Giờ ra về...
- Chị, hay giờ đi ăn kem đi! - Nó nài nỉ.
- Hôm nay em là lắm đấy, Linh ạ! - Đan nhíu mày nhìn.
- Đúng, đúng! - Ngọc hùa theo. - Mày vốn là cái con không sợ trời không đất chỉ sợ giẫm phải cức mà giờ lại phải đi năn nỉ người khác thì đúng là lạ đấy!
Nó nghe vậy bèn chạy lên trước rồi xoay người lại, bước lùi:
- Thì đang vui, muốn tỏ ra ngoan hiền 1 chút!
Điều đó khiến cho cả Hà, Ngọc và Đan bụm miệng phì cười. Gì chứ, con này mà ngoan hiền thì đố đứa nào tìm nổi 1 đứa dữ dằn hơn.
Đang bước lùi thì nó chợt va vào ai đó, nó quay lại xin lỗi rối rít thì nghe cái tiếng chua ngoa vang lên bên tai:
- Con mù này, mày có mắt không hả?
Nó ngước lên nhìn, rồi thầm oán trách ông trời. Đụng ai không đụng, đụng ngay cái con kẻ thù truyền kiếp này. Nhỏ My nhận ra người quen, cười cợt:
- Ồ, thì ra là mày sao? Thật sự không có mắt hả?
- My, tôi đã xin lỗi cô rồi mà! - Nó nhíu mày.
- Tao thích đấy! - My vênh mặt. - Chỉ vì mày và lũ chó bạn mày nên giờ mấy anh ấy mới bỏ bạn tao. Tao phải dằn mặt mày mới được!
Nó nhìn My 1 lúc, song lại hỏi:
- Họ là chó?
My gật đầu.
- Tôi cũng là chó?
Nhỏ lại gật đầu.
- Cô có hiểu cô đang nói cái gì không thế?
- Có chứ!
Nó quay lại nói với 3 cô nàng kia:
- Mọi người đừng lo! Cô ta cũng là đồng loại! Cô ấy cũng hiểu tiếng chó mà!
"Phụt" - Ha ha ha ha ... ! - Mấy nàng kia vứt luôn cái hình tượng tiểu thư lá ngọc cành vang mà cười như mấy con trong nhà thương điên.
- Mày dám... - Nhỏ vung tay lên định tát nó.
"Bộp" - 1 cánh tay rắn chắc giứx lại cái tát chuẩn bị giáng xuống mặt nó.
My giận dữ quay sang định tát tên nào to gan thì chợt giật mình:
- A... Anh à! S... Sao anh cũng... ở đây?
- Còn cô thì đang làm trò gì thế? - Hắn nhìn chằm chằm My bằng đôi mắt sắc lạnh.
- E... em không...
- Cút! - Hắn nghiến răng, chặn lời giải thích giả tạo của My.
Nhỏ hoảng quá, vội lủi mất cùng Tâm, Lệ và Quyên. Còn hắn thì quay sang nhìn nó đầy quan tâm:
- Em có sao không?
- Có. - Nó nhởn nhơ.
- Hả? - Hắn lo lắng. - Bị làm sao cơ?
- Đói. - Nhởn nhơ tập 2.
"Rầm" - 6 thân ảnh kia đột nhiên hôn đất mẹ. Thật, cứ tưởng bị sao, ai dè đói. Đúng là troll nhau thật. Rồi cả bọn cuối cùng cũng ngồi dậy đc và rủ nhau đi ăn 1 bữa no say.
_ _ _
Thật sự có 1 lời xin lỗi vô cùng lớn đối với tất cả mọi người! Vì năm nay Jewel học lớp 7, lịch học kín, thêm nữa là Jewel bị cận 1,75 và 2,25 nên mami ko cho chơi nhìu! Lúc nào rảnh ms onl đc nên lịch onl mìk ko rõ ràng. Mình rất rất yêu viết truyện nên ở nhà mình có cả chục quyển truyện. Mình sẽ cố hoàn thành dù có cảm giác mất đến cả tháng nữa nhưng vẫn phải cố chứ, mình ko thích bỏ dở truyện!
- Chị, hay giờ đi ăn kem đi! - Nó nài nỉ.
- Hôm nay em là lắm đấy, Linh ạ! - Đan nhíu mày nhìn.
- Đúng, đúng! - Ngọc hùa theo. - Mày vốn là cái con không sợ trời không đất chỉ sợ giẫm phải cức mà giờ lại phải đi năn nỉ người khác thì đúng là lạ đấy!
Nó nghe vậy bèn chạy lên trước rồi xoay người lại, bước lùi:
- Thì đang vui, muốn tỏ ra ngoan hiền 1 chút!
Điều đó khiến cho cả Hà, Ngọc và Đan bụm miệng phì cười. Gì chứ, con này mà ngoan hiền thì đố đứa nào tìm nổi 1 đứa dữ dằn hơn.
Đang bước lùi thì nó chợt va vào ai đó, nó quay lại xin lỗi rối rít thì nghe cái tiếng chua ngoa vang lên bên tai:
- Con mù này, mày có mắt không hả?
Nó ngước lên nhìn, rồi thầm oán trách ông trời. Đụng ai không đụng, đụng ngay cái con kẻ thù truyền kiếp này. Nhỏ My nhận ra người quen, cười cợt:
- Ồ, thì ra là mày sao? Thật sự không có mắt hả?
- My, tôi đã xin lỗi cô rồi mà! - Nó nhíu mày.
- Tao thích đấy! - My vênh mặt. - Chỉ vì mày và lũ chó bạn mày nên giờ mấy anh ấy mới bỏ bạn tao. Tao phải dằn mặt mày mới được!
Nó nhìn My 1 lúc, song lại hỏi:
- Họ là chó?
My gật đầu.
- Tôi cũng là chó?
Nhỏ lại gật đầu.
- Cô có hiểu cô đang nói cái gì không thế?
- Có chứ!
Nó quay lại nói với 3 cô nàng kia:
- Mọi người đừng lo! Cô ta cũng là đồng loại! Cô ấy cũng hiểu tiếng chó mà!
"Phụt" - Ha ha ha ha ... ! - Mấy nàng kia vứt luôn cái hình tượng tiểu thư lá ngọc cành vang mà cười như mấy con trong nhà thương điên.
- Mày dám... - Nhỏ vung tay lên định tát nó.
"Bộp" - 1 cánh tay rắn chắc giứx lại cái tát chuẩn bị giáng xuống mặt nó.
My giận dữ quay sang định tát tên nào to gan thì chợt giật mình:
- A... Anh à! S... Sao anh cũng... ở đây?
- Còn cô thì đang làm trò gì thế? - Hắn nhìn chằm chằm My bằng đôi mắt sắc lạnh.
- E... em không...
- Cút! - Hắn nghiến răng, chặn lời giải thích giả tạo của My.
Nhỏ hoảng quá, vội lủi mất cùng Tâm, Lệ và Quyên. Còn hắn thì quay sang nhìn nó đầy quan tâm:
- Em có sao không?
- Có. - Nó nhởn nhơ.
- Hả? - Hắn lo lắng. - Bị làm sao cơ?
- Đói. - Nhởn nhơ tập 2.
"Rầm" - 6 thân ảnh kia đột nhiên hôn đất mẹ. Thật, cứ tưởng bị sao, ai dè đói. Đúng là troll nhau thật. Rồi cả bọn cuối cùng cũng ngồi dậy đc và rủ nhau đi ăn 1 bữa no say.
_ _ _
Thật sự có 1 lời xin lỗi vô cùng lớn đối với tất cả mọi người! Vì năm nay Jewel học lớp 7, lịch học kín, thêm nữa là Jewel bị cận 1,75 và 2,25 nên mami ko cho chơi nhìu! Lúc nào rảnh ms onl đc nên lịch onl mìk ko rõ ràng. Mình rất rất yêu viết truyện nên ở nhà mình có cả chục quyển truyện. Mình sẽ cố hoàn thành dù có cảm giác mất đến cả tháng nữa nhưng vẫn phải cố chứ, mình ko thích bỏ dở truyện!
/16
|