Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 162: Khai giảng

/672


Diệp Phong dễ dàng thoát được tuần sát đội viên truy kích, đến một nơi yên tĩnh, cởi mặt nạ xuống rồi ung dung hòa mình vào lối đi đông người nhất, không ai phát hiện có gì khác lạ.

Gã sắp ở lại Võ Dung học viện một thời gian, Tô Chiến Thiên, còn nhiều cơ hội lắm… ta sẽ đùa với Lục Lâm bang của người. Mắt gã ánh lên tinh quang.

oOo

“Tô Dung bị giết rồi?” Khuôn mặt hung hãn của Tô Chiến Thiên thoáng nét buồn đau, dù gì đó cũng là đệ đệ có quan hệ máu mủ mà cũng chết dưới tay Diệp Phong.

“Đội tìm kiếm ở Ngọa Lăng thành và đội ngũ ở các nơi trên đường đến đây đầu óc toàn bùn hả? Diệp Phong sao lại lặng lẽ đến được Lạc Nhật thành!” Tô Chiến Thiên như phát điên, gầm vang giận dữ.

“Thuộc hạ thật sự không biết…” Mấy võ sư Lạc Nhật thành run rẩy quỳ xuống, võ sư đầu lĩnh run giọng: “Thành chủ đại nhân vì không ngờ Diệp Phong đến Lạc Nhật thành nên mới sơ ý bị hắn dùng kim quang thần bí đánh lén, bọn thuộc hạ ngay cả cơ hội cứu viện cũng không có.”

“Các ngươi bảo là Trương gia đại thiếu ra mặt giúp Diệp Phong, có phải việc này Trương gia đứng sau không?” Tô Chiến Thiên nhíu mày.

“Không giống lắm… Y xuất hiện ở Lạc Nhật thành chắc chỉ là ngẫu nhiên. Còn vì sao y giúp Diệp Phong thì không rõ.”

“Thuộc hạ từng nghe nói là Trương gia đại thiếu và Trương gia gia chủ có mâu thuẫn, tựa hồ y muốn tự lập môn hộ. Có khi y định nhân cơ hội chiêu lãm Diệp Phong…” Truyện "Hỗn Nguyên Võ Tôn "

“Dù thế nào cũng phái ngươi đến cảnh cáo Trương gia, nếu việc này mà họ nhúng vào nữa thì ta không khách khí đâu.” Mối thù giết con, giết đệ đệ khiến Tô Chiến Thiên hận Diệp Phong cực độ.

“Ngoài ra rút hết nhân thủ tìm kiếm quanh Ngọa Lăng thành về. Lũ phế vật, mục tiêu thoát ngay trước mắt mà không biết, đúng là giá áo túi cơm.”

“Diệp Phong trở thành học viên Võ Dung học viện… Phải tính sao đây?” Một thuộc hạ hỏi.

Tô Chiến Thiên trầm ngâm một chốc rồi ngẩng lên: “Chẳng phải Tô Long làm đạo sư ở Võ Dung học viện hả? Ta cho rằng với địa vị của y, tìm ra Diệp Phong không khó.”

“Bang chủ định để Tô Long hộ pháp xuất thủ đối phó Diệp Phong?”

“Không… tiểu tử đó quỷ dị như thế thì một mình Tô Long không chắc giết được. Hà huống động thủ tại học viện có khác gì tự tìm đường chết.” Tô Chiến Thiên sầm mặt: “Diệp Phong dám một mình đi ám sát Tô Dung cũng có nghĩa là tuyên chiến với bản bang. Ta tin hắn nhất định sẽ không dừng tay, chỉ cần Tô Long phái người giám sát, đợi khi hắn ra khỏi học viện, ta nhất định tự tay giết tên tiểu tạp chủng đó.”

“Vâng!” Mấy võ sư vâng lệnh lui đi.

“Tiểu hỗn đản! Vào tay ta ngươi sẽ hối hận vì đã sinh ra trên đời.” Tô Chiến Thiên hung hãn thề, gương mặt nanh ác căng lên.

oOo

Hôm sau, nghi thức khai giảng của tân sinh Võ Dung học viện được cử hành. Quảng trường mênh mông đứng đầy thiếu niên mặt mũi hưng phấn.

Là tân sinh mới nhập học, đa phần tuổi từ 15 đến 17, không khác gì Diệp Phong. Gã dùng hình đơn cải trang thành diện mạo thiếu niên bình thường, lẫn vào đám đông mà không bị ai chú ý.

Tối qua khi trở về, gã bỏ thời gian học qua một chút nghi thức, biết rằng khi khai giảng, trừ những lời diễn giảng tượng trưng thì sẽ tiến hành khảo nghiệm thực lực, quyết định học sinh học ở cấp nào.

Ở Võ Dung học viện có ba cấp. Sơ cấp, trung cấp, cao cấp.

Tân sinh nhập học tất nhiên phải học từ sơ cấp. Mỗi cấp không có thời gian học tập hạn định, chỉ cần thực lực đạt đến trình độ nhất định là có thể thi thăng cấp, qua rồi là lên trung cấp. Lên cao cấp cũng vậy.

Khi từ sơ cấp thăng lên trung cấp sẽ được học viện miễn phí tặng một môn nhị phẩm võ kỹ, từ trung cấp lên cao cấp được một môn tam phẩm võ kỹ, nếu thuận lợi tốt nghiệp sẽ được tặng tứ phẩm võ kỹ. Còn khi thực lực tốt nghiệp đạt đủ yêu cầu ưu tú thì học viện sẽ thưởng cho một môn ngũ phẩm võ kỹ.

Nhưng không thể cho rằng cứ vào Võ Dung học viện là chí ít cũng có được một môn tứ phẩm võ kỹ. Tuy thời gian học tập mỗi cấp không hạn chế nhưng tổng thời gian thì có. Mỗi học sinh tối đa chỉ có thể học sáu năm trong học viện, đạt đến thời gian đó mà thực lực chưa đạt tới tiêu chuẩn tốt nghiệp cũng bị học viện đuổi đi. Đấy là cơ chế chọn hay bỏ kém của học viện.

Nếu không tốt nghiệp thuận lợi, rất có thể chỉ có được tam phẩm võ kỹ, thậm chí là nhị phẩm võ kỹ. Với những học sinh trả học phí, không lấy được tứ phẩm võ kỹ thì món đầu tư này lỗ to. 120 tinh tệ, đem ra mua cũng đủ cho mấy môn tam phẩm võ kỹ.

Đương nhiên đại đa số học viên đều nhập học theo lối bán thân năm năm. Với họ nếu không thuận lợi tốt nghiệp thì thời gian bán thân sẽ tăng thành mười năm, trong thời gian này sẽ phải là những nhiệm vụ cấp thấp khổ nhất, bẩn thỉu nhất, mệt mỏi nhất, nhưng người này bị giới dung binh gọi là “dung binh rác rưởi.”

Nên dù là vì số tiền bỏ ra nộp học phí hay vì tiền đồ, mỗi học sinh đều khắc khổ nỗ lực, tranh thủ thuận lợi tốt nghiệp. Võ Dung học viện không đặt tiêu chuẩn chiêu thu học sinh quá cao, chỉ cần đạt tiêu chuẩn này mà nỗ lực tu luyện, trong vòng sáu năm không đến nỗi quá khó đạt tới tiêu chuẩn tốt nghiệp.

Tuy vậy nhưng mỗi năm vẫn còn không ít học viên học hết sáu năm mà vẫn chưa đạt tiêu chuẩn tốt nghiệp, 99% số này đều thuộc về lớp chậm tiến.

Căn cứ vào thực lực và tiềm lực của học viên, mỗi cấp lại chia thành lớp tiến bộ, lớp trung bình là lớp chậm tiến. Không chỉ là phân chia trên danh nghĩa mà thực tế thì mô thức chia tách này cũng quyết định điều kiện tu luyện mà học sinh được nhận.

Thôi tiến sinh là một quần thể đặc thù nên không tính.

Tài nguyên tu luyện của học viện hữu hạn trong khi số lượng học viên cực lớn nên học viện muốn dồn số tài nguyên này cho thiểu số những học viên ưu tú. Ví như học sinh lớp tiến bộ được tu luyện bốn canh giờ mỗi ngày tại tu luyện trường linh khí sung mãn, còn học sinh lớp chậm tiến chỉ được hai canh giờ. Nếu suốt sáu năm, một học sinh trụ được ở lớp tiến bộ còn học sinh khác ở lớp chậm tiến thì tài nguyên hai người nhận được cách nhau rất xa.

Kết quả trắc nghiệm trong nghi thức khai giảng hiển nhiên liên quan đến việc phân lớp. Tuy thực lực không phải điều kiện duy nhất quyết định phân lớp, nhưng không phải quan trọng nhất.

Trừ thực lực, hai điều kiện để phân ban là tuổi tác và thời gian nhập học.

Không cần giải thích nhiều về tuổi tác, học sinh nhỏ tuổi hơn nhưng thực lực tương đồng thì tiềm lực cũng lớn hơn, điểm nhận được lúc phân lớp cũng cao hơn. Thời gian nhập học là thời gian học viên và học viện tu luyện được bao lâu, trong tình huống tuổi tác và thực lực ngang nhau thì học sinh có thời gian nhập học ngắn hơn sẽ có tiềm lực cao hơn. Truyện "Hỗn Nguyên Võ Tôn "

Nhận định này rất có lợi cho học viên nhập học dã nhiều tuổi, dù gì vào học viện học tập có hiệu quả hơn nhiều tự tu luyện trước đó. Như vậy cũng để cổ vũ học viện vào học viện, chỉ cần nỗ lực là sẽ nhận được đánh giá cao.

Tân sinh chưa có thời gian học lâu nên tiêu chuẩn chỉ gồm hai thứ: tuổi tác và thực lực.

Hơn mười nhân vật có vẻ giữ địa vị cao trong học viên thay nhau thao thao diễn giảng, tiếp đó trắc nghiệm thực lực tân sinh mới bắt đầu. Truyện "Hỗn Nguyên Võ Tôn "

Hai mươi bộ khí cụ trắc nghiệm thực lực được khuân ra. Diệp Phong hiếu kỳ liếc tảng đá màu tím, phía sau nối với một sợi xích thủy tinh rất dài, cấu tạo cực kỳ đơn giản. Mỗi bộ khí cụ do một giáo sư trông nom và phụ trách ghi lại điểm của học viên tham gia trắc nghiệm.

Biện pháp trắc nghiệm rất đơn giản, đặt tay vào viên đá, toàn lực dồn nguyên lực vào, thực lực sẽ hiện lên theo vạch trên thủy tinh xích.


/672

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status