Tô Yên Nhi dở khóc dở cười nhưng không thừa nhận cũng không được, Cổ Chi nói rất đúng.
“Ta đi.”
Nàng kinh ngạc nhìn Cổ Chi muốn xoay người đi, nàng không chút suy nghĩ vội vàng kéo tay Cổ Chi, “Ngươi muốn đi đâu?”
“Ân, ta còn có việc, ngươi cũng biết ta là bắt nương tử mới nhậm chức a, còn hắn ta…” Cổ Chi liếc mắt nhìn Kim Ngọc Kiệt còn đang đánh giá xung quanh Khuynh Hi viên, vỗ vỗ tay nàng, “Hắn là người khiêm tốn, ngươi không cần lo lắng.” Không phải chứ, nàng tính đem người này để ở đây mà cứ thế rời đi sao?
Lúc này, Kim Ngọc Kiệt đã vòng trở lại, thoải mái đánh giá nàng, thấy vậy, vẻ mặt nàng lúng túng.
“Theo ta thấy cô nương rất xinh đẹp, thật sự không cần phải bỏ ra nhiều ngân lượng như vậy để tìm nam nhân đâu.” Ánh mắt của hắn mang theo vẻ tán thưởng rõ rang, mà nói ra cũng làm sáng tỏ mọi việc hắn là vì “Trọng kim lễ vật” mà đến.
“Ta có dụng ý của ta.”
“Xin lắng tai nghe.”
Nàng sửng sốt, vẻ mặt mù mịt, “Ngươi không phải là đã biết rồi sao?”
“Nga.” Hắn mang vẻ mặt bừng tỉnh. “Là, muốn cho một nam nhân rời ngươi mà đi, cho nên cuộc sống về sau, ta phải ở cùng ngươi chờ tên nam tử kia tới chơi, sẽ cùng ngươi diễn một màn thật thân mật.”
“Đúng như thế không sai.” Nàng gật đầu.
“Đối với người có thói quen lưu lạc giang hồ như ta, muốn ta vì ngươi mà bị nhốt tại chỗ này, ta không muốn.” Hắn vừa nhìn ngắm bốn phía, đột nhiên lia mắt tới chỗ nàng, “Ta quyết định, ta muốn dẫn ngươi rời đi.”
“Hả? Cái gì?”
“Nếu muốn diễn trò thì nên diễn cho thật một chút, nhưng muốn bổn công tử cùng nữ nhân xa lạ không có chút cảm tình, ân ân ái ái, ta thật sự làm không được.”
Hắn mị hoặc cười một tiếng, “Cho nên, chúng ta sẽ đi chung quanh một chút, bồi dưỡng thêm tình cảm, có lẽ khi đi dạo trở về, nam nhân của ngươi cũng không còn muốn ngươi nữa.”
“Ngươi thật sự nghĩ cách này có hiệu quả?”
“Ta nghĩ vậy.”
Nàng kinh ngạc nhìn hắn. Trời ạ, nếu như hắn không phải là do Cổ Chi tìm đến, nàng chắc chắn sẽ không muốn loại nam tử này, xem ra hắn thật ngông cuồng, bá đạo.
“Ngươi đi chuẩn bị một chút quần áo, chúng ta sẽ đi ngay.”
“Nhanh như vậy?”
“Thuyền của ta đã ở ngay đây, Cổ Chi nàng là tạm thời mời ta hỗ trợ, ta còn có chuyện mình muốn làm, ngươi chỉ có thể đi theo ta…” Hắn tạm ngừng, “Nếu không ngươi có thể tự mình đi tìm đối tượng khác, dù sao ta đối với nữ nhân cũng không có hứng thú nhiều lắm.”
“Ách…Tốt, ta lập tức chuẩn bị.”
Da mặt nàng quá mỏng, muốn nàng tự mình đi tìm nang nhân tới, nàng sợ rằng chết cũng không mở miệng được.
Huống chi, xem ra hắn là người nhã nhặn, mặc dù bá đạo nhưng ít ra hắn đối với nữ nhân cũng không có hứng thú mấy.
“Ta đi.”
Nàng kinh ngạc nhìn Cổ Chi muốn xoay người đi, nàng không chút suy nghĩ vội vàng kéo tay Cổ Chi, “Ngươi muốn đi đâu?”
“Ân, ta còn có việc, ngươi cũng biết ta là bắt nương tử mới nhậm chức a, còn hắn ta…” Cổ Chi liếc mắt nhìn Kim Ngọc Kiệt còn đang đánh giá xung quanh Khuynh Hi viên, vỗ vỗ tay nàng, “Hắn là người khiêm tốn, ngươi không cần lo lắng.” Không phải chứ, nàng tính đem người này để ở đây mà cứ thế rời đi sao?
Lúc này, Kim Ngọc Kiệt đã vòng trở lại, thoải mái đánh giá nàng, thấy vậy, vẻ mặt nàng lúng túng.
“Theo ta thấy cô nương rất xinh đẹp, thật sự không cần phải bỏ ra nhiều ngân lượng như vậy để tìm nam nhân đâu.” Ánh mắt của hắn mang theo vẻ tán thưởng rõ rang, mà nói ra cũng làm sáng tỏ mọi việc hắn là vì “Trọng kim lễ vật” mà đến.
“Ta có dụng ý của ta.”
“Xin lắng tai nghe.”
Nàng sửng sốt, vẻ mặt mù mịt, “Ngươi không phải là đã biết rồi sao?”
“Nga.” Hắn mang vẻ mặt bừng tỉnh. “Là, muốn cho một nam nhân rời ngươi mà đi, cho nên cuộc sống về sau, ta phải ở cùng ngươi chờ tên nam tử kia tới chơi, sẽ cùng ngươi diễn một màn thật thân mật.”
“Đúng như thế không sai.” Nàng gật đầu.
“Đối với người có thói quen lưu lạc giang hồ như ta, muốn ta vì ngươi mà bị nhốt tại chỗ này, ta không muốn.” Hắn vừa nhìn ngắm bốn phía, đột nhiên lia mắt tới chỗ nàng, “Ta quyết định, ta muốn dẫn ngươi rời đi.”
“Hả? Cái gì?”
“Nếu muốn diễn trò thì nên diễn cho thật một chút, nhưng muốn bổn công tử cùng nữ nhân xa lạ không có chút cảm tình, ân ân ái ái, ta thật sự làm không được.”
Hắn mị hoặc cười một tiếng, “Cho nên, chúng ta sẽ đi chung quanh một chút, bồi dưỡng thêm tình cảm, có lẽ khi đi dạo trở về, nam nhân của ngươi cũng không còn muốn ngươi nữa.”
“Ngươi thật sự nghĩ cách này có hiệu quả?”
“Ta nghĩ vậy.”
Nàng kinh ngạc nhìn hắn. Trời ạ, nếu như hắn không phải là do Cổ Chi tìm đến, nàng chắc chắn sẽ không muốn loại nam tử này, xem ra hắn thật ngông cuồng, bá đạo.
“Ngươi đi chuẩn bị một chút quần áo, chúng ta sẽ đi ngay.”
“Nhanh như vậy?”
“Thuyền của ta đã ở ngay đây, Cổ Chi nàng là tạm thời mời ta hỗ trợ, ta còn có chuyện mình muốn làm, ngươi chỉ có thể đi theo ta…” Hắn tạm ngừng, “Nếu không ngươi có thể tự mình đi tìm đối tượng khác, dù sao ta đối với nữ nhân cũng không có hứng thú nhiều lắm.”
“Ách…Tốt, ta lập tức chuẩn bị.”
Da mặt nàng quá mỏng, muốn nàng tự mình đi tìm nang nhân tới, nàng sợ rằng chết cũng không mở miệng được.
Huống chi, xem ra hắn là người nhã nhặn, mặc dù bá đạo nhưng ít ra hắn đối với nữ nhân cũng không có hứng thú mấy.
/75
|