3 người ăn xong thì đi về phòng, Tiểu Phương giúp Trâm Anh đến phòng. Khi về phòng thì
-Trời ạ.. Chuyện gì vậy nè??? - Trâm Anh hét lớn. Căn phòng nhìn không khác gì cái chuồng heo và thủ phạm là do PiKun và Fruno gây ra
-Ấy.. Chết rồi Fruno ơi.. - PiKun đang nhảy dựng trên giường Trâm Anh thì bắt gặp ánh mắt đáng sợ của cô.
-Trời ơi Fruno ơi... Sao mày lại quậy phá quá vậy??? - Tiểu Phương trừng mắt nhìn Fruno
-Tại..em đói bụng mà.. - Fruno nhăn mặt, PiKun thấy vậy cũng hùa theo
-Đúng đúng... Ngươi bỏ đói ta, không cho ta ăn bởi vậy ta quậy.. Cho ta ăn..
-Trâm Anh.. Cậu có sao không?? - Tiểu Phương thấy cô im lặng nãy giờ, Phương vừa quay qua hỏi tì thấy Trâm Anh đang thở phì phì là biết sẽ có chuyện không hay rồi...
-Hừ hừ hừ... PIKUNNNNNNNN
-Ặc ặc... Cứu ta với... Đau.. đau... đừng có bứt lông người ta.. Lông lâu ra lắm đó.. á á...
Sau khi 2 người dọn dẹp lại cái đống hỗn độn đó xong thì họ mới cho PiKun và Fruno ăn
-A a a cuối cùng được ăn rồi.. - PiKun vui mừng chạy đến khay đồ ăn
-Lần sau mà còn như vậy nữa.. Đừng hòng mà ăn đó biết chưa???
-Trâm Anh này, sao chân cậu lại bị như vậy??? - Tiểu Phương đang cho Fruno ăn nhìn chân của cô mới chợt nhớ ra..
-Mình bị té cầu thang.. Mình bị bung dây giày, mình vừa buộc dây xong thì có ai đó đẩy mình xuống may là có Hỏa Nam đỡ nên không bị thương nặng..
-Ôi trời.. Cậu có thấy ai đẩy cậu không?? Chơi kì cục quá vậy?? - Tiểu Phương bất bình
-Mình không thấy mà mình có cảm giác như có 1 bàn tay đằng sau đẩy mình, không biết mình bị ảo giác hay là mình thật sự bị đẩy, cũng có thể là do mình bị trượt té.. Nhưng mình thật sự có cảm giác như bị đẩy...
-Hừ.. Chơi kì quá vậy.. Mình mà biết là ai là mình thổi nó bay mất tiêu luôn..
-Hahaha...
Sau khi cho linh vật ăn xong thì cho linh vật họ đi ngủ rồi 2 người đi vệ sinh cá nhân rồi 2 người ngồi nói chuyện suốt 2 tiếng, họ cười giỡn đùa nghịch với nhau rất vui
-Dám chọc mình nè.. - Tiểu Phương bay tới cắn Trâm Anh
-Ấy.. ấy.. chơi cắn là sao??
-Ai biểu chọc mình chi.. Hứ
-Thôi mình đúi quá.. Đi ngủ thôi, mai đi học rồi.. - Trâm Anh ngáp dài ngáp ngắn
-Ừ.. Ngủ ngon nha Trâm Anh..
-Nhớ thức sớm đó.. Đừng để mình kêu dậy giống hồi sáng này đó nha..
-Hứ... Thôi mình ngủ đây - Tiểu Phương tắt đèn rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ
Nhưng chỉ có Tiểu Phương ngủ thôi.. Trâm Anh nằm trên giường nhìn lên trần nhà suy nghĩ. Tiểu Phương hôm nay sao xa lạ với mình quá, từ nghỉ giữa trưa Tiểu Phương rất khác nhìn Tiểu Phương có vẻ rất rành về học viện này, Phương nói là do có lén vào đây chơi nhưng mà dù cho có lén vào chơi cũng đâu có rành đến nỗi biết lớp học ở đâu. Mình còn chưa biết nữa, Phương là người vốn làm biếng sáng thấy Phương dậy trễ là biết rồi, cô giáo thể dục nói học viên mới khi vào đây học ai cũng bị lạc vào lầm lớp cả dù cho có bản đồ chỉ dẫn nhưng Tiểu Phương thì biết rất rõ Phương còn dẫn đến đúng lớp Thảo Dược nữa, rồi tiếng nói thì thầm kế bên cô nữa, tiếng nói đó ở bên phải và chỗ đó là Tiểu Phương đang đứng, không lẽ cô nghe nhầm sao.. '' Thay giáo viên rồi sao?? Chắc cô Phạm Ninh Nhi nghỉ hưu rồi'' giọng nói đó là giọng của 1 cô gái nghe rất giống như giọng của Phương, nhưng Phương biết là thay giáo viên sao?? Rồi chuyện té cầu thang gần đây nữa Tiểu Phương có sức mạnh tàng hình, chuyện cô té cầu thang có thể là do Phương gây ra nhưng cô chưa chắc chắn nữa.. Rồi còn lúc Hỏa Nam cõng cô đến phòng y tế cô cũng nghe giọng nói ở lớp Chiến Đấu nữa ''Chết tiệt... Lại nữa sao??'' lại là giọng nói của 1 cô gái và giọng đó nghe cũng rất quen giống với giọng Tiểu Phương.. Cô bắt đầu nghi ngờ về thân phận của Tiểu Phương rồi, chỉ trong ngày đầu tiên mà Tiểu Phương có hành động lạ thường như vậy..
-Trời ạ.. Chuyện gì vậy nè??? - Trâm Anh hét lớn. Căn phòng nhìn không khác gì cái chuồng heo và thủ phạm là do PiKun và Fruno gây ra
-Ấy.. Chết rồi Fruno ơi.. - PiKun đang nhảy dựng trên giường Trâm Anh thì bắt gặp ánh mắt đáng sợ của cô.
-Trời ơi Fruno ơi... Sao mày lại quậy phá quá vậy??? - Tiểu Phương trừng mắt nhìn Fruno
-Tại..em đói bụng mà.. - Fruno nhăn mặt, PiKun thấy vậy cũng hùa theo
-Đúng đúng... Ngươi bỏ đói ta, không cho ta ăn bởi vậy ta quậy.. Cho ta ăn..
-Trâm Anh.. Cậu có sao không?? - Tiểu Phương thấy cô im lặng nãy giờ, Phương vừa quay qua hỏi tì thấy Trâm Anh đang thở phì phì là biết sẽ có chuyện không hay rồi...
-Hừ hừ hừ... PIKUNNNNNNNN
-Ặc ặc... Cứu ta với... Đau.. đau... đừng có bứt lông người ta.. Lông lâu ra lắm đó.. á á...
Sau khi 2 người dọn dẹp lại cái đống hỗn độn đó xong thì họ mới cho PiKun và Fruno ăn
-A a a cuối cùng được ăn rồi.. - PiKun vui mừng chạy đến khay đồ ăn
-Lần sau mà còn như vậy nữa.. Đừng hòng mà ăn đó biết chưa???
-Trâm Anh này, sao chân cậu lại bị như vậy??? - Tiểu Phương đang cho Fruno ăn nhìn chân của cô mới chợt nhớ ra..
-Mình bị té cầu thang.. Mình bị bung dây giày, mình vừa buộc dây xong thì có ai đó đẩy mình xuống may là có Hỏa Nam đỡ nên không bị thương nặng..
-Ôi trời.. Cậu có thấy ai đẩy cậu không?? Chơi kì cục quá vậy?? - Tiểu Phương bất bình
-Mình không thấy mà mình có cảm giác như có 1 bàn tay đằng sau đẩy mình, không biết mình bị ảo giác hay là mình thật sự bị đẩy, cũng có thể là do mình bị trượt té.. Nhưng mình thật sự có cảm giác như bị đẩy...
-Hừ.. Chơi kì quá vậy.. Mình mà biết là ai là mình thổi nó bay mất tiêu luôn..
-Hahaha...
Sau khi cho linh vật ăn xong thì cho linh vật họ đi ngủ rồi 2 người đi vệ sinh cá nhân rồi 2 người ngồi nói chuyện suốt 2 tiếng, họ cười giỡn đùa nghịch với nhau rất vui
-Dám chọc mình nè.. - Tiểu Phương bay tới cắn Trâm Anh
-Ấy.. ấy.. chơi cắn là sao??
-Ai biểu chọc mình chi.. Hứ
-Thôi mình đúi quá.. Đi ngủ thôi, mai đi học rồi.. - Trâm Anh ngáp dài ngáp ngắn
-Ừ.. Ngủ ngon nha Trâm Anh..
-Nhớ thức sớm đó.. Đừng để mình kêu dậy giống hồi sáng này đó nha..
-Hứ... Thôi mình ngủ đây - Tiểu Phương tắt đèn rồi cả 2 chìm vào giấc ngủ
Nhưng chỉ có Tiểu Phương ngủ thôi.. Trâm Anh nằm trên giường nhìn lên trần nhà suy nghĩ. Tiểu Phương hôm nay sao xa lạ với mình quá, từ nghỉ giữa trưa Tiểu Phương rất khác nhìn Tiểu Phương có vẻ rất rành về học viện này, Phương nói là do có lén vào đây chơi nhưng mà dù cho có lén vào chơi cũng đâu có rành đến nỗi biết lớp học ở đâu. Mình còn chưa biết nữa, Phương là người vốn làm biếng sáng thấy Phương dậy trễ là biết rồi, cô giáo thể dục nói học viên mới khi vào đây học ai cũng bị lạc vào lầm lớp cả dù cho có bản đồ chỉ dẫn nhưng Tiểu Phương thì biết rất rõ Phương còn dẫn đến đúng lớp Thảo Dược nữa, rồi tiếng nói thì thầm kế bên cô nữa, tiếng nói đó ở bên phải và chỗ đó là Tiểu Phương đang đứng, không lẽ cô nghe nhầm sao.. '' Thay giáo viên rồi sao?? Chắc cô Phạm Ninh Nhi nghỉ hưu rồi'' giọng nói đó là giọng của 1 cô gái nghe rất giống như giọng của Phương, nhưng Phương biết là thay giáo viên sao?? Rồi chuyện té cầu thang gần đây nữa Tiểu Phương có sức mạnh tàng hình, chuyện cô té cầu thang có thể là do Phương gây ra nhưng cô chưa chắc chắn nữa.. Rồi còn lúc Hỏa Nam cõng cô đến phòng y tế cô cũng nghe giọng nói ở lớp Chiến Đấu nữa ''Chết tiệt... Lại nữa sao??'' lại là giọng nói của 1 cô gái và giọng đó nghe cũng rất quen giống với giọng Tiểu Phương.. Cô bắt đầu nghi ngờ về thân phận của Tiểu Phương rồi, chỉ trong ngày đầu tiên mà Tiểu Phương có hành động lạ thường như vậy..
/29
|