Hỗn Độn Lôi Tu

Chương 213: Mới tới hỏa đảo

/538


Trên phi chu màu đen có một tòa lầu các tinh xảo. Bọn người Tống Chung ngồi chung quanh. Một bên thưởng thức cảnh sắc ven đường một bên nhấm nháp trà thơm của Tống Chung mời. Đương nhiên Thạch Đầu kia là ngoại lệ, hắn nhắm mắt đả tọa, một bộ khổ tu khiến Tống Chung không thể không khâm phục.

Phi hành được một thời gian, tỷ muội Tư Vân, Tư Vũ đột nhiên cùng nhau nói: “ Đạo huynh…”

Tống Chung vừa nghe lập tức vẻ mặt đau khổ ngắt lời của các nàng: “ So với các ngươi, tuổi hay thực lực của ta đều kém hơn, kêu ta là sư đệ đã là tốt lắm rồi, đừng kêu đạo huynh hay lão nữa!”

“Hi hi!” Tư Vân Tư Vũ thấy Tống Chung nói thú vị, cũng nhịn không được che miệng cười. Sau đó các nàng cũng không cố chấp nữa mà cùng nhau nói: “ Một khi đã như vậy. Cung kính không bằng tuân mệnh! Tống sư đệ!”

“He he!” Tống Chung thấy vậy cười nói: “ Xin hỏi hai vị sư tỷ có gì chỉ giáo?”

“Là như thế này!” Tư Vân, Tư Vũ vội vàng nói: “Thời điểm phi hành vào sâu trong Đông Hải phi hành, tốt nhất hạ thấp độ cao một chút, cách mặt biển khoảng mấy chục trượng, tuyệt không nên ở trên bầu trời!”

“Ồ?”Tống Chung vừa nghe lập tức kinh ngạc nói: “ Bay ở chỗ cao thật thì nhìn được xa. Hơn nữa phong cảnh đẹp, bay thấp như vậy vạn nhất đụng vào núi thì làm sao?”

Tống Chung nói lời này cũng không ngoa. Tốc độ Phi chu cũng một khắc một ngàn dặm. Nếu bay tại mặt biển, tốc độ siêu cao có thể kích khởi sóng biển, vạn nhất có tòa đảo nhỏ đột nhiên xuất hiện phía trước, phu chu né tránh khó khăn. Đâm vào cũng không có lạ.

Tư Vân Tư Vũ nghe xong, vội vàng giải thích nói: “Ngươi có thể cho phi chu bay chậm một chút nhưng không thể bay cao, bởi vì bầu trời rất nguy hiểm. Bởi vì tu sĩ hoặc yêu thú cao giai thích phi hành trên đó. Bình thường tự nhiên khó gặp bọn họ nhưng vạn nhất chạm phải, không chừng chúng ta sẽ xui xẻo!”

“Xui xẻo?”Tống Chung không hiểu hỏi: “ Chẳng lẽ bọn họ thích đả thương vãn bối?”

“Không, không, bọn họ không phải thích đả thương vãn bối. Trên thực tế, bối phận cũng không có ý nghĩa gì đối với bọn họ, bọn họ chỉ quan tâm bảo vật. Phi chu này của ngươi là mặt hàng cực kỳ đáng ra tay cướp đoạt tại Đông Hải. Rất nhiều Kim Đan tu sĩ cũng khó cầu, nếu bọn họ nhìn thấy thứ này trên tay một đám Trúc Cơ tu sĩ, có thể không ra tay cướp sao?” Tư Vân Tư Vũ vội vàng giải thích nói.

“À. Nói cũng đúng!”Tống Chung lập tức tỉnh ngộ.

Lúc này Mộc Tử Dung một bên lại không nhịn được khinh thường nói: “ Bọn họ tới cướp hả? Chẳng lẽ chúng ta còn sợ một kẻ Kim Đan nho nhỏ sao?”

Mọi người vừa nghe lời ấy của nàng lập tức giật mình. Tuy rằng bọn họ sớm đã đánh giá cao thực lực Mộc Tử Dung nhưng tuyệt không ngờ, nữ nhân này biến thái tới độ có gan khiêu chiến Kim Đan. Nàng chẳng qua chỉ là tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, dựa vào cái gì để điên như vậy?

Tống Chung vừa thấy ánh mắt nghi hoặc của mọi người chung quanh thì thấy không ổn, nếu Mộc Tử Dung bại lộ thực lực chân chính, không chừng bí mật Cửu Mỹ Đồ sẽ không được đảm bảo.

Bất đắc dĩ Tống Chung đành phải trừng mắt nhìn Mộc Tử Dung, bắt nàng nhanh im miệng, sau đó cười giải thích nói: “ Các ngươi không nên nghe cuồng ngôn của nàng, làm sao nàng có thể thắng được tu sĩ Kim Đan? Sở dĩ nói như vậy chỉ là ỷ vào Huyền Thiên biệt viện sau lưng nàng thôi, là do ở Đông Hải này, kẻ dám không để Huyền Thiên biệt viện vào mắt thật không có nhiều”

Nghe giải thích như vây, mọi người mới lộ vẻ đã hiểu. Điều này làm hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Chẳng qua, Tư Vân Tư Vũ lại lập tức nói: “ Tống sư đệ, vậy các ngươi đã nghĩ quá đơn giản, cao giai tồn tại trên Đông Hải không chỉ có riêng liên minh tu sĩ Đông Hải, còn có không ít cao giai yêu thú đâu! Gia hỏa này cũng rất có trí tuệ, không có việc gì liền thích làm loạn chung quanh, thậm chí chạy đến quanh liên minh Đông Hải sát nhân mua vui. Nếu chúng ta gặp bọn biến thái như vậy. Chúng sẽ chẳng quản chúng ta thân phận gì, vẫn giết không tha như thường. Cho nên vẫn phải cẩn thận!”

“Ngươi nói rất đúng!” Tống Chung vội vàng đáp ứng sau đó nói: “ Hạ xuống, hạ xuống!” Nói xong hắn liền thao tác hạ thấp độ cao phi chu xuống còn bay cách mặt biển không đến trăm trượng, đồng thời vì tránh đụng núi nên hắn đành giảm tốc độ lại.

Tốc độ phi chu giảm lại nhưng nó dù sao cũng chả cần nghỉ ngơi, có thể chạy ngày đi đêm, cho nên qua hai ngày đã đi hơn mười ngàn dặm đường.

Ngày này, phi chu màu đen dựng tại bên ngoài một tòa núi lửa bốc khói.

Nhìn phạm vi đảo nhỏ xa xa mấy trăm dặm, tất cả mọi ngươi liền thấy một phen hưng phấn. Lộ trình lần này, bọn họ không chỉ có tiết kiệm phần lớn thời gian mà không phải đánh nhau hay đả tọa điều tức, lại cực kỳ an toàn. Hiện tại, bọn họ vẫn duy trì trạng thái tốt nhất, có thể sẵn sàng chiến đấu. Không gian khổ như những lần khác.

Cho nên lúc này, trong lòng đám người bắt đầu cảm kích Tống Chung đem phi chu ra mời cả nhà xài. Thạch đầu nhân như cục đất cũng khẽ gật đầu, bày tỏ tình cảm. Điều này làm cho Tống Chung có cảm giác được yêu mà sợ. (Mình vẫn thích gọi cái thằng Thạch đầu là đầu đất nhưng mà không dám vì sợ mất nguyên văn. Tức quá đi thôi!”

Tiếp đó ma nữ da xanh liền hỏi: “ Chúng ta có thể hành động?”

“Ngươi xem rồi làm đi!” Tống Chung không ý kiến nói: “Ngươi là đội trưởng, chúng ta nghe ngươi!”

Tống Chung nhẹ nhàng giao quyền chỉ huy lại. Kỳ thật không phải hắn yên tâm ma nữ da xanh mà do lần đầu tiên tham gia loại hành động này, đánh rắm còn không hiểu chứ nói chỉ huy. Đến lúc sai lầm thì cảm tình vừa mới gây dựng được với đám này đều té nước theo mưa hết. Hắn giao quyền chỉ huy, xem ma nữ da xanh làm tốt thì hắn học hỏi, nếu làm không tốt thì hắn giải quyết luôn ả, càng mua chuộc được lòng người mà lại là danh chính ngôn thuận.

Ma nữ da xanh cũng không cảm kích Tống Chung, còn tưởng rằng hắn thực sự là lười đây. Trong lòng khinh bỉ một phen, liền không chút khách khí tiếp nhận quyền chỉ huy, sau đó bắt đầu ra lệnh: “ Thạch đầu, ngươi đi tra xét tình hình trên đảo một lần!”

Thạch đầu vẫn không nói gì mà khẽ gật đầu, liền điều khiển một thanh Thiết kiếm phi kiếm tối đen, chợt lóe rồi biến mất. Hiển nhiên hắn là thám báo trong đội ngũ, thường xuyên nên làm cũng thuần thục. (Thằng đầu đất ấy nó không nói mà làm thám báo thì đi xong về chả nói gì, phí công)

Sau đó ma nữ da xanh nói với Tư Vân, Tư Vũ: “ Các ngươi đến chỗ cao thăm dò đi, tìm địa phương thích hợp bày trận!”

“Dạ!” Tư Vân, Tư Vũ gật đầu lập tức hành động. Bay thẳng lên cao tiến hành bao quát tiểu đảo.

Tống Chung thấy thế không nhịn được tò mò hỏi: “ Không phải ngươi dùng Dục Hỏa Phần Thân Quyết cùng Độc lão đầu dụng mê loạn kịch độc giải quyết chúng sao? Vì sao còn muốn Tư Vân Tư Vũ chuẩn bị bày trận đây?”

“Đó là để ngừa vạn nhất!” Ma nữ da xanh giải thích nói: “Đông Hải này là nơi không yên ổn. Chúng ta khai chiến trước thì không chừng có kẻ muốn đâm dao sau lưng, cho nên bố trí một tay, để ứng phó tình huống khẩn cấp”

“Thông minh, quả thực cẩn thận!” Tống Chung nhịn không được có chút khâm phục nói.

“Ài. Đều là chịu thiệt rồi mới nghĩ đến!” Ma nữ da xanh thở dài một tiếng nói: “ Ta ở tại Đông Hải lăn lộn nhiều năm, gặp việc ngoài ý muốn nhiều lắm, không thể không để tâm!”

Tống Chung thấy ma nữ cường hãn này bất đắc dĩ cảm thán như vậy, nhịn không được tò mò hỏi: “ Chẳng lẽ Đông Hải này dễ dàng xuất hiện việc ngoài ý muốn như vậy?”

“Nói thế nào đây”Ma nữ da xanh nhún vai nói: “ Nói dễ dàng xuất hiện nhưng không chừng mười năm không gặp. Nhưng muốn nói không dễ dàng xuất hiện thì một năm cũng có thể gặp hai ba lần! Đội ngũ chúng ta thuộc loại tương đối xui xẻo, liên tiếp gặp việc ngoài ý muốn, thế cho nên liên tục tổn thất bốn người! Nhất là một lần, chúng ta mất khí lực thật lớn mới có thể giảo sát một yêu thú trên đảo. Kết quả lại đột nhiên từ trên mặt biển xuất hiện một đám yêu thú mới. Lúc ấy chúng ra vừa trải qua khổ chiến như nỏ mạnh hết đà, có thể đánh thế nào đây? Không có biện pháp, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua hai người, mới cứu vớt được mọi người! Đây còn may mắn là Tư Vân Tư Vũ trước đó bày trận pháp, nếu không chúng ta đều phải chết rồi! Một người cũng không chạy được!”

Ma nữ da xanh nói đơn giản nhưng Tống Chung có thể tưởng tượng được trận chiến thảm thiết. Ở trên biển rộng mờ mịt, một đám người tứ cố vô thân, còn ở trong trạng thái suy yếu, lại đột nhiên bị một đám yêu thú vây công, tình thế thê thảm như thế nào, bọn họ có thể giết mở ra một con đường sống thực không dễ dàng!”

Đương nhiên, Tống Chung khẳng định rằng hai người kia không hề tự nguyện lưu lại cản địch, Không cần nghĩ cũng biết. Tám phần là do ma nữ da xanh này giở thủ đoạn gì đó mới làm khiến bọn họ bắt buộc hi sinh như thế.

Đúng lúc này Thạch đầu mặt lạnh đã trở lại, hắn dùng khẩu khí nhạt nhẽo nói với ma nữ da xanh: “ Chín mươi tám, to, bảy mươi hai. Hai mươi sáu! Trung tâm, hỏa sơn!” Nói xong liền trực tiếp ngậm miệng, không nói thêm lời nào.

Những người khác đều hiểu, chỉ có Tống Chung cùng Mộc Tử Dung không hiểu ra sai. Ma nữ da xanh thấy thế chủ động giải thích nói: “ Thạch đầu nói, trên đảo tổng cộng có chín mươi tám con Hỏa Vân Thú, trong đó có bảy mươi hai con trưởng thành, ấu thú có hai mươi sáu con! Chúng sống ở trung tâm hỏa sơn”

Tống Chung nghe xong, không nhịn được cười khổ nói: “ Hắn nói chuyện thực sự là đủ ngắn gọn!”

“Không có biện pháp, hắn cứ như vậy, ngay cả ta cũng không thay đổi được!” Ma nữ da xanh cười xòa.

Lúc này Tư Vân Tư Vũ cũng đã trở lại. Cùng nhau nói: “ Phía đông đảo nhỏ có một vùng đất trống bằng phẳng, hơn nữa linh mạch chạy qua, có thể bố trí đại trận!”

“Chúng ta phải đi phía đông bày trận ! Hành động cẩn thận một chút, không nên kinh động đám Hỏa Vân Thú đi tuần sơn!” Ma nữ da xanh nói với Tiểu Bàn: “ Tạm thời thu hồi Phi chu đi!”

“Được!” Tống Chung thống khoái đáp ứng một tiếng. Sau khi thu hồi phi chu liền cùng mọi người cẩn thận lẻn vào trong đảo.


/538

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status