Cuộc sống của Lôi Dĩnh kỳ thật cũng ko có nhiều thay đổi, ngoại trừ việc giấy chứng minh nhân dân có thêm một cái tên, trên giường cũng có thêm một người……..Những cái khác cũng ko có gì thay đổi
Thân làm tổng tài Cung thị xí nghiệp, Cung Thần Hạo phi thường bận rộn, nhưng điều khiến nàng uất ức nhất là, mặc kề bận việc như thế nào, hắn vẫn giành thời gian quan tâm nàng, cùng nàng, như hứa hẹn đêm tân hôn
Nhà trọ bọn họ cách công ty một khoảng đường đi, khi hắn thấy phương tiện giao thông của nàng là một chiếc xe đạp có chút cũ nát đã tiện tay đem xe làm hư, ko cho phép nàng thong thả đi xe đạp kia nữa mà bắt đầu tự mình trực tiếp đưa đón nàng
Hành động của hắn làm cho Liễu Tình hai ba ngày đầu đi thăm bọn họ cảm thấy phi thường vui vẻ, nàng vốn định giám sát Cung Thần Hạo xem hắn có dám ở sau lưng Lôi Dĩnh ăn vụng hay ko, nhưng sau khi thấy cái tình hình này, nàng cũng dần dân an tâm. Tuy qua nhiều lần xem xét , nhưng có thời gian nàng vẫn luôn dặn dò , cảnh báo hắn nên an phận một chút, điểm này đã khiến Lôi Dĩnh rất cảm động
Cung Thần Hạo đi làm cũng là lúc Lôi Dĩnh cùng Liễu Tình đến bệnh viện thăm ông, mẹ chồng con dâu ở chung vô cùng hòa hợp
“Ngừng ở chỗ này đi! Em tự đi được rồi.” Lôi Dĩnh 2 ngày nay đều bắt hắn dừng xe khi đoạn đường cách công ty chỉ còn 5 phút đi đường
“Giữa trưa cùng nhau ăn cơm đi” Xe dừng lại bên lề đường, Cung Thần Hạo quay đầu nhìn về phía nàng nói
“Ách……chuyện đó…….giữa trưa hôm nay…….có khả năng ko thể cùng nhau ăn cơm”
“Có hẹn sao?”
“Ừ, cùng Khải Nhân hẹn đi ăn cơm” Lôi Dĩnh giải thích, nàng ko muốn làm cho hắn hiểu lầm
“Vậy được rồi! Buổi chiều anh sẽ ghé qua đón em” Cung Thần Hạo nói
“Được, vậy anh đi đường cẩn thận” Lôi Dĩnh nói xong liền muốn mở cửa xuống xe
Nhưng lại bị tay Cung Thần Hạo kéo trở lại, Lôi Dĩnh chần chờ nhìn về phía hắn, ko rõ hắn còn lời gì muốn nói
“Em hình như đã quên mất một việc” Cung Thần Hạo lưu manh nói
“Cái gì……chuyện gì?”
“Hôn tạm biệt” Vừa dứt lời,hắn liền nghiêng người rất nhanh phủ lên môi nàng, nụ hôn thật ngọt hắn giống như mê đôi môi của nàng, hôn cho đến khi Lôi Dĩnh thở ko nổi nữa, mới hài lòng buông đôi môi nàng ra, hắn cười đến mê người
Lôi Dĩnh mặt tỏ , vội vàng xuống xe, ngay cả một lời từ biệt cũng ko kịp nói với hắn, đã hướng về phía công ty tất tả chạy
Cung Thần Hạo cười nhìn bóng lưng nàng càng lúc càng xa, vợ hắn thẹn thùng thật là đáng yêu a…..
“Tiểu Dĩnh……”
Vừa đi vào tòa cao ốc “Kiến An” , chợt nghe thấy người kêu tên nàng, vừa quay lưng lại, nàng đã thấy cái kẻ hơn một tháng nay ko gặp, Thủy Diệc Đồng ,đang hướng về phía nàng đi tới
“Đồng, anh khi nào trở về vậy?” Lôi Dĩnh có điểm kinh ngạc hỏi
“Đêm qua vừa đáp máy bay” Thủy Diệc Đồng cười nói, tay dịu dàng , chầm chậm vuốt ve mái tóc có chút rối của Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh cũng ko kháng cự, nàng đã sớm quen với sự dịu dàng săn sóc của hắn ” Trở về cũng ko gọi điện thoại báo em một tiếng, em muốn đi đón anh a” Lôi Dĩnh có chút hẹp hòi oán giận, chỉ có ở trước mặt hắn, nàng mới làm một đứa em gái, hướng anh trai làm nũng
“Coi như xong! Nha đầu này mỗi lần nói như vậy, đều ko thấy ngươi thực hiện lấy một lần” Thủy Diệc Đồng cưng chìu nói
“Làm gì có?? Anh mỗi lần trở về, cũng ko báo cho em biết, em đương nhiên cũng ko thể đón anh nha!Hơn nữa, ko phải còn có Dương sao?” Lôi Dĩnh phản bác
“Em thật lý sự!” Thủy Diệc Đồng nâng tay phải, ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ chỉ vào trán Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh cũng bắt chước hắn lè lè lưỡi trêu ngươi
“Ha…..nha đầu này, đi thôi!” Thủy Diệc Đồng lôi kéo tay nàng hướng về phía thang máy mà đi
“Đồng, em phát hiện một tháng ko gặp, anh đẹp trai hơn nha!!” Ngồi trong thang máy, Lôi Dĩnh vẫn còn trêu chọc nói, mà lúc này, trong thang máy cũng chỉ có 2 người bọn họ
“Anh vốn đã rất đẹp trai mà!” Thủy Diệc Đồng đương nhiên đáp
“Xí…, anh đừng kiêu ngạo” Lôi Dĩnh liếc mắt xem thường, thật đúng là một người tự kỉ, tuy rằng sớm biết hắn sẽ nói vậy, nhưng vẫn có điểm ko quen
“Sự thật chính là như thế” Thủy Diệc Đồng ko khiêm tốn nói
Lôi Dĩnh thật sự hối hận với câu nói vừa rồi của mình, nhưng mà, ko thể phủ nhận, Đồng lớn lên quả thật rất tuấn tú, trên người hắn chảy 1 phần ba dòng máu Pháp, cơ thể cao gầy thon dài, có khí chất quyền quý làm người khác ghen tị, mái tóc rối tung màu đen như ánh mặt trời, mang theo một chút hương vị rất riêng, ngũ quan (*5 bộ phận trên mặt) tuấn mỹ, mị hoặc lòng người, đôi mắt màu lam như ánh mặt trời ngày xuân rất ấm áp, đôi môi khêu gợi luôn cong cong, hình tượng dịu dàng khiến người cảm thấy rất thân thiết
Đồng nghiệp nữ trong công ty, cơ hồ tất cả đều quỳ gối trước mặt hắn, đương nhiên là ngoại trừ nàng
Hắn cùng Hạo kỳ thật chính là hai loại người cùng tính cách, nhưng lại có chút bất đồng, Đồng thuộc loại tao nhã mà nhã nhặn, bản tính khiêm tốn, còn Hạo tuy trên mặt rất thưởng lộ vẻ tươi cười, nhưng nàng vẫn cảm giác nụ cười kia của hắn ko phải xuất phát từ nội tâm
Đồng chính là bạn cùng học chung đại học với nàng,trong một lần vũ hội xã giai, nàng đã quen biết, ngoài ra còn có Dương, nàng cũng cùng một tình huống mà quen với hắn
Thân làm tổng tài Cung thị xí nghiệp, Cung Thần Hạo phi thường bận rộn, nhưng điều khiến nàng uất ức nhất là, mặc kề bận việc như thế nào, hắn vẫn giành thời gian quan tâm nàng, cùng nàng, như hứa hẹn đêm tân hôn
Nhà trọ bọn họ cách công ty một khoảng đường đi, khi hắn thấy phương tiện giao thông của nàng là một chiếc xe đạp có chút cũ nát đã tiện tay đem xe làm hư, ko cho phép nàng thong thả đi xe đạp kia nữa mà bắt đầu tự mình trực tiếp đưa đón nàng
Hành động của hắn làm cho Liễu Tình hai ba ngày đầu đi thăm bọn họ cảm thấy phi thường vui vẻ, nàng vốn định giám sát Cung Thần Hạo xem hắn có dám ở sau lưng Lôi Dĩnh ăn vụng hay ko, nhưng sau khi thấy cái tình hình này, nàng cũng dần dân an tâm. Tuy qua nhiều lần xem xét , nhưng có thời gian nàng vẫn luôn dặn dò , cảnh báo hắn nên an phận một chút, điểm này đã khiến Lôi Dĩnh rất cảm động
Cung Thần Hạo đi làm cũng là lúc Lôi Dĩnh cùng Liễu Tình đến bệnh viện thăm ông, mẹ chồng con dâu ở chung vô cùng hòa hợp
“Ngừng ở chỗ này đi! Em tự đi được rồi.” Lôi Dĩnh 2 ngày nay đều bắt hắn dừng xe khi đoạn đường cách công ty chỉ còn 5 phút đi đường
“Giữa trưa cùng nhau ăn cơm đi” Xe dừng lại bên lề đường, Cung Thần Hạo quay đầu nhìn về phía nàng nói
“Ách……chuyện đó…….giữa trưa hôm nay…….có khả năng ko thể cùng nhau ăn cơm”
“Có hẹn sao?”
“Ừ, cùng Khải Nhân hẹn đi ăn cơm” Lôi Dĩnh giải thích, nàng ko muốn làm cho hắn hiểu lầm
“Vậy được rồi! Buổi chiều anh sẽ ghé qua đón em” Cung Thần Hạo nói
“Được, vậy anh đi đường cẩn thận” Lôi Dĩnh nói xong liền muốn mở cửa xuống xe
Nhưng lại bị tay Cung Thần Hạo kéo trở lại, Lôi Dĩnh chần chờ nhìn về phía hắn, ko rõ hắn còn lời gì muốn nói
“Em hình như đã quên mất một việc” Cung Thần Hạo lưu manh nói
“Cái gì……chuyện gì?”
“Hôn tạm biệt” Vừa dứt lời,hắn liền nghiêng người rất nhanh phủ lên môi nàng, nụ hôn thật ngọt hắn giống như mê đôi môi của nàng, hôn cho đến khi Lôi Dĩnh thở ko nổi nữa, mới hài lòng buông đôi môi nàng ra, hắn cười đến mê người
Lôi Dĩnh mặt tỏ , vội vàng xuống xe, ngay cả một lời từ biệt cũng ko kịp nói với hắn, đã hướng về phía công ty tất tả chạy
Cung Thần Hạo cười nhìn bóng lưng nàng càng lúc càng xa, vợ hắn thẹn thùng thật là đáng yêu a…..
“Tiểu Dĩnh……”
Vừa đi vào tòa cao ốc “Kiến An” , chợt nghe thấy người kêu tên nàng, vừa quay lưng lại, nàng đã thấy cái kẻ hơn một tháng nay ko gặp, Thủy Diệc Đồng ,đang hướng về phía nàng đi tới
“Đồng, anh khi nào trở về vậy?” Lôi Dĩnh có điểm kinh ngạc hỏi
“Đêm qua vừa đáp máy bay” Thủy Diệc Đồng cười nói, tay dịu dàng , chầm chậm vuốt ve mái tóc có chút rối của Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh cũng ko kháng cự, nàng đã sớm quen với sự dịu dàng săn sóc của hắn ” Trở về cũng ko gọi điện thoại báo em một tiếng, em muốn đi đón anh a” Lôi Dĩnh có chút hẹp hòi oán giận, chỉ có ở trước mặt hắn, nàng mới làm một đứa em gái, hướng anh trai làm nũng
“Coi như xong! Nha đầu này mỗi lần nói như vậy, đều ko thấy ngươi thực hiện lấy một lần” Thủy Diệc Đồng cưng chìu nói
“Làm gì có?? Anh mỗi lần trở về, cũng ko báo cho em biết, em đương nhiên cũng ko thể đón anh nha!Hơn nữa, ko phải còn có Dương sao?” Lôi Dĩnh phản bác
“Em thật lý sự!” Thủy Diệc Đồng nâng tay phải, ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ chỉ vào trán Lôi Dĩnh
Lôi Dĩnh cũng bắt chước hắn lè lè lưỡi trêu ngươi
“Ha…..nha đầu này, đi thôi!” Thủy Diệc Đồng lôi kéo tay nàng hướng về phía thang máy mà đi
“Đồng, em phát hiện một tháng ko gặp, anh đẹp trai hơn nha!!” Ngồi trong thang máy, Lôi Dĩnh vẫn còn trêu chọc nói, mà lúc này, trong thang máy cũng chỉ có 2 người bọn họ
“Anh vốn đã rất đẹp trai mà!” Thủy Diệc Đồng đương nhiên đáp
“Xí…, anh đừng kiêu ngạo” Lôi Dĩnh liếc mắt xem thường, thật đúng là một người tự kỉ, tuy rằng sớm biết hắn sẽ nói vậy, nhưng vẫn có điểm ko quen
“Sự thật chính là như thế” Thủy Diệc Đồng ko khiêm tốn nói
Lôi Dĩnh thật sự hối hận với câu nói vừa rồi của mình, nhưng mà, ko thể phủ nhận, Đồng lớn lên quả thật rất tuấn tú, trên người hắn chảy 1 phần ba dòng máu Pháp, cơ thể cao gầy thon dài, có khí chất quyền quý làm người khác ghen tị, mái tóc rối tung màu đen như ánh mặt trời, mang theo một chút hương vị rất riêng, ngũ quan (*5 bộ phận trên mặt) tuấn mỹ, mị hoặc lòng người, đôi mắt màu lam như ánh mặt trời ngày xuân rất ấm áp, đôi môi khêu gợi luôn cong cong, hình tượng dịu dàng khiến người cảm thấy rất thân thiết
Đồng nghiệp nữ trong công ty, cơ hồ tất cả đều quỳ gối trước mặt hắn, đương nhiên là ngoại trừ nàng
Hắn cùng Hạo kỳ thật chính là hai loại người cùng tính cách, nhưng lại có chút bất đồng, Đồng thuộc loại tao nhã mà nhã nhặn, bản tính khiêm tốn, còn Hạo tuy trên mặt rất thưởng lộ vẻ tươi cười, nhưng nàng vẫn cảm giác nụ cười kia của hắn ko phải xuất phát từ nội tâm
Đồng chính là bạn cùng học chung đại học với nàng,trong một lần vũ hội xã giai, nàng đã quen biết, ngoài ra còn có Dương, nàng cũng cùng một tình huống mà quen với hắn
/126
|