Cuộc chiến này đến lúc chấm dứt.
Cũng là lúc tính kết quả, mà kết quả này tất nhiên là việc hôn nhân của Lục Nguyên cùng Kiếm Linh.
Thiên Đoạn phong!
Một bóng áo xanh từ trời dáng xuống!
Dưỡng Ngô tiên kiếm mũi nhọn lấp lóe!
Ba chiêu!
Không ngờ chỉ ba chiêu đã đánh bại Thiên Hoang Đế Tử.
Lúc trước Lục Nguyên chiến thắng Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ đều dùng khá nhiều chiêu thức, nhiều tuyệt kỹ, mọi người xem đã mắt, cảm thấy là chiến đấu cứng chọi cứng. Dù Lục Nguyên thắng nhưng thắng hơi hồi hộp, thắng đặc sắc, đánh cực kỳ kịch liệt.
Bây giờ Lục Nguyên đối mặt Thiên Hoang Đế Tử có thể khắc chế hắn, dưới tình huống thua chắc ngược lại ba chiêu là chiến thắng.
Lần này đúng là khiến người khó hiểu.
Quá kỳ diệu đi.
Nhưng mặc kệ là có kỳ diệu hay là gì, trận chiến này là Lục Nguyên thắng, điều này không thể nghi ngờ.
Tiếp theo mọi người tán đi, ba trăm thiên tài tán thán thì ra Lục Nguyên mới là mạnh nhất trong ba trăm năm mươi người. Còn Tống gia, Đường gia, Thượng Quan gia đều vững vàng quyết tâm lôi kéo Lục Nguyên. Người Nghiêm gia cùng Pháp Hoàng Đế Tử càng nhất quyét phải giết chết Lục Nguyên, tuyệt phải phải tìm cách xử lý hắn, nếu thành kẻ thù rồi, đối phương tiềm lực quá lớn, người như vậy tuyệt đối không thể để hắn lớn lên.
Pháp Thánh Đế Tử đi tới, cười ha hả bảo:
- Lục Nguyên, ngươi ra ngoài dự đoán của ta, bây giờ theo ta nào, mẫu thân của ta muốn gặp ngươi!
Mẫu thân của gã đương nhiên chính là Thương Vân Đế Phi, tức là mẹ của Kiếm Linh Đế Cơ. Đoàn người lập tức theo đằng sau chức vân vân liễn bay thẳng hướng Thương Vân Cung.
Thương Vân Cung!
Thương Vân Cung này ung dung mà đại khí, hoa lệ.
Xung quanh đều là đá phỉ thủy như mộng ảo, đi trong cung phỉ thủy xanh biếc dường như có nhiều ảnh ngược bản thân, có loại mình đang trong mộng, đó là cảm giác khá kỳ lạ. Đi một đonạ thời gian, rốt cuộc đến một đại điện, Mộng Huyễn Điện.
Trong Mộng Huyễn Điện, có một phượng ỷ rất cao, ngồi trên phượng ỷ là một hoa quý mỹ phụ nhân nhưng thấy không rõ, tựa như hoa trong nước, trong mây mù.
Bên cạnh Thương Vân Đế Phi, Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết yêu kiều đứng.
Pháp Thánh Đế Tử trực tiếp ngồi một bên, bộ dạng xem kịch vui.
Lục Nguyên thi lễ, nói:
- Tham kiến Thương Vân Đế Phi!
- Xem ra không tệ lắm.
Thương Vân Đế Phi gật đầu khen:
- Dù xuất thân kém chút nhưng đàn ông không thể chỉ nhìn xuất thân mà phải có bản lĩnh, có tài thật. Ngươi coi như hợp cách, việc hôn nhân này bổn đế phi ưng thuân.
Một câu thốt ra, gò má Kiếm Linh Đế Cơ ửng hồng.
Chuyện này ưng thuận vừa nhỏ vừa to, dù sao muốn cưới một đế cơ cổ văn minh không phải chuyện dễ
- Nhưng mà.
Thương Vân Đế Phi nói:
- Bây giờ ngươi chắc là hỗn động cảnh bát tầng? Còn là lúc phấn đấu, nên bây giờ cho ngươi danh hiệu trượng phu của đế cơ, cho ngươi thêm rất nhiều tầng quang hoàn thì không cho lợi để ngươi trưởng thành. Vậy nên bổn đế phi định ở bên ngoài tuyên bố hôn nhân của ngươi và Kiếm Linh Đế Cơ tạm thời gác lại, bổn đế phi có chút không bằng lòng, nên ngươi phải cố gắng phấn đấu.
Thương Vân Đế Phi nói:
- Nếu đến cảnh giới thiên tôn cảnh giới hãy đến cưới Tụ Tuyết.
- Tốt lắm, việc này ta đến làm chứng.
Lên tiếng là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Thánh Đế Tử thấy Pháp Nhất Đế Tử thì tò mò, đại ca sớm tới cảnh giới phó chủ văn minh, bình thường không quản lý việc gì giờ cứ xen vào việc của Lục Nguyên, dường như có chút quan hệ với hắn, xem tư liệu thì ở kỷ nguyên trước đại ca và người kiếm cổ văn minh có giao tình chắc là thật rồi.
Lục Nguyên ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy vậy rất tốt.
Mình còn có rất nhiều kẻ địch, có rất nhiều đại địch.
Một phần trong Kiếm Môn, giản chi văn minh, thái cổ văn minh.
Mình còn phải phiêu bạt.
Còn phải cô kiếm tung hành.
Bây giờ thành thân thì có nhiều ràng buộc.
Không bằng sau này tới thiên tôn cảnh hoặc là cảnh giới càng cao rồi mới thành thân, dù gì việc đã định, có mấy nhân vật nặng ký như Thương Vân Đế Phi, Pháp Nhất Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử làm chứng.
Thương Vân Đế Phi mỉm cười nói:
- Được rồi, Tụ Tuyết, ngươi mang Lục Nguyên đi Kiếm Linh của ngươi dạo chơi đi, qua thời gian ngắn hắn phải rời khỏi pháp cổ thế giới trở về Kiếm Môn.
Tuy mặt Kiếm Linh Đế Cơ hây hồng nhưng nàng biết thời gian Lục Nguyên ở lại pháp cổ thế giới không lâu, tạm thời nàng chưa thể về Kiếm Môn vì phải chúc thọ cho mẫu thân, cũng biết tương lai một đoạn thời gian không ở bên Lục Nguyên nhiều, nên khó được mạnh dạn kêu hắn theo nàn đi Kiếm Linh cung.
Trong Kiếm Linh cung, Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ ở chung hơi mất tự nhiên.
Dù hai người trong Kiếm Môn thời gian ở chung khá dài, nhưng khi đó quan hệ chưa định, giờ quan hệ đột nhiên thay đổi thì tất nhiên hơi lúng túng rồi. Nhưng chỉ trong chốc lát là hai người trở lại trạng thái bình thường. Hai người này Lục Nguyên giống mây núi cao, Kiếm Linh Đế Cơ thì tựa nước suối trong vắt trong núi.
Thanh tuyền chảy, mây chậm rãi trôi.
Cùng Vân Tụ Tuyết ở chung là cảm giác nhàn nhạt, không như người khác ái tình kịch liệt, kích tình, nhưng cảm giác thản nhiên này khiến mình rất thích.
Ngày thứ hai hắn phải đi rồi, bởi vì người khác tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài lục tục ra đi. Mọi người tham gia kế hoạch bồi dưỡng này biến cường ở mực khác nhau, huấn luyện kết thúc thì đương nhiên sẽ đi mỗi hướng. Trong ba trăm người có vài kẻ tìm đến hắn.
Ví dụ Phong Nhị Thập Tứ, tiểu lãnh tụ phong chi văn minh rất có phong độ, còn mời Lục Nguyên sau này có cơ hội đi phong chi văn minh chơi.
Rồi ví dụ Phong Minh Nguyệt cũng đến tìm Lục Nguyên.
- Lục sư đệ, ta còn thiếu ngươi một con phong chi tinh linh, nếu có cơ hội thì đến phong chi văn minh nhé, ta sẽ đưa ngươi phong chi tinh linh.
Tác dụng của phong chi tinh linh cực lớn, có thể khiến người ta tăng tốc độ cực nhanh, đương nhiên Lục Nguyên phải ghi nhớ chuyện này, nhưng giờ chuyện cần làm nhất là về Kiếm Môn.
Từ biệt những người tập huấn xong hắn cùng Kiếm Hùng, chủ văn minh cất bước trở về Kiếm Môn.
Khi Lục Nguyên bắt đầu về Kiếm Môn thì tin tức liên quan đến hắn, theo nhiều thiên tài trở về bắt đầu tứ tán lan truyền. Lần này Lục Nguyên đúng là danh tiếng lan xa, trước kia nổi danh là vì Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử đấu với nhau, còn lần này nổi tiếng bởi vì thực lực bản thân.
Tương ngộ sâm lâm, xếp hạng bảy, đây đã là ngựa ô.
Sau đó tại Thiên Đoạn phong, đánh bại Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ, cùng với Thiên Hoang Đế Tử, chiến tích khiến người kinh sợ.
Đương nhiên bây giờ Lục Nguyên dù nổi tiếng rồi, dựa vào thực lực mà nổi tiếng. Nhưng muốn làm đến chấn động trung ương thiên triều thì chưa đủ.
Bởi vì muốn danh chấn trung ương thiên triều rất đơn giản, trước lấy ra thực lực thế giới cảnh đã. Không có thực lực thế giới cảnh muốn danh chấn trung ương thiên triều thì sao được chứ. Nói đơn giản là thế giới cảnh là một loại tư cách, cũng là căn cơ bắt đầu xưng hùng trung ương thiên triều, trước đó thì không có loại tư cách này.
Lúc này Lục Nguyên, Kiếm Hùng, Hiên Viên Thập Nhị cất bước trên đường trở về.
Hiện nay trung ương thiên triều hoàn cảnh vẫn ác liệt, nhưng đối với Lục Nguyên thì không tính là gì, chỉ cần đi trên đường chính là không có chuyện gì, nếu cứng rắn đi ra ngoài chọc yêu thú, thần thú thế giới cảnh thì đó là tự tìm chết, không trách được người.
Cũng là lúc tính kết quả, mà kết quả này tất nhiên là việc hôn nhân của Lục Nguyên cùng Kiếm Linh.
Thiên Đoạn phong!
Một bóng áo xanh từ trời dáng xuống!
Dưỡng Ngô tiên kiếm mũi nhọn lấp lóe!
Ba chiêu!
Không ngờ chỉ ba chiêu đã đánh bại Thiên Hoang Đế Tử.
Lúc trước Lục Nguyên chiến thắng Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ đều dùng khá nhiều chiêu thức, nhiều tuyệt kỹ, mọi người xem đã mắt, cảm thấy là chiến đấu cứng chọi cứng. Dù Lục Nguyên thắng nhưng thắng hơi hồi hộp, thắng đặc sắc, đánh cực kỳ kịch liệt.
Bây giờ Lục Nguyên đối mặt Thiên Hoang Đế Tử có thể khắc chế hắn, dưới tình huống thua chắc ngược lại ba chiêu là chiến thắng.
Lần này đúng là khiến người khó hiểu.
Quá kỳ diệu đi.
Nhưng mặc kệ là có kỳ diệu hay là gì, trận chiến này là Lục Nguyên thắng, điều này không thể nghi ngờ.
Tiếp theo mọi người tán đi, ba trăm thiên tài tán thán thì ra Lục Nguyên mới là mạnh nhất trong ba trăm năm mươi người. Còn Tống gia, Đường gia, Thượng Quan gia đều vững vàng quyết tâm lôi kéo Lục Nguyên. Người Nghiêm gia cùng Pháp Hoàng Đế Tử càng nhất quyét phải giết chết Lục Nguyên, tuyệt phải phải tìm cách xử lý hắn, nếu thành kẻ thù rồi, đối phương tiềm lực quá lớn, người như vậy tuyệt đối không thể để hắn lớn lên.
Pháp Thánh Đế Tử đi tới, cười ha hả bảo:
- Lục Nguyên, ngươi ra ngoài dự đoán của ta, bây giờ theo ta nào, mẫu thân của ta muốn gặp ngươi!
Mẫu thân của gã đương nhiên chính là Thương Vân Đế Phi, tức là mẹ của Kiếm Linh Đế Cơ. Đoàn người lập tức theo đằng sau chức vân vân liễn bay thẳng hướng Thương Vân Cung.
Thương Vân Cung!
Thương Vân Cung này ung dung mà đại khí, hoa lệ.
Xung quanh đều là đá phỉ thủy như mộng ảo, đi trong cung phỉ thủy xanh biếc dường như có nhiều ảnh ngược bản thân, có loại mình đang trong mộng, đó là cảm giác khá kỳ lạ. Đi một đonạ thời gian, rốt cuộc đến một đại điện, Mộng Huyễn Điện.
Trong Mộng Huyễn Điện, có một phượng ỷ rất cao, ngồi trên phượng ỷ là một hoa quý mỹ phụ nhân nhưng thấy không rõ, tựa như hoa trong nước, trong mây mù.
Bên cạnh Thương Vân Đế Phi, Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết yêu kiều đứng.
Pháp Thánh Đế Tử trực tiếp ngồi một bên, bộ dạng xem kịch vui.
Lục Nguyên thi lễ, nói:
- Tham kiến Thương Vân Đế Phi!
- Xem ra không tệ lắm.
Thương Vân Đế Phi gật đầu khen:
- Dù xuất thân kém chút nhưng đàn ông không thể chỉ nhìn xuất thân mà phải có bản lĩnh, có tài thật. Ngươi coi như hợp cách, việc hôn nhân này bổn đế phi ưng thuân.
Một câu thốt ra, gò má Kiếm Linh Đế Cơ ửng hồng.
Chuyện này ưng thuận vừa nhỏ vừa to, dù sao muốn cưới một đế cơ cổ văn minh không phải chuyện dễ
- Nhưng mà.
Thương Vân Đế Phi nói:
- Bây giờ ngươi chắc là hỗn động cảnh bát tầng? Còn là lúc phấn đấu, nên bây giờ cho ngươi danh hiệu trượng phu của đế cơ, cho ngươi thêm rất nhiều tầng quang hoàn thì không cho lợi để ngươi trưởng thành. Vậy nên bổn đế phi định ở bên ngoài tuyên bố hôn nhân của ngươi và Kiếm Linh Đế Cơ tạm thời gác lại, bổn đế phi có chút không bằng lòng, nên ngươi phải cố gắng phấn đấu.
Thương Vân Đế Phi nói:
- Nếu đến cảnh giới thiên tôn cảnh giới hãy đến cưới Tụ Tuyết.
- Tốt lắm, việc này ta đến làm chứng.
Lên tiếng là Pháp Nhất Đế Tử. Pháp Thánh Đế Tử thấy Pháp Nhất Đế Tử thì tò mò, đại ca sớm tới cảnh giới phó chủ văn minh, bình thường không quản lý việc gì giờ cứ xen vào việc của Lục Nguyên, dường như có chút quan hệ với hắn, xem tư liệu thì ở kỷ nguyên trước đại ca và người kiếm cổ văn minh có giao tình chắc là thật rồi.
Lục Nguyên ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy vậy rất tốt.
Mình còn có rất nhiều kẻ địch, có rất nhiều đại địch.
Một phần trong Kiếm Môn, giản chi văn minh, thái cổ văn minh.
Mình còn phải phiêu bạt.
Còn phải cô kiếm tung hành.
Bây giờ thành thân thì có nhiều ràng buộc.
Không bằng sau này tới thiên tôn cảnh hoặc là cảnh giới càng cao rồi mới thành thân, dù gì việc đã định, có mấy nhân vật nặng ký như Thương Vân Đế Phi, Pháp Nhất Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử làm chứng.
Thương Vân Đế Phi mỉm cười nói:
- Được rồi, Tụ Tuyết, ngươi mang Lục Nguyên đi Kiếm Linh của ngươi dạo chơi đi, qua thời gian ngắn hắn phải rời khỏi pháp cổ thế giới trở về Kiếm Môn.
Tuy mặt Kiếm Linh Đế Cơ hây hồng nhưng nàng biết thời gian Lục Nguyên ở lại pháp cổ thế giới không lâu, tạm thời nàng chưa thể về Kiếm Môn vì phải chúc thọ cho mẫu thân, cũng biết tương lai một đoạn thời gian không ở bên Lục Nguyên nhiều, nên khó được mạnh dạn kêu hắn theo nàn đi Kiếm Linh cung.
Trong Kiếm Linh cung, Lục Nguyên và Kiếm Linh Đế Cơ ở chung hơi mất tự nhiên.
Dù hai người trong Kiếm Môn thời gian ở chung khá dài, nhưng khi đó quan hệ chưa định, giờ quan hệ đột nhiên thay đổi thì tất nhiên hơi lúng túng rồi. Nhưng chỉ trong chốc lát là hai người trở lại trạng thái bình thường. Hai người này Lục Nguyên giống mây núi cao, Kiếm Linh Đế Cơ thì tựa nước suối trong vắt trong núi.
Thanh tuyền chảy, mây chậm rãi trôi.
Cùng Vân Tụ Tuyết ở chung là cảm giác nhàn nhạt, không như người khác ái tình kịch liệt, kích tình, nhưng cảm giác thản nhiên này khiến mình rất thích.
Ngày thứ hai hắn phải đi rồi, bởi vì người khác tham gia kế hoạch bồi dưỡng tuyệt thế thiên tài lục tục ra đi. Mọi người tham gia kế hoạch bồi dưỡng này biến cường ở mực khác nhau, huấn luyện kết thúc thì đương nhiên sẽ đi mỗi hướng. Trong ba trăm người có vài kẻ tìm đến hắn.
Ví dụ Phong Nhị Thập Tứ, tiểu lãnh tụ phong chi văn minh rất có phong độ, còn mời Lục Nguyên sau này có cơ hội đi phong chi văn minh chơi.
Rồi ví dụ Phong Minh Nguyệt cũng đến tìm Lục Nguyên.
- Lục sư đệ, ta còn thiếu ngươi một con phong chi tinh linh, nếu có cơ hội thì đến phong chi văn minh nhé, ta sẽ đưa ngươi phong chi tinh linh.
Tác dụng của phong chi tinh linh cực lớn, có thể khiến người ta tăng tốc độ cực nhanh, đương nhiên Lục Nguyên phải ghi nhớ chuyện này, nhưng giờ chuyện cần làm nhất là về Kiếm Môn.
Từ biệt những người tập huấn xong hắn cùng Kiếm Hùng, chủ văn minh cất bước trở về Kiếm Môn.
Khi Lục Nguyên bắt đầu về Kiếm Môn thì tin tức liên quan đến hắn, theo nhiều thiên tài trở về bắt đầu tứ tán lan truyền. Lần này Lục Nguyên đúng là danh tiếng lan xa, trước kia nổi danh là vì Pháp Thánh Đế Tử, Pháp Hoàng Đế Tử đấu với nhau, còn lần này nổi tiếng bởi vì thực lực bản thân.
Tương ngộ sâm lâm, xếp hạng bảy, đây đã là ngựa ô.
Sau đó tại Thiên Đoạn phong, đánh bại Nghiêm Thiên Pháp, Phong Nhị Thập Tứ, cùng với Thiên Hoang Đế Tử, chiến tích khiến người kinh sợ.
Đương nhiên bây giờ Lục Nguyên dù nổi tiếng rồi, dựa vào thực lực mà nổi tiếng. Nhưng muốn làm đến chấn động trung ương thiên triều thì chưa đủ.
Bởi vì muốn danh chấn trung ương thiên triều rất đơn giản, trước lấy ra thực lực thế giới cảnh đã. Không có thực lực thế giới cảnh muốn danh chấn trung ương thiên triều thì sao được chứ. Nói đơn giản là thế giới cảnh là một loại tư cách, cũng là căn cơ bắt đầu xưng hùng trung ương thiên triều, trước đó thì không có loại tư cách này.
Lúc này Lục Nguyên, Kiếm Hùng, Hiên Viên Thập Nhị cất bước trên đường trở về.
Hiện nay trung ương thiên triều hoàn cảnh vẫn ác liệt, nhưng đối với Lục Nguyên thì không tính là gì, chỉ cần đi trên đường chính là không có chuyện gì, nếu cứng rắn đi ra ngoài chọc yêu thú, thần thú thế giới cảnh thì đó là tự tìm chết, không trách được người.
/1562
|