“Tùng… Tùng… ”
6 Tiếng trống báo vào lớp vang lên, tiết đầu tiên là tiết Toán, nó lôi sách vở ra để trên bàn. 5 Phút trôi qua giáo Viên vẫn chưa lên lớp, cả lớp lại nhao nhao lên. Một lúc sau một cô giáo trẻ bước vào lớp, cô mặc quần jeans đen, áo sơ mi trắng cách điệu, đi cao gót, mái tóc hạt dẻ búi lông gà, cơ mà trông quen quen. Cả lớp ồ lên, một vài ánh mắt ngơ ngác nhìn cô giáo, nó thì vắt óc ra nghĩ xem nó đã từng gặp cô giáo này ở đâu.
– Chào các em, thầy Cường chuyển công tác nên cô được nhà trường phân công dạy lớp này, cô sẽ theo các em đến cuối cấp.
– Cô tên là Trần Ngọc Phương My, năm nay 23t, mới ra trường. Các em có thể gọi cô là chị cho dễ nói chuyện.
Cả lớp nhao nhao lên. Cô giáo mới khá trẻ, tính cách có phần dễ chịu, cảm tưởng như rất dễ gần. Môn Toán là môn nó thích và cũng nắm chắc nhất, giáo viên như vậy làm nó thoải mái hơn.
– Tiết này lớp chúng ta ôn tập, tiết sau kiểm tra. Riêng có 2 bạn học sinh mới sẽ lấy điểm thi làm điểm kiểm tra nên được miễn.
Nói xong cô quay lên bảng viết hai bài toán. Hai bài đều khá khó, riêng một bài dạng giống với bài cuối trong bài thi của nó nhưng khó hơn. Nó đặt bút xuống làm, 5 phút sau ngẩng đầu lên thấy thằng Vũ đang cắn bút, ngó sang thì xong câu 1, câu 2 chưa làm được. Cũng phải, bài thi thằng Vũ cũng bỏ câu dạng này, chắc về không xem lại. Đáp quyển nháp có lời giải câu 2 cho thằng Vũ xong nó quay lên bảng.
– Lớp có ai làm được hai bài này chưa.
Im lặng. Cả lớp cúi đầu xuống cặm cụi như đang làm.
– Lớp trưởng bài 1, lớp phó học tập bài 2.
Nghe xong câu đấy cả lớp mới ngẩng đầu lên. Nhỏ Trâm với nhỏ Ngân bước lên bảng. Hai nhỏ lúi húi 1 lúc, viết lại xoá, xoá lại viết, máy tính bấm liên hồi. 5 Phút sau 2 nhỏ đi về chỗ để lại cái bảng trống trơn.
– Hai em học sinh mới lên bảng. Đức Vũ bài 1, M. Toàn bài 2.
Vâng, cái tên quen thuộc nhất 17 năm qua lại được xưng lên 1 lần nữa. Nó với thằng Vũ đi lên bảng với bao ánh mắt kinh bỉ.
– Lớp trưởng còn không làm được huống chi học sinh mới.
– Về chỗ đê.
– Lại hai quả trứng ngỗng rồi.
– Cô chơi ác rồi.
Bla… Bla… Bla
Nó không thèm để ý mấy lời kia. Lên bảng hý hoáy tầm 3 phút đi xuống trước ánh mắt kinh ngạc của đám học sinh.
Thằng Vũ tầm 3 – 4 phút sau cũng đi xuống. Bài của thằng Vũ khá dài, gần nửa bảng, bài nó thì tuy khó hơn nhưng được cái ngắn, 7 – 8 dòng là xong. Bà cô mới đi loanh quanh bảng vài vòng rồi gật đầu lia lịa.
– Đức Vũ bài 1 khá tốt nhưng hơi dài dòng. 9 Điểm
– Mạnh Toàn bài 2, đứng dậy.
– Ơ…
Nó ngơ ngác, kỳ thực nó chả biết nó sai ở đâu cả. Cả lớp hướng ánh mắt cằ phần thương hại và nó.
– Ai dạy em làm như thế này?
– Sách thưa cô.
Cô trầm ngâm một lát rồi cũng ậm ừ.
– Bài làm rất tốt, cách làm ngắn gọn, đầy đủ ý. Ừm 10 điểm. Tuy nhiên…
Nó nghe đoạn đầu cảm thấy khá vui trong lòng vì được khen, nhưng nghe đoạn sau thì khựng lại.
– Lần sau thiếu chỗ ngủ thì kêu cô 1 tiếng, không phải ngủ công viên đâu.
Nói xong cô My, à không chị My lại cười nham hiểm. Cả lớp hướng ánh mắt hiếu kỳ có phần thương hại về nó. Kiểu như là: Mày thiếu chỗ ngủ hả hay mới vào đã gây thù gì với cô giáo rồi.
Còn về phần nó thì điếng người, như sét đánh ngang tai. Sao cô, à không chị biết nó ngủ quên ngoài công viên. Chả nhẽ, chả nhẽ chị là con nhỏ đáng ghét ở công viên hôm đó. Nó nuốt nước bọt ực cái, nếu đó là sự thật thì không phải nó gây thù chuốc oán với người dậy môn mà nó cố gắng nhất sao? Thằng Vũ đưa ánh mắt sang cho nó, ý là tí về mày không kể rõ chết với tao.
Thời gian sau chị My không gọi ai lên bảng nữa mà để im cho lớp ôn tập. Nó đem vài dạng khó trong quyển nâng cao ra mày mò. Thằng Vũ thì up mặt xuống bàn ngủ.
“Tùng… Tùng… Tùng”.
3 Tiếng trống kêu lên báo hiệu ra chơi, thằng Vũ cũng tỉnh luôn. Rồi thằng Vũ kêu nó xuống căn tin, nó đồng ý luôn tại đang khát nước. Nhìn quanh lớp thì lác đác vài đứa đang ngồi học, còn lại không biết đi đâu hết rồi. Lớp này đúng lạ, sắp kiểm tra 1 tiết đến nơi rồi còn không học.
Xuống căn tin thì chật ních người, may còn 1 bàn trống, hai thằng ngồi xuống, thằng Vũ đi mua hai sting đem đến.
– Giờ kể tao nghe xem, sao chị My nói thế?
Blablo. Nó kể lại cho thằng Vũ nghe từ đầu đến cuối, sắc mặt thằng này đéo thay đổi gì.
– Vậy là hôm đấy mày ngủ quên nên về muộn.
Gật.
– Giờ mày tính sao? – Thằng Vũ hỏi.
– Đến đâu hay đến đó.
Hai thằng ngồi 1 lúc rồi lên lớp. Lên đến nơi thì thấy 1 đám đông đang tụ tập trước cửa lớp. Chen vô thì thấy 1 đám 5 thằng lớp khác đang đánh 1 thằng lớp nó.
– Đmm tao kêu mày xuống mua nước cho tao mà mày không đi à.
– Tí bọn tao kiểm tra nên không đi được.
– Còn già mồm à. Khôn hồn thì liếm giày tao tha cho, không thì kêu nhỏ người yêu mày đi chơi với bọn tao 1 hôm tao tha cho. Haha
– Mày…
Thằng kia nói xong thì đám kia cười ha hả. Từ đám đông nó thấy nhỏ Mai chạy vào ôm thằng lớp nó khóc. Lớp nó không ai dám vào can, cũng phải, toàn con gái, cơ mà bọn lớp nó sợ cái gì đó khác thì phải.
“Bốp”
Cái thằng oai oai vừa nãy đang cười ăn ngay 1 đấm vào mặt, chảy máu mũi, rách môi luôn. Mới tí đã ôm mặt la oai oái như lợn bị chọc tiết. Hàng chục ánh mắt đang đổ dồn về người đã xuất ra cú đấm uy lực đó. Vâng, người anh hùng xuất thiếu niên đó là… Là… Dĩ nhiên không phải nó rồi, người tung ra cú đấm đó là thằng Vũ. Vâng, từ đầu đến giờ nó quên nói thằng Vũ rất chi là nóng tính, thằng Vũ thấy không vừa mắt như thằng này là đánh, sau này làm nó khốn khó bao phen.Thằng Vũ đang tính nhảy vào làm vài kill thì nó ngăn lại.
– Sắp vào lớp rồi mày!
“Tùng., Tùng… ”
6 Tiếng trống báo hiệu vào lớp, đám kia thì mặt hầm hầm bỏ đi, không quên để lại câu
– Đmm nhớ mặt bọn tao đấy, chưa xong đâu.
– Rồi rồi, có mỗi câu mà nói hoài. – Thằng Vũ độp lại luôn.
Rồi cả đám kia giải tán hết, nhỏ Mai dìu thằng kia dậy đi sang chỗ nó với thằng Vũ.
– Cảm ơn bọn mày. Tao tên Hoàng. Nhưng vì tao mà bọn mày đánh Thằng Lực không đáng đâu.
– Ai kêu tao đánh nó là vì mày. Tao thấy ngứa mắt quá nên đánh thôi.
– Dù sao thì tao cũng cảm ơn bọn mày. Nhưng chúng mày phải cẩn thận đấy, nó quen bọn giang hồ thì phải.
– Còn đây là Mai…
– Người yêu mày. – Thằng Vũ xen vào.
– Sao mày biết? – Thằng Hoàng ngơ ngác.
– Tao đâu có điếc, nãy thằng Lực kêu thế. Tính đánh dấu bản quyền à. Haha
Nói xong chị My đem sấp đề vào lớp, tụi nó cũng về chỗ luôn. Thằng Vũ vừa vào chỗ lại up mặt xuống bàn ngủ, nó thì rút tai nghe ra nghe nhạc, mắt hướng ra cửa sổ. Đang nghe nhạc phê thì có tiếng nói làm nó giật mình.
– Hay quá ha! Hai đứa rảnh nhỉ?
– Tụi em được miễn mà chị. Hề hề. – Thằng Vũ cười trừ nói.
– Nãy hai đứa gây sự với học sinh lớp khác hả?
– Đâu có đâu chị. Chị nghe ai nói thế? – Thằng Vũ thanh minh.
– Tui nghe bọn học sinh nói thế. Liệu hồn đấy, mới ngày đầu đi học đã gây sự. Tui mách chị Thanh đấy.
– Không có đâu chị. Hề hề. – Thằng Vũ lại cười.
– Tốt nhất vậy! Hai đứa coi chừng tui nha. Tui là em chị Thanh đấy.
Nói xong lại nguẩy *** bỏ lên bảng. Một lúc sau thì thu bài, mặt đứa nào cũng như đưa đám.
Trống báo ra chơi, cả lớp nhanh chóng đem quần áo xuống thay. Tiết tiếp theo là tiết thể dục.
Thay quần áo thể dục xong thì cả lớp phi xuống sân vận động để tập thể dục. Cũng tại ông bảo vệ lề mề làm bọn nó muộn giờ, trống đánh được 5 phút rồi mới xuống. Ông thầy mang tiếng khó tính do trước làm quân nhân, quả này bị phạt là cái chắc rồi. Hic.
Xuống đến nơi ông thầy đã đứng đấy từ bao giờ rồi. Lớp nhanh chóng tập chung, ông thầy đi qua đi lại tỏ ý không vừa lòng.
– Tôi đã nói bao nhiêu lần cái lớp này rồi, sao tác phong vẫn lề mề vậy?
-…
– Lớp trưởng cho lớp khởi động sau đó chạy cho tôi. Nam 5 vòng, nữ 2 vòng.
Vâng, cái sân vận động này to vật vã ra. Cái vòng quanh sân này ít cũng hơn 1km. Haizz.
Khởi động xong cả lớp dàn hàng chạy quanh sân, lớp đông, 47 mạng nhìn như quân Nguyên đang hành quân vậy ^^!
Một lúc sau mấy đứa con gái cũng chạy xong, trên đường chạy chỉ còn 5 thằng. 3 Thằng kia thì chạy chầm chậm lại, có vẻ mệt rồi. Nó với thằng Vũ quen rồi nên một loáng là xong, hai thằng chạy xong ra 1 gốc cây mát ngồi nghỉ, 3 thằng kia vẫn còn 1 vòng nữa.
– Hai cậu này chạy xong sao không ra tập chung với lớp. Ra kia chống đẩy 30 cái cho tôi.
Hai thằng nhìn nhau cười khổ. Đen, phải nói là quá đen. Cơ mà chả dám than, ổng điên lên bắt chạy thêm hay chống đẩy x3, x4 lên thì ngủm củ tỏi. Đành cắn răng đi chống đẩy thêm 30 cái. Hai thằng chống đẩy loáng cái xong trước ánh mắt kinh ngạc của bọn trong lớp. Chống đẩy xong lớp tập chung lại rồi ông thầy cho ngồi chơi.
Nó với thằng Vũ lại ra gốc cây vừa nãy ngồi.
Được 1 lúc 3 thằng lớp nó đi ra chỗ hai thằng nó đang ngồi.
– Êh hai thằng. Lớp có 5 thằng con trai thôi. Làm quen với nhau đi. – Thằng Hoàng oang oang cái mồm.
Hai thằng kia đi lại giơ tay ra. Hai thằng nó cũng đưa tay ra bắt.
– Tao tên Lộc.
– Tao tên Thắng.
– Tên bọn tao chắc chúng mày biết hết rồi. Mà sao hôm nay thằng Hoàng bị đánh không ai vào giúp thế? – Thằng Vũ lên tiếng.
Hai thằng kia cúi đầu không dám nhìn lên, thấy thế thằng Hoàng giải vây cho hai thằng kia.
– Bọn nó không làm gì được đâu. Tụi nó cũng hay bị như tao lắm.
– Đm thế tụi mày để yên cho tụi nó à? – Thằng Vũ hỏi.
– Chịu thôi. Lớp mình ít nam, thằng Lực quen giang hồ nữa. Mà tí về mày cẩn thận nhá, bọn nó không bỏ qua đâu.
– Yên tâm. – Thằng Vũ phán chắc nịch.
Xong xuôi tiết thể dục thì mấy thằng dắt nhau ra căn tin uống nước, chém gió, tia gái này nọ. Nó đi cùng bọn này nhưng chỉ im lặng nghe thôi chứ không thêm bất cứ lời nào.
Rồi 5 thằng lại dắt nhau lên lớp, 5 thằng mới quen mở như đã quen nhau từ lâu rồi, tính tình bọn này khá thoải mái.
Hai tiết cuối Sử, Địa không có gì đặc sắc nên tua luôn nhá.
6 Tiếng trống báo vào lớp vang lên, tiết đầu tiên là tiết Toán, nó lôi sách vở ra để trên bàn. 5 Phút trôi qua giáo Viên vẫn chưa lên lớp, cả lớp lại nhao nhao lên. Một lúc sau một cô giáo trẻ bước vào lớp, cô mặc quần jeans đen, áo sơ mi trắng cách điệu, đi cao gót, mái tóc hạt dẻ búi lông gà, cơ mà trông quen quen. Cả lớp ồ lên, một vài ánh mắt ngơ ngác nhìn cô giáo, nó thì vắt óc ra nghĩ xem nó đã từng gặp cô giáo này ở đâu.
– Chào các em, thầy Cường chuyển công tác nên cô được nhà trường phân công dạy lớp này, cô sẽ theo các em đến cuối cấp.
– Cô tên là Trần Ngọc Phương My, năm nay 23t, mới ra trường. Các em có thể gọi cô là chị cho dễ nói chuyện.
Cả lớp nhao nhao lên. Cô giáo mới khá trẻ, tính cách có phần dễ chịu, cảm tưởng như rất dễ gần. Môn Toán là môn nó thích và cũng nắm chắc nhất, giáo viên như vậy làm nó thoải mái hơn.
– Tiết này lớp chúng ta ôn tập, tiết sau kiểm tra. Riêng có 2 bạn học sinh mới sẽ lấy điểm thi làm điểm kiểm tra nên được miễn.
Nói xong cô quay lên bảng viết hai bài toán. Hai bài đều khá khó, riêng một bài dạng giống với bài cuối trong bài thi của nó nhưng khó hơn. Nó đặt bút xuống làm, 5 phút sau ngẩng đầu lên thấy thằng Vũ đang cắn bút, ngó sang thì xong câu 1, câu 2 chưa làm được. Cũng phải, bài thi thằng Vũ cũng bỏ câu dạng này, chắc về không xem lại. Đáp quyển nháp có lời giải câu 2 cho thằng Vũ xong nó quay lên bảng.
– Lớp có ai làm được hai bài này chưa.
Im lặng. Cả lớp cúi đầu xuống cặm cụi như đang làm.
– Lớp trưởng bài 1, lớp phó học tập bài 2.
Nghe xong câu đấy cả lớp mới ngẩng đầu lên. Nhỏ Trâm với nhỏ Ngân bước lên bảng. Hai nhỏ lúi húi 1 lúc, viết lại xoá, xoá lại viết, máy tính bấm liên hồi. 5 Phút sau 2 nhỏ đi về chỗ để lại cái bảng trống trơn.
– Hai em học sinh mới lên bảng. Đức Vũ bài 1, M. Toàn bài 2.
Vâng, cái tên quen thuộc nhất 17 năm qua lại được xưng lên 1 lần nữa. Nó với thằng Vũ đi lên bảng với bao ánh mắt kinh bỉ.
– Lớp trưởng còn không làm được huống chi học sinh mới.
– Về chỗ đê.
– Lại hai quả trứng ngỗng rồi.
– Cô chơi ác rồi.
Bla… Bla… Bla
Nó không thèm để ý mấy lời kia. Lên bảng hý hoáy tầm 3 phút đi xuống trước ánh mắt kinh ngạc của đám học sinh.
Thằng Vũ tầm 3 – 4 phút sau cũng đi xuống. Bài của thằng Vũ khá dài, gần nửa bảng, bài nó thì tuy khó hơn nhưng được cái ngắn, 7 – 8 dòng là xong. Bà cô mới đi loanh quanh bảng vài vòng rồi gật đầu lia lịa.
– Đức Vũ bài 1 khá tốt nhưng hơi dài dòng. 9 Điểm
– Mạnh Toàn bài 2, đứng dậy.
– Ơ…
Nó ngơ ngác, kỳ thực nó chả biết nó sai ở đâu cả. Cả lớp hướng ánh mắt cằ phần thương hại và nó.
– Ai dạy em làm như thế này?
– Sách thưa cô.
Cô trầm ngâm một lát rồi cũng ậm ừ.
– Bài làm rất tốt, cách làm ngắn gọn, đầy đủ ý. Ừm 10 điểm. Tuy nhiên…
Nó nghe đoạn đầu cảm thấy khá vui trong lòng vì được khen, nhưng nghe đoạn sau thì khựng lại.
– Lần sau thiếu chỗ ngủ thì kêu cô 1 tiếng, không phải ngủ công viên đâu.
Nói xong cô My, à không chị My lại cười nham hiểm. Cả lớp hướng ánh mắt hiếu kỳ có phần thương hại về nó. Kiểu như là: Mày thiếu chỗ ngủ hả hay mới vào đã gây thù gì với cô giáo rồi.
Còn về phần nó thì điếng người, như sét đánh ngang tai. Sao cô, à không chị biết nó ngủ quên ngoài công viên. Chả nhẽ, chả nhẽ chị là con nhỏ đáng ghét ở công viên hôm đó. Nó nuốt nước bọt ực cái, nếu đó là sự thật thì không phải nó gây thù chuốc oán với người dậy môn mà nó cố gắng nhất sao? Thằng Vũ đưa ánh mắt sang cho nó, ý là tí về mày không kể rõ chết với tao.
Thời gian sau chị My không gọi ai lên bảng nữa mà để im cho lớp ôn tập. Nó đem vài dạng khó trong quyển nâng cao ra mày mò. Thằng Vũ thì up mặt xuống bàn ngủ.
“Tùng… Tùng… Tùng”.
3 Tiếng trống kêu lên báo hiệu ra chơi, thằng Vũ cũng tỉnh luôn. Rồi thằng Vũ kêu nó xuống căn tin, nó đồng ý luôn tại đang khát nước. Nhìn quanh lớp thì lác đác vài đứa đang ngồi học, còn lại không biết đi đâu hết rồi. Lớp này đúng lạ, sắp kiểm tra 1 tiết đến nơi rồi còn không học.
Xuống căn tin thì chật ních người, may còn 1 bàn trống, hai thằng ngồi xuống, thằng Vũ đi mua hai sting đem đến.
– Giờ kể tao nghe xem, sao chị My nói thế?
Blablo. Nó kể lại cho thằng Vũ nghe từ đầu đến cuối, sắc mặt thằng này đéo thay đổi gì.
– Vậy là hôm đấy mày ngủ quên nên về muộn.
Gật.
– Giờ mày tính sao? – Thằng Vũ hỏi.
– Đến đâu hay đến đó.
Hai thằng ngồi 1 lúc rồi lên lớp. Lên đến nơi thì thấy 1 đám đông đang tụ tập trước cửa lớp. Chen vô thì thấy 1 đám 5 thằng lớp khác đang đánh 1 thằng lớp nó.
– Đmm tao kêu mày xuống mua nước cho tao mà mày không đi à.
– Tí bọn tao kiểm tra nên không đi được.
– Còn già mồm à. Khôn hồn thì liếm giày tao tha cho, không thì kêu nhỏ người yêu mày đi chơi với bọn tao 1 hôm tao tha cho. Haha
– Mày…
Thằng kia nói xong thì đám kia cười ha hả. Từ đám đông nó thấy nhỏ Mai chạy vào ôm thằng lớp nó khóc. Lớp nó không ai dám vào can, cũng phải, toàn con gái, cơ mà bọn lớp nó sợ cái gì đó khác thì phải.
“Bốp”
Cái thằng oai oai vừa nãy đang cười ăn ngay 1 đấm vào mặt, chảy máu mũi, rách môi luôn. Mới tí đã ôm mặt la oai oái như lợn bị chọc tiết. Hàng chục ánh mắt đang đổ dồn về người đã xuất ra cú đấm uy lực đó. Vâng, người anh hùng xuất thiếu niên đó là… Là… Dĩ nhiên không phải nó rồi, người tung ra cú đấm đó là thằng Vũ. Vâng, từ đầu đến giờ nó quên nói thằng Vũ rất chi là nóng tính, thằng Vũ thấy không vừa mắt như thằng này là đánh, sau này làm nó khốn khó bao phen.Thằng Vũ đang tính nhảy vào làm vài kill thì nó ngăn lại.
– Sắp vào lớp rồi mày!
“Tùng., Tùng… ”
6 Tiếng trống báo hiệu vào lớp, đám kia thì mặt hầm hầm bỏ đi, không quên để lại câu
– Đmm nhớ mặt bọn tao đấy, chưa xong đâu.
– Rồi rồi, có mỗi câu mà nói hoài. – Thằng Vũ độp lại luôn.
Rồi cả đám kia giải tán hết, nhỏ Mai dìu thằng kia dậy đi sang chỗ nó với thằng Vũ.
– Cảm ơn bọn mày. Tao tên Hoàng. Nhưng vì tao mà bọn mày đánh Thằng Lực không đáng đâu.
– Ai kêu tao đánh nó là vì mày. Tao thấy ngứa mắt quá nên đánh thôi.
– Dù sao thì tao cũng cảm ơn bọn mày. Nhưng chúng mày phải cẩn thận đấy, nó quen bọn giang hồ thì phải.
– Còn đây là Mai…
– Người yêu mày. – Thằng Vũ xen vào.
– Sao mày biết? – Thằng Hoàng ngơ ngác.
– Tao đâu có điếc, nãy thằng Lực kêu thế. Tính đánh dấu bản quyền à. Haha
Nói xong chị My đem sấp đề vào lớp, tụi nó cũng về chỗ luôn. Thằng Vũ vừa vào chỗ lại up mặt xuống bàn ngủ, nó thì rút tai nghe ra nghe nhạc, mắt hướng ra cửa sổ. Đang nghe nhạc phê thì có tiếng nói làm nó giật mình.
– Hay quá ha! Hai đứa rảnh nhỉ?
– Tụi em được miễn mà chị. Hề hề. – Thằng Vũ cười trừ nói.
– Nãy hai đứa gây sự với học sinh lớp khác hả?
– Đâu có đâu chị. Chị nghe ai nói thế? – Thằng Vũ thanh minh.
– Tui nghe bọn học sinh nói thế. Liệu hồn đấy, mới ngày đầu đi học đã gây sự. Tui mách chị Thanh đấy.
– Không có đâu chị. Hề hề. – Thằng Vũ lại cười.
– Tốt nhất vậy! Hai đứa coi chừng tui nha. Tui là em chị Thanh đấy.
Nói xong lại nguẩy *** bỏ lên bảng. Một lúc sau thì thu bài, mặt đứa nào cũng như đưa đám.
Trống báo ra chơi, cả lớp nhanh chóng đem quần áo xuống thay. Tiết tiếp theo là tiết thể dục.
Thay quần áo thể dục xong thì cả lớp phi xuống sân vận động để tập thể dục. Cũng tại ông bảo vệ lề mề làm bọn nó muộn giờ, trống đánh được 5 phút rồi mới xuống. Ông thầy mang tiếng khó tính do trước làm quân nhân, quả này bị phạt là cái chắc rồi. Hic.
Xuống đến nơi ông thầy đã đứng đấy từ bao giờ rồi. Lớp nhanh chóng tập chung, ông thầy đi qua đi lại tỏ ý không vừa lòng.
– Tôi đã nói bao nhiêu lần cái lớp này rồi, sao tác phong vẫn lề mề vậy?
-…
– Lớp trưởng cho lớp khởi động sau đó chạy cho tôi. Nam 5 vòng, nữ 2 vòng.
Vâng, cái sân vận động này to vật vã ra. Cái vòng quanh sân này ít cũng hơn 1km. Haizz.
Khởi động xong cả lớp dàn hàng chạy quanh sân, lớp đông, 47 mạng nhìn như quân Nguyên đang hành quân vậy ^^!
Một lúc sau mấy đứa con gái cũng chạy xong, trên đường chạy chỉ còn 5 thằng. 3 Thằng kia thì chạy chầm chậm lại, có vẻ mệt rồi. Nó với thằng Vũ quen rồi nên một loáng là xong, hai thằng chạy xong ra 1 gốc cây mát ngồi nghỉ, 3 thằng kia vẫn còn 1 vòng nữa.
– Hai cậu này chạy xong sao không ra tập chung với lớp. Ra kia chống đẩy 30 cái cho tôi.
Hai thằng nhìn nhau cười khổ. Đen, phải nói là quá đen. Cơ mà chả dám than, ổng điên lên bắt chạy thêm hay chống đẩy x3, x4 lên thì ngủm củ tỏi. Đành cắn răng đi chống đẩy thêm 30 cái. Hai thằng chống đẩy loáng cái xong trước ánh mắt kinh ngạc của bọn trong lớp. Chống đẩy xong lớp tập chung lại rồi ông thầy cho ngồi chơi.
Nó với thằng Vũ lại ra gốc cây vừa nãy ngồi.
Được 1 lúc 3 thằng lớp nó đi ra chỗ hai thằng nó đang ngồi.
– Êh hai thằng. Lớp có 5 thằng con trai thôi. Làm quen với nhau đi. – Thằng Hoàng oang oang cái mồm.
Hai thằng kia đi lại giơ tay ra. Hai thằng nó cũng đưa tay ra bắt.
– Tao tên Lộc.
– Tao tên Thắng.
– Tên bọn tao chắc chúng mày biết hết rồi. Mà sao hôm nay thằng Hoàng bị đánh không ai vào giúp thế? – Thằng Vũ lên tiếng.
Hai thằng kia cúi đầu không dám nhìn lên, thấy thế thằng Hoàng giải vây cho hai thằng kia.
– Bọn nó không làm gì được đâu. Tụi nó cũng hay bị như tao lắm.
– Đm thế tụi mày để yên cho tụi nó à? – Thằng Vũ hỏi.
– Chịu thôi. Lớp mình ít nam, thằng Lực quen giang hồ nữa. Mà tí về mày cẩn thận nhá, bọn nó không bỏ qua đâu.
– Yên tâm. – Thằng Vũ phán chắc nịch.
Xong xuôi tiết thể dục thì mấy thằng dắt nhau ra căn tin uống nước, chém gió, tia gái này nọ. Nó đi cùng bọn này nhưng chỉ im lặng nghe thôi chứ không thêm bất cứ lời nào.
Rồi 5 thằng lại dắt nhau lên lớp, 5 thằng mới quen mở như đã quen nhau từ lâu rồi, tính tình bọn này khá thoải mái.
Hai tiết cuối Sử, Địa không có gì đặc sắc nên tua luôn nhá.
/34
|