Không biết vì sao, đối với chuyện cô giáo biến thành học tỷ, mặc dù Trần Lạc cảm giác hơi là lạ, nhưng trong lòng còn mơ hồ có chút kích động nhỏ.
Sau đó hắn mới phát hiện chỗ nào giống như không đúng lắm.
Cô của cô Britney lại là một vị Đại Ma Đạo Sư?
Dưới Thánh Ma Đạo Sư chỉ là truyền thuyết trên đại lục Thần Ân, Đại Ma Đạo Sư đại biểu lực lượng đỉnh phong của toàn bộ đại lục. Một ít công quốc nhỏ yếu, cả nước cũng không có một vị Đại Ma Đạo Sư. Theo Trần Lạc biết, hội trưởng của hiệp hội Ma Pháp vương quốc Lorrain cũng chẳng qua là Ma Đạo Sư mà thôi.
Nếu cô Britney là học sinh của Đại Ma Đạo Sư, vậy tại sao nàng phải hạ mình dạy toán ở Thánh Donas?
Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Trần Lạc, Britney lắc đầu: “Về chuyện này, cô sẽ nói cho em sau.”
Điều này biểu thị hiện tại nàng không muốn nói, Trần Lạc cũng không hỏi nhiều, hắn đang muốn mở miệng nói điều gì, Britney lập tức khua tay. “Blair, có chuyện gì lần sau nói tiếp đi, cô hơi mệt, cô về nghỉ trước đây...”
Nói xong, nàng lập tức xoay người gần như chạy trốn khỏi nơi này.
Trần Lạc vốn muốn thảo luận với nàng về chuyện nguyên tố tạp chất một chút, xem ma pháp cao cấp của cô Britney, sau khi tăng thêm khí ô-xy sẽ có biến hóa gì, cũng chỉ đành tạm thời gác lại.
Chuyện hắn mới vừa nói, đối với cô Britney trùng kích thực sự quá lớn, hơn nữa lại đánh sâu hết lần này tới lần khác, chỉ sợ nàng cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể tiếp nhận hiện thực.
Nguyên tố tạp chất còn như vậy, chớ nói chi việc hắn không cần thần chú và kết ấn vẫn thi triển được ma pháp. Từ biểu hiện của cô Britney đến xem, Trần Lạc vẫn có ý định chôn bí mật này thật sâu trong đáy lòng.
Trần Lạc thở phào một hơi, sau khi nói ra chuyện này, trong lòng của hắn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Hắn rốt cuộc không cần lo lắng cô Britney sau khi biết được thân phận “Trần Lạc” sẽ trách hắn giấu diếm và lừa gạt nàng. Trần Lạc cũng không cần một người cõng bí mật này trên lưng.
Hắn một thân nhẹ nhõm, đi theo cô Britney trở về.
Trong ký túc xa, Isabella nhìn phòng ngủ đóng chặt cửa, trên mặt nổi lên nồng đậm hiếu kỳ.
Mới vừa rồi, cô Britney và Blair đi ra ngoài, không biết nói điều gì. Thời điểm trở về, nàng giống như có phần mất hồn mất vía, mình chào hỏi nàng cũng không nghe thấy, vừa mới trở về thì lập tức nhốt bản thân trong phòng ngủ...
Từ trước tới nay Isabella chưa từng thấy qua cô Britney như vậy, điều này khiến nàng càng thêm muốn biết, đến cùng Blair nói với cô Britney cái gì?
Chẳng lẽ thật sự giống như nàng dự đoán, Blair tỏ tình với cô Britney?
Trần Lạc mới vừa đến gần cửa, thì bị Isabella nắm lấy cổ tay lôi đến phòng của hắn.
Trần Lạc hất tay của nàng ra, vuốt vuốt cổ tay, hỏi: “Làm gì?”
Isabella nhìn hắn, tò mò hỏi: “Blair, cậu mới vừa rồi nói gì với cô Britney thế?”
Trần Lạc lắc đầu, đáp: “Không có gì.”
Cô Britney đã dặn dò hắn, chuyện này không thể nói cho bất cứ kẻ nào, trừ phi là vợ của hắn...
Bây giờ nhớ lại lời này, câu nói này giống như có chút là lạ.
“Còn muốn lừa tớ!” Isabella dùng ánh mắt xem thấu tất cả nhìn Trần Lạc, nói: “Cậu không thấy dáng vẻ vừa rồi của cô Britney, nàng khẳng định biết được chuyện gì không thể tin được ------ Blair, cậu có phải tỏ tình với cô Britney hay không?”
“Xuỵt!” Trần Lạc dùng tay bịt miệng của nàng lại, cô Britney ngay ở sát vách, chẳng may bị nàng nghe được, nghi ngờ mình tiếp cận nàng không phải vì học tập toán học, cũng không phài vì học tập ma pháp, mà là vì chiếm được nàng. Hắn nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch...
Isabella nhìn Trần Lạc, con mắt đột nhiên trợn to.
Trần Lạc nhìn trong mắt của Isabella hiện ra khuất nhục và tức giận, lập tức ý thức được một việc, vội vàng buông tay ra, nói: "Thật xin lỗi, tớ không phải cố ý..."
Vừa rồi hắn nhất thời trong tình thế cấp bách, quên béng ở chỗ này, miệng của con gái không thể tùy tiện đụng. Việc này là hành vi lưu manh, giống như ở cổ đại cố ý ném đũa xuống đất sau đó mượn cơ hội sờ chân của nữ hài tử.
Lần thứ hai bị Trần Lạc che miệng, Isabella vừa thẹn vừa giận, nàng lấy tay lau lau miệng của mình, hừ lạnh nói: "Được rồi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên!"
Trần Lạc đã chuẩn bị tốt nghênh đón núi lửa bộc phát, lại không nghĩ rằng Isabella nhẹ nhàng bâng quơ như vậy thì bỏ qua sự tình mạo phạm này.
Không chỉ Trần Lạc, trong lòng của Isabella cũng có chút kỳ quái. Thời điểm lần thứ nhất bị gia hỏa này mạo phạm, nàng hận không thể dùng Hỏa Cầu Thuật đốt trụi mông của hắn, mặc dù lần này cũng hơi tức giận, nhưng ở sâu trong lòng tựa hồ đối với việc này cũng không thèm để ý.
Isabella cắn răng, thầm nghĩ trong lòng: "Nhất định là do hắn đã cứu mình, nhất định là như vậy..."
"Thật xin lỗi, Isabella, vừa rồi là tớ lỗ mãng, thật xin lỗi." Trần Lạc nghiêm túc tạ tội với nàng, sau đó nói: "Chẳng qua vẫn xin cậu đừng lại nói đùa giống vừa rồi, nếu như bị cô Britney nghe được, tớ không có cách nào giải thích với nàng."
Isabella nhìn hắn, hỏi: "Vậy đến cùng cậu nói cái gì với cô Britney?"
Nếu như không vừa lòng lòng hiếu kỳ của Isabella, nàng sẽ vẫn nhớ chuyện này, mà phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất chính là cũng lôi nàng xuống nước.
Trần Lạc nghĩ một chút rồi nói: "Cô Britney đã từng hỏi tớ, tớ thích chị Isabella hay chị Alice, cậu biết đó, bởi vì chuyện lần đó, cô Britney cho rằng tớ yêu mến một người trong các cậu."
Isabella không tin nói: "Cũng vì việc này hả?"
Trần Lạc đáp: "Cậu có thể tự mình đi hỏi cô Britney."
Isabella đương nhiên không thể tự mình đi kiểm chứng, nàng liếc mắt Trần Lạc một chút, hỏi: "Cậu trả lời thế nào?"
Trần Lạc nói: "Tớ nói cho cô Britney, tớ chuẩn bị dâng hiến hết thảy của mình cho ma pháp."
Isabella khoanh hai tay trước ngực, "Blair, trước kia cậu cũng không phải nói với tớ như vậy, cậu nói cậu có người ưa thích..."
Trần Lạc nói: "Hiện tại lại không thích."
Isabella hừ lạnh một tiếng, "Đàn ông các người đều là một loại như vậy!"
Từ trước đến nay, tâm tư của con gái khó mà nắm lấy, Isabella cũng không biết tức cái gì, không nói một tiếng đi ra ngoài, nguy cơ của Trần Lạc tạm thời giải trừ.
Sau buổi ngoại khóa lần đó, hắn đã được nghỉ ngơi rất dài, ngày mai hắn phải trở lại lớp học.
Rất lâu không đi ra ngoài, thời điểm Trần Lạc rảo bước trong sân trường lần nữa, rõ ràng cảm giác được ánh mắt của mọi người hội tụ trên người hắn, so với trước kia còn nhiều hơn.
Có rất nhiều học sinh vừa nhìn hắn vừa xì xào bàn tán với bạn bè bên cạnh.
"Nhìn, hắn chính là Blair!"
"Buổi ngoại khóa lần trước, hắn cứu được chị Isabella và chị Alice từ trong tay của một tên Ma Pháp sư cao cấp..."
"Đây chính là Ma Pháp sư cao cấp đó, hắn chỉ là một tên Ma Pháp học đồ, đơn giản quá can đảm..."
...
Trần Lạc đi vào trong lớp, tự nhiên cũng thành tiêu điểm chú ý của các bạn học, mà chú ý của bọn họ đối với Trần Lạc, sau khi Alice tới đã đạt đến đỉnh phong.
Toby còn chưa đến, Alice ngồi xuống bên cạnh Trần Lạc, áy náy nói: "Học đệ, chị có hai bài toán sẽ không lại phải làm phiền em chứ..."
Lúc thấy Alice lần nữa, nàng cho Trần Lạc cảm giác rất khác với trước kia.
Trước kia Alice tiếp cận hắn, tổng mang cho Trần Lạc một cảm giác vì lợi ích cực mạnh, cho nên cho dù hắn và Alice ngày càng quen thuộc, nhưng thủy chung duy trì một khoảng cách.
Chẳng biết tại sao, hiện tại trên người của Alice cũng không có loại cảm giác để Trần Lạc không thoải mái kia...
Trần Lạc giảng xong hai bài toán cho nàng, lúc Alice rời đi, còn đặt một miếng bánh trứng nhỏ trên bàn của hắn. "Cám ơn học đệ, miếng bánh ngọt này tặng cho em..."
Trần Lạc không từ chối, Alice cũng không cho hắn thời gian từ chối, sau khi để lại miếng bánh ngọt, nàng mỉm cười với Trần Lạc rồi xoay người rời đi.
Gia tộc của Alice tựa hồ so với nhà của Isabella còn giàu có hơn. Mỗi ngày nàng ăn cũng phải là bánh mì trắng, mà là bánh mì nướng mật ong, trên đỉnh có tô điểm hai viên bồ đào, hương vị rất không tệ.
Lúc Alice đi ra khỏi phòng học, chợt cùng một ngườ khác đối diện.
Sau trải qua chuyện lần đó, quan hệ giữa Isabella và Alice mặc dù còn không tiến bộ đến mức bạn bè, nhưng trong học viện hai người cũng không còn đối chọi gay gắt như trước.
Alice giống như cười mà không phải cười nhìn nàng, hỏi: “Isabella lại đi tìm Blair sao?”
Isabella lườm nàng một chút, nói: “Cô không phải cũng vậy à?"
Alice quay đầu nhìn thoáng qua, đột nhiên hỏi: "Isabella, cậu có phải ưa thích học đệ hay không?"
Isabella sửng sốt một chút, sau đó nhìn nàng, xấu hổ nói: "Alice, cô nói bậy bạ gì đó, ai ưa thích Blair!"
"À..." Trên mặt của Alice lộ ra vẻ tươi cười, nàng nhìn thẳng vào mắt của Isabella, nói: "Nếu Isabella không thích học đệ, nhất định sẽ không giành với tớ phải không?"
Sau đó hắn mới phát hiện chỗ nào giống như không đúng lắm.
Cô của cô Britney lại là một vị Đại Ma Đạo Sư?
Dưới Thánh Ma Đạo Sư chỉ là truyền thuyết trên đại lục Thần Ân, Đại Ma Đạo Sư đại biểu lực lượng đỉnh phong của toàn bộ đại lục. Một ít công quốc nhỏ yếu, cả nước cũng không có một vị Đại Ma Đạo Sư. Theo Trần Lạc biết, hội trưởng của hiệp hội Ma Pháp vương quốc Lorrain cũng chẳng qua là Ma Đạo Sư mà thôi.
Nếu cô Britney là học sinh của Đại Ma Đạo Sư, vậy tại sao nàng phải hạ mình dạy toán ở Thánh Donas?
Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Trần Lạc, Britney lắc đầu: “Về chuyện này, cô sẽ nói cho em sau.”
Điều này biểu thị hiện tại nàng không muốn nói, Trần Lạc cũng không hỏi nhiều, hắn đang muốn mở miệng nói điều gì, Britney lập tức khua tay. “Blair, có chuyện gì lần sau nói tiếp đi, cô hơi mệt, cô về nghỉ trước đây...”
Nói xong, nàng lập tức xoay người gần như chạy trốn khỏi nơi này.
Trần Lạc vốn muốn thảo luận với nàng về chuyện nguyên tố tạp chất một chút, xem ma pháp cao cấp của cô Britney, sau khi tăng thêm khí ô-xy sẽ có biến hóa gì, cũng chỉ đành tạm thời gác lại.
Chuyện hắn mới vừa nói, đối với cô Britney trùng kích thực sự quá lớn, hơn nữa lại đánh sâu hết lần này tới lần khác, chỉ sợ nàng cần một đoạn thời gian rất dài mới có thể tiếp nhận hiện thực.
Nguyên tố tạp chất còn như vậy, chớ nói chi việc hắn không cần thần chú và kết ấn vẫn thi triển được ma pháp. Từ biểu hiện của cô Britney đến xem, Trần Lạc vẫn có ý định chôn bí mật này thật sâu trong đáy lòng.
Trần Lạc thở phào một hơi, sau khi nói ra chuyện này, trong lòng của hắn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Hắn rốt cuộc không cần lo lắng cô Britney sau khi biết được thân phận “Trần Lạc” sẽ trách hắn giấu diếm và lừa gạt nàng. Trần Lạc cũng không cần một người cõng bí mật này trên lưng.
Hắn một thân nhẹ nhõm, đi theo cô Britney trở về.
Trong ký túc xa, Isabella nhìn phòng ngủ đóng chặt cửa, trên mặt nổi lên nồng đậm hiếu kỳ.
Mới vừa rồi, cô Britney và Blair đi ra ngoài, không biết nói điều gì. Thời điểm trở về, nàng giống như có phần mất hồn mất vía, mình chào hỏi nàng cũng không nghe thấy, vừa mới trở về thì lập tức nhốt bản thân trong phòng ngủ...
Từ trước tới nay Isabella chưa từng thấy qua cô Britney như vậy, điều này khiến nàng càng thêm muốn biết, đến cùng Blair nói với cô Britney cái gì?
Chẳng lẽ thật sự giống như nàng dự đoán, Blair tỏ tình với cô Britney?
Trần Lạc mới vừa đến gần cửa, thì bị Isabella nắm lấy cổ tay lôi đến phòng của hắn.
Trần Lạc hất tay của nàng ra, vuốt vuốt cổ tay, hỏi: “Làm gì?”
Isabella nhìn hắn, tò mò hỏi: “Blair, cậu mới vừa rồi nói gì với cô Britney thế?”
Trần Lạc lắc đầu, đáp: “Không có gì.”
Cô Britney đã dặn dò hắn, chuyện này không thể nói cho bất cứ kẻ nào, trừ phi là vợ của hắn...
Bây giờ nhớ lại lời này, câu nói này giống như có chút là lạ.
“Còn muốn lừa tớ!” Isabella dùng ánh mắt xem thấu tất cả nhìn Trần Lạc, nói: “Cậu không thấy dáng vẻ vừa rồi của cô Britney, nàng khẳng định biết được chuyện gì không thể tin được ------ Blair, cậu có phải tỏ tình với cô Britney hay không?”
“Xuỵt!” Trần Lạc dùng tay bịt miệng của nàng lại, cô Britney ngay ở sát vách, chẳng may bị nàng nghe được, nghi ngờ mình tiếp cận nàng không phải vì học tập toán học, cũng không phài vì học tập ma pháp, mà là vì chiếm được nàng. Hắn nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch...
Isabella nhìn Trần Lạc, con mắt đột nhiên trợn to.
Trần Lạc nhìn trong mắt của Isabella hiện ra khuất nhục và tức giận, lập tức ý thức được một việc, vội vàng buông tay ra, nói: "Thật xin lỗi, tớ không phải cố ý..."
Vừa rồi hắn nhất thời trong tình thế cấp bách, quên béng ở chỗ này, miệng của con gái không thể tùy tiện đụng. Việc này là hành vi lưu manh, giống như ở cổ đại cố ý ném đũa xuống đất sau đó mượn cơ hội sờ chân của nữ hài tử.
Lần thứ hai bị Trần Lạc che miệng, Isabella vừa thẹn vừa giận, nàng lấy tay lau lau miệng của mình, hừ lạnh nói: "Được rồi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên!"
Trần Lạc đã chuẩn bị tốt nghênh đón núi lửa bộc phát, lại không nghĩ rằng Isabella nhẹ nhàng bâng quơ như vậy thì bỏ qua sự tình mạo phạm này.
Không chỉ Trần Lạc, trong lòng của Isabella cũng có chút kỳ quái. Thời điểm lần thứ nhất bị gia hỏa này mạo phạm, nàng hận không thể dùng Hỏa Cầu Thuật đốt trụi mông của hắn, mặc dù lần này cũng hơi tức giận, nhưng ở sâu trong lòng tựa hồ đối với việc này cũng không thèm để ý.
Isabella cắn răng, thầm nghĩ trong lòng: "Nhất định là do hắn đã cứu mình, nhất định là như vậy..."
"Thật xin lỗi, Isabella, vừa rồi là tớ lỗ mãng, thật xin lỗi." Trần Lạc nghiêm túc tạ tội với nàng, sau đó nói: "Chẳng qua vẫn xin cậu đừng lại nói đùa giống vừa rồi, nếu như bị cô Britney nghe được, tớ không có cách nào giải thích với nàng."
Isabella nhìn hắn, hỏi: "Vậy đến cùng cậu nói cái gì với cô Britney?"
Nếu như không vừa lòng lòng hiếu kỳ của Isabella, nàng sẽ vẫn nhớ chuyện này, mà phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất chính là cũng lôi nàng xuống nước.
Trần Lạc nghĩ một chút rồi nói: "Cô Britney đã từng hỏi tớ, tớ thích chị Isabella hay chị Alice, cậu biết đó, bởi vì chuyện lần đó, cô Britney cho rằng tớ yêu mến một người trong các cậu."
Isabella không tin nói: "Cũng vì việc này hả?"
Trần Lạc đáp: "Cậu có thể tự mình đi hỏi cô Britney."
Isabella đương nhiên không thể tự mình đi kiểm chứng, nàng liếc mắt Trần Lạc một chút, hỏi: "Cậu trả lời thế nào?"
Trần Lạc nói: "Tớ nói cho cô Britney, tớ chuẩn bị dâng hiến hết thảy của mình cho ma pháp."
Isabella khoanh hai tay trước ngực, "Blair, trước kia cậu cũng không phải nói với tớ như vậy, cậu nói cậu có người ưa thích..."
Trần Lạc nói: "Hiện tại lại không thích."
Isabella hừ lạnh một tiếng, "Đàn ông các người đều là một loại như vậy!"
Từ trước đến nay, tâm tư của con gái khó mà nắm lấy, Isabella cũng không biết tức cái gì, không nói một tiếng đi ra ngoài, nguy cơ của Trần Lạc tạm thời giải trừ.
Sau buổi ngoại khóa lần đó, hắn đã được nghỉ ngơi rất dài, ngày mai hắn phải trở lại lớp học.
Rất lâu không đi ra ngoài, thời điểm Trần Lạc rảo bước trong sân trường lần nữa, rõ ràng cảm giác được ánh mắt của mọi người hội tụ trên người hắn, so với trước kia còn nhiều hơn.
Có rất nhiều học sinh vừa nhìn hắn vừa xì xào bàn tán với bạn bè bên cạnh.
"Nhìn, hắn chính là Blair!"
"Buổi ngoại khóa lần trước, hắn cứu được chị Isabella và chị Alice từ trong tay của một tên Ma Pháp sư cao cấp..."
"Đây chính là Ma Pháp sư cao cấp đó, hắn chỉ là một tên Ma Pháp học đồ, đơn giản quá can đảm..."
...
Trần Lạc đi vào trong lớp, tự nhiên cũng thành tiêu điểm chú ý của các bạn học, mà chú ý của bọn họ đối với Trần Lạc, sau khi Alice tới đã đạt đến đỉnh phong.
Toby còn chưa đến, Alice ngồi xuống bên cạnh Trần Lạc, áy náy nói: "Học đệ, chị có hai bài toán sẽ không lại phải làm phiền em chứ..."
Lúc thấy Alice lần nữa, nàng cho Trần Lạc cảm giác rất khác với trước kia.
Trước kia Alice tiếp cận hắn, tổng mang cho Trần Lạc một cảm giác vì lợi ích cực mạnh, cho nên cho dù hắn và Alice ngày càng quen thuộc, nhưng thủy chung duy trì một khoảng cách.
Chẳng biết tại sao, hiện tại trên người của Alice cũng không có loại cảm giác để Trần Lạc không thoải mái kia...
Trần Lạc giảng xong hai bài toán cho nàng, lúc Alice rời đi, còn đặt một miếng bánh trứng nhỏ trên bàn của hắn. "Cám ơn học đệ, miếng bánh ngọt này tặng cho em..."
Trần Lạc không từ chối, Alice cũng không cho hắn thời gian từ chối, sau khi để lại miếng bánh ngọt, nàng mỉm cười với Trần Lạc rồi xoay người rời đi.
Gia tộc của Alice tựa hồ so với nhà của Isabella còn giàu có hơn. Mỗi ngày nàng ăn cũng phải là bánh mì trắng, mà là bánh mì nướng mật ong, trên đỉnh có tô điểm hai viên bồ đào, hương vị rất không tệ.
Lúc Alice đi ra khỏi phòng học, chợt cùng một ngườ khác đối diện.
Sau trải qua chuyện lần đó, quan hệ giữa Isabella và Alice mặc dù còn không tiến bộ đến mức bạn bè, nhưng trong học viện hai người cũng không còn đối chọi gay gắt như trước.
Alice giống như cười mà không phải cười nhìn nàng, hỏi: “Isabella lại đi tìm Blair sao?”
Isabella lườm nàng một chút, nói: “Cô không phải cũng vậy à?"
Alice quay đầu nhìn thoáng qua, đột nhiên hỏi: "Isabella, cậu có phải ưa thích học đệ hay không?"
Isabella sửng sốt một chút, sau đó nhìn nàng, xấu hổ nói: "Alice, cô nói bậy bạ gì đó, ai ưa thích Blair!"
"À..." Trên mặt của Alice lộ ra vẻ tươi cười, nàng nhìn thẳng vào mắt của Isabella, nói: "Nếu Isabella không thích học đệ, nhất định sẽ không giành với tớ phải không?"
/217
|