Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 247: CHƯƠNG 247: BỐN CHUYỆN TRÙNG HỢP

/328


CHƯƠNG 247: BỐN CHUYỆN TRÙNG HỢP

Editor: Luna Huang
Vào ban đêm, A Ly thừa dịp bóng đêm đưa đồ của Vu Xá Nguyệt đi. Thế nhưng còn không chờ bọn họ nhìn thấy hiệu quả, cũng không đợi Hàn Y bỗng nhiên đổi ý, lại chờ được tin tức tới cửa hoàng đế tới cửa…

Sáng sớm ngày kế, Vu Xá Nguyệt như cũ lúc trời chưa sáng đã hóa trang cho A Ngôn, sau đó lại đi thăm dò thư tín vốn nên giao cho Ngự Cảnh xử lý. Khi nhìn đến tin tức của Tông nhân phủ, trong lòng nàng bỗng nhiên có chút bất an, quả nhiên nhìn thấy kết quả xử trí Ngưng nhi.

Vu Xá Nguyệt suy nghĩ một chút, quay đầu hỏi A Ngôn: “Trường Phong? Ta cũng phải đi gặp Hàn Y một chút, để hắn đưa ta đi.”

Lúc này A Ly bỗng nhiên đi vào cửa, sắc mặt hắn cực kém nói: “Không còn kịp rồi, hoàng thượng tới rồi, còn dẫn mấy vị ngự y đã đến cửa vương phủ.”

“Đây quá đột nhiên đi?” Vu Xá Nguyệt đứng dậy, Châu nhi tăng cường giấu thư tín đi.
A Ly vội vàng hỏi: “Tam tiểu thư, hiện tại làm như thế nào.” Theo nàng lâu như vậy, hắn cũng chậm rãi tín phục nàng.

A Ngôn giùng giằng ngồi dậy, do dự cầm lấy tay giả, “Vậy thì nói ta tốt rồi đi, ta đi gặp hoàng thượng, cũng miễn cho ngự y thật muốn động tay.”

A Ly nghe xong quả thực liền muốn xoay người đi ra ngoài, Vu Xá Nguyệt lập tức bắt hắn lại nói, “Chờ một chút! Ngươi đã nói tối hôm qua vết thương của tiểu vương gia nhiễm trùng, hiện tại chính nóng rần lên, không thể rời giường bái kiến hoàng thượng.”


Châu nhi kinh hô một tiếng, “Thế nhưng, thế nhưng có ngự y a, hoàng thượng bảo ngự y tới xem một chút làm sao bây giờ.”

Đầu mày của Vu Xá Nguyệt co rút nhanh, “Chỉ cần là hoàng thượng muốn làm như vậy, vô luận Ngự Cảnh ngày hôm nay tốt hay xấu, kiểm tra đều không thoát được.” Nàng là càng hoài nghi người Ngự Cảnh lén lút muốn tránh chính là hoàng đế.

Mà A Ngôn tán đồng phản ứng cũng tiến thêm một bước xác nhận nghĩ cách của Vu Xá Nguyệt, hắn cắn răng nói: “Được rồi, vậy kế tiếp tam tiểu thư chuẩn bị thế nào.”

“Lão phu nhân đi đón hoàng thượng, nên bên kia kéo thời gian trước, bên này ta có thể ——” Nàng còn chưa nói hết, bỗng nhiên chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng huyên náo nhỏ.

Mấy người đều kinh hoảng dừng câu chuyện, A Ly đi tới bên cửa sổ, bỗng nhiên đẩy cửa sổ ra nhìn ra sắc trời mờ tối phía ngoài. Sau đó nhẹ giọng nói: “Có thích khách, bọn họ giao thủ.”

Vọng Thư Uyển
“Thế nào còn tới?”

Nếu là lần trước là vì biết được thương thế đích thực của Ngự Cảnh, như vậy lần này là vì phối hợp cái gì? Hơn nữa ba chuyện này đều đến chung một lúc, ai có thể không phải là hớp kế chứ.

Thanh âm bên ngoài dần dần rõ ràng, A Ly rút kiếm ra trực tiếp đạp cửa sổ đi ra, trước khi đi chỉ ném ra một câu, “Đóng kỹ các cửa, Châu nhi bảo hộ tam tiểu thư cùng A Ngôn, các ngươi không nên ra ngoài.”

——


Trong viện không có một bóng người, chỉ có âm hưởng binh khí giao qua từ từ phóng đại. Châu nhi nản lòng nhắm mắt lại nói rằng, “Như vậy hoàng thượng rất nhanh thì sẽ đến.”

“Đúng, bọn họ chính là muốn chúng ta luống cuống tay chân, có lẽ… Vạn nhất thích khách thật có thể đắc thủ, đó cũng là chuyện tốt.” Vu Xá Nguyệt lành lạnh hỏi nàng: “Ngự vương phủ dễ vào như vậy sao? Đây cũng đều là lần thứ hai.”

Đối với hoài nghi của Vu Xá Nguyệt,, Châu nhi có chút tức giận bất bình, “Đó là bởi vì chủ tử đem toàn bộ chủ lực đều dời đi rồi! Kầu như cái gì cũng không lưu lại Long Phục, vương phủ lớn như vậy… Mấy ám vệ chúng ta coi chừng mà thôi.”

Sắc mặt Vu Xá Nguyệt trầm xuống, “Nếu là đối phương hiểu biết chính xác, cũng thật muốn lấy mạng người, vậy khẳng định sẽ phái càng nhiều sát thủ qua đây hơn.” Nên a tình huống cách bọn họ có chút nguy hiểm a…

Bỗng nhiên, bên ngoài thoáng cái an tĩnh lại. Chợt khôi phục bình tĩnh trái lại tăng thêm một tia khí tức quỷ dị. Trong phòng cũng không có người nói chuyện, chỉ một thoáng an tĩnh có điểm kinh khủng.

Châu nhi chạy đến trước cửa sổ rình ra phía người, nhìn biểu tình kia chắc là cái gì đều không phát hiện.

Vu Xá Nguyệt lập tức lấy tay tiện tay sờ soạng hai cái ở dưới giường, đứng dậy đi ra ngoài, “Ta đi xem.”

Châu nhi liên tục khuyên can, “Tam tiểu thư đừng đi ——”


“Ngươi trông chừng A Ngôn.” Vu Xá Nguyệt cũng không quay đầu lại, linh hoạt tách tay của Châu nhi ra cũng không quay đầu lại ra nội đường.

Nàng không động thủ không có nghĩa là nàng không biết động thủ a ~ đám người ở lại trong phòng sờ qua đánh lén càng không có phần thắng, mặc dù là chơi game cũng không có đạo lý cứng rắn ngồi xổm trong ổ bất động. Nên xuất kích cùng nhau mới là vương đạo.

Nhưng mà, lần này Vu Xá Nguyệt vẫn là không có cơ hội bày ra tư chất sát thủ chuyên nghiệp của hiện đại, bởi vì nàng vừa mở cửa đã đụng vào một mảnh bạch sắc.

Tốc độ nàng quá nhanh, cho nên đối phương chỉ tới kịp vươn tay ôm người vào trong ngực.

Đầu óc của Vu Xá Nguyệt nhất mộng, nàng rõ ràng không có cảm giác được ngoài cửa có khí tức người a… Trước mắt là một mảnh vải vóc màu trắng mềm mại, nàng chậm rãi ngẩng đầu, đã nhìn thấy một cái cằm quen thuộc nhất —— liên tục chừng mấy ngày đã vẽ cái cằm đó.

Đối phương một tay nửa đỡ nửa ôm nàng, tay kia vỗ vỗ đầu của nàng, thanh âm trầm tĩnh bình ổn nói: “Được rồi.”

Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên lui về phía sau hai bước, lúc này thấy Ngự Cảnh trở về, nàng không thể nói rõ là kinh hỉ hay kinh hách. Có thể là người giả thấy nhiều rồi, nàng thậm chí hoài nghi có thể có người cũng biết đổi mặt, Ngự Cảnh trước mắt cũng là giả hay không.

vongthuuyen.com
“Làm sao vậy.” Ngự Cảnh hơi tần mi. Hắn có chút bất mãn, nha đầu này là biểu tình gì.
Vu Xá Nguyệt hơi nghiêng đầu, chỉ thấy cách đó không xa A Ly cùng hai ba ám vệ đứng ở phía sau Ngự Cảnh, mũi kiếm của bọn họ còn lộ vết máu, thế nhưng bản thân đều lông tóc không tổn hao gì.

Vì vậy Vu Xá Nguyệt lúng túng nói, “Không có gì, chính là rất đột nhiên, ngươi trở về có chút quá nhanh.”

“Không nhanh làm sao có thể bắt kịp sự kiện lúc nãy, đi thôi, đi gặp hoàng thượng một chút.” Ngự Cảnh nói, quay đầu lại đem vũ khí giao cho A Ly nói “Các ngươi hộ tống A Ngôn đi trước.”


Sau đó hắn cũng không đi vào phòng, trực tiếp kéo qua tay của Vu Xá Nguyệt đi ra ngoài.

Hai người sóng vai đi ở trên đường nhỏ của Ngự vương phủ, sáng sớm ánh dương quang yên tĩnh, gió nhẹ tập nhân, cảnh tượng như vậy để Vu Xá Nguyệt vẫn có chút thật không dám tin tưởng là thật, vốn có nàng cho rằng phải có trận đánh ác liệt. Kết quả… Hình như là bỗng nhiên bị hóa giải?

Nàng thấp giọng nói: “A…ngươi biết rồi đi, cánh tay của A Ngôn đị chặt đứt, hoàng thượng nên sớm biết được phong thanh này cho nên mới phải như vậy.”

Ngự Cảnh nắm tay nàng chậm rãi buộc chặt, “Không có việc gì, hiện tại đã muộn. A Ngôn ta sẽ nghĩ biện pháp.”

Thấy hình dạng lạnh nhạt của Ngự Cảnh, Vu Xá Nguyệt chỉ cho là hắn là mới vừa nghe A Ly nói qua chuyện này, liền lại hỏi, “Thích khách bị người ngươi mang về giải quyết rồi?”

“Ân.”

“Vậy cứ điểm của ngươi?”

“Bọn họ đã chạy qua bên kia, những người này trở về sẽ bổ túc vị trí trống, không có việc gì.”

Vu Xá Nguyệt suy nghĩ một chút, vẫn là đàng hoàng ăn nói: “Ngự Nhân cùng Tiêu trắc phi bên kia ta cũng biết một sự tình, có lẽ ngươi không có hứng thú?”

Câu này Ngự Cảnh không có trả lời, chỉ là nắm tay nàng chậm rãi vuốt nhẹ vài cái, tựa hồ là đang suy tư cái gì. Vu Xá Nguyệt cho là hắn thực sự không thèm để ý, ở trong lòng âm thầm tức giận vì sao xen vào việc của người khác. Chợt nghe Ngự Cảnh bỗng nhiên nói rằng: “Có một số việc ta quay đầu lại nói cho ngươi biết.”



/328

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status