Hôm nay sau khi lâm triều, các đại thần nghị luận ầm ĩ. Nguyên nhân bởi vì Hoàng thượng hạ chỉ muốn các triều thần góp một ngàn lượng vàng dùng làm chi phí tuyển phi cho Thái tử.
Các triều thần chỉ cần có nữ nhi hơi có chút tư sắc, không khỏi xoay tay, tính toán cho nữ nhi ăn mặc trang điểm xinh đẹp đưa vào cung, nếu như có thể may mắn trở thành Thái tử phi, chính mình trở thành Quốc trượng, tiền đồ không giới hạn.
Về phần những người không có nữ nhi, hoặc tự biết dáng dấp nữ nhi khó có thể được tuyển, cũng chỉ có thể bóp cổ tay than thở thôi.
Trong các triều thần, Vương Cổ Triều là người có hy vọng trở thành quốc văn tương lai nhất, thật ra hắn đã là quốc cữu (anh vợ vua), muội muội chính là Quý phi được Hoàng thượng sủng ái nhất những năm gần đây. Hắn lại sinh một nữ nhi, có thể nói từ nhỏ đã có kế hoạch bồi dưỡng thành hậu, có thể thấy rõ dã tâm bừng bừng.
''Vương đại nhân, nghe nói ngài có một nữ nhi quốc sắc thiên hương, lần này tuyển Thái tử phi không thể không có nàng rồi.'' Lập tức có người thức thời tiến lên nịnh nọt một phen.
Vương Cổ Triều đắc ý nói: ''Không dám, không dám.''
Chỉ chốc lát sau, bên cạnh hắn vây đầy người a dua nịnh hót, ngươi một lời ta một câu, thật giống như hắn đã là Quốc trượng (Cha vợ vua).
Mặc dù trước giờ hắn cao ngạo ỷ thế, vào lúc này cũng cười không khép miệng. Nụ cười của hắn thu lại trước ánh mắt Lộ Chánh Tây trước mặt. Hắn với Lộ Chánh Tây luôn luôn trở mặt, hai người đạo bất đồng bất tương vi mưu, thời điểm gặp mặt cũng ít có nói tốt. Hắn hiểu được sắc mặt gạt mọi người ra đi về phía Lộ Chánh Tây: ''Ta nói Lộ đại nhân, ngài không phải cũng có một nữ nhi sao? Nghe nói bộ dáng quốc sắc thiên hương, chỉ tiếc.....'' Hắn cố ý che miệng chế nhạo, châm biếm.
''Hừ!'' Lộ Chánh Tây cực kỳ ảo não, quay mặt qua chỗ khác.
''Ơ, nổi giận? Cũng khó trách, sinh một sao chổi toàn bộ kinh thành đều biết, liên tiếp khắc chết ba, không, là bốn vị hôn phu rồi, loại nữ tử trăm năm khó gặp, Lộ đại nhân, nữ nhi Lộ gia không đơn giản nha!'' Vương Cổ Triều đùa cợt hết khả năng.
''Ngươi --'' Lộ Chánh Tây giận đến lông mày dựng ngược: ''Chuyện trong phủ ta không cần Vương đại nhân quan tâm!'' Hắn cắn răng nói. Lão bất tử kia, khinh người quá đáng!
Vương Cổ Triều xì mũi coi thường: ''Ta đương nhiên quan tâm, tốt xấu gì chúng ta cũng làm đồng liêu hơn mười năm, chuyện Lộ đại nhân ngài, làm sao ta lại không tận tâm một hai đây? Chỉ là, không phải ta nói ngài, cũng nên nhận mệnh đi! Khuê nữ bảo bối của ngài không thể lộ diện, lần tuyển phi này nàng tuyệt đối hết hy vọng, dù sao loại nữ tử khắc chồng này, sao có thể lên làm Thái tử phi đây? Quốc gia chắc chắn sẽ đại loạn.''
''Ngươi --'' Lộ Chánh Tây giận dữ.
''Chớ trợn mắt dựng râu, ta nói đều là thật!'' Vương Cổ Triều không buông tha cơ hội khiến hắn nhục nhã.
Lộ Chánh Tây không thể nhịn được nữa: ''Họ Vương, nữ nhi của ta không phải không ai thèm lấy, ngươi cứ chờ mà xem, nhất định nàng sẽ được Thái tử coi trọng, đến lúc đó ta sẽ khiến ngươi cười không nổi!'' Hắn vốn không dám đưa nữ nhi vào cung, tính toán theo đúng kế hoạch đưa nàng đến Dương Châu kén rễ, nhưng bị một kích của Vương Cổ Triều, nói gì cũng muốn tranh một hơi, tuyệt đối không thể để Vương Cổ Triều tiếp tục hả hê.
''Hừ! Không biết tự lượng sức mình, chỉ bằng nữ nhi ngươi cũng muốn đấu với Nhu Thủy nhà ta, chỉ nói đến khí chất của tên gọi, Lộ Tử Nam hiển nhiên chính là cái tên của nam nhân, khó trách mạnh đến nổi khắc chết trượng phu, không giống nữ nhi Nhu Thủy của ta, nhu tình tựa thủy, chỉ cái tên cũng đủ làm tan chảy trái tim của Thái tử. Muốn đấu với ta, không có cửa đâu!''
''Được, chúng ta sẽ đấu, ta cũng không tin Nam Nhi nhà chúng ta sẽ thua Nhu Thủy nhà các ngươi!'' Lộ Chánh Tây tức giận vung tay áo, bất chấp tất cả lao ra điện, cái này có thể nhịn thì còn cái nào không thể nhịn, hắn quyết định nói gì cũng muốn Nam Nhi lên làm Thái tử phi.
''Lão gia hỏa này, tùy tiện mang cây chổi ngàn năm ra làm quyền trượng, đúng là nực cười, chỉ một câu nói, không biết tự lượng sức mình!'' Vương Cổ Triều châm chọc. Hắn rất có lòng tin, hắn tỉ mỉ huấn luyện nữ nhi, chắc chắn không làm người ta thất vọng.
*****
''Lão gia, chàng cũng thật là, chàng biết rõ tình huống Nam Nhi thế nào, còn nhất định đấu với người ta, chàng -- ai! Thật là!'' Lộ phu nhân giận đến chỉ trích Lộ Chánh Tây. Tuổi tác đã lớn, còn bị kích thích mạnh như vậy, lần này rắc rối rồi.
Lộ Chánh Tây cũng có chút hối hận: ''Này đều do lão gian thần Vương Cổ Triều kia, là hắn ép ta nuốt không trôi giọng điệu này, mới có thể..... Tóm lại, lời đã nói ra khỏi miệng, muốn thu hồi cũng không được.''
''Chàng không phải đang chọc chê cười sao? Ai cũng biết quá khứ của Nam Nhi chúng ta, vào lúc này nếu cứng rắn báo lên, căn bản không cần phải đến bên cạnh Thái tử, cũng sẽ bị các lão thần đạp xuống, như vậy, không phải chàng khiến Nam Nhi chúng ta càng khó đặt chân ở kinh thành sao?'' Lộ phu nhân lo lắng nói.
''Ta biết rõ, nhưng chúng ta đánh cuộc với hắn một ván, nói không chừng Nam Nhi có thể chuyển mình --'' Hắn không cam lòng.
''Cũng nói không chừng sẽ dao động vương triều.'' Lộ phu nhân ngắt lời hắn, không vui chọt hắn một phen: ''Chàng là lão hồ đồ, Thái tử lập phi rất trọng đại, Nam Nhi mệnh khắc phu, ngộ nhỡ quả thật khắc trúng Thái tử, đây cũng không phải một mình Nam Nhi chịu tội, là toàn gia tộc chúng ta trăm miệng ăn sẽ bị xử trảm tịch thu tài sản đó!''
Lúc này Lộ Chánh Tây mới giật mình sự tình liên quan trọng đại: ''Ta đã trình báo lên trên, muốn đổi không còn kịp, phu nhân, nên làm sao bây giờ?'' Hắn cũng luống cuống. Chỉ vì đánh cược một phen, trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ nhiều như vậy, chuyện này..... Này xong rồi sao!
''Lão gia, trước chàng đừng nóng vội, như lúc trước đã nói, quá khứ của Nam Nhi không thể nào được liệt vào danh sách tuyển phi, những cựu thần thận trọng kia sẽ loại bỏ Nam Nhi đầu tiên trong danh sách tuyển phi.''
''Như vậy thì tốt, như vậy thì tốt.'' Hắn vỗ vỗ ngực, định thần, thiếu chút nữa thì gây đại họa.
''Tốt cái gì tốt, chàng muốn Nam Nhi sau này không cần gặp người à? Trải qua náo loạn như vậy, đừng nói kinh thành, chỉ sợ ngay cả Dương Châu cũng đều nghe thấy tiếng xấu của Nam Nhi.'' Nàng oán giận khóc kể.
Hắn cực kỳ hối hận: ''Ai! Đều tại ta không tốt.'' Hắn dậm chân: ''Chuyện này có muốn cho Nam Nhi biết hay không?''
Nàng nghĩ một chút: ''Tốt nhất không nên, dù sao tư cách được chọn cũng không có, cần gì nói ra để nàng thêm phiền.''
''Phu nhân nói phải.'' Trước mắt cũng chỉ có thể như thế, ai, đều do mình kích động!
*****
Triệu Hằng bỏ qua không muốn lúc trước, hưng trí bừng bừng tham gia đại điển tuyển phi. Hôm nay Phụ Hoàng không muốn tạo áp lực cho hắn, không hề xuất hiện, hắn ngồi trên cao, đánh giá các giai nhân trát đầy phấn son, lựa chọn trang phục khéo léo.
Hắn hỏi thăm qua, nữ nhi Lộ Chánh Tây Lộ đại nhân cũng báo danh, nhưng tại sao lại không thấy nàng ở trong đám người? Hắn có chút nóng nảy. Vì nàng hắn mới có hăng hái ngồi lâu như vậy, nếu như không thấy nàng, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Hắn lo lắng tìm kiếm trong trăm giai nhân được chọn lựa kỹ càng, chỉ là không thấy được dung nhan khiến hắn ngày nhớ đêm mong. Có phải khoảng cách quá xa nhìn không rõ lắm hay không? Nếu không lấy dung mạo nàng như thế tuyệt đối không có khả năng bị các đại thần loại bỏ, hắn đứng dậy đi về phía các giai nhân.
Chúng nữ thấy Thái tử tự mình xuống điện, âm thầm mừng rỡ, dùng hết sức mình muốn chiếm được chú ý của Thái tử.
Chỉ thấy Thái tử làm như không thấy, nhìn lướt qua mặt bọn họ, không có nụ cười, còn cau mày liên tục.
Hắn thong thả bước đến trước mặt Vương Nhu Thủy, vốn là một dạng muốn lướt qua, nhưng nàng xem thời cơ lập tức làm bộ vấp một cái, cố ý ngã vào trong ngực Thái tử, mắt đẹp nhìn thẳng: ''Thái tử, thứ tội.'' Ngay cả giọng nói cũng được huấn luyện khiến người nghe tê tê dại dại. Nàng cũng không tin Thái tử không chú ý đến dung mạo tuyệt mỹ của nàng.
Hắn đỡ nàng: ''Cẩn thận một chút.'' Hắn ngay cả nhìn cũng chưa nhìn thẳng nàng một cái, một lòng chỉ muốn tìm người chờ đợi trong lòng.
Mặt Vương Nhu Thủy xanh như tàu lá: ''Cám ơn Điện hạ quan tâm.'' Nàng tức điên rồi. Dáng vẻ nàng như hoa sen mới nở, mà hắn ngay cả nhìn nhiều một chút cũng không có, đây thật là vô cùng nhục nhã.
Những người khác thấy kỹ sảo nàng thất bại, đều âm thầm châm biếm trong lòng. Luôn tự cho là tuyệt sắc, xem, Thái tử cũng chưa hề liếc thêm nàng một cái, xem sau này nàng còn đắc ý cái gì.
Triệu Hằng không yên vội vã đi qua, không để Vương Nhu Thủy ở trong lòng chút nào, khiến cho Vương quý phi và Vương Cổ Triều núp ở sau rèm nóng lòng không dứt: ''Vậy phải làm sao bây giờ? Hình như Thái tử không vừa ý Nhu Thủy.'' Vương Cổ Triều nhanh chóng nói.
''Không vội, hôm nay nói gì Thái tử cũng phải chọn lựa một người làm phi, đây là Hoàng thượng hạ tối hậu thư với Thái tử, Nhu Thủy xuất sắc nhất trong những nữ tử này, chờ Thái tử dò xét một lần, cuối cùng nhất định vẫn sẽ tuyển Nhu Thủy, huynh yên tâm đi.''
''Nhưng.....''
''Đừng lo lắng, nếu như Thái tử chọn người khác, thì chúng ta liền hiện thân, lấy thế lực của chúng ta hôm nay, Thái tử cũng nên bán mấy phần mặt mũi mới đúng.'' Vương quý phi đắc ý nói. Nàng là phi tử được sủng ái nhất hậu cung, chỉ ngoại trừ chuyện lập Thái tử, Hoàng thượng đối với nàng là nói gì nghe nấy, muốn gì được đó.
Vương Cổ Triều yên tâm gật đầu: ''Nói cũng phải."
Bọn họ tiếp tục nhìn Thái tử có động tác gì.
Triệu Hằng càng lúc không kiên nhẫn, không có, nàng hoàn toàn không có ở trong này!
''Xin Thái tử bổ nhiệm.'' Một đại thần cùng đi theo tuyển phi Hứa đại nhân, thấy Thái tử đã nhìn qua một lần, nên có quyết định, xin chỉ thị.
Vẻ mặt Triệu Hằng giận dữ: ''Có phải ở đây thiếu người hay không?''
Các đại thần giúp đỡ tuyển phi kinh hãi: ''Khởi bẩm Thái tử, người được chọn đều ở đây, không có người vắng mặt.'' Hứa đại nhân đổ mồ hôi lạnh đáp lời. Chưa từng gặp qua Thái tử phát ra tính tình lớn như vậy, là tức giận hắn ở chỗ nào?
''To gan! Rõ ràng thiếu một người, các ngươi lại dám lừa dối Bổn cung, tội đáng chết vạn lần!'' Hắn giận dữ. Nhất định là nhóm cựu thần này to gan xóa tên nàng, nếu không tại sao hôm nay không thấy bóng dáng xinh đẹp của nàng trên điện.
Các đại thần thấy hắn nổi giận, lập tức dưới chân mềm nhũn, toàn bộ quỳ xuống.
''Thái tử bớt giận, quả thật chúng lão thần đã kiểm tra lại, một người cũng không thiếu, xin Thái tử kiểm tra kỹ.'' Giọng nói Hứa đại nhân run rẩy thay mặt mọi người nói.
''Còn dám nói dối!''
Hứa đại nhân vội vã cúi đầu nói: ''Xin hỏi Thái tử, ngài nói thiếu một người, người nọ là ai? Có thể nói cho chúng lão thần biết hay không?'' Thật sự là đáng chết có mắt không tròng mà, nhất định Thái tử đã có người trong lòng rồi, hơn nữa bị các lão gia hỏa bọn họ mắt mờ không cẩn thận loại bỏ, lần này thảm rồi, đắc tội Thái tử rồi.
''Hừ! Chính là ái nữ duy nhất của Lộ Chánh Tây Lộ Đại Học Sĩ, Lộ Tử Nam.'' Đây mới là người hắn thật lòng muốn lập làm phi.
''Thì ra là nàng!'' Mọi người kinh hãi.
''Thế nào? Không thể là nàng?'' Triệu Hằng thấy phản ứng của mọi người, cực kỳ không vui.
''Thái tử, thứ cho cựu thần đáng chết, cả gan nói một câu, vị Lộ cô nương này thật sự không nên tham gia tuyển Thái tử phi, cho nên các lão thần không cần suy xét, nhất trí quyết định loại bỏ tư cách của nàng.'' Hứa đại nhân không thể không nói.
''Các ngươi thật lớn mật!'' Triệu Hằng giận dữ.
''Thái tử, xin nghe cựu thần nói nguyên nhân --''
''Không cần nói, ngươi muốn nói là mệnh nàng đã khắc bốn vị hôn phu, mạng mang theo sát khí không được làm phi?'' Hắn đã sớm điều tra tất cả liên quan đến Lộ Tử Nam, hắn không tin cách nói vô căn cứ này, trong mắt hắn, cho rằng những tân lang chết đi kia vì định nàng nên bỏ mạng, nhất định cuộc đời của nàng là đang chờ hắn, chờ hắn phá giải ma chú, cưới nàng làm phi.
''Không sai, nếu Thái tử biết lợi hại trong này, thì có thể thông cảm khổ tâm của các lão thần.'' Hứa đại nhân nói.
''Các ngươi là nhóm lão hồ đồ, Bổn cung là chân mệnh thiên tử, chẳng lẽ còn bị khắc hay sao? Tất cả quỷ thần thấy Bổn cung cũng đều phải tránh xa, huống chi chỉ là một nữ tử nhỏ bé, các ngươi chuyện bé xé to rồi.''
Triệu Hằng tức giận.
''Chuyện này.....'' Lúc này Hứa đại nhân cũng không biết bình ổn tình cảnh này thế nào nữa rồi.
Một vị đại thần khác là Nhạc đại nhân chỉ đành phải vội vàng tiếp lời: ''Thái tử, ngài tuy là rồng trong loài người, tà vật kiêng dè, nhưng vì ngăn ngừa lỡ như.....''
''Không có lỡ như, đi, nhanh đi gọi người mời nàng.'' Triệu Hằng trầm giọng. Hôm nay nếu không có nàng, phi này làm sao mà chọn?
"Nhưng mà.....'' Nhạc đại nhân vẫn cảm giác nếu để cho nữ tử như thế tham gia tuyển phi, thật sự không nên.
''Thái tử, cho dù mệnh Lộ đại tiểu thư như thế nào, bàn về nàng đã gả cho bốn vị hôn phu, tương lai nếu Thái tử chọn trúng vị phi, sao có thể làm mẫu nghi thiên hạ? Làm sao không đưa tới phê bình?'' Hứa đại nhân khuyên giải.
Sắc mặt Triệu Hằng gần như xanh mét, đang đứng bên cạnh, Tiểu Trụ Tử thấy thế, vội vàng kê vào lỗ tai nói: ''Thái tử, ngài bớt giận, chuyện này nếu náo lớn, kinh động Hoàng thượng cũng không hay.''
Gân xanh Triệu Hằng mãnh liệt nổi lên, muốn hắn tuyển phi cũng là Phụ hoàng, hôm nay có đối tượng trong lòng lại bị ngăn trở mọi cách, bảo hắn kiềm chế thế nào cho được: ''Mặc dù tiểu thư Lộ gia thành hôn bốn lần, lại chưa một lần hoàn thành hôn lễ, cho nên không thể nói là đã xuất giá, chỉ có thể gọi là tham gia qua bốn hôn lễ thất bại.'' Hắn cắn răng biện hộ cho nàng.
''Thái tử, chuyện này.....'' Hứa đại nhân khổ não. Không ngờ Thái tử kiên trì vì nữ tử này như vậy. Vậy bây giờ phải làm sao đây?
Triệu Hằng thấy bọn họ còn đang trì hoãn,không nhịn được giọng điệu cứng rắn: ''Chuyện hai vị đại nhân lo lắng không phải không có lý, nhưng lại không thể ngăn cản quyết định của Bổn cung, nếu lại không đi mời Lộ tiểu thư, như vậy lần tuyển phi này tới đây là kết thúc.'' Hắn vỗ bàn.
''Tuyệt đối không được, Hoàng thượng có giao phó, hôm nay nếu như không để cho Thái tử thuận lợi hoàn thành việc tuyển phi, sẽ chém mấy cái đầu không đáng bao nhiêu tiền của chúng thần ạ!'' Lập tức Hứa đại nhân và mấy vị lão thần bị sợ đến tay chân nhũn ra.
''Đã không đáng bao nhiêu tiền, giữ lại có lợi ích gì!'' Triệu Hằng cố ý mỉa mai nói. Nếu bọn họ không chịu thỏa hiệp loại bỏ thành kiến đối với Nam Nhi, đừng nói Phụ hoàng không lưu bọn họ, hắn cũng không tha thứ cho bọn họ, một đám lão già ngoan cố, hồ đồ!
''Thái tử tha mạng! Cựu thần đồng ý với ngài đi mời Lộ tiểu thư đến là được.'' Nhạc đại nhân vội vàng nói.
Lúc này Triệu Hằng mới nhếch miệng: ''Còn không đi mau!'' Hắn không kịp chờ gặp lại Lộ Tử Nam rồi.
''Lộ Tử Nam, không ngờ Thái tử lại để ý nữ nhi của lão đầu Lộ Chánh Tây!'' Vương Cổ Triều không kìm được giận. Nếu thật sự để nữ nhi của Lộ lão đầu lên làm Thái tử phi, vậy mặt mũi hắn chẳng phải không còn sót lại chút gì, sau này còn phải chịu hắn (LCT) nhục nhã châm biếm, vậy không bằng kêu hắn đi tìm chết, hắn không thể nào chịu đựng được.
''Yên tâm, Thái tử không có khả năng lập nàng làm phi.'' Vương quý phi nói chắc chắn.
''Nhưng vẻ mặt Thái tử là không thể không có nàng nha!''
''Hừ! Hắn muốn nhưng Hoàng thượng thì chưa chắc, huynh suy nghĩ một chút, Hoàng thượng sẽ để cho Thái tử ngài yêu thương lập một sao chổi làm phi sao? Ngộ nhỡ không cẩn thận khắc chết Thái tử, chẳng phải thiên hạ đại loạn sao?''
''Hắc, có lý.'' Hắn vỗ tay khen hay: ''Nhưng lúc này Hoàng thượng không có ở đây, chuyện này.....'' Hắn cố ý nhìn về phía nàng.
''Ca ca, chuyện này cứ để ta lo, lúc này Hoàng thượng không có ở đây, đợi lát nữa sẽ xuất hiện đúng lúc, thuận tiện muốn cho cháu gái ta yên tâm, nàng đã được định làm Thái tử phi.'' Nàng bảo đảm.
''Đa tạ nương nương rồi.'' Sắc mặt hắn vui mừng, có muội muội làm chỗ dựa vững chắc, hắn còn lo lắng gì ha ha!
*****
''Con không muốn vào cung, rốt cuộc chuyện này là sao? Khi nào thì con báo danh tuyển phi, phụ thân, có phải lầm lẫn gì rồi không?'' Lộ Tử Nam giật mình hỏi Lộ Chánh Tây.
Trong cung phái người tới mời nàng, còn bảo nàng phải trang điểm theo quan nhân, nói cái gì Thái tử đang chờ nàng tham gia đại điển tuyển phi, quả thật không hiểu ra sao, làm sao chuyện này lại kéo tới trên người nàng?
Lộ Chánh Tây nhắm mắt: ''Không có lầm, phụ thân cũng không nghĩ tới con sẽ trúng cử.....''
''Cái gì? Nói như vậy là ngài tự chủ trương báo tên con.'' Nàng kinh ngạc.
''Nam Nhi, con cũng đừng trách cha con, ông ấy đã biết sai rồi, lúc này con không vào cung cũng không được.'' Lộ phu nhân lo âu nói.
''Tại sao nhất định Thái tử muốn ta phải tham gia tuyển chọn?'' Lộ Tử Nam không hiểu.
''Đây là Thái tử chỉ thị, không ai có thể làm trái, con nhanh đi trang điểm, theo mấy vị quan gia tiến cung tham gia đại điển tuyển phi!'' Lộ phu nhân bất đắc dĩ nói. Vốn cùng lão gia tính toán đợi chuyện tuyển phi vừa kết thúc, lập tức đưa Nam Nhi đi, để tránh Nam Nhi bị lời đồn làm tổn thương, nhưng không ngờ Thái tử lại chú ý đến Nam Nhi, khiến bọn họ bất ngờ.
''Con không đi, chuyện này thật buồn cười, con không muốn tiến cung làm trò cười.'' Lộ Tử Nam tự biết mình, tuyệt đối không có khả năng Thái tử nhìn trúng mình, lại nói Thái tử chưa từng thấy qua nàng, lần này gọi nàng vào cung nhất định là do nghe được lời ra tiếng vào bên ngoài, muốn gặp nữ tử đặc biệt khắc phu sinh ra có tướng mạo thế nào, muốn nhục nhã thêm thôi.
''Cũng không phải do con, chẳng lẽ con muốn đắc tội Thái tử? Con không suy nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho cha mẹ chứ!'' Lộ Chánh Tây gấp gáp.
"Các người ---'' Lộ Tử Nam thở dài, trận nhục nhã này là không tránh được: ''Được rồi, con đi là được.''
''Thật tốt quá, vậy mau đi vào trang điểm đi! Nương giúp con.'' Lộ phu nhân lôi kéo nàng muốn vào phòng trang điểm một phen.
''Không cần, trang điểm hay không cũng đều như nhau.'' Nàng hậm hực nói. Dù thế nào đi nữa bọn họ muốn nhìn cũng không phải là bộ dạng nàng đã trang điểm, mục đích cũng chỉ muốn mượn dịp nhục nhã nàng.
Lộ phu nhân làm sao không hiểu được tâm tư của nữ nhi, đầu óc nàng có chung suy nghĩ với Lộ Tử Nam. Ài! Thật làm khó cho Nam Nhi rồi, tất cả đều do lão hồ đồ gây họa, lúc này lại muốn nữ nhi tới gánh. Nàng không nhịn được oán hận trừng mắt nhìn Lộ Chánh Tây một cái.
Toàn thân Lộ Chánh Tây run lên, tự biết là đầu sỏ gây nên, nhưng cũng không thể làm gì: ''Nam Nhi, vi phụ có lỗi với con!'' Hắn cúi đầu ân hận.
''Thôi, phụ thân, nữ nhi tiến cung.'' Nhiều lời vô ích, tất cả theo vận mệnh an bài.
''Nam Nhi, chờ một chút.'' Lộ phu nhân gọi nàng.
''Nương, còn gì giao phó?''
Lộ phu nhân có chút khó mở miệng, nhưng việc này không nhắc nhở trước thì không được: ''Nam Nhi, nếu như Thái tử chọn trúng con..... Dĩ nhiên chuyện này cũng không có khả năng, không cần nương nói trong lòng con cũng nắm chắc, chỉ là ngộ nhỡ..... Con nhất định phải từ chối, Lộ gia chúng ta..... Không chịu nổi hậu quả như thế.'' Nàng là đang nhắc nhở Lộ Tử Nam ngộ nhỡ bị chọn trúng làm phi, mà vận mạng của nàng nhất định không thể gắng bó với phu quân, nếu không may khắc chết Thái tử, cả nhà sẽ bị liên lụy, không ai thoát khỏi.
Lộ Tử Nam thương tâm cười khổ: ''Hài nhi biết.'' Nàng rủ vai, bước đi cũng khó khăn. Chẳng lẽ số mạng mình nhất định bi thảm như vậy, liên lụy cha mẹ cũng không cách nào ưỡn ngực làm người.....
Các triều thần chỉ cần có nữ nhi hơi có chút tư sắc, không khỏi xoay tay, tính toán cho nữ nhi ăn mặc trang điểm xinh đẹp đưa vào cung, nếu như có thể may mắn trở thành Thái tử phi, chính mình trở thành Quốc trượng, tiền đồ không giới hạn.
Về phần những người không có nữ nhi, hoặc tự biết dáng dấp nữ nhi khó có thể được tuyển, cũng chỉ có thể bóp cổ tay than thở thôi.
Trong các triều thần, Vương Cổ Triều là người có hy vọng trở thành quốc văn tương lai nhất, thật ra hắn đã là quốc cữu (anh vợ vua), muội muội chính là Quý phi được Hoàng thượng sủng ái nhất những năm gần đây. Hắn lại sinh một nữ nhi, có thể nói từ nhỏ đã có kế hoạch bồi dưỡng thành hậu, có thể thấy rõ dã tâm bừng bừng.
''Vương đại nhân, nghe nói ngài có một nữ nhi quốc sắc thiên hương, lần này tuyển Thái tử phi không thể không có nàng rồi.'' Lập tức có người thức thời tiến lên nịnh nọt một phen.
Vương Cổ Triều đắc ý nói: ''Không dám, không dám.''
Chỉ chốc lát sau, bên cạnh hắn vây đầy người a dua nịnh hót, ngươi một lời ta một câu, thật giống như hắn đã là Quốc trượng (Cha vợ vua).
Mặc dù trước giờ hắn cao ngạo ỷ thế, vào lúc này cũng cười không khép miệng. Nụ cười của hắn thu lại trước ánh mắt Lộ Chánh Tây trước mặt. Hắn với Lộ Chánh Tây luôn luôn trở mặt, hai người đạo bất đồng bất tương vi mưu, thời điểm gặp mặt cũng ít có nói tốt. Hắn hiểu được sắc mặt gạt mọi người ra đi về phía Lộ Chánh Tây: ''Ta nói Lộ đại nhân, ngài không phải cũng có một nữ nhi sao? Nghe nói bộ dáng quốc sắc thiên hương, chỉ tiếc.....'' Hắn cố ý che miệng chế nhạo, châm biếm.
''Hừ!'' Lộ Chánh Tây cực kỳ ảo não, quay mặt qua chỗ khác.
''Ơ, nổi giận? Cũng khó trách, sinh một sao chổi toàn bộ kinh thành đều biết, liên tiếp khắc chết ba, không, là bốn vị hôn phu rồi, loại nữ tử trăm năm khó gặp, Lộ đại nhân, nữ nhi Lộ gia không đơn giản nha!'' Vương Cổ Triều đùa cợt hết khả năng.
''Ngươi --'' Lộ Chánh Tây giận đến lông mày dựng ngược: ''Chuyện trong phủ ta không cần Vương đại nhân quan tâm!'' Hắn cắn răng nói. Lão bất tử kia, khinh người quá đáng!
Vương Cổ Triều xì mũi coi thường: ''Ta đương nhiên quan tâm, tốt xấu gì chúng ta cũng làm đồng liêu hơn mười năm, chuyện Lộ đại nhân ngài, làm sao ta lại không tận tâm một hai đây? Chỉ là, không phải ta nói ngài, cũng nên nhận mệnh đi! Khuê nữ bảo bối của ngài không thể lộ diện, lần tuyển phi này nàng tuyệt đối hết hy vọng, dù sao loại nữ tử khắc chồng này, sao có thể lên làm Thái tử phi đây? Quốc gia chắc chắn sẽ đại loạn.''
''Ngươi --'' Lộ Chánh Tây giận dữ.
''Chớ trợn mắt dựng râu, ta nói đều là thật!'' Vương Cổ Triều không buông tha cơ hội khiến hắn nhục nhã.
Lộ Chánh Tây không thể nhịn được nữa: ''Họ Vương, nữ nhi của ta không phải không ai thèm lấy, ngươi cứ chờ mà xem, nhất định nàng sẽ được Thái tử coi trọng, đến lúc đó ta sẽ khiến ngươi cười không nổi!'' Hắn vốn không dám đưa nữ nhi vào cung, tính toán theo đúng kế hoạch đưa nàng đến Dương Châu kén rễ, nhưng bị một kích của Vương Cổ Triều, nói gì cũng muốn tranh một hơi, tuyệt đối không thể để Vương Cổ Triều tiếp tục hả hê.
''Hừ! Không biết tự lượng sức mình, chỉ bằng nữ nhi ngươi cũng muốn đấu với Nhu Thủy nhà ta, chỉ nói đến khí chất của tên gọi, Lộ Tử Nam hiển nhiên chính là cái tên của nam nhân, khó trách mạnh đến nổi khắc chết trượng phu, không giống nữ nhi Nhu Thủy của ta, nhu tình tựa thủy, chỉ cái tên cũng đủ làm tan chảy trái tim của Thái tử. Muốn đấu với ta, không có cửa đâu!''
''Được, chúng ta sẽ đấu, ta cũng không tin Nam Nhi nhà chúng ta sẽ thua Nhu Thủy nhà các ngươi!'' Lộ Chánh Tây tức giận vung tay áo, bất chấp tất cả lao ra điện, cái này có thể nhịn thì còn cái nào không thể nhịn, hắn quyết định nói gì cũng muốn Nam Nhi lên làm Thái tử phi.
''Lão gia hỏa này, tùy tiện mang cây chổi ngàn năm ra làm quyền trượng, đúng là nực cười, chỉ một câu nói, không biết tự lượng sức mình!'' Vương Cổ Triều châm chọc. Hắn rất có lòng tin, hắn tỉ mỉ huấn luyện nữ nhi, chắc chắn không làm người ta thất vọng.
*****
''Lão gia, chàng cũng thật là, chàng biết rõ tình huống Nam Nhi thế nào, còn nhất định đấu với người ta, chàng -- ai! Thật là!'' Lộ phu nhân giận đến chỉ trích Lộ Chánh Tây. Tuổi tác đã lớn, còn bị kích thích mạnh như vậy, lần này rắc rối rồi.
Lộ Chánh Tây cũng có chút hối hận: ''Này đều do lão gian thần Vương Cổ Triều kia, là hắn ép ta nuốt không trôi giọng điệu này, mới có thể..... Tóm lại, lời đã nói ra khỏi miệng, muốn thu hồi cũng không được.''
''Chàng không phải đang chọc chê cười sao? Ai cũng biết quá khứ của Nam Nhi chúng ta, vào lúc này nếu cứng rắn báo lên, căn bản không cần phải đến bên cạnh Thái tử, cũng sẽ bị các lão thần đạp xuống, như vậy, không phải chàng khiến Nam Nhi chúng ta càng khó đặt chân ở kinh thành sao?'' Lộ phu nhân lo lắng nói.
''Ta biết rõ, nhưng chúng ta đánh cuộc với hắn một ván, nói không chừng Nam Nhi có thể chuyển mình --'' Hắn không cam lòng.
''Cũng nói không chừng sẽ dao động vương triều.'' Lộ phu nhân ngắt lời hắn, không vui chọt hắn một phen: ''Chàng là lão hồ đồ, Thái tử lập phi rất trọng đại, Nam Nhi mệnh khắc phu, ngộ nhỡ quả thật khắc trúng Thái tử, đây cũng không phải một mình Nam Nhi chịu tội, là toàn gia tộc chúng ta trăm miệng ăn sẽ bị xử trảm tịch thu tài sản đó!''
Lúc này Lộ Chánh Tây mới giật mình sự tình liên quan trọng đại: ''Ta đã trình báo lên trên, muốn đổi không còn kịp, phu nhân, nên làm sao bây giờ?'' Hắn cũng luống cuống. Chỉ vì đánh cược một phen, trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ nhiều như vậy, chuyện này..... Này xong rồi sao!
''Lão gia, trước chàng đừng nóng vội, như lúc trước đã nói, quá khứ của Nam Nhi không thể nào được liệt vào danh sách tuyển phi, những cựu thần thận trọng kia sẽ loại bỏ Nam Nhi đầu tiên trong danh sách tuyển phi.''
''Như vậy thì tốt, như vậy thì tốt.'' Hắn vỗ vỗ ngực, định thần, thiếu chút nữa thì gây đại họa.
''Tốt cái gì tốt, chàng muốn Nam Nhi sau này không cần gặp người à? Trải qua náo loạn như vậy, đừng nói kinh thành, chỉ sợ ngay cả Dương Châu cũng đều nghe thấy tiếng xấu của Nam Nhi.'' Nàng oán giận khóc kể.
Hắn cực kỳ hối hận: ''Ai! Đều tại ta không tốt.'' Hắn dậm chân: ''Chuyện này có muốn cho Nam Nhi biết hay không?''
Nàng nghĩ một chút: ''Tốt nhất không nên, dù sao tư cách được chọn cũng không có, cần gì nói ra để nàng thêm phiền.''
''Phu nhân nói phải.'' Trước mắt cũng chỉ có thể như thế, ai, đều do mình kích động!
*****
Triệu Hằng bỏ qua không muốn lúc trước, hưng trí bừng bừng tham gia đại điển tuyển phi. Hôm nay Phụ Hoàng không muốn tạo áp lực cho hắn, không hề xuất hiện, hắn ngồi trên cao, đánh giá các giai nhân trát đầy phấn son, lựa chọn trang phục khéo léo.
Hắn hỏi thăm qua, nữ nhi Lộ Chánh Tây Lộ đại nhân cũng báo danh, nhưng tại sao lại không thấy nàng ở trong đám người? Hắn có chút nóng nảy. Vì nàng hắn mới có hăng hái ngồi lâu như vậy, nếu như không thấy nàng, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Hắn lo lắng tìm kiếm trong trăm giai nhân được chọn lựa kỹ càng, chỉ là không thấy được dung nhan khiến hắn ngày nhớ đêm mong. Có phải khoảng cách quá xa nhìn không rõ lắm hay không? Nếu không lấy dung mạo nàng như thế tuyệt đối không có khả năng bị các đại thần loại bỏ, hắn đứng dậy đi về phía các giai nhân.
Chúng nữ thấy Thái tử tự mình xuống điện, âm thầm mừng rỡ, dùng hết sức mình muốn chiếm được chú ý của Thái tử.
Chỉ thấy Thái tử làm như không thấy, nhìn lướt qua mặt bọn họ, không có nụ cười, còn cau mày liên tục.
Hắn thong thả bước đến trước mặt Vương Nhu Thủy, vốn là một dạng muốn lướt qua, nhưng nàng xem thời cơ lập tức làm bộ vấp một cái, cố ý ngã vào trong ngực Thái tử, mắt đẹp nhìn thẳng: ''Thái tử, thứ tội.'' Ngay cả giọng nói cũng được huấn luyện khiến người nghe tê tê dại dại. Nàng cũng không tin Thái tử không chú ý đến dung mạo tuyệt mỹ của nàng.
Hắn đỡ nàng: ''Cẩn thận một chút.'' Hắn ngay cả nhìn cũng chưa nhìn thẳng nàng một cái, một lòng chỉ muốn tìm người chờ đợi trong lòng.
Mặt Vương Nhu Thủy xanh như tàu lá: ''Cám ơn Điện hạ quan tâm.'' Nàng tức điên rồi. Dáng vẻ nàng như hoa sen mới nở, mà hắn ngay cả nhìn nhiều một chút cũng không có, đây thật là vô cùng nhục nhã.
Những người khác thấy kỹ sảo nàng thất bại, đều âm thầm châm biếm trong lòng. Luôn tự cho là tuyệt sắc, xem, Thái tử cũng chưa hề liếc thêm nàng một cái, xem sau này nàng còn đắc ý cái gì.
Triệu Hằng không yên vội vã đi qua, không để Vương Nhu Thủy ở trong lòng chút nào, khiến cho Vương quý phi và Vương Cổ Triều núp ở sau rèm nóng lòng không dứt: ''Vậy phải làm sao bây giờ? Hình như Thái tử không vừa ý Nhu Thủy.'' Vương Cổ Triều nhanh chóng nói.
''Không vội, hôm nay nói gì Thái tử cũng phải chọn lựa một người làm phi, đây là Hoàng thượng hạ tối hậu thư với Thái tử, Nhu Thủy xuất sắc nhất trong những nữ tử này, chờ Thái tử dò xét một lần, cuối cùng nhất định vẫn sẽ tuyển Nhu Thủy, huynh yên tâm đi.''
''Nhưng.....''
''Đừng lo lắng, nếu như Thái tử chọn người khác, thì chúng ta liền hiện thân, lấy thế lực của chúng ta hôm nay, Thái tử cũng nên bán mấy phần mặt mũi mới đúng.'' Vương quý phi đắc ý nói. Nàng là phi tử được sủng ái nhất hậu cung, chỉ ngoại trừ chuyện lập Thái tử, Hoàng thượng đối với nàng là nói gì nghe nấy, muốn gì được đó.
Vương Cổ Triều yên tâm gật đầu: ''Nói cũng phải."
Bọn họ tiếp tục nhìn Thái tử có động tác gì.
Triệu Hằng càng lúc không kiên nhẫn, không có, nàng hoàn toàn không có ở trong này!
''Xin Thái tử bổ nhiệm.'' Một đại thần cùng đi theo tuyển phi Hứa đại nhân, thấy Thái tử đã nhìn qua một lần, nên có quyết định, xin chỉ thị.
Vẻ mặt Triệu Hằng giận dữ: ''Có phải ở đây thiếu người hay không?''
Các đại thần giúp đỡ tuyển phi kinh hãi: ''Khởi bẩm Thái tử, người được chọn đều ở đây, không có người vắng mặt.'' Hứa đại nhân đổ mồ hôi lạnh đáp lời. Chưa từng gặp qua Thái tử phát ra tính tình lớn như vậy, là tức giận hắn ở chỗ nào?
''To gan! Rõ ràng thiếu một người, các ngươi lại dám lừa dối Bổn cung, tội đáng chết vạn lần!'' Hắn giận dữ. Nhất định là nhóm cựu thần này to gan xóa tên nàng, nếu không tại sao hôm nay không thấy bóng dáng xinh đẹp của nàng trên điện.
Các đại thần thấy hắn nổi giận, lập tức dưới chân mềm nhũn, toàn bộ quỳ xuống.
''Thái tử bớt giận, quả thật chúng lão thần đã kiểm tra lại, một người cũng không thiếu, xin Thái tử kiểm tra kỹ.'' Giọng nói Hứa đại nhân run rẩy thay mặt mọi người nói.
''Còn dám nói dối!''
Hứa đại nhân vội vã cúi đầu nói: ''Xin hỏi Thái tử, ngài nói thiếu một người, người nọ là ai? Có thể nói cho chúng lão thần biết hay không?'' Thật sự là đáng chết có mắt không tròng mà, nhất định Thái tử đã có người trong lòng rồi, hơn nữa bị các lão gia hỏa bọn họ mắt mờ không cẩn thận loại bỏ, lần này thảm rồi, đắc tội Thái tử rồi.
''Hừ! Chính là ái nữ duy nhất của Lộ Chánh Tây Lộ Đại Học Sĩ, Lộ Tử Nam.'' Đây mới là người hắn thật lòng muốn lập làm phi.
''Thì ra là nàng!'' Mọi người kinh hãi.
''Thế nào? Không thể là nàng?'' Triệu Hằng thấy phản ứng của mọi người, cực kỳ không vui.
''Thái tử, thứ cho cựu thần đáng chết, cả gan nói một câu, vị Lộ cô nương này thật sự không nên tham gia tuyển Thái tử phi, cho nên các lão thần không cần suy xét, nhất trí quyết định loại bỏ tư cách của nàng.'' Hứa đại nhân không thể không nói.
''Các ngươi thật lớn mật!'' Triệu Hằng giận dữ.
''Thái tử, xin nghe cựu thần nói nguyên nhân --''
''Không cần nói, ngươi muốn nói là mệnh nàng đã khắc bốn vị hôn phu, mạng mang theo sát khí không được làm phi?'' Hắn đã sớm điều tra tất cả liên quan đến Lộ Tử Nam, hắn không tin cách nói vô căn cứ này, trong mắt hắn, cho rằng những tân lang chết đi kia vì định nàng nên bỏ mạng, nhất định cuộc đời của nàng là đang chờ hắn, chờ hắn phá giải ma chú, cưới nàng làm phi.
''Không sai, nếu Thái tử biết lợi hại trong này, thì có thể thông cảm khổ tâm của các lão thần.'' Hứa đại nhân nói.
''Các ngươi là nhóm lão hồ đồ, Bổn cung là chân mệnh thiên tử, chẳng lẽ còn bị khắc hay sao? Tất cả quỷ thần thấy Bổn cung cũng đều phải tránh xa, huống chi chỉ là một nữ tử nhỏ bé, các ngươi chuyện bé xé to rồi.''
Triệu Hằng tức giận.
''Chuyện này.....'' Lúc này Hứa đại nhân cũng không biết bình ổn tình cảnh này thế nào nữa rồi.
Một vị đại thần khác là Nhạc đại nhân chỉ đành phải vội vàng tiếp lời: ''Thái tử, ngài tuy là rồng trong loài người, tà vật kiêng dè, nhưng vì ngăn ngừa lỡ như.....''
''Không có lỡ như, đi, nhanh đi gọi người mời nàng.'' Triệu Hằng trầm giọng. Hôm nay nếu không có nàng, phi này làm sao mà chọn?
"Nhưng mà.....'' Nhạc đại nhân vẫn cảm giác nếu để cho nữ tử như thế tham gia tuyển phi, thật sự không nên.
''Thái tử, cho dù mệnh Lộ đại tiểu thư như thế nào, bàn về nàng đã gả cho bốn vị hôn phu, tương lai nếu Thái tử chọn trúng vị phi, sao có thể làm mẫu nghi thiên hạ? Làm sao không đưa tới phê bình?'' Hứa đại nhân khuyên giải.
Sắc mặt Triệu Hằng gần như xanh mét, đang đứng bên cạnh, Tiểu Trụ Tử thấy thế, vội vàng kê vào lỗ tai nói: ''Thái tử, ngài bớt giận, chuyện này nếu náo lớn, kinh động Hoàng thượng cũng không hay.''
Gân xanh Triệu Hằng mãnh liệt nổi lên, muốn hắn tuyển phi cũng là Phụ hoàng, hôm nay có đối tượng trong lòng lại bị ngăn trở mọi cách, bảo hắn kiềm chế thế nào cho được: ''Mặc dù tiểu thư Lộ gia thành hôn bốn lần, lại chưa một lần hoàn thành hôn lễ, cho nên không thể nói là đã xuất giá, chỉ có thể gọi là tham gia qua bốn hôn lễ thất bại.'' Hắn cắn răng biện hộ cho nàng.
''Thái tử, chuyện này.....'' Hứa đại nhân khổ não. Không ngờ Thái tử kiên trì vì nữ tử này như vậy. Vậy bây giờ phải làm sao đây?
Triệu Hằng thấy bọn họ còn đang trì hoãn,không nhịn được giọng điệu cứng rắn: ''Chuyện hai vị đại nhân lo lắng không phải không có lý, nhưng lại không thể ngăn cản quyết định của Bổn cung, nếu lại không đi mời Lộ tiểu thư, như vậy lần tuyển phi này tới đây là kết thúc.'' Hắn vỗ bàn.
''Tuyệt đối không được, Hoàng thượng có giao phó, hôm nay nếu như không để cho Thái tử thuận lợi hoàn thành việc tuyển phi, sẽ chém mấy cái đầu không đáng bao nhiêu tiền của chúng thần ạ!'' Lập tức Hứa đại nhân và mấy vị lão thần bị sợ đến tay chân nhũn ra.
''Đã không đáng bao nhiêu tiền, giữ lại có lợi ích gì!'' Triệu Hằng cố ý mỉa mai nói. Nếu bọn họ không chịu thỏa hiệp loại bỏ thành kiến đối với Nam Nhi, đừng nói Phụ hoàng không lưu bọn họ, hắn cũng không tha thứ cho bọn họ, một đám lão già ngoan cố, hồ đồ!
''Thái tử tha mạng! Cựu thần đồng ý với ngài đi mời Lộ tiểu thư đến là được.'' Nhạc đại nhân vội vàng nói.
Lúc này Triệu Hằng mới nhếch miệng: ''Còn không đi mau!'' Hắn không kịp chờ gặp lại Lộ Tử Nam rồi.
''Lộ Tử Nam, không ngờ Thái tử lại để ý nữ nhi của lão đầu Lộ Chánh Tây!'' Vương Cổ Triều không kìm được giận. Nếu thật sự để nữ nhi của Lộ lão đầu lên làm Thái tử phi, vậy mặt mũi hắn chẳng phải không còn sót lại chút gì, sau này còn phải chịu hắn (LCT) nhục nhã châm biếm, vậy không bằng kêu hắn đi tìm chết, hắn không thể nào chịu đựng được.
''Yên tâm, Thái tử không có khả năng lập nàng làm phi.'' Vương quý phi nói chắc chắn.
''Nhưng vẻ mặt Thái tử là không thể không có nàng nha!''
''Hừ! Hắn muốn nhưng Hoàng thượng thì chưa chắc, huynh suy nghĩ một chút, Hoàng thượng sẽ để cho Thái tử ngài yêu thương lập một sao chổi làm phi sao? Ngộ nhỡ không cẩn thận khắc chết Thái tử, chẳng phải thiên hạ đại loạn sao?''
''Hắc, có lý.'' Hắn vỗ tay khen hay: ''Nhưng lúc này Hoàng thượng không có ở đây, chuyện này.....'' Hắn cố ý nhìn về phía nàng.
''Ca ca, chuyện này cứ để ta lo, lúc này Hoàng thượng không có ở đây, đợi lát nữa sẽ xuất hiện đúng lúc, thuận tiện muốn cho cháu gái ta yên tâm, nàng đã được định làm Thái tử phi.'' Nàng bảo đảm.
''Đa tạ nương nương rồi.'' Sắc mặt hắn vui mừng, có muội muội làm chỗ dựa vững chắc, hắn còn lo lắng gì ha ha!
*****
''Con không muốn vào cung, rốt cuộc chuyện này là sao? Khi nào thì con báo danh tuyển phi, phụ thân, có phải lầm lẫn gì rồi không?'' Lộ Tử Nam giật mình hỏi Lộ Chánh Tây.
Trong cung phái người tới mời nàng, còn bảo nàng phải trang điểm theo quan nhân, nói cái gì Thái tử đang chờ nàng tham gia đại điển tuyển phi, quả thật không hiểu ra sao, làm sao chuyện này lại kéo tới trên người nàng?
Lộ Chánh Tây nhắm mắt: ''Không có lầm, phụ thân cũng không nghĩ tới con sẽ trúng cử.....''
''Cái gì? Nói như vậy là ngài tự chủ trương báo tên con.'' Nàng kinh ngạc.
''Nam Nhi, con cũng đừng trách cha con, ông ấy đã biết sai rồi, lúc này con không vào cung cũng không được.'' Lộ phu nhân lo âu nói.
''Tại sao nhất định Thái tử muốn ta phải tham gia tuyển chọn?'' Lộ Tử Nam không hiểu.
''Đây là Thái tử chỉ thị, không ai có thể làm trái, con nhanh đi trang điểm, theo mấy vị quan gia tiến cung tham gia đại điển tuyển phi!'' Lộ phu nhân bất đắc dĩ nói. Vốn cùng lão gia tính toán đợi chuyện tuyển phi vừa kết thúc, lập tức đưa Nam Nhi đi, để tránh Nam Nhi bị lời đồn làm tổn thương, nhưng không ngờ Thái tử lại chú ý đến Nam Nhi, khiến bọn họ bất ngờ.
''Con không đi, chuyện này thật buồn cười, con không muốn tiến cung làm trò cười.'' Lộ Tử Nam tự biết mình, tuyệt đối không có khả năng Thái tử nhìn trúng mình, lại nói Thái tử chưa từng thấy qua nàng, lần này gọi nàng vào cung nhất định là do nghe được lời ra tiếng vào bên ngoài, muốn gặp nữ tử đặc biệt khắc phu sinh ra có tướng mạo thế nào, muốn nhục nhã thêm thôi.
''Cũng không phải do con, chẳng lẽ con muốn đắc tội Thái tử? Con không suy nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho cha mẹ chứ!'' Lộ Chánh Tây gấp gáp.
"Các người ---'' Lộ Tử Nam thở dài, trận nhục nhã này là không tránh được: ''Được rồi, con đi là được.''
''Thật tốt quá, vậy mau đi vào trang điểm đi! Nương giúp con.'' Lộ phu nhân lôi kéo nàng muốn vào phòng trang điểm một phen.
''Không cần, trang điểm hay không cũng đều như nhau.'' Nàng hậm hực nói. Dù thế nào đi nữa bọn họ muốn nhìn cũng không phải là bộ dạng nàng đã trang điểm, mục đích cũng chỉ muốn mượn dịp nhục nhã nàng.
Lộ phu nhân làm sao không hiểu được tâm tư của nữ nhi, đầu óc nàng có chung suy nghĩ với Lộ Tử Nam. Ài! Thật làm khó cho Nam Nhi rồi, tất cả đều do lão hồ đồ gây họa, lúc này lại muốn nữ nhi tới gánh. Nàng không nhịn được oán hận trừng mắt nhìn Lộ Chánh Tây một cái.
Toàn thân Lộ Chánh Tây run lên, tự biết là đầu sỏ gây nên, nhưng cũng không thể làm gì: ''Nam Nhi, vi phụ có lỗi với con!'' Hắn cúi đầu ân hận.
''Thôi, phụ thân, nữ nhi tiến cung.'' Nhiều lời vô ích, tất cả theo vận mệnh an bài.
''Nam Nhi, chờ một chút.'' Lộ phu nhân gọi nàng.
''Nương, còn gì giao phó?''
Lộ phu nhân có chút khó mở miệng, nhưng việc này không nhắc nhở trước thì không được: ''Nam Nhi, nếu như Thái tử chọn trúng con..... Dĩ nhiên chuyện này cũng không có khả năng, không cần nương nói trong lòng con cũng nắm chắc, chỉ là ngộ nhỡ..... Con nhất định phải từ chối, Lộ gia chúng ta..... Không chịu nổi hậu quả như thế.'' Nàng là đang nhắc nhở Lộ Tử Nam ngộ nhỡ bị chọn trúng làm phi, mà vận mạng của nàng nhất định không thể gắng bó với phu quân, nếu không may khắc chết Thái tử, cả nhà sẽ bị liên lụy, không ai thoát khỏi.
Lộ Tử Nam thương tâm cười khổ: ''Hài nhi biết.'' Nàng rủ vai, bước đi cũng khó khăn. Chẳng lẽ số mạng mình nhất định bi thảm như vậy, liên lụy cha mẹ cũng không cách nào ưỡn ngực làm người.....
/20
|