Hoán Kiểm Trọng Sanh

Chương 659: Gặp Trần Thanh Thanh

/731


Vài phút sau, hai người đi đến văn phòng của Phương Hạo Vân tại tập đoàn Đằng Phi.

Sau khi ngồi xuống, Trần Thanh Thanh liền hỏi : "Hạo Vân, có phải em đã gặp Hoàng Kỳ Anh không?"

"Ừ!"

Phương Hạo Vân gật đầu, thành thật nói : "Không sai, em đã gặp mặt hắn, hơn nữa còn giết hắn... bí mật của hắn em đều biết..."

Trần Thanh Thanh nhướng mày, hỏi :"Hạo Vân, em tính đối phó với ông ngoại của chị thế nào... Chị hy vọng em có thể kìm chế lửa giận trong lòng, bình tĩnh một chút..."

"Chị Thanh Thanh, chị không cần phải nói gì cả, cái gì cũng không cần phải nói... em biết chừng mực!" Phương Hạo Vân cười nói :" Chị cứ yên tâm, chuyện này em sẽ xử lý tốt. Ông Lã đại diện cho cơ quan quốc gia, em đương nhiên là không dám trở mặt với ông ta rồi, có điều hành vi của ông ta đã vượt qua giới hạn của em..."

"Chị biết"

Trần Thanh Thanh hơi do dự một chút rồi nói : "Hạo Vân, em biết vì sao chị đi lính không, tại sao đồng ý với sự thu xếp của ông ngoại không?"

"Nói đi!" Phương Hạo Vân nhìn cô rồi nói.

"Vì em..." Trần Thanh Thanh nghiêm mặt nói : "Hạo Vân, những điều chị làm hoàn toàn là vì em.... Chị rất hiểu ông ngoại của chị, ông là người có lòng khống chế rất mạnh. Chị đã biết ông sẽ không tha cho em... Lui một bước, cho dù ông có yên tâm với em, thì cũng sẽ nghĩ biện pháp khống chế em... Cho nên chị mới đi lính, chị hy vọng chị có thể khống chế được SeeDs, nói như vậy, chị có thể bảo vệ được em..."

Nói đến đây, Trần Thanh Thanh hít sâu một hơi, rồi tiếp tục : "Những phương diện liên quan chị đã tiếp xúc qua rồi, chị cố ý để được trở thành người nói nghiệp của ông, chị đang vì mục tiêu này mà cố gắng"

"Chị Thanh Thanh..." Phương Hạo Vân cảm động, hắn không ngờ rằng Trần Thanh Thanh lại có suy nghĩ như vậy, vì hắn, cô đã chịu đựng sự khống chế của SeeDs.

Không thể không nói, đây là một kế hoạch rất điên cuồng.

"Chị Thanh Thanh... hãy nghe em nói, em có thể tự bảo vệ được mình... chị nên từ bỏ chuyện này đi, SeeDs không đơn giản như chị tưởng tượng đâu..." Phương Hạo Vân trầm giọng nói : "SeeDs là cơ quan quốc gia, cơ cấu như vậy không thể và không có khả năng vận hành theo ý thức của một người được, một khi chị lún sâu vào đó, thì muốn rút ra tuyệt không dễ dàng... Hãy nghe em nói, vứt bỏ kế hoạch của chị đi, rời khỏi SeeDs..."

"Không được!"

Trần Thanh Thanh dường như đã quen với tập tính của người lính, biểu hiện rất kiên quyết, cô ngẩng đầu lên, đôi mắt đẹp cẩn thận nhìn Phương Hạo Vân, nghiêm túc nói : "Hạo Vân, chị không thể rời đi... Chị cũng không muốn từ bỏ kế hoạch của chị. Chị đã từng thề với trời, chị phải bảo vệ em... Lực lượng cá nhân của chị thật sự quá nhỏ yếu, cho nên chị phải mượn lực lượng của SeeDs để bảo vệ em... chị sẽ cân bằng lợi ích của em với lợi ích của quốc gia... Hạo Vân, tính tình của em chị cũng rất rõ, chị tin tưởng em sẽ không làm ra chuyện nguy hại đến quốc gia, nguy hại đến nhân dân... Cho nên giữa chúng ta... Nói cách khác, giữa em và SeeDs, căn bản là không có thù hận gì cả. Chúng ta có thể hợp tác, có thể cùng tồn tại... Đương nhiên, nếu thật sự không tìm được những điểm chị chờ mong, thì chị sẽ đứng về bên em không chút do dự..."

"Hạo Vân..."

Trần Thanh Thanh nói : "Cho dù chị có phản bội lại toàn thế giới, thì chị cũng không phản bội em.... Chị là của em..."

Nghe thấy sự biểu lộ chân tình của cô, Phương Hạo Vân lập tức cảm động đến rơi nước mắt.

Cho đến giờ, hắn luôn cảm thấy rằng Trần Thanh Thanh không phải là loại con gái hay biểu lộ tình cảm.

Nhưng hôm nay, hắn đã thấy được một Trần Thanh Thanh chân thật, thấy được một Trần Thanh Thanh sinh động

"Chị Thanh Thanh, vì sao không để cho em bảo vệ chị, chị biết không? Bây giờ em đã có lực lượng đủ để khiêu chiến cả thế giới..." Phương Hạo Vân tự tin nói : "Bây giờ em hoàn toàn có thể tự bảo vệ mình, bảo vệ cho những người phụ nữ của em..."

"Chị biết"

Trần Thanh Thanh bình tĩnh nói : "Tuy rằng chị không biết sau lưng em rốt cục là thế lực gì, nhưng chị không nghi ngờ lời nói của em... Nhưng Hạo Vân, em có nghĩ đến không? Lực lượng càng lớn, trách nhiệm càng nhiều, khiêu chiến cũng nhiều... Dưới tình huống như vậy, em càng cần kì binh âm thầm bảo vệ cho em.... Mà chị chính là kì binh của em..."

"Chị Thanh Thanh..." Phương Hạo Vân nghe thấy thế, hai mắt hơi ướt, nghe những lời này của Trần Thanh Thanh, hắn thật sự không biết nên nói cái gì cả.

"Hạo Vân, là em dẫn dắt chị đi lên con đường của cường giả, con đường của sự cường thế" Trần Thanh Thanh tiếp tục nói : "Chị thường xuyên nghĩ, nếu không gặp được em, có lẽ chị đã thỏa mãn với hội võ thuật của đại học Hoa Hải rồi... Sự xuất hiện của em, đã hoàn toàn làm thay đổi con người của chị, đối với em, chị mang theo một sự cảm ơn, một sự yêu thương...."

"Chị Thanh Thanh..." Phương Hạo Vân đi qua, kéo lấy cô vào lòng ngực, cảm động nói :"Chị Thanh Thanh, chị biết không? Em vẫn luôn cảm thấy chị không giỏi biểu đạt tình cảm của mình, nhưng mà hôm nay em mới biết được, chị nhu tình như vậy... Nếu chị không muốn từ bỏ SeeDs, em cũng không ép buộc chị, khi thích hợp em sẽ giúp chị lên ngôi. Có điều em phải nói rõ ràng, nếu có người hoặc cái gì uy hiếp đến chị, thì em tuyệt đối sẽ không tha thứ, cho dù có chống lại cả thế giới, em cũng không hối tiếc..."

Nghe hắn nói vậy, Trần Thanh Thanh khẽ cắn nhẹ đôi môi anh đào của mình, trong đôi mắt đã hơi ngập nước, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào khuôn mặt của Phương Hạo Vân : "Hạo Vân, em biết không? Em là do ông trời ban cho anh..."

Thân thể nóng bỏng của cô dựa vào người Phương Hạo Vân, bộ ngực đầy đặn ép chặt vào ngực của hắn, hai tay ôm lấy cổ của hắn, thâm tình nói : "Chị yêu em, Hạo Vân"

Phương Hạo Vân hơi động tâm, nói : "Em cũng yêu chị"

Tình ý nam nữ hai bên lập tức toát ra, hai người liền ôm chặt nhau, đưa mắt nhìn nhau. Vẻ mặt của Trần Thanh Thanh lúc này đã tràn đầy xuân tình rồi.

Dưới bụng của Phương Hạo Vân lập tức dâng lên một ngọn lửa, nói : "Chị Thanh Thanh, tối nay ở lại nha, đừng đi"

Mặt của Trần Thanh Thanh đã đỏ rực như lửa, vùi đầu vào trong lòng hắn, cầm lấy bàn tay to của hắn đặt lên trên ngực mình, gật đầu nói : "Ừ..."

Phương Hạo Vân cười nói : "Chị Thanh Thanh, hình như càng lúc càng lớn..." Từ bàn tay truyền đến một cảm giác mềm mại co dãn, làm cho hắn say mê, cúi đầu há miệng ra hôn lên môi của cô.

Đôi mắt của Trần Thanh Thanh vẫn chăm chú nhìn hắn, nói : "Hạo Vân, em biết không? Từ ngày tách ra với em, hầu như mỗi ngày chị đều nhớ em, mỗi đêm đều nghĩ đến em.... Có đôi khi chị không thể nhịn được sự tưởng nhớ trong lòng mình. Còn nhớ lúc ở trong căn cứ, khi chị tiếp nhận tẩy não, lúc ấy thiếu chút nữa chị đã không nhịn được, muốn từ bỏ chạy về nhà. Nhưng mỗi lần nghĩ đến em, ý chí của chị liền trở nên kiên định hơn..."

Trần Thanh Thanh quyến rũ nhìn hắn, cả người toát ra phong tình khiến cho Phương Hạo Vân nhộn nhạo.

"Hạo Vân... yêu chị đi..." Trong con mắt của Trần Thanh Thanh đã đầy áp xuân tình rồi, dùng sức cọ xát bộ ngực lên trên người hắn.

Phương Hạo Vân cười hắc hắc, cũng nhìn ra được khát vọng trên khuôn mặt của cô.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên, ngăn chặn bầu không khí mờ ám ở đây, sau khi nhấn nút nghe, thì trong điện thoại liền truyền ra giọng nói của Đinh Tuyết Nhu : "Hạo Vân, anh đang ở đâu... em nghe nói anh đã trở về rồi, sao không liên hệ với em?"

Trần Thanh Thanh nghe thấy giọng nói làm nũng như chất vấn của Đinh Tuyết Nhu trong điện thoại, liền khẽ hừ một tiếng, còn Phương Hạo Vân thì cười khổ bất đắc dĩ, buông tay trên bộ ngực của cô ra, đi đến ban công nói chuyện : "Tuyết Nhu, anh đã về, nhưng gần đây hơi bận rộn, có chuyện lớn cần xử lý, ngày mai anh sẽ đến tìm em..."

Cảm giác của Đinh Tuyết Nhu rất nhạy, trước đó cô đã nghe ra được tiếng hừ nhẹ của đàn bà, liền dò hỏi : "Hạo Vân, bên cạnh anh có người à?"

Lúc này, Trần Thanh Thanh đã đi đến, dán người lên trên thân của hắn, đưa đôi môi đỏ mọng chậm rãi cắn nhẹ lên trên vành tai của hắn, nhỏ nhẹ nói : "Hạo Vân, chị muốn..."

Trần Thanh Thanh nhẹ nhàng thổi một hơi khí nóng vào lổ tai của Phương Hạo Vân, một hơi thở thơm tho nóng rực từ cái miệng nhỏ của cô lập tức lọt vào lổ tai của hắn, khiến cho hắn ngứa ngấy.

Trần Thanh Thanh dường như cảm thấy khiêu khích như vậy chưa đủ, dừng lại một chút, cô liền ôm chặt lấy hắn hơn, khóe miệng hiện ra một nụ cười gian xảo, chậm rãi nói : "Em dám để cho chị Tuyết Nhu biết em đang ở cùng với chị không?"

Phương Hạo Vân cười khổ, chị Thanh Thanh dường như cũng học mấy cái xấu rồi.

Lúc đầu không đi gặp Đinh Tuyết Nhu, đã cảm thấy bất công lắm rồi, nếu bây giờ còn để cho cô ta biết mình đang ở cùng với chị Thanh Thanh, trong lòng của cô ta sợ rằng sẽ rất khó chịu.

Nguyên tắc của Phương Hạo Vân về việc đối xử đàn bà là công bằng.

Đinh Tuyết Nhu bên kia điện thoại ngồi cả buổi mà không nghe được giọng nói của Phương Hạo Vân, vội hỏi :"Hạo Vân, có phải em đang bận cái gì không?"

Phương Hạo Vân nhìn thoáng qua Trần Thanh Thanh, sau đó bình tĩnh lại tâm tình, nói : "Tuyết Nhu, anh có một số việc cần phải xử ..."

"A..."Còn chưa nói xong, Phương Hạo Vân đột nhiên cảm thấy khó chịu, cúi đầu nhìn xuống, thì ra tay nhỏ của Trần Thanh Thanh đang nắm lấy thằng em của mình.

Phương Hạo Vân vội vàng trừng mắt nhìn cô một tiếng, ý bảo cô không được nghịch. Aii mà ngờ Trần Thanh Thanh lại cười đắc ý hơn, chu mỏ ra, và tốc độ ở tay càng tăng nhanh hơn.

Đồng thời, Trần Thanh Thanh cũng đem bộ ngực của mình dựa sát vào lưng của hắn hơn, dùng sức ma xát, lấy sự sung mãn để khiêu khích dục vọng của hắn.

Phương Hạo Vân cảm nhận được cơ thể nóng rực của cô, dục vọng trong lòng lập tức tăng mạnh.

"Hạo Vân, nếu anh bận thì thôi, cứ làm việc đi, ngày mai nhất định phải đến tìm em..." Đinh Tuyết Nhu dường như cảm nhận được cái gì đó, trong giọng nói có vẻ đầy sự cô đơn.

Cúp điện thoại xong, Phương Hạo Vân cười gian nói : "Chị Thanh Thanh, chị thật là hư... Chị rõ ràng là muốn quậy em mà, xem bây giờ em trừng phạt chị thế nào..."

Nói xong, Phương Hạo Vân xoay người lại kéo cô vào lòng, bàn tay to đánh lên cặp mông căng tròn của cô, nói : "Chị Thanh Thanh, có phải là chị muốn để cho Tuyết Nhu nghe thấy âm thanh của chúng ta không? Bây giờ em mới biết được, thì ra chị cũng dâm đãng như vậy..."

Nghe Phương Hạo Vân nói vậy, Trần Thanh Thanh lập tức xấu hổ đỏ mặt không dám nhìn hắn.


/731

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status