Tảng sáng, một đoàn xe lặng lẽ hướng về phía cửa nam Cô Nhai thành, Cô Nhai thành là một tòa Bất Dạ thành, lại lấy thân phận tự do trung lập, đứng ngoài cuộc chiến tranh đại lục, buôn bán phồn thịnh nên cửa Cô Nhai thành luôn mở, thậm chí có chỗ không có binh lính kiểm tra ở cửa, thể hiện đầy đủ khí phái tự do của một đô thị mậu dịch.
Một bóng người gầy yếu tiến về hướng đoàn xe, lớn tiếng hỏi: "Đại nhân, người có ở đây không?"
"Đây này." Hàn Tiến nhấc màn xe lên: "Lên đây đi."
Tiểu Ước Sắc Phu nhanh nhẹn nhảy lên xe ngựa, Hàn Tiến, Tát Tư Âu cùng chờ nam nhân này trong xe, Tát Tư Âu thấy Tiểu Ước Sắc Phu sau lưng còn một cái bao to nặng, cười hỏi: "Tiểu Ước Sắc Phu ngươi theo cái gì thế?"
"Những gì mang theo được ta đều mang đi hết." Tiểu Ước sắc Phu thấp giọng nói
"Thế là sao? Ngươi muốn…".
"Hắn phải cùng đi với chúng ta, nếu không hội lính đánh thuê sẽ không bỏ qua cho hắn." Hàn Tiến cười cười: "Tiểu Ước sắc Phu, việc ta giao cho ngươi đã làm xong rồi chứ?"
"Vâng." Tiểu Ước Sắc Phu gật đầu.
"Ngươi bảo hắn làm cái gì vậy?" Tát Tư Âu ngạc nhiên nói
"Dán Đại tự báo." Hàn Tiến cười ha ha.
Đêm qua, Tiểu Ước Sắc Phu dùng số kim tệ Hàn Tiến đưa cho, thuê một ít đồng bọn, dán ở các góc trong thành thị mấy trăm Đại tự báo, nội dung Đại Tự báo trực chỉ hành hội lính đánh thuê của quan Khắc Luân Uy Nhĩ, tố giác Khắc Luân Uy Nhĩ mưu đồ cướp đi tiền tài của thương đoàn Ma Căn, lại sử dụng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn ám hại thương đoàn Ma Căn, sau khi biết được người thừa kế thương đoàn Ma Căn, Khởi Lệ tiểu thư, đã đi tới Cô Nhai thành, hắn còn muốn đoạt ấn chương trong tay Khởi Lệ. Cuối cùng còn bổ sung một vài câu chữ thật to, rằng Khắc Luân Uy Nhĩ muốn che dấu chân tướng, chắc chắn sẽ muốn hủy tất cả Đại tự báo này.
Kỳ thật đây là nói nhảm, mặc kệ nội dung thật hay giả, Đại tự báo đều bị xé toang. Nhưng đối với dân thường mà nói, hành vi của hội lính đánh thuê lại làm tăng thêm độ tin tưởng của họ đối với Đại tự báo. Nội dung bên trong lại được lưu truyền với tốc độ càng nhanh.
"Vô ích thôi." Nghe Tiểu Ước Sắc Phu kể xong, Tát Tư Âu lắc đầu nói: "Chúng ta thiếu chứng cớ tương ứng.".
"Ta cũng không hy vọng xa vời có thể phán xét Khắc Luân Uy Nhĩ." Hàn Tiến thản nhiên nói: "Chỉ cần trong khoảng thời gian này hắn bị bó tay bó chân, không làm gì được là ta hài lòng rồi."
"Tiên tri đại nhân của ta. Sau nữa chúng ta nên làm như thế nào?" Ma Tín Khoa đã nhẫn nhịn cả nửa ngày trời: "Ngươi cho rằng chúng ta có thể vượt qua tuyến phong tỏa, đem đoàn xe hộ tống này đến Thánh Quan thành được sao?
Hàn Tiến nhìn ra phía bên ngoài một chút, thấp giọng nói: "Nếu như đoàn xe này bị người Hắc Nha thành phát hiện, thì sẽ như thế nào?"
"Vậy mà còn hỏi? Toàn bộ đồ vật sẽ bị tịch thu, tất cả mọi người sẽ bị giết sạch! Chỉ đơn giản vậy thôi."
"Thương đội nhân cũng sẽ bị giết?"
"Bọn họ cũng đâu phải là thần, dựa vào cái gì mà không giết?"
Nếu Hy Nhĩ Na thuế chấp nhà cửa, còn có Si nhiệt chi trượng, có thể thêm được ít nhiều thì so với hàng hóa trong đoàn xe, bên nào hơn?
Ma Tín Khoa chăm chú tính: Mặc dù nhà của Hy Nhĩ Na ở trung tâm thành phổ, nơi này tấc đất tấc vàng, giá cả rất cao nhưng mà so sánh với cả mười lăm xe vũ khí cùng với áo giáp, vẫn quá ít, cho dù có thêm Si nhiệt chi trượng, giá trị cũng không bằng một phần năm giá trị của đội hàng hóa."
"Nói cách khác, sẽ không ai đem điểm này để vào mắt, các thương nhân so với chúng ta lại càng sợ gặp chuyện không may."
"Cái này…’’ Ma Tín Khoa ngẩn người.
"Ngẫm lại xem, bọn họ có vẻ rất khẩn trương đúng không?"
Trong đầu Ma Tín Khoa liền hiện ra một tên mập mạp, hắn tên gọi Lợi Áo Ba Đức, người phụ trách cả thương đội là một người hiền lành, ân cần, luôn cười ha hả, rất dễ nói chuyện, khuya hôm qua đi tìm hắn, yêu cầu sáng sớm mai lập tức rời khỏi Cô Nhai thành, hắn không chút do dự đã đáp ứng rồi
"Nói như thế, bọn họ biết rõ có chiến tranh tại Thánh Quan thành, còn muốn đem quân tới tiếp viện để khẳng định chính mình." Hàn Tiến nhẹ giọng nói.
"Không phải vậy! Nếu bọn họ có thể dựa vào chính mình, tại sao không nói với chúng ta? Như vậy mọi người mới phối hợp tốt chứ." Ma Tín Khoa kêu lên.
"Cái này ta cũng không biết, trừ phi bọn họ có ý muốn nói." Biết Ma Tín Khoa có tính thích cãi bướng, Hàn Tiến rất sáng suốt chuyển sang vấn đề khác.
***
Đoạn đường vừa qua cực kỳ yên ả nhưng bọn Hàn Tiến cũng không dám lơ là, cẩn tắc vô áy náy, cẩn thận một chút cũng không có gì sai. Cứ như vậy suốt một tháng, đoàn xe từ từ tiến đến gần khu vực thống trị của Thánh Quan thành, không khí không hiểu sao bỗng khẩn trương hẳn.
Trong vòng một tháng, Hàn Tiến mỗi ngày đều đã hấp thu mấy ngàn nguyên năng lượng, tại Cô Nhai thành hắn đã mua rất nhiều Ma tinh vì hắn muốn đảm bảo cung cấp đầy đủ. Trên thực tế, hẳn đã sớm vô tình quên lời của sư phụ dặn lúc trước, lần đó hắn hấp thu Ma tinh của Hắc Nha dẫn tới hậu quả nghiêm trọng, bởi vì lúc đó hắn quá nóng lòng, ngoại trừ một phần trăm thận trọng không vượt qua giới hạn, còn những thứ khác, hắn mặc kệ.
Nghiêm túc theo ý nghĩa mà nói trước khi hoàn thành Đại trúc cơ, hắn cũng không được xem như một người tu chân, thậm chí không thể thi triển đạo thuật trung phẩm, có thể sử dụng bùa Xuất ngũ qủi, phải cảm tạ cái quy tắc nguyên tố trên đại lục này! Bây giờ, năng lượng ở trong cơ thể cũng không hoàn toàn thuộc về hắn, tiêu hao ít nhiều sẽ giảm bớt ít nhiều, tự mình không thể bổ sung, chỉ khi hoàn thành được Đại trúc cơ năng lượng trong cơ thể mới có thể luyện hóa thành Thái Hư chi khí, trước sau khác biệt rất lớn, giống như gà rừng với phượng hoàng vậy.
Người tu chân chính quy, ngay từ đầu đã biết một chút phương pháp nạp thuật, cố vốn bồi nguyên Hàn Tiến lại là nhập môn từ hấp thu cốc tinh, có điều khác đường nhưng lại tụ về một chỗ, mọi người đều là giống nhau, thông Đại Chu Thiên để mở ra Huyền Khiếu cũng giống nhau, mà Đại Chu Thiên đại diện cho năng lực Thái Hư chi khí vận chuyển, đến bước này, Hàn Tiến mới được tính là người tu chân đích thực, ở cùng một điểm xuất phát nhưng hắn có một ưu thế vượt trội, ngoài cách thổ nạp như bình thường ra, hắn còn có thể hấp thu năng lượng thức ăn như cũ, chính là hơn một bước luyện hóa mà thôi
Đương nhiên, trước tình cảnh vô cùng gian nan như thế này, ở thế giới kia, Hàn Tiến đã trốn sau lưng sư phụ, tận lực bảo trì khiêm tốn, tuyệt sẽ không tiến tới Tu Chân Giới mà sẽ yên phận với giới trần tục. Nguyên nhân là ở chỗ này, theo nguyên tắc, hắn không thể tiêu phí được. Người khác xuất ra mười đạo hỏa phù, điều tức một hồi có thể khôi phục lại được, hắn thì không thể làm được vậy, trừ phi hắn tung ra hỏa phù mà thu lại được một món hời thật lớn thì hắn mới có thể suy nghĩ lại.
Đột nhiên Hàn Tiến hứng thú với Đấu khí cùng Ma pháp, làm cho đám người Tiên Ny Nhĩ phải trố mắt nhìn, chỉ cần có thời gian nhàn hạ, hắn sẽ lãnh giáo Ma Tín Khoa cùng Tát Tư Âu. Đây là cách tu hành đặc biệt của Hàn Tiến, hấp thu hết thảy trung tâm năng lượng, mà hắn thì sở hữu vô số loại đạo phép chẳng khác gì vô số con đường, hắn đi theo con đường nào cũng có thể đi đến giới hạn, trong lúc đó còn có thể tùy ý từ con đường này chuyển sang đường khác.
Tuy nhiên Hàn Tiến chỉ học được vài ngày Ma pháp, liền mang Tát Tư Âu quẳng sang một bên, cùng hao phí nguyên tố như nhau nhưng Ma pháp vĩnh viễn không thể nào so sánh cùng đạo thuật, ít nhất đối với Ma pháp sơ giai thì là vậy. :0 (141):
:1 (11):
Một bóng người gầy yếu tiến về hướng đoàn xe, lớn tiếng hỏi: "Đại nhân, người có ở đây không?"
"Đây này." Hàn Tiến nhấc màn xe lên: "Lên đây đi."
Tiểu Ước Sắc Phu nhanh nhẹn nhảy lên xe ngựa, Hàn Tiến, Tát Tư Âu cùng chờ nam nhân này trong xe, Tát Tư Âu thấy Tiểu Ước Sắc Phu sau lưng còn một cái bao to nặng, cười hỏi: "Tiểu Ước Sắc Phu ngươi theo cái gì thế?"
"Những gì mang theo được ta đều mang đi hết." Tiểu Ước sắc Phu thấp giọng nói
"Thế là sao? Ngươi muốn…".
"Hắn phải cùng đi với chúng ta, nếu không hội lính đánh thuê sẽ không bỏ qua cho hắn." Hàn Tiến cười cười: "Tiểu Ước sắc Phu, việc ta giao cho ngươi đã làm xong rồi chứ?"
"Vâng." Tiểu Ước Sắc Phu gật đầu.
"Ngươi bảo hắn làm cái gì vậy?" Tát Tư Âu ngạc nhiên nói
"Dán Đại tự báo." Hàn Tiến cười ha ha.
Đêm qua, Tiểu Ước Sắc Phu dùng số kim tệ Hàn Tiến đưa cho, thuê một ít đồng bọn, dán ở các góc trong thành thị mấy trăm Đại tự báo, nội dung Đại Tự báo trực chỉ hành hội lính đánh thuê của quan Khắc Luân Uy Nhĩ, tố giác Khắc Luân Uy Nhĩ mưu đồ cướp đi tiền tài của thương đoàn Ma Căn, lại sử dụng thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn ám hại thương đoàn Ma Căn, sau khi biết được người thừa kế thương đoàn Ma Căn, Khởi Lệ tiểu thư, đã đi tới Cô Nhai thành, hắn còn muốn đoạt ấn chương trong tay Khởi Lệ. Cuối cùng còn bổ sung một vài câu chữ thật to, rằng Khắc Luân Uy Nhĩ muốn che dấu chân tướng, chắc chắn sẽ muốn hủy tất cả Đại tự báo này.
Kỳ thật đây là nói nhảm, mặc kệ nội dung thật hay giả, Đại tự báo đều bị xé toang. Nhưng đối với dân thường mà nói, hành vi của hội lính đánh thuê lại làm tăng thêm độ tin tưởng của họ đối với Đại tự báo. Nội dung bên trong lại được lưu truyền với tốc độ càng nhanh.
"Vô ích thôi." Nghe Tiểu Ước Sắc Phu kể xong, Tát Tư Âu lắc đầu nói: "Chúng ta thiếu chứng cớ tương ứng.".
"Ta cũng không hy vọng xa vời có thể phán xét Khắc Luân Uy Nhĩ." Hàn Tiến thản nhiên nói: "Chỉ cần trong khoảng thời gian này hắn bị bó tay bó chân, không làm gì được là ta hài lòng rồi."
"Tiên tri đại nhân của ta. Sau nữa chúng ta nên làm như thế nào?" Ma Tín Khoa đã nhẫn nhịn cả nửa ngày trời: "Ngươi cho rằng chúng ta có thể vượt qua tuyến phong tỏa, đem đoàn xe hộ tống này đến Thánh Quan thành được sao?
Hàn Tiến nhìn ra phía bên ngoài một chút, thấp giọng nói: "Nếu như đoàn xe này bị người Hắc Nha thành phát hiện, thì sẽ như thế nào?"
"Vậy mà còn hỏi? Toàn bộ đồ vật sẽ bị tịch thu, tất cả mọi người sẽ bị giết sạch! Chỉ đơn giản vậy thôi."
"Thương đội nhân cũng sẽ bị giết?"
"Bọn họ cũng đâu phải là thần, dựa vào cái gì mà không giết?"
Nếu Hy Nhĩ Na thuế chấp nhà cửa, còn có Si nhiệt chi trượng, có thể thêm được ít nhiều thì so với hàng hóa trong đoàn xe, bên nào hơn?
Ma Tín Khoa chăm chú tính: Mặc dù nhà của Hy Nhĩ Na ở trung tâm thành phổ, nơi này tấc đất tấc vàng, giá cả rất cao nhưng mà so sánh với cả mười lăm xe vũ khí cùng với áo giáp, vẫn quá ít, cho dù có thêm Si nhiệt chi trượng, giá trị cũng không bằng một phần năm giá trị của đội hàng hóa."
"Nói cách khác, sẽ không ai đem điểm này để vào mắt, các thương nhân so với chúng ta lại càng sợ gặp chuyện không may."
"Cái này…’’ Ma Tín Khoa ngẩn người.
"Ngẫm lại xem, bọn họ có vẻ rất khẩn trương đúng không?"
Trong đầu Ma Tín Khoa liền hiện ra một tên mập mạp, hắn tên gọi Lợi Áo Ba Đức, người phụ trách cả thương đội là một người hiền lành, ân cần, luôn cười ha hả, rất dễ nói chuyện, khuya hôm qua đi tìm hắn, yêu cầu sáng sớm mai lập tức rời khỏi Cô Nhai thành, hắn không chút do dự đã đáp ứng rồi
"Nói như thế, bọn họ biết rõ có chiến tranh tại Thánh Quan thành, còn muốn đem quân tới tiếp viện để khẳng định chính mình." Hàn Tiến nhẹ giọng nói.
"Không phải vậy! Nếu bọn họ có thể dựa vào chính mình, tại sao không nói với chúng ta? Như vậy mọi người mới phối hợp tốt chứ." Ma Tín Khoa kêu lên.
"Cái này ta cũng không biết, trừ phi bọn họ có ý muốn nói." Biết Ma Tín Khoa có tính thích cãi bướng, Hàn Tiến rất sáng suốt chuyển sang vấn đề khác.
***
Đoạn đường vừa qua cực kỳ yên ả nhưng bọn Hàn Tiến cũng không dám lơ là, cẩn tắc vô áy náy, cẩn thận một chút cũng không có gì sai. Cứ như vậy suốt một tháng, đoàn xe từ từ tiến đến gần khu vực thống trị của Thánh Quan thành, không khí không hiểu sao bỗng khẩn trương hẳn.
Trong vòng một tháng, Hàn Tiến mỗi ngày đều đã hấp thu mấy ngàn nguyên năng lượng, tại Cô Nhai thành hắn đã mua rất nhiều Ma tinh vì hắn muốn đảm bảo cung cấp đầy đủ. Trên thực tế, hẳn đã sớm vô tình quên lời của sư phụ dặn lúc trước, lần đó hắn hấp thu Ma tinh của Hắc Nha dẫn tới hậu quả nghiêm trọng, bởi vì lúc đó hắn quá nóng lòng, ngoại trừ một phần trăm thận trọng không vượt qua giới hạn, còn những thứ khác, hắn mặc kệ.
Nghiêm túc theo ý nghĩa mà nói trước khi hoàn thành Đại trúc cơ, hắn cũng không được xem như một người tu chân, thậm chí không thể thi triển đạo thuật trung phẩm, có thể sử dụng bùa Xuất ngũ qủi, phải cảm tạ cái quy tắc nguyên tố trên đại lục này! Bây giờ, năng lượng ở trong cơ thể cũng không hoàn toàn thuộc về hắn, tiêu hao ít nhiều sẽ giảm bớt ít nhiều, tự mình không thể bổ sung, chỉ khi hoàn thành được Đại trúc cơ năng lượng trong cơ thể mới có thể luyện hóa thành Thái Hư chi khí, trước sau khác biệt rất lớn, giống như gà rừng với phượng hoàng vậy.
Người tu chân chính quy, ngay từ đầu đã biết một chút phương pháp nạp thuật, cố vốn bồi nguyên Hàn Tiến lại là nhập môn từ hấp thu cốc tinh, có điều khác đường nhưng lại tụ về một chỗ, mọi người đều là giống nhau, thông Đại Chu Thiên để mở ra Huyền Khiếu cũng giống nhau, mà Đại Chu Thiên đại diện cho năng lực Thái Hư chi khí vận chuyển, đến bước này, Hàn Tiến mới được tính là người tu chân đích thực, ở cùng một điểm xuất phát nhưng hắn có một ưu thế vượt trội, ngoài cách thổ nạp như bình thường ra, hắn còn có thể hấp thu năng lượng thức ăn như cũ, chính là hơn một bước luyện hóa mà thôi
Đương nhiên, trước tình cảnh vô cùng gian nan như thế này, ở thế giới kia, Hàn Tiến đã trốn sau lưng sư phụ, tận lực bảo trì khiêm tốn, tuyệt sẽ không tiến tới Tu Chân Giới mà sẽ yên phận với giới trần tục. Nguyên nhân là ở chỗ này, theo nguyên tắc, hắn không thể tiêu phí được. Người khác xuất ra mười đạo hỏa phù, điều tức một hồi có thể khôi phục lại được, hắn thì không thể làm được vậy, trừ phi hắn tung ra hỏa phù mà thu lại được một món hời thật lớn thì hắn mới có thể suy nghĩ lại.
Đột nhiên Hàn Tiến hứng thú với Đấu khí cùng Ma pháp, làm cho đám người Tiên Ny Nhĩ phải trố mắt nhìn, chỉ cần có thời gian nhàn hạ, hắn sẽ lãnh giáo Ma Tín Khoa cùng Tát Tư Âu. Đây là cách tu hành đặc biệt của Hàn Tiến, hấp thu hết thảy trung tâm năng lượng, mà hắn thì sở hữu vô số loại đạo phép chẳng khác gì vô số con đường, hắn đi theo con đường nào cũng có thể đi đến giới hạn, trong lúc đó còn có thể tùy ý từ con đường này chuyển sang đường khác.
Tuy nhiên Hàn Tiến chỉ học được vài ngày Ma pháp, liền mang Tát Tư Âu quẳng sang một bên, cùng hao phí nguyên tố như nhau nhưng Ma pháp vĩnh viễn không thể nào so sánh cùng đạo thuật, ít nhất đối với Ma pháp sơ giai thì là vậy. :0 (141):
:1 (11):
/93
|