Hoàng Tử Thật Làm Loạn

Chương 22 - Chương 10.1

/23


Editor: Nam Cungg Nguyệt

Đoạn Tử Di nghiêm mặt chán nản, thân thể khẽ đong đưa theo xe ngựa,.

Tối hôm qua sau khi để cho Trịnh Mẫn Chi chạy, hắn không dừng lại lâu, mà là theo kế hoạch ban đầu trở về trong cung.

Dù sao bên ngoài cung đã không còn gì để hắn lưu luyến, không bằng trở về.

Hình như, hắn ở ngoài cung cũng hơn mấy tháng, nên trở về từ lâu.

Bẩm báo Tam điện hạ, đằng trước có dòng suối nhỏ, có thể dừng lại, để cho ngựa uống nước hay không? Ngoài xe ngựa có người tới xin chỉ thị.

Ừ, dừng lại đi! Hắn lạnh nhạt nói .

Đội ngũ thật dài lập tức dừng lại, có người nới lỏng gân cốt, hoạt động tứ chi, có người dắt ngựa đi uống nước.

Đoạn Tử Di bởi vì tâm tình không tốt, không muốn xuống xe, cho nên đợi ở trên xe nhắm mắt dưỡng thần .

Tam điện hạ có muốn uống nước không? Bên ngoài lại có người đến hỏi.

Không cần, ta không khát. Sau khi hắn trả lời, người nọ lại lui xuống.

Sau một khắc đồng hồ, đợi ngựa uống đủ nước rồi, lại tiếp tục lên đường hồi cung .

Cũng không lâu, bên ngoài xe ngựa liền bắt đầu xuất hiện dị trạng.

Bẩm báo Tam điện hạ! Có người xuất hiện triệu chứng khó chịu, đầu óc choáng váng, tứ chi vô lực, giống như trúng độc!

Trúng độc? Đoạn Tử Di lập tức bước xuống xe ngựa, lại phát hiện không chỉ một người trúng độc, hơn nữa càng ngày càng nhiều người; đến cuối cùng, ngay cả ngựa cũng có vấn đề.

Vô luận là bọn hộ vệ cưỡi ngựa hay mã phu, đều đột nhiên vô lực, rồi đột nhiên phịch một tiếng rồi ngã xuống .

Truy Phong! Nhìn thấy con ngựa bảo bối của mình bất tỉnh ngã xuống đất, sắc mặt của Đoạn Tử Di lập tức xanh mét.

Hắn nhìn lại, quanh mình một mảnh hỗn độn, có thể nói tất cả đều ngã xuống, duy nhất chỉ có hắn là không có việc gì.

Đoạn Tử Di nhanh chóng suy nghĩ, muốn tìm ra nguyên nhân .

Hắn nghĩ, chắc là dòng suối nhỏ mọi người vừa mới dừng lại uống nước kia là nguyên nhân, nó đã bị người khác hạ độc. Nhưng là ai đã làm?

Ha ha! Đoạn Tử Di, tất cả đều tê liệt, lần này xem còn có ai có thể tới cứu ngươi! Bỗng nhiên, có tiếng cười ngông cuồng truyền đến.

Đoạn Tử Di cảnh giác quay đầu lại, phát hiện có hai người từ trong cây đi ra, hiển nhiên là đã mai phục từ lâu.

Ngươi là. . . . . . Kẻ nói chuyện là một gã nam nhân trung niên, diện mạo âm trầm, ánh mắt ác độc, làm cho người ta nhìn cũng không thoải mái.

Đoạn Tử Di không biết hắn, nhưng biết được người phía sau hắn là —— Chu Tấn.

Sau đó, hắn lập tức biết được thân phận của người này. Ngươi chính là phụ thân của Trịnh Mẫn Chi, Trịnh Chiếu?

Không sai! Trịnh Chiếu ác độc cười to. Trước khi ngươi chết, để cho ngươi nhìn thấy bộ mặt thật của ta, cũng không uổng công ngươi sống đến bây giờ.

Không nghĩ tới Đoạn Tử Di luôn suy nghĩ khác người bình thường, nghĩ đến: Trịnh Mẫn Chi trắng noãn xinh đẹp, sao phụ thân của nàng lại như thế này? Ngươi thật sự là phụ thân của nàng sao? Hắn rất hoài nghi nha.

Ngươi. . . . . . Trịnh Chiếu nghe xong, thoáng chốc tức đến đỏ mặt, hận không thể lập tức rút đao, chém hắn trăm cái .

Bây giờ Trịnh Mẫn Chi ở đâu? Tại sao nàng lại không đi cùng ngươi ? Hắn cho là bọn họ, hẳn là gặp nhau từ lâu rồi chứ.

Nó? Nó không phải bị ngươi bắt lại? Ngươi biết rõ rồi còn hỏi! Trịnh Chiếu tức giận quát.

Nhưng đêm qua ta đã thả nàng đi, nàng không trở về tìm ngươi sao? Đoạn Tử Di ngược lại rất lo lắng .

Nàng không có đi tìm cha nàng, vậy nàng đã đi đâu?

Nếu nó trở về, ta cần gì phải gạt ngươi? Trịnh Chiếu căm tức. Trước tiên mặc kệ nghiệt tử vô dụng kia! Hôm nay ta vốn muốn mạng của ngươi!

Lão nhân gia, nếu không phải là người hay quên, chính là lớn tuổi rồi, ngay cả nữ nhi mình sinh ra, không phải là nhi tử, cũng không rõ sao?

Hôm nay tự mình trải nghiệm mới biết phụ thân nghiêm nghị ngoan cố phụ trong miệng Trịnh Mẫn Chi, trong quá khứ Trịnh Mẫn Chi hình dung đối với ông ta, cũng quá khách khí.

Lão già này, căn bản là người điên!

Hắn bị bệnh quá nghiêm trọng, kiên trì nghĩ mình sinh nhi tử, mà không phải là nữ nhi.

Hắn là người mù hay là người ngốc?

Tiểu nữ nhân yểu điệu, phấn nộn, điểm nào giống nam nhân?

Mặc dù hắn cũng bị nữ nhân ngu hiếu, lại không có lương tâm làm tức giận muốn chết, nhưng vẫn là không nhịn được, muốn giúp nàng lấy lại công đạo.

Câm mồm! Ta không có nữ nhi, chỉ có một nhi tử! Trịnh Chiếu bị hắn làm cho tức giận.

Người của ta nghe thấy Chu Tấn nói với Trịnh Mẫn Chi, nếu nàng thất bại, ngươi sẽ đem nàng đưa cho Chu Tấn làm đồ chơi. Thì ra là ngươi sẽ đem nhi tử của mình đưa cho nam nhân làm sủng vật chơi đùa nha? Hắn châm chọc đối phương trong lòng rõ ràng, lại không chịu thừa nhận .

Ngươi —— Trịnh Chiếu hung dữ trừng hắn, lại quay đầu trừng Chu Tấn một cái.

Hắn chưa nói qua những lời như thế, tất cả đều là Chu Tấn tự mình bịa ra.

Nhưng mà hắn cũng chịu đựng đủ rồi cùng Đoạn Tử Di nói chuyện —— hắn căn bản không chiếm được tiện nghi!

Đủ rồi! Hãy bớt nói nhảm, hôm nay là ta tới để đưa ngươi tới hoàng tuyền; lau cổ của ngươi, chuẩn bị lên đường đi!

Trịnh Chiếu rút trường kiếm ra,


/23

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status