Hối Hận Vì Lấy Vợ Sớm

Chương 14: Nhục và nhọ.

/17


Em kệ không để ý cái quần, vọt hết tốc độ chạy ra ngoài hẻm thoát nạn trước. Chạy một hồi ra tới đường cái, ngoảnh lại không thấy bóng dáng con vợ đâu. Em cũng thở phào nhẹ nhõm! Nhìn lại người thì không có một cái áo, quần thi lủng một lỗ lớn sau mông. Xung quanh mọi ánh mắt đang nhìn em, từ trẻ nhỏ cho đến người lớn, từ anh thanh niên cho đến cụ già, từ các em hotgirl cho đến các bà cụ, từ anh nông dân cho đến giám đốc, từ thằng tù nhân cho đến cai tù, từ thầy tu cho đến cha sứ, từ anh bộ đội cho đến Bác Hồ, từ bác Sang đến bác Dũng, từ Binladen cho đến Obama, từ anh bán kẹo kéo đến con cave, từ con chó đến con mèo… đều nhìn em với ánh mắt đầy khinh bỉ, sỉ nhục và cười nhạo.

Em mặc kệ tất cả, em bước đi lang thang giữa dòng đời nghiệt ngã với cái quần rách, nơi xứ người đầy bão tố phong ba chỉ trỏ. Em chỉ hy vọng sau cơn mưa trời lại sáng, để rồi có chút nắng vàng sưởi ấm lại đời em. Nhưng ông trời không có mắt, ông trời đã vô tình đẩy em tới đáy cùng của xã hội. Em đau khổ, em tủi thân, em xấu hổ. Rồi ai sẽ cứu em thoát khỏi cảnh cơ hàn tủi nhục này đây. Về nhà em không dám, con sư tử nó đang chờ sẵn, về nhà ba mẹ lại càng không. Đang trong dòng suy nghĩ bi thương và đầy tâm trạng ấy, đang kiếm tìm cho mình một con đường thoát thì bỗng chú xe ôm lên tiếng.

- Ê nhóc, đi xe ôm không?

- Đi đâu chú?

- Thì về nhà ba mẹ mày chứ đi đâu.

- Con không dám về.

- Vậy qua nhà bạn mày!

Chú xe ôm nói ra cái câu hay vãi, làm em nhớ ngay tới thằng Vạn. Bây giờ chỉ có nó là cứu tinh duy nhất của em, chỉ có nó mới giúp em sống sót qua nổi đêm nay. Em mượn ổng cái áo khoác để mặc, rồi kêu chở tới nhà thằng Vạn, tới trước cổng em kêu lớn:

- Vạn chó, có nhà không?

- Thằng mất dạy nào kêu con tao chó đó? -- tiếng bà già nó vang lên

- Con Bi nè cô ơi! -- nghe tiếng bà già nó em quê luôn, nhưng ráng lễ phép

- Ủa! Bi hả con, con qua đây làm gì?

- Con qua mượn đồ thằng Vạn mặc chút cô, hồi nãy đi bơi bị thằng ăn trộm nó lấy hết quần áo, tiền bạc rồi cô ơi! -- em giả buồn, ra vẻ đáng thương.

- Vạn nó đi lát nó về giờ đó. Mà sao tội vậy con, thôi con vô nhà đi.

- À! Cô cho con mượn tiền trả xe ôm, mai con trả lại.

Trả tiền xe ôm xong, em vào phòng thằng Vạn kiếm áo quần mặc. Đồ thằng này cũng nhiều, em mặc đại cái quần đùi vào cái áo thun. Bật máy tính nó lên lướt web, để giết thời gian tranh thủ nó về. Em mở history của nó lên toàn là phim xxx, cái thằng này cũng dâm đãng thật, vậy mà bấy lâu nay em cứ tưởng nó hiền lành.

Ngồi lướt web được nửa tiếng thì nó về, em kể sự tình hết cho nó nghe. Nó nghe xong không chịu chia sẽ với em mà lại còn cười khà khà, sỉ nhục em là thằng sợ vợ. Em chỉ muốn táng cục gạch vô cái mặt của nó.

Tâm sự với nó chút thì hai thằng xuống nhà ăn cơm. Ăn cơm xong không có gì làm, nó lại rủ em đi qua hàng xóm chơi:

- Ê Bi! Qua nhà anh Tám chơi không?

- Qua làm gì?

- Đánh bài! Tối nào bên đó cùng có sòng hết.

- Tao không có tiền.

- Tao cho mày mượn, đm qua đánh đi, có mấy con nhỏ nhìn đã lắm!

Móa cái thằng bạn chó, tự nhiên nhắc tới gái gú chi không biết. Làm em phấn khởi cả lên. Em mượn nó 2 chai rồi hai đứa qua bên nhà anh Tám. Vô nhà anh Tám toàn gặp người quen, do cái xóm này em hay tới chơi nên ai cũng nhớ mặt hết. Đang định kiếm chỗ ngồi sòng Xì-lát thì cái thằng Trung pede lên tiếng.

- Anh Bi lâu quá không gặp nha, qua tới ngồi sát bên em nè, hihi!

Hihi cái thằng cha nó chứ hihi. Cái thằng này nó tởm lắm, mặc dù bề ngoài nó rất đẹp trai, tóc tai kiểu cách, ăn mặc cũng có phong cách, cũng có xì-tai nhưng mà khổ nổi nó bị hôi nách, lông dái mọc hơi dài, đã vậy lỗ đít lại còn màu đen nữa. Em thấy nó là phát nản, liền nhảy vô cái chỗ con bé xinh nhất.

Đánh một hồi mải mê, chơi miết mà ăn được có 300k từ thằng cái. Nhìn sang con bé thì mới để ý cái ngực của nó bị hở, em chuyển sang ngồi xổm đế ngắm vú em nó. Em ngồi ngắm được chút thì mấy con ngồi đối diện nhìn em cười cười, em nhìn tụi nó, tụi nó lại càng cười to hơn. Em nghĩ là cái bọn này nó bị điên rồi, tự nhiên đi cười lung tung, em kệ cm tụi nó luôn. Em tiếp tục bốc bài vừa lia mắt nhìn vú em kế bên tiếp, đm đang lia thì thằng con anh Tám la to:

- Ba ơi, con cu chú Bi bự quá ba ơi!

Câu nói của nó làm cả đám đánh bài cười ầm lên, cái thằng chó Vạn và thằng Trung pede là cười to nhất, em cũng đék hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhìn sang em bên cạnh thì em nó che miệng cười khúc khích, em nhìn thử xuống dưới có gì không mà cả đám cười ầm vậy. Ôi! má ơi! Em không tin vào mắt mình nữa, em không thể tin được.

Tờ trym đỏ hỏn của em nó lọt tỏn ra ngoài cái quần đùi ngắn ngủn, mà em mượn thằng Vạn. Mặt em tái lên đầy xấu hổ, đék biết núp vào đâu được, em cầm tiền chạy thẳng về nhà thằng Vạn để mặc sau lưng, tiếng cười nhạo của mọi người. Cảm giác nhục nhã ê chề bao trùm trong em, em chỉ muốn chết đi để quên hết mọi nhục nhã.

Em vào phòng thằng vạn trùm mền lên ngủ, một mặt muốn nghỉ ngơi, một mặt muốn quên hết mọi thứ. Em làm một giấc tới 11h đêm thì thức giấc, nhìn sang thằng Vạn đã lăn ra ngủ, buồn buồn em lại nhớ nghề. Xách cái laptop thằng Vạn lên sân thượng bet banh. Đang ngồi gõ tài phạt góc mấy trận đá giải châu Âu, thì con bé Linh từ đâu chui ra:

- Anh Bi giúp em giải mấy bài tích phân toán A1 với, em sắp thi rồi.

- Anh quên hết rồi, em kêu thằng Vạn giải giùm đi.

- Hồi nãy em vô nhờ, ảnh nói quên hết rồi, ảnh còn nói là có anh Bi tối nay qua đây ngủ, kêu kiếm anh nhờ giải.

- Mệt quá! Anh đang bet banh, sáng mai giải.

- Anh giúp em đi, sáng mai em thi rồi -- nó lay tay em năn nỉ

Em cũng mệt nản với con bé này, lớn rồi mà cứ nhõng nhẽo, đành chiều theo ý nó vậy. Nói tới đây em nói sơ về con bé Linh này chút, nó là em họ thằng Vạn ở dưới quê lên đây học đại học năm 1, mới 18 tuổi, nhìn xinh lắm, điện nước thì đầy đủ, chỉ dư chứ không thiếu. Nhìn cái tướng nó ăn chơi, đua đòi lắm, mới năm một mà đi Vespa, xài Iphone...

Em vô phòng nó để chỉ bài, vì trên sân thượng đèn yếu lắm. Vào phòng thì móa ơi! Con này nó tính kêu em chỉ bài hay là kêu em đi tự tử đây. Dưới anh đèn sáng trăng, em nó mặc cái đầm 2 dây, phần ngực không mặc áo lót, làm lộ khe ngực ra ngoài. Tờ trym của đã bắt đầu có dấu hiệu chào cờ, nhưng em vẫn ráng kiềm chế, nhắm mắt, nịn thở cho nó xẹp xuống.

Em nó ngồi vào bàn học, em ngồi kế bên. Em chỉ bài cho nó mà cặp ngực của nó cứ ịn vào mặt em, phần váy kéo lên tới nửa đùi hiện lên cặp chân thon thả. Em kiềm chế, nhưng em không làm được, cái đầu em lúc này trở nên ngu si, “thằng nhỏ” chào cờ ngay lập tức, em lấy đại cuốn sách A1 che lại.

Em nó lấy quyển vở ra, đưa mấy bài tập thầy cho về nhà giải, mà cái này lâu quá nên mấy cái công thức em cũng quên mịa nó rồi. Em hỏi nó:

- Công thức tích phân em chép ở đâu!

- Công thức nằm trong sách đó anh.

Em nghe nó nói mà người run rẫy, chết mịa rồi. Em đang lấy cuốn sách A1 của nó che tờ trym, bây giờ mà lấy ra, nó mà thấy tờ trym em đang chào cờ thì chết em. Em định viện cớ đi vệ sinh để cho tờ trym xẹp xuống, thì bỗng nhiên em nó giật mẹ cuốn sách trong tay em.

Ôi! Mẹ ơi! Tờ trym của em đang dựng thẳng lên trời, em nó nhìn trố con mắt lên đầy ngạc nhiên! Em xấu hổ, em không biết chui vào đâu, theo bản năng của mình, em bẻ tờ trym sang một bên…


/17

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status