Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 578: Anh hùng cứu mỹ nhân.

/829



"Tốt!" Văn Huy liền khen ngợ, dẫn đầu vỗ tay, và mọi người cũng vỗ tay theo.

Phương Hạo Vân nhìn Văn Huy, lại nhìn Trương Hoa Hoa, âm thầm buồn cười, hắn cảm thấy rằng những người nhà họ này dường như thích làm đấng cứu thế.

Giọng hát của Trương Hoa Hoa cũng rất ngọt, nhẹ nhàng mà linh động, làm cho người ta cảm thấy thoải mái.

Phương Hạo Vân thầm nghĩ, tố chất giáo dục hiện đại bây giờ đã phát triển rồi, giọng hát của nữ sinh cũng rộng thoáng hơn.

Thật ra Phương Hạo Vân quên mất một vấn đề, đó gọi là "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã". Gia thế của Hàn Tuyết Nhi không bình thường, đương nhiên là bạn thân của cô cũng không tầm thường.

Và với một gia đình giàu có như vậy, giáo dục con gái về mấy cái như thơ văn ca hát đều vô cùng coi trọng. Cầm kỳ họa, đánh đàn ca hát đều là những kiến thức cơ bản.

Cho nên, cái này không hề liên quan đến cái gọi là giáo dục của nhà trường cả. Giáo dục trong nước bao năm qua cũng chỉ là một khẩu hiệu mà thôi.

Thật ra, có đôi khi nghĩ lại, thì cũng thấy tội cho mấy đứa nhỏ.

Trương Hoa Hoa dường như đã ghiền rồi, sau khi hát xong lại tiếp tục bấm thêm một bài. Văn Huy đã không kiềm chế được, bước qua cùng hát với em họ, nhưng mà bài hát này cũng chỉ thích hợp cho tình nhân hát mà thôi.

Nhiếp Phi tranh thủ thời gian làm quen với Phương Hạo Vân, cho nên luôn luôn kiếm cớ.

"Anh Hạo Vân... ngày thường anh bận làm gì vậy? Có phải là làm việc ngoài giờ hay không? Nếu như vậy thật thì anh không cần làm nữa đâu, anh đến dạy kèm cho em đi, một tháng em sẽ trả anh ba ngàn" Nhiếp Phi cười nói : "Cho dù là bao ăn ở luôn cũng không thành vấn đề... dù sao nhà của em cũng rất rộng"

Phương Hạo Vân thiếu chút nữa đã hộc máu, sao lời này nói ra nghe mất tự nhiên quá. Không biết là dạy kèm hay là nuôi trai nữa... Con gái bây giờ... haizzz...

Hàn Tuyết Nhi giận đến nổi nắm chặt đấm tay, muốn đi qua đấm con nhỏ mê trai này một cái ghê.

"Cái này..." Phương Hạo Vân đang muốn nói rằng mỗi phút mình kiếm ra được mấy trăm ngàn đến một triệu, nhưng lại sợ làm tổn thương đến cô bé, cho nên hắn nhẹ nhàng từ chối : "Anh làm việc không phải vì tiền... tiền không cần nhiều, đủ xài là được..."

"Oa... tính tình cao thượng, phẩm đức cao thương..." Có câu, trong mắt người tình là Tây Thi, Nhiếp Phi còn chưa là gì của Phương Hạo Vân cả, mà bé nhìn Phương Hạo Vân còn hơn cả Tây Thi nhiều. Nếu bây giờ mà ở riêng với Phương Hạo Vân, khẳng định là sẽ hôn hắn một cái rồi.

Con gái khi yêu đều mù quáng như vậy đấy.

Đương nhiên, giống như Nhiếp Phi thì chỉ có thể nói là yêu đơn phương thôi.

Muốn Phương Hạo Vân thích một cô bé ngây ngô như Nhiếp Phi, quả thật rất khó.

Chỉ là Nhiếp Phi không có nghĩ như vậy.

Lịch sử đã nói cho bé biết, mình là một cô gái thích trêu chọc, bé tin rằng với mị lực của mình nhất định sẽ thuyết phục được Phương Hạo Vân.

Chỉ tiếc là Nhiếp Phi vẫn còn quá non, chưa nhận thức được vấn đề quan trọng, trong lịch sử kua trai từ trước đến giờ của bé, bản thân tuy rằng từng thất bại.

Nhưng mà, vấn đề mấu chốt ở đây là do phần lớn nam sinh đều có hứng thú với con gái nhà giàu, chính xác là hai chữ cuối, không có liên quan gì đến bé cả.

Khi bé chưa ý thức được điểm này, mà lại đòi quen biết với Phương Hạo Vân, thì quả thật đúng là một bi kịch.

Lý Cường thật sự nổi điên lên rồi, sự xuất hiện của Phương Hạo Vân dường như đã cướp hết tất cả của hắn. Hắn cảm thấy thế giới của mình đã trở nên ảm đạm rất nhiều.

Hắn tìm đủ mọi người để ngụy trang thành hoàng tử buồn, chính là vì tiền của cô bé này, vì tương lai của mình. Sắp thấy thành công rồi, thì lại thất bại trong gang tấc.

Lý Cường thật sự muốn giết người, nếu mà giết người không phạm pháp, hắn sẽ không do dự mà giết chết tên khốn mang tên Phương Hạo Vân này.

Người đồng thời còn muốn giết người nữa chính là Hàn Tuyết Nhi, hành vi của Nhiếp Phi đã chạm đến giới hạn của cô. Nêu không phải vì muốn để lại ấn tượng tốt trong lòng anh Hạo Vân, Hàn Tuyết Nhi đã trở mặt rồi.

Đương nhiên, chúng ta không thể nói Hàn Tuyết Nhi là loại nữ sinh có tính cách khác thường được.

Chủ yếu là do Nhiếp Phi quá đáng quá.

"Anh Hạo Vân, anh có bạn gái chưa?" Nhiếp Phi đổi đề tại, hỏi ra câu hỏi mà mình muốn biết đáp án nhất.

"Có rồi, hơn nữa còn rất nhiều!" Phương Hạo Vân thành thật trả lời.

"Haha!" Nhiếp Phi lập tức bật cười : "Anh Hạo Vân, anh thật hài hước..."

Phương Hạo Vân hoàn toàn bó tay, thế giới này đúng điên, nói thật chẳng ai chịu tin.

"Anh Hạo Vân, anh cảm thấy em thế nào?" Nếu Phương Hạo Vân nói là có, Nhiếp Phi đương nhiên tin, chỉ là hắn nói có rất nhiều. Cho nên Nhiếp Phi đưa ra kết luận, hắn chưa có bạn gái, cho nên ngay sau đó cô liền hỏi một vấn đề quan trọng.

Bình thường mà nói, hai bên nam nữ mà có người hỏi câu này, thì có nghĩa là người đặt câu hỏi đã động tâm.

Sự thật cũng là thế, Nhiếp Phi luôn cho rằng mình sẽ trọn đời chung tình, nhưng khi nhìn thấy Phương Hạo Vân liền động tâm đến nổi động dất.

Cô thậm chí hy vọng được cùng Phương Hạo Vân ôm hôn.

"Em là một cô gái tốt... nhưng mà..." Phương Hạo Vân cười bí hiểm, trong lời nói có ý, cố tình không nói ra.

Hàn Tuyết Nhi nghe thấy, liền giành cơ hội nói : "Mê trai, anh Hạo Vân muốn tốt cho cậu đó..."

"Uhm"

Sắc mặt của Nhiếp Phi hơi ảm đạm, thật ra cho dù Hàn Tuyết Nhi không nói, Nhiếp Phi cũng đã lĩnh ngộ được ý nghĩa của cậu nói rồi. Cách nói chuyện như vậy, và tình cảnh như vậy, bé đã từng làm không dưới một hai lần rồi. Cho nên, khi Phương Hạo Vân nói ra câu nói kia, cô bé đã ý thức được.

Nhiếp Phi ngẩng đầu lên nhìn đèn treo trên trần nhà, thầm nghĩ, đây là báo ứng sao? Dần dần bình tĩnh lại, Nhiếp Phi đề nghị uống rượu, Lý Cường vội vàng hưởng ứng, Văn Huy và Trương Hoa Hoa cũng không tỏ vẻ gì.

Phương Hạo Vân càng không phản đối, rượu vang ngũ cốc mà, không uống thì phí, dù sao thì hôm nay cũng có người trả tiền mà.

Tiêu tiền của người khác, thật ra cũng là một việc vui vẻ.

Uống rượu đúng là một quyết định tốt. Tâm tình của Lý Cường đang buồn bực, gọi là rượu chưa say mà người đã xỉn, khi hai chai rượu cạn đáy thì hắn đã hơi say rồi

Hàn Tuyết Nhi ở cùng với Phương Hạo Vân, tâm tình rất vui vẻ. Vốn dĩ cô chẳng biết uống rượu, nhưng hôm nay sau khi nốc hết hai chai rồi mà một chút cảm giác cũng không có. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnYY.com

Tâm tình của Nhiếp Phi hơi tương tự với Lý Cường.

Có điều bé không có say, bởi vì sức uống của bé thật quá tốt. Khi sức uống đến một độ cao nhất định, thì tâm tình sẽ không bị rượu làm ảnh hưởng.

"Anh Hạo Vân, chúng ta làm một ly đi... vì gặp mặt quá trễ..." Nhiếp Phi không say, nhưng lá gan càng lúc càng lớn hơn, lời nói cũng càng lúc càng rõ ràng.

"Haha!"

Phương Hạo Vân khẽ cười, đã mời thì không từ chối, cho nên giơ ly lên chạm.

"Hay là chúng ta chơi trò nói thật đi..." Nhiếp Phi đột nhiên đề nghị, nói xong còn kiêu ngạo ưỡn "ngực" ra : "Nếu mà thua, mấy người muốn làm bậy với bổn tiểu thư, mình cũng không từ chối..."

Phương Hạo Vân nhìn bộ "ngực" của cô bé, nó còn phẳng hơn cả sân bay nữa, có cái gì mà làm bậy?

Cảm nhận được ánh mắt của Nhiếp Phi luôn để trên người Phương Hạo Vân, Hàn Tuyết Nhi liền biết Nhiếp Phi đã bắt đầu phạm vào sai lầm rồi

Đề nghị của Nhiếp Phi liền được Lý Cường hưởng ứng, hắn vốn không phải thứ tốt, có thể sờ một cái coi như may mắn rồi.

Hàn Tuyết Nhi nhéo đùi của Nhiếp Phi, nhỏ giọng nói : "Cậu không thể yên ổn một chút sao... cậu quên chúng ta theo đuổi gì à. Chúng ta phải làm người phụ nữ bình tĩnh thong dong. Cậu xem cậu kia, hôm nay không khác gì một bà điên..."

Nhiếp Phi không trả lời, hỏi ngược lại : "Chơi trò nói thật thôi mà... chẳng lẽ cậu không muốn biết lời thật của người ta..."

Hàn Tuyết Nhi chớp mắt mấy cái, suy nghĩ một chút, nói : "Thôi được rồi, không bằng chúng ta cùng hát một bài đi, thư giãn một chút..." Thật ra thì Hàn Tuyết Nhi rất muốn chơi trò này, bởi vì cô muốn hỏi về suy nghĩ thật lòng của anh Hạo Vân. Nhưng cô lo rằng khi đang chơi, cô bạn của mình sẽ nhân cơ hội ăn đậu hủ của anh Hạo Vân. Đây là điều cô không dễ dàng tha thứ.

"Được rồi, chúng ta cùng nhau hát đi..." Văn Huy hưởng ứng.

Ngay sau đó Trương Hoa Hoa cũng tỏ vẻ đồng ý. Phương Hạo Vân đương nhiên là theo phe của Hàn Tuyết Nhi rồi. Cứ như vậy, bốn lớn hơn hai, làm cho Nhiếp Phi và Lý Cường buồn bực ngay.

Buồn bực thì buồn bực, nhưng mà bản nhạc cùng hát đã được chọn.

Hệ thống của Thiên Đường quả thật rất tốt, ngay cả bài hát như Hoàng Hà đại hợp xướng mà cũng có, Phương Hạo Vân liền quyết định chọn bài này.

"Gió lên, ngựa phi..." Khi bài nhạc vang lên, mọi người đều cảm thấy máu nóng sôi trào, cất cao giọng lên, thậm chí là đứng ngoài cửa còn nghe rõ ràng.

"Cốc cốc..."

Đúng lúc này, cô nhân viên bên ngoài gõ cửa, sau đó đẩy cửa vào, lễ phép nói : "Xin lỗi, khách của phòng bên cạnh nói là mọi người ầm ĩ quá, hy vọng mọi người nhỏ tiếng một chút..."

"Mất hứng!"

Nhiếp Phi đang hát vui vẻ, kết quả là bị mất hứng ngay.

Liền quay đầu lại tức giận nói : "Cô dẫn tôi qua phòng bên cạnh, tôi nói chuyện với bọn họ, để bọn họ đừng làm phiền cô nữa, xong rồi, cô cũng đừng làm phiền đến tôi..."

Cô nhân viên thoáng do dự một chút, gật đầu : "Nếu em có thể thuyết phục khách của phòng bên cạnh không trách chị nữa, thì chị nghĩ chị sẽ không làm phiền mọi người nữa!"

"Dẫn đường!"

Hồi nãy không say, nhưng sau khi rống một hồi, khuôn mặt của Nhiếp Phi đã đỏ ửng, hiển nhiên là do chất cồn đã chạy lên não rồi.

"Một mình em được không?" Lý Cường vội vàng đi theo xum xoe : "Hay là anh và em cùng đi?"

"Không cần!'

Nhiếp Phi phất tay nói : "Mọi người chờ tin thắng lợi của tớ..."

"Có chuyện sao?" Hàn Tuyết Nhi thật sự rất gần Phương Hạo Vân rồi, mấy sợi tóc trên trán của cô đã chạm vào má của Phương Hạo Vân, làm cho hắn ngứa ngứa.

Phương Hạo Vân có thể ngửi được mùi thơm thiếu nữ trên cơ thể của Hàn Tuyết Nhi, hơi hơi tránh ra, cười nói : "Nhìn rồi sẽ biết, nếu đối phương mà hung dữ, thì cô bé sẽ chịu thiệt...."

"Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta đi qua xem nha?" Mặc kệ là nói thế nào thì Nhiếp Phi cũng là bạn của cô, không thể thấy chết mà không cứu được.

"Yên tâm đi, cô ta chỉ là một đứa bé, chắc là không nặng tay với cô ta đâu. Nếu thật sự không được, thì đối phương sẽ mang cô ta đến đây..." Phương Hạo Vân cười thản nhiên.

Hàn Tuyết Nhi gật đầu, trên mặt lộ ra một nụ cười bình tĩnh, có anh Hạo Vân ở đây, cần gì phải lo lắng.

Dừng lại một chút, Hàn Tuyết Nhi vốn định nói cái gì đó, thì cánh cửa phòng đã bị một người đá văng ra, sau đó, vài tên hung thần vạm vỡ đang kéo tay của Nhiếp Phi đi vào.

"Buông ra... các người có biết ba của tôi là ai không? Các người dám làm vậy với tôi, tôi sẽ nói cho ba tôi biết, ba tôi sẽ không tha cho mấy người..." Cổ tay của Nhiếp Phi bị người ta nắm đau, trên mặt lộ chút sợ hãi, không ngừng mắng.

"Im miệng, nếu không tao tát vỡ mồm!" Người dẫn đầu quát một tiếng.

Nhiếp Phi cầu cứu với Phương Hạo Vân : "Anh Hạo Vân, bọn họ ăn hiếp em..." Nhiếp Phi hy vọng rằng Phương Hạo Vân có thể đánh bại đám người xấu này, cứu mình ra.

Nếu ảo tưởng này thành sự thật, thì đúng là cảnh hoàng tử cứu công chúa trong mấy câu chuyện cổ tích rồi.

"Anh đến giúp em!" Thế giới này luôn có mấy kẻ thích náo động. Lý Cường là hạng người như vậy đấy, khi hắn thấy Nhiếp Phi cầu cứu, thì mặc kệ là đối tượng cầu cứu có phải là mình hay không, hắn cũng muốn giành ra tay trước.

Nhưng khi hắn đứng dậy bước được hai bước, thì người dẫn đầu bên kia đã quát một tiếng : "Không biết sống chết..." Nói xong liền rút một con dao ra.

Lý Cường vừa thấy cảnh này, chân liền run lên.

Cười ngượng ngùng, Lý Cường lui về sau, khi hắn xác định mình đã lui đến một khoảng cách tương đối an toàn, thì lúc này mới lên tiếng : "Có chuyện gì thì từ từ thương lượng, thả người ra trước đi..."

"Mày nói thả là thả à, mày là cái chó gì!" Người kia nhìn Lý Cường bằng cặp mắt hèn mọn.

Lý Cường cười nói : "Các vị lão đại, các người nói chúng tôi ầm ĩ, lát nữa chúng tôi không hát nữa là được rồi"

"Im miệng, Lý Cường!" Lời nói này làm cho Nhiếp Phi khinh bỉ hắn, có điều lúc này gã dẫn đầu kia thì không còn khinh bỉ hắn nữa, mà đang nghĩ rằng đối phương hẳn đang nghĩ cách cứu viện

/829

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status