Thái tử Đông Thục - Chử Thiên Minh đại nạn không chết, ba tháng sau hoàng đế thoái vị, làm Thái Thượng Hoàng nhàn nhã.
Chử Thiên Minh xưng đế, phong Tần Như Thương làm hậu, đại xá thiên hạ, miễn thuế ba năm cho dân chúng thiên hạ.
Nửa năm sau, Đế Hậu cùng nhau đi đông tuần (tuần tra ở phía đông), lại bị một trận lật chuyển Long giá ở trên sông.
Ngũ vương Chử Thiên Bình mang theo cả đám tướng sĩ cứu người, nhưng từ đầu chí cuối tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng của hoàng đế và hoàng hậu.
Lần tìm kiếm này kéo dài hơn nửa năm, rốt cuộc vớt được hai thi thể ở dưới sông.
Hai thi thể kia một nam một nữ, long phượng song bào, nhưng khuôn mặt bởi vì ngâm trong nước quá lâu lại bị đập vào đá ngầm trong nước, không thể nhận ra được.
Đông Thục đại tang Đế Hậu, sau lễ đại tang Ngũ vương Chử Thiên Bình liền kế vị.
Tiên đế Chử Thiên Minh tuy chỉ ngồi trên ngôi Cửu Ngũ nữa năm, nhưng trong và ngoài cung vẫn luôn xôn xao truyền thuyết về hắn, truyền đi hết sức náo nhiệt.
Thậm chí có người nói hắn và Tần Như Thương đều là thần linh trời cao phái xuống, sau khi dẹp loạn Đông Thục liền trở về Thiên Đình khôi phục tiên thân.
Hoàng đế Chử Thiên Bình đối mặt với những ngôn luận này vẫn cười mà không nói, cũng không ngăn lại, cũng không giải thích.
Đối với hắn mà nói, hắn tình nguyện tin tưởng đại ca và đại tẩu mình thật sự là trở về Thiên Đình làm thần tiên.
Thần tiên, so với chết đuối bỏ mạng tốt hơn nhiều.
. . . . . .
Năm sau, có một hiệp sĩ lạnh lùng kiên quyết mang theo một nữ tử tuyệt sắc lẻn vào trong đại mạc Tháp Đạt Lý của Vương quốc Tây Dạ, trong một đêm phá huỷ tất cả rắn độc nơi đó, cũng lấy kỳ dược chặt đứt bản lãnh điều khiển rắn của Vương Hậu.
Bên trong thành Thục Đô, Vạn Sự Thông Thẩm Ngọc là người dẫn đầu Ẩn Nguyệt các, lấy được sự giúp đỡ của hoàng tộc Đông Thục. Trong thời gian ngắn, thế lực Ẩn Nguyệt các mở gấp mười lần.
Vạn Sự Thông được thụ phong thành chủ Thục Đô, không chịu sự quản chế của Đông Thục, không cần tuế cống.
. . . . . .
Sau đó, mọi người truyền nhau, ở giữa biển có một hòn đảo nhỏ. Trên đảo có một đôi thần tiên, còn mang theo một thiếu niên xấu xí nhưng thiện tâm.
Được thần tiên che chở như vậy, nước Đông Thục quốc thái dân an, ngay cả Tế Châu luôn động đất hạn hán mấy năm nay cũng mưa thuận gió hòa.
Ngày lập thu hàng năm hoàng đế Đông Thục sẽ dẫn theo Thái Thú các châu tề tụ bên bãi biển, lập đàn, cúng bái thần linh.
Nhưng mà không ai biết, hắn lạy đây, thật ra là lạy đại ca và đại tẩu của hắn.
Chết đuối?
Còn lâu hắn mới tin!
HOÀN
Chử Thiên Minh xưng đế, phong Tần Như Thương làm hậu, đại xá thiên hạ, miễn thuế ba năm cho dân chúng thiên hạ.
Nửa năm sau, Đế Hậu cùng nhau đi đông tuần (tuần tra ở phía đông), lại bị một trận lật chuyển Long giá ở trên sông.
Ngũ vương Chử Thiên Bình mang theo cả đám tướng sĩ cứu người, nhưng từ đầu chí cuối tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng của hoàng đế và hoàng hậu.
Lần tìm kiếm này kéo dài hơn nửa năm, rốt cuộc vớt được hai thi thể ở dưới sông.
Hai thi thể kia một nam một nữ, long phượng song bào, nhưng khuôn mặt bởi vì ngâm trong nước quá lâu lại bị đập vào đá ngầm trong nước, không thể nhận ra được.
Đông Thục đại tang Đế Hậu, sau lễ đại tang Ngũ vương Chử Thiên Bình liền kế vị.
Tiên đế Chử Thiên Minh tuy chỉ ngồi trên ngôi Cửu Ngũ nữa năm, nhưng trong và ngoài cung vẫn luôn xôn xao truyền thuyết về hắn, truyền đi hết sức náo nhiệt.
Thậm chí có người nói hắn và Tần Như Thương đều là thần linh trời cao phái xuống, sau khi dẹp loạn Đông Thục liền trở về Thiên Đình khôi phục tiên thân.
Hoàng đế Chử Thiên Bình đối mặt với những ngôn luận này vẫn cười mà không nói, cũng không ngăn lại, cũng không giải thích.
Đối với hắn mà nói, hắn tình nguyện tin tưởng đại ca và đại tẩu mình thật sự là trở về Thiên Đình làm thần tiên.
Thần tiên, so với chết đuối bỏ mạng tốt hơn nhiều.
. . . . . .
Năm sau, có một hiệp sĩ lạnh lùng kiên quyết mang theo một nữ tử tuyệt sắc lẻn vào trong đại mạc Tháp Đạt Lý của Vương quốc Tây Dạ, trong một đêm phá huỷ tất cả rắn độc nơi đó, cũng lấy kỳ dược chặt đứt bản lãnh điều khiển rắn của Vương Hậu.
Bên trong thành Thục Đô, Vạn Sự Thông Thẩm Ngọc là người dẫn đầu Ẩn Nguyệt các, lấy được sự giúp đỡ của hoàng tộc Đông Thục. Trong thời gian ngắn, thế lực Ẩn Nguyệt các mở gấp mười lần.
Vạn Sự Thông được thụ phong thành chủ Thục Đô, không chịu sự quản chế của Đông Thục, không cần tuế cống.
. . . . . .
Sau đó, mọi người truyền nhau, ở giữa biển có một hòn đảo nhỏ. Trên đảo có một đôi thần tiên, còn mang theo một thiếu niên xấu xí nhưng thiện tâm.
Được thần tiên che chở như vậy, nước Đông Thục quốc thái dân an, ngay cả Tế Châu luôn động đất hạn hán mấy năm nay cũng mưa thuận gió hòa.
Ngày lập thu hàng năm hoàng đế Đông Thục sẽ dẫn theo Thái Thú các châu tề tụ bên bãi biển, lập đàn, cúng bái thần linh.
Nhưng mà không ai biết, hắn lạy đây, thật ra là lạy đại ca và đại tẩu của hắn.
Chết đuối?
Còn lâu hắn mới tin!
HOÀN
/552
|