Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 310: Giết người thân

/901


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên . Xin cảm ơn
**********



Nhớ đọc *truyện trên Truyện88.vip để ủng hộ team nha !!!

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy qua ánh mắt sợ hãi của Liễu Kiều Nhi, hiện tại ánh mắt Liễu Kiều Nhi đang nhìn chăm châm bàn tay Liễu Long Đình, cả người đều ngây ngẩn.

Liễu Liệt Vân nhìn Liễu Kiều Nhi đem chiếc trâm ngọc của Liễu Long Đình đập vỡ, liền hỏi nhỏ một câu rằng tại sao Liễu Kiều Nhi lại không cẩn thận như vậy, Cô ta vốn định khiển trách Liễu Kiều Nhi một, hai câu, nhưng lại bị Liễu Long Đình ngăn lại, nói trầm vỡ rồi thì cứ để nó vỡ đi, sau đó cúi đầu ấn bả vai Liễu Kiều Nhi, hỏi Liễu Kiều Nhi làm sao vậy?

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Liễu Kiều Nhi thẳng tắp nhìn Liễu Long Đình đang kh lưng nhìn về phía mình, ánh mắt cô ta thập phần phức tạp, gọi Liễu Long Đỉnh là anh ba, mỗi cô ấy mấp mày một chút, nhưng lại không nói ra lời nào, xoay người nhanh chóng chạy ra ngoài cửa. "Đứa nhỏ chết tiệt này, gần đây luôn mang cảm xúc không ổn định như vậy, cũng không biết là gặp phải chuyện gì?" Lúc Liễu Liệt Vân nói câu này có lại nhìn thân quan trên tóc Liễu Long Đình, vì thế liền bảo tôi giúp Liễu Long Đình giữ nó trước, cô ta sẽ đi lấy một cây trâm khác lại đây.

Liễu Long Đình một lần nữa trở về trên ghế, tôi cũng nghe lời Liễu Liệt Vân nói, đứng bên cạnh Liễu Long Đình giúp anh đỡ thần quan trên đầu, chẳng qua khi nghĩ đến biểu tình hoảng sợ vừa rồi của Liễu Kiều Nhi lại nhìn lòng bàn tay Liễu Long Đình, ta có chút tò mò. Tại sao Liễu Kiều Nhi lại hoảng sợ đến vậy?

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Bất quả lúc này tôi không kịp suy nghĩ nhiều, Liễu Long Đình thấy tôi vẫn nhìn chăm chăm vào bàn tay anh ta, vì thế cũng cúi đầu nhìn mấy ngón tay đẹp mặt lại thon dài của mình. Hình như anh đã hiểu lầm ý tử của tôi, nên đưa tay ôm lấy eo, ôm cả người tôi kéo về phía người anh, sau đó dùng đuôi cuốn lên mắt cá chân tôi, mấy ngón tay lần lượt vuốt ve trên mặt tôi, hỏi rằng: “Đang tức giận sao?”

Tôi nghe Liễu Long Đình nói như vậy, trần nhất thời toát ra một trận mồ hôi lạnh, nhất thời liền trắng mắt nhìn anh ta một cải, cảm giác Liễu Long Đình giống như điên rồi, lúc nào cũng suy nghĩ về những chuyện vớ vẩn này.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Vì thế tôi liền nói với Liễu Long Đình rằng mình không hề nghĩ đến chuyện đó. Chuyện tối hôm qua đã làm cho tôi rất mệt mỏi rồi, không ngờ việc chủ động lại khiến bản thân mệt mỏi như vậy, tôi còn hoài nghi sau này nếu chủ động thêm vài lần, có khi còn có thể giảm cân nữa. "Vậy em luôn nhìn chăm chăm vào tay tôi để làm gì?” Liễu Long Đình hỏi, Hơn nữa anh ấy còn ghé vào bên tại tôi thấp giọng hỏi một câu: "Tay của tôi mỗi lần phục vụ em có phải cũng rất thoải mái hay không?"

Tôi mạnh mẽ nhịn xuống xúc động muốn măng Liễu Long Đình. Cuối cùng gật đầu, nói một câu đúng vậy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Liễu Long Đình thấy tôi thích, nhất thời liền cười hôn lên môi tôi một cái, mà lần này vừa vặn đúng lúc Liễu Liệt Vân đi vào, thấy Liễu Long Đình không nhúc nhích lại hôn tôi, sắc mặt nhất thời liền có chút khó coi, liền bảo Liễu Long Đình bình thường phải chú ý một chút. Tôi cảm thấy hiện tại cô ấy nói vậy cũng đúng, nếu bị người trong nhà nhìn thấy anh ấy cùng một cô bé thân mật, chắc hẳn sẽ không chịu được.

Lúc Liễu Liệt Vân nói Liễu Long Đình, cũng nhân tiện nói một vài câu với tôi, nói tôi cũng nên quen với những chuyện như thế này, lúc là không quan tâm Liễu Long Đình cũng không ai quản được anh ấy, nên hiện tại mong tôi có thể chăm sóc và quản lí anh ấy nhiều hơn. Đừng suốt ngày chỉ ăn không ngồi rồi đến lúc đó mọi người nhìn thấy sẽ truyền ra thanh danh không tốt. Nếu bạn đang đọc truyện ở một website khác không phải Truyện8*8.vip thì có nghĩa đây là trang web ĂN CẮP TRUYỆN. Các bạn hãy quay trở lại Tru*yện88.vip để ủng hộ bên mình nhé !

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Liễu Liệt Vân ở nhà họ Liễu, là chị cả nhưng không khác nào ba mẹ, là người đứng đầu một nhà. Nếu gả cho một lang quân như ý thì tốt rồi, nhưng cô ấy lại hết lần này tới lần khác lại chỉ thích Thần Núi, đem Thần Núi đi so sánh với Liễu Liệt Vân thì thực sự Thân Núi cũng không phải loại người tốt đẹp gì.

Sau khi mặc xong lễ phục cho Liễu Long Đình, Liễu Liệt Vân thúc giục anh nhanh chóng đi đến thờ Tam Lang. Tuy nhà họ Liễu cùng đến thờ Tam Lang đều ở núi Trường Bạch, nhưng vẫn có một khoảng cách tương đối dài.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Thần tiên trên trời này nếu có tìm Liễu Long Đình, chắc hẳn cũng chỉ là bởi vì chuyện của tôi. Hiện tại nhìn bộ dáng không yên lòng của Liễu Long Đình, tôi đoán anh khẳng định đã đem mấy nhiệm vụ về tôi mà bọn họ giao phó lấp liếm cho qua, nghĩ biện pháp kéo dài thời gian. không nếu anh thực sự muốn đối phó tôi, quả thực chính là dễ như trở bàn tay, nào cần để ý đến thái độ của tôi thậm chí còn giúp tôi nâng cao năng lực của mình.

Chúng tôi đưa Liễu Long Đình đến cửa, Liễu Liệt Vân phải hai đội tiên gia bưng hoa quả còn có hoa tươi đi theo phía sau Liễu Long Đình, nói là dâng cho những thần tiên trên đó. Liễu Long Đình cũng không thèm để ý mọi chuyện đều tùy ý Liễu Liệt Vân an bài. Vì chỉ phụ trách đi đến gặp mặt, nên mọi chuyện đều đến tay Liễu Liệt Vân. Đến nơi cô ấy quay đầu nói với tôi về nhà đi tìm Liễu Kiều Nhi chơi đi, cô ấy cũng phải đi làm việc.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Liễu Liệt Vân nói xong những lời này, cũng vội vàng rời đi.

Hiện tại trong nhà chỉ còn lại tôi, Liễu Long Đăng còn có Liễu Kiều Nhi. Liễu Long chờ sau khi tiền Liễu Long Đình rời đi, liền đi vào trong viện chơi với Cô Hoạch. Thấy vậy tôi liền đi tìm Liễu Kiều Nhi. Dù sao tôi vẫn rất tò mò, Liễu Kiều Nhi rất cuộc ở trên tay Liễu Long Đình đã nhìn thấy cái gì, mới có thể lộ ra biểu tình sợ hãi như vậy.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Bất quá ta ở nhà họ Liễu từ trên xuống dưới tìm kiếm một vòng, cũng không thấy bóng dáng Liễu Kiều Nhi. Tìm được một lúc tôi tự hỏi có phải Liễu Kiều Nhi chạy ra ngoài chơi rồi hay không?

Trong khi đang suy nghĩ thì tôi nghe thấy bên dưới tấm vải trải bàn phía sau tôi, truyền đến một chút động tĩnh nhẹ, nghe giống như tiếng của một con chuột. Vì bản thân tôi là một cô gái mạnh mẽ nên không cảm thấy sợ mấy con vật như vậy, vì thể liền đưa tay vén khăn trải bàn ra. Khi vừa vén lên, liên thấy Liễu Kiều Nhi đang từ dưới đáy bàn chui ra, nhanh chóng chạy vào nhà sau “Kiều Nhi!” Tôi nhanh chóng gọi, nhưng Liễu Kiều Nhi không để ý tới tôi, vì thế tôi liền đuổi theo đến nhà sau. Long Đăng đang chơi ở đó, Liễu Kiều Nhi bèn trốn dưới gốc cây, bảo tôi đừng đi qua, cô ấy muốn yên tĩnh một mình.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nhìn Liễu Kiều Nhi thần thái không ổn, cho dù trước kia cô ấy bị thương cũng không biểu hiện ra cảm xúc kịch liệt như vậy. Chứng tỏ trên người Liễu Long Đình nhất định đã phát sinh chuyện tương đối trọng đại. Nhưng rốt cuộc là chuyện gì, lại khiến cho Liễu Kiều Nhi ngay cả nói cũng không muốn nói với chúng tôi đây? Truyện88.vip trang web cập nhật nhanh n*hất

Tôi muốn an ủi nhưng Liễu Kiều Nhi không muốn gặp tôi, vì vậy tôi cũng dừng lại, không tiếp tục dây dưa với Liễu Kiều Nhi nữa. Nhưng khi tôi xoay người rời đi, Liễu Kiều Nhi lại không nhịn được, gọi tôi: "Chị Chu Nhi, em có chuyện muốn nói với chị. Cô ấy vừa nói vừa quay đầu nhìn Long Đăng, bảo Long Đăng đi ra ngoài chơi, lớn như vậy còn đùa giỡn với chim, thật không ra thể thống gì.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Long Đăng rốt cục cũng chỉ là một thằng nhóc nóng nảy, nghe thấy Liễu Kiều Nhi mắng vậy, liền tức giận mang theo lồng chim của Cô Hoạch đi ra ngoài.

Xét cho cùng, Liễu Kiều Nhi dù sao cũng là một đứa trẻ, gặp phải chuyện lớn như vậy khẳng định không chịu đựng được một mình, thấy Long Đằng rời đi, liền đi về phía tôi, do dự thật lâu, mới hỏi: "Chị Chu Nhi, chị có còn thích Long Đảng, chị hai, em và anh ba không?"

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Tôi không rõ vì sao Liễu Kiều Nhi bằng nhiên hỏi như thế. Vì thể liên nói với Liễu Kiều Nhi đương nhiên vẫn còn thích bọn họ, lúc trước tôi vẫn luôn một mình đi theo bà nội, cũng không cảm nhận được sự ấm áp của tình cảm chị em, hiện tại ở trong bầu không khí nhà bọn họ, tôi quả thực rất thích.

Khi tôi nói đến lời này, Liễu Kiều Nhi nhất thời khóc, nhào vào trong ngực tôi, nước mắt thi nhau chảy. Tôi nhìn bộ dáng thương tâm khóc lóc của Liễu Kiều Nhi, liền hỏi Liễu Kiều Nhi có chuyện gì thì có thể nói với tôi, không chừng tôi còn có thể giúp cô ấy giải quyết, không cần một mình chịu đựng.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Nhưng mặc kệ tôi nói cái gì, Liễu Kiều Nhi cũng chỉ ôm tôi khóc, trên người tôi cũng không mang khăn giấy hay gì đó, liền dùng tay lau nước mắt cho Liễu Kiều Nhi. Thật vất vả chờ đến khi Liễu Kiều Nhi khóc đủ, cô ấy lúc này mới cầm lấy tay tôi và nói: "Chị Chu Nhi, để em xem chỉ tay cho chị "Được thôi" Tôi mở tay ra cho Liễu Kiều Nhi xem. Liễu Kiều Nhi nhìn vào bàn tay ta thật lâu, sắc mặt cũng trở nên có chút kỳ quái, sau đó vẻ mặt lập tức có chút bối rối: "Em không thể xem được chỉ tay của chị "Không thể xem được sao?" Tôi rút tay trở về, nhìn đường vận trên tay, cũng không có biến hóa gì mà, tại sao Liễu Kiều Nhi không hiểu. Lúc này tôi lại không tiện đả kích nói tu vi của cô ấy có vấn đề. Vì thế liền nói với cô ấy rằng có thể do hiện tại trở nên nhỏ hơn, nên chỉ tay cũng vì thế mà chở nên khó hiểu. "Không có khả năng này, cho dù biến nhỏ hơn, nhưng vận mệnh thực tế của con người sẽ không thay đổi, chỉ tay không có khả năng thay đổi. Hơn nữa, trong lòng bàn tay chị, nhìn cùng bàn tay của người bình thường chúng ta không có gì khác nhau, nhưng mỗi đường vân tay đều không hợp quy tắc thông thường, căn bản không nhìn ra tương lai là như thế nào, giống như của anh ba

Giống như của Liễu Long Đình? "Chỉ tay của anh ba em, em cũng xem không hiểu sao?" Tôi hỏi lại Liễu Kiều Nhi. "Không hẳn. Ánh mắt Liễu Kiều Nhi lại trở nên đột nhiên sợ hãi: "Chỉ tay của anh ba tuy rằng rất nhiều đều đã loạn không thể xem, nhưng em vẫn hiểu được một cái. Dưới ngón có

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


C*ập nhật nhanh nhất trên Truyện88.vip

/901

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status