguyên là một quái vật tiềm lực vô hạn, xem ra là thật rồi, hưng như vậy cũng là may mắn của Kiếm Môn ta.
Đối mặt số điểm hai trăm lẻ sáu của Lục Nguyên mọi người có cách nghĩ riêng, nhưng tin tưởng chỉ có Phong Trung Thu, hoặc mấy người rất thông minh như Kiếm Hùng, còn hơn ba trăm người không ai tin Lục Nguyên sẽ có được điểm như vậy. Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử rất hiểu bên dưới sôi trào, nếu không phải đích thực thấy Lục Nguyên nhẹ nhàng nghiền nát hỗn động cảnh cửu tầng, thậm chí xem tư liệu Thất Hoang Thủy chết trong tay Lục Nguyên thì họ cũng không tin số điểm, chiến tích như vậy.
Trong chớp mắt vang lên một giọng nói:
- Lục Nguyên có được số điểm này, ta không tin.
Người nói chuyện giọng điệu dứt khoát.
Tuy rằng mọi người không tin nhưng chỉ xì xầm, không ai lớn tiếng nói ra, đây là một người duy nhất.
Nhìn sang, chỉ thấy kẻ nói chuyện là cao tám thước, vóc dáng cao ráo như có phong thái riêng, lưng cõng một bính đồng.
Không sai, người này chính là Giản Trường Không từng gặp Lục Nguyên trong tương ngộ sâm lâm, là đối thủ lần tương ngộ thứ bảy Lục Nguyên đụng phải. Lúc đó gã tuyên bố sẽ giết chết Lục Nguyên, nói là dù hắn lên trời xuống đất cũng trốn không thoát.
Trong khi mọi người nghi ngờ số điểm của Lục Nguyên thì Giản Trường Không đứng dậy.
Đối thủ lần thứ bảy tương ngộ của Lục Nguyên, Giản Trường Không đứng ra quát dài:
- Lục Nguyên có được số điểm này, ta không tin! Có lẽ các vị nghi ngờ tại sao ta không tin số điểm này, ở lần thứ bảy tương ngộ, đối thủ ta gặp chính là Lục Nguyên. Trong trận chiến đó Lục Nguyên và ta đấu với nhau mấy chục chiêu, rơi vào thế yếu, mắt thấy sắp thua kết quả lợi dụng truyền tống phù bỏ trốn.
- Dùng truyền tống phù, cái này cũng bình thường, có đạo cụ thì tại sao không dùng?
- Nhưng mà...
- Điểm lớn nhất của bại giả tổ tối đa chỉ chín mươi mấy điểm, đáng thương thật, xem ra lần này bại giả tổ bị thua thảm rồi.
- Bại giả tổ vốn chính là một đám bại tướng dưới tay chúng ta thôi. Chúng ta là thắng giả tổ, muốn hoàn toàn đánh bại họ không có gì khó.
Kẻ nói ra câu này là Trương Quân Khả, một trong người thua cuộc dưới tay Lục Nguyên. Khi gã nói chuyện thì mắt liếc Lục Nguyên, hiển nhiên nảy lòng ác độc.
Trương Quân Khả sải bước đi tới trước mặt Lục Nguyên, nói:
- Lần này ta được sáu mươi điểm, ngươi được bao nhiêu?
Lấy thực lực của Trương Quân Khả vốn không được tới sáu mươi điểm, nhưng lần này cơ duyên tình cờ đụng phải hai người đánh ngang tay đến không có pháp lực, kết của bị gã cuồng kiếm điểm. Vì kiếm được sáu mươi điểm nên gã mới tràn trề tự tin khoe khoang trước mặt Lục Nguyên. Phải biết rằng sáu mươi điểm là khá cao, Trương Quân Khả phát huy bình thường tối đa chỉ kiếm được mười, hai mươi điểm mà thôi.
Lục Nguyên thản nhiên liếc Trương Quân Khả một cái, nói:
- Ta cần gì để ý ngươi?
- Ngươi!
Trương Quân Khả tức giận, gã phát hiện ánh mắt Lục Nguyên nhìn mình như thấy con kiến. Trương Quân Khả rất giân, nếu cho gã cơ hội chắc chắn sẽ hành chết Lục Nguyên, nhưng hắn cũng sống không lâu, ai kêu hắn là người bị quân sư Giản Vân Sầu muốn tiêu diệt? Kẻ Giản Vân Sầu muốn diệt đâu sống được chứ, lần trước Hồi Hoang Thánh Đế Tử đi cũng là quân sư Giản Vân Sầu tính toán, lần này là Pháp Thánh Đế Tử ra tay, khiến Lục Nguyên tránh khỏi cái chết, lần sau quân sư đại nhân lại ra tay thì không có Pháp Thánh Đế Tử giúp đỡ chắc chắn Lục Nguyên chết chắc rồi.
Trong khi đám người xôn xao thì Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử đi ra.
Pháp Tiêu Đế Tử phất tay nói:
- Mọi người mới trải qua cuộc chiến quyết tử trong tương ngộ sâm lâm, qua trận chiến này, thắng bại giữa bại giả tổ và thắng giả tổ đã phân ra, cùng với tuyển ra mười người cao nhất đứng đầu trong tuyệt thế thiên tài các ngươi.
- Tiếp theo ta sẽ tuyên bố danh sách mười người này.
Nghe Pháp Tiêu Đế Tử nói vậy thì mọi người đều im lặng.
Danh sách mười người rất hấp dẫn người, dù là ai được đến một vị trí thôi là rạng rỡ tổ tông.
- Người thứ nhất, Nghiêm Thiên Pháp, điểm, hai trăm chín mươi sáu điểm.
Hạng nhất là Nghiêm Thiên Pháp.
Đây hoàn toàn là lẽ đương nhiên. ánh mắt mọi người nhìn hướng gã mặc áo xám, có khí thế hiên ngang.
- Người thứ hai, Phong Nhị Thập Tứ, hai trăm bảy mươi lăm điểm.
Phong Nhị Thập Tứ mặc áo xanh, tóc không gió quái dị tự bay, có loại quái dị và tiêu sái.
- Người thứ ba, Quý Hoa Đà, hai trăm sáu mươi mốt điểm.
Người thứ ba Quý Hoa Đà tóc trắng như tuyết, đôi chân mày cũng trắng.
- Người thứ tư, Giản Nguyệt Bạch, hai trăm năm mươi lăm điểm.
Giản Nguyệt Bạch đôi mày trắng quái dị rũ xuống, là một người khá lợi hại.
- Người thứ năm, Thượng Quan Đình, hai trăm mười tám điểm.
Thượng Quan Đình là một gã đàn ông khá bá khí, giơ tay nhấc chân có bá khí.
- Người thứ sáu, Đường Tùng, hai trăm lẻ tám điểm.
Đường Tùng bộ dạng như thư sinh, mỉm cười, có phong thái.
Sáu người đầu đều nằm trong dự đoán, là hỗn động cảnh thập tầng, cơ bản đến từ văn minh, ba người là trong sáu gia tộc pháp cổ văn minh, Nghiêm gia, Thượng Quan gia, Đường gia. Sáu gia tộc pháp cổ văn minh vốn không bình thường, dù là một gia tộc nào quăng ra ngoài đều có thể so sánh với một văn minh bình thường.
Vốn dưới tình huống bình thường hạng nhất nên là Thất Hoang Thủy, nhưng Thất Hoang Thủy chết rồi, không biết người thứ bảy sẽ là ai?
- Người thứ bảy, Lục Nguyên, hai trăm lẻ sáu điểm.
Câu này thốt ra lập tức khiến vô số oanh động. Sáu người trước cực kỳ nổi tiếng, nhưng Lục Nguyên là ai? Không có ai biết cả. Mọi người chợt nhớ ra, không sai, đích thực có người tên Lục Nguyên, nhưng thực lực của hắn nên nằm trong ba trăm năm mươi người bình thường mới đúng, sao có thể xếp hạng bảy được chứ? Sao hắn chen vào hạng bảy được? Sao có được hai trăm lẻ sáu điểm chứ?
- Làm sao có thể! Hai trăm lẻ sáu điểm!
- Lục Nguyên làm sao làm được vậy?
Lần này như dầu sôi trào, mọi người không hiểu tại sao Lục Nguyên có nhiều điểm như vậy, quá khó tin. Mới rồi Trương Quân Khả còn gào la muốn so điểm với Lục Nguyên, gã tự cho rằng sáu mươi điểm của mình là rất nhiều, kết quả điểm Lục Nguyên bày ra thì gã hoàn toàn bị đả kích. Không ngờ là hơn hai trăm điểm, đây là đỉnh mà Trương Quân Khả không thể với tới. Đáng ghét, không thể nào, sao Lục Nguyên có nhiều điểm như vậy được.
Lúc này Phong Minh Nguyệt cũng ngơ ngác, Minh Nguyệt Đế Cơ thì thào nói:
- Sao Lục sư đệ có hơn hai trăm điểm được? Sao có thể? Trừ phi hắn nói giết chết Nghiêm Hạc và Thất Hoang Thủy là sự thật. Không đúng, dù Lục sư đệ giết chết được Nghiêm Hạc, thì Thất Hoang Thủy vẫn là không thể nào.
Phong Minh Nguyệt sờ cửu thiên phong tuyết thỏ trong tay mình, chìm trong khó hiểu.
Phong Trung Thu đầu tiên là ngẩn người sau đó hiểu ra, gã đã hiểu, Phong Trung Thu thua trong tay Lục Nguyên hoàn toàn sạch sẽ. Vậy nên Lục Nguyên có được hai trăm lẻ sáu điểm tuy rằng rất khó tin nhưng gã miễn cưỡng chấp nhận được. Dù sao Lục Nguyên thực lực cường như vậy, trước khi đấu với hắn không ai ngờ hắn sẽ mạnh đến thế.
Còn Kiếm Hùng thì sao? Giật nảy mình rồi qua một lúc mới cười khổ nói:
- Sư phụ từng nói Lục Nguyên là một quái vật tiềm lực vô hạn, xem ra là thật rồi, hưng như vậy cũng là may mắn của Kiếm Môn ta.
Đối mặt số điểm hai trăm lẻ sáu của Lục Nguyên mọi người có cách nghĩ riêng, nhưng tin tưởng chỉ có Phong Trung Thu, hoặc mấy người rất thông minh như Kiếm Hùng, còn hơn ba trăm người không ai tin Lục Nguyên sẽ có được điểm như vậy. Pháp Tiêu Đế Tử, Pháp Cường Đế Tử rất hiểu bên dưới sôi trào, nếu không phải đích thực thấy Lục Nguyên nhẹ nhàng nghiền nát hỗn động cảnh cửu tầng, thậm chí xem tư liệu Thất Hoang Thủy chết trong tay Lục Nguyên thì họ cũng không tin số điểm, chiến tích như vậy.
Trong chớp mắt vang lên một giọng nói:
- Lục Nguyên có được số điểm này, ta không tin.
Người nói chuyện giọng điệu dứt khoát.
Tuy rằng mọi người không tin nhưng chỉ xì xầm, không ai lớn tiếng nói ra, đây là một người duy nhất.
Nhìn sang, chỉ thấy kẻ nói chuyện là cao tám thước, vóc dáng cao ráo như có phong thái riêng, lưng cõng một bính đồng.
Không sai, người này chính là Giản Trường Không từng gặp Lục Nguyên trong tương ngộ sâm lâm, là đối thủ lần tương ngộ thứ bảy Lục Nguyên đụng phải. Lúc đó gã tuyên bố sẽ giết chết Lục Nguyên, nói là dù hắn lên trời xuống đất cũng trốn không thoát.
Trong khi mọi người nghi ngờ số điểm của Lục Nguyên thì Giản Trường Không đứng dậy.
Đối thủ lần thứ bảy tương ngộ của Lục Nguyên, Giản Trường Không đứng ra quát dài:
- Lục Nguyên có được số điểm này, ta không tin! Có lẽ các vị nghi ngờ tại sao ta không tin số điểm này, ở lần thứ bảy tương ngộ, đối thủ ta gặp chính là Lục Nguyên. Trong trận chiến đó Lục Nguyên và ta đấu với nhau mấy chục chiêu, rơi vào thế yếu, mắt thấy sắp thua kết quả lợi dụng truyền tống phù bỏ trốn.
- Dùng truyền tống phù, cái này cũng bình thường, có đạo cụ thì tại sao không dùng?
- Nhưng mà...
/1562
|