Thấy Diệp Phong ngẩn người nhìn mình, Lý Băng Thiền hơi đỏ mặt, cô không nhận ra Diệp Phong đã dịch dung, cho rằng đối phương tham luyến dung mạo mình, mắt ánh lên tia căm ghét.
Gã cũng nhanh chóng định thần, mỉm cười vẻ hối lỗi rồi đi ngang qua chỗ cô. Hành động này khiến Lý Băng Thiền hơi kinh ngạc.
Vì sao lúc này cô lại đến gặp Tô Long? Tại Hồng Diệp bang, gã còn nhớ cô đã là võ đồ tam giai, theo lý phải là học viên trung cấp rồi, không liên quan gì đến Tô Long phụ trách kỳ thi của học viên cấp thấp năm nay mới đúng. Hà huống cô cực kỳ hận Lục Lâm bang, sao lại có giao tình với hắn? Phải chăng định ám sát đối phương? Không thể nào… cô không đến mức không biết tự lượng sức như thế.
Diệp Phong không hiểu chuyện gì, ngẫm nghĩ một chốc rồi lén đi theo. Lý Băng Thiền từng nói cô và ca ca không chỉ ở Võ Dung học viện tu luyện, mà còn tìm kiếm đồng bạn đối kháng Lục Lâm bang. Không hiểu hiện giờ họ tiến hành thế nào rồi, mục tiêu của gã và họ giống nhau, gã cũng muốn quen biết họ. Tiếc là gã không thể để lộ thân phận, bằng không mọi việc dễ dàng hơn nhiều.
Trong phòng…
Thấy Lý Băng Thiền vào, Tô Long liền đổi sắc mặt, nét giận tan biến hết, nụ cười trở nên hòa ái.
“Năm nay ngươi cũng tham gia dự thi tấn cấp?” Thư thái tựa vào ghế, Tô Long tùy ý hỏi.
“Vâng, năm nay học sinh nhất định qua được.” Lý Băng Thiền kiên định gật đầu.
“Ngươi nắm chắc?” Nụ cười của Tô Long hàm chứa nét ý vị khiến Lý Băng Thiền thoáng bất an. Cô và Tô Long cơ hồ không quen biết gì, không hiểu vì sao hắn tìm mình trò chuyện đơn độc.
“Học sinh đã đạt đến võ đồ tam giai, qua được kỳ thi hoàn toàn không thành vấn đề.”
“Nhưng ta biết kỳ thi năm ngoái, ngươi đã đạt đến võ đồ nhị giai mà vẫn không qua…”
“Năm ngoái thực lực của học sinh không đủ… Năm nay khẳng định không có vấn đề gì…” Tuy nói vậy nhưng Lý Băng Thiền không dám chắc chắn.
“Sai rồi, lẽ ra năm ngoái ngươi đã thăng cấp.” Tô Long cắt lời, Lý Băng Thiền ngẩn người.
“Ta thấy gươi là một tiểu cô nương thông minh nên mới nhắc nhở.” Mắt Tô Long ánh lên dâm dục, nói với vẻ đắc ý: “Ngươi nên biết mỗi kỳ thi tấn cấp đều có một nhóm học viên đủ thực lực nhưng không thể thăng cấp còn một nhóm thực lực không đủ lại thăng cấp, có hiểu vì sao không?”
Lý Băng Thiền hoang mang lắc đầu, cô hiểu tình huốn này nhưng không rõ nguyên do.
“Vì có người ngốc còn người khác thông minh.”
Ngốc? Thông minh? Lẽ nào mình rất ngốc? Lý Băng Thiền cả thẹn khiến mắt Tô Long dâm quang đại thịnh. Luận dung mạo, cô xứng danh mỹ nữ, đặc biệt là trong đôi mắt trong veo ẩn chứa một tia thuần phác khiến Tô Long quen thấy nữ tử yêu kiều cũng ngứa ngáy trong lòng.
“Ngươi có biết kỳ thi tấn cấp của học viện có quy tắc ngầm.” Tô Long ghé sát tai Lý Băng Thiền cười tà quái.
“Quy… quy tắc ngầm.” Lý Băng Thiền giật mình lẩm bẩm.
“Khi dạy học sinh, các đạo sư chia làm hai nhóm: một là học viên có giá trị, nhóm khác không có.” Tô Long tiếp lời: “Bọn ta không chú ý đến học sinh vô giá trị bởi chỉ tổ lãng phí thời gian. Thành thích thi cử của chúng do thực lực quyết định. Còn học sinh có giá trị thì thành tích không hẳn là do thực lực… mà do giá trị.”
“Ngươi… thuộc về nhóm học sinh có giá trị. Nên có thi qua hay không phải xem ngươi có thông minh chăng.” Mắt Tô Long sáng dần, Lý Băng Thiền cũng loáng thoáng nghe ra.
“Đạo… ă nói là năm ngoái học sinh không qua là do ông giở trò?” Lý Băng Thiền cực kỳ phẫn nộ, chậm mất một năm thì tổn thất với tiến độ tu luyện không thể đánh giá được.
“Giở trò? Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu? Ở đâu tại đại lục thì cũng phải tuân thủ quy tắc. Quy tắc ngầm là quy củ mà các học sinh có chút giá trị trong học viện phải tuân thủ.”
“Vậy học sinh có giá trị gì?” Lý Băng Thiền cắn môi hỏi với vẻ không cam lòng, tuy đã đoán được kết quả.
“Giá trị của ngươi đương nhiên là thân thể mê người.” Tô Long không giấu được dâm tính, cười cười đi sát đối phương.
“Vô sỉ!” Lý Băng Thiền nổi giận.
Tô Long cười thoải mái, hắn gặp nhiều nữ học viên ngang ngạnh nhưng rồi đều khuất phục. Là đạo sư, hắn hiểu rõ thành tích thi tấn cấp quan trọng thế nào với một học viên. Tổn thất tấn cấp muộn một năm không chỉ là thực lực tăng trưởng chậm vì ít tư liệu tu luyện hơn mà còn là phẩm cấp võ kỹ được tặng, là nhận xét về tiềm lực.
Xác định tiềm lực quyết định xem học viên bị phân vào lớp nào, đồng thời quyết định sẽ nhận được bao nhiêu tài nguyên tu luyện, phẩm cấp võ kỹ cũng như thực lực để tương lai xông pha đại lục. Một khi tấn cấp bị cản trở thì sẽ ảnh hưởng đến tốt nghiệp.
“Ta đã điều tra rồi, ngươi còn một ca ca đã nhập học bốn năm, nếu năm nay y tốt nghiệp thuận lợi thì sẽ được một môn ngũ phẩm võ kỹ. Sang năm mới tốt nghiệp thì chỉ được tứ phẩm võ kỹ. Còn nếu y không tốt nghiệp được… ha ha.” Lời uy hiếp đã thành trắng trợn, là đạo sư, hắn đích xác có năng lực khiến ca ca của Lý Băng Thiền không thể tốt nghiệp.
“Ti bỉ...” Lý Băng Thiền cắn môi, cơ hồ nhỏ nước mắt. Vì món máu của tộc nhân, ca ca nỗ lực tu luyện như vậy, khó khăn lắm năm nay mới đạt đến tiêu chuẩn tốt nghiệp: Võ sĩ tứ giai, nếu thuận lợi lọt vào lớp tốt nghiệp sẽ có được một môn ngũ phẩm võ kỹ, nhưng…
Làm sao đây? Dù cô chấp nhận bỏ tấn cấp nhưng ca ca liều mạng tu luyện, sau cũng cũng hóa thành công cốc. Huyết cừu của gia tộc, sỉ nhục của gia tộc, lẽ nào vì cô mà từ bỏ?
Lý Băng Thiền khó quyết định! Tô Long, Tô Long cũng là thủ hạ của kẻ đó, sao cô có thể chấp nhận để hắn ô nhục. Nên làm thế nào?
“Nghĩ kỹ chưa?” Thần thái đáng thương của Lý Băng Thiền kích phát dâm dục trong lòng Tô Long, một tay hắn từ từ vươn về phía cô, chỉ cần cô chấp nhận cho hắn chạm vào những việc sau đó sẽ xong xuôi.
Hiển nhiên nghi ngại trong lòng Lý Băng Thiền lớn hơn Tô Long tưởng tượng. Cô hoảng hốt lách người tránh khỏi tay hắn.
“Có can hệ gì đâu? Kỳ thật ngươi không tổn thất gì. Ta sẽ khiến ngươi đạt được thành tích lọt vào lớp ưu tú, khiến ca ca ngươi tốt nghiệp thuận lợi. Các ngươi đạt được lớn hơn nhiều thứ bỏ ra.” Ngữ khí Tô Long đầy mê hoặc.
Hắn là đạo sư nên không thể dùng vũ lực với học viên. Dung học viện bảo vệ học viên thập phần nghiêm mật, từng có một đạo sư dám phạm giới, sau cùng bị xử phạt, hình phạt khiến Tô Long đến giờ vẫn không lạnh mà run. Nhưng chỉ cần học viên tự nguyện thì không sao hết, đối phương đồng ý thì việc riêng tư thế này tất không dám đồn ra, hắn dám chắc điều đó.
Hắn cũng nhận ra hiện tại lòng cô cực kỳ yếu đuối, chỉ cần thêm một mồi lửa là hắn sẽ thỏa nguyện.
Cốc, cốc. Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, phá tan không khí trong phòng. Lý Băng Thiền thở phào một hơi, thân thể run lên.
Gã cũng nhanh chóng định thần, mỉm cười vẻ hối lỗi rồi đi ngang qua chỗ cô. Hành động này khiến Lý Băng Thiền hơi kinh ngạc.
Vì sao lúc này cô lại đến gặp Tô Long? Tại Hồng Diệp bang, gã còn nhớ cô đã là võ đồ tam giai, theo lý phải là học viên trung cấp rồi, không liên quan gì đến Tô Long phụ trách kỳ thi của học viên cấp thấp năm nay mới đúng. Hà huống cô cực kỳ hận Lục Lâm bang, sao lại có giao tình với hắn? Phải chăng định ám sát đối phương? Không thể nào… cô không đến mức không biết tự lượng sức như thế.
Diệp Phong không hiểu chuyện gì, ngẫm nghĩ một chốc rồi lén đi theo. Lý Băng Thiền từng nói cô và ca ca không chỉ ở Võ Dung học viện tu luyện, mà còn tìm kiếm đồng bạn đối kháng Lục Lâm bang. Không hiểu hiện giờ họ tiến hành thế nào rồi, mục tiêu của gã và họ giống nhau, gã cũng muốn quen biết họ. Tiếc là gã không thể để lộ thân phận, bằng không mọi việc dễ dàng hơn nhiều.
Trong phòng…
Thấy Lý Băng Thiền vào, Tô Long liền đổi sắc mặt, nét giận tan biến hết, nụ cười trở nên hòa ái.
“Năm nay ngươi cũng tham gia dự thi tấn cấp?” Thư thái tựa vào ghế, Tô Long tùy ý hỏi.
“Vâng, năm nay học sinh nhất định qua được.” Lý Băng Thiền kiên định gật đầu.
“Ngươi nắm chắc?” Nụ cười của Tô Long hàm chứa nét ý vị khiến Lý Băng Thiền thoáng bất an. Cô và Tô Long cơ hồ không quen biết gì, không hiểu vì sao hắn tìm mình trò chuyện đơn độc.
“Học sinh đã đạt đến võ đồ tam giai, qua được kỳ thi hoàn toàn không thành vấn đề.”
“Nhưng ta biết kỳ thi năm ngoái, ngươi đã đạt đến võ đồ nhị giai mà vẫn không qua…”
“Năm ngoái thực lực của học sinh không đủ… Năm nay khẳng định không có vấn đề gì…” Tuy nói vậy nhưng Lý Băng Thiền không dám chắc chắn.
“Sai rồi, lẽ ra năm ngoái ngươi đã thăng cấp.” Tô Long cắt lời, Lý Băng Thiền ngẩn người.
“Ta thấy gươi là một tiểu cô nương thông minh nên mới nhắc nhở.” Mắt Tô Long ánh lên dâm dục, nói với vẻ đắc ý: “Ngươi nên biết mỗi kỳ thi tấn cấp đều có một nhóm học viên đủ thực lực nhưng không thể thăng cấp còn một nhóm thực lực không đủ lại thăng cấp, có hiểu vì sao không?”
Lý Băng Thiền hoang mang lắc đầu, cô hiểu tình huốn này nhưng không rõ nguyên do.
“Vì có người ngốc còn người khác thông minh.”
Ngốc? Thông minh? Lẽ nào mình rất ngốc? Lý Băng Thiền cả thẹn khiến mắt Tô Long dâm quang đại thịnh. Luận dung mạo, cô xứng danh mỹ nữ, đặc biệt là trong đôi mắt trong veo ẩn chứa một tia thuần phác khiến Tô Long quen thấy nữ tử yêu kiều cũng ngứa ngáy trong lòng.
“Ngươi có biết kỳ thi tấn cấp của học viện có quy tắc ngầm.” Tô Long ghé sát tai Lý Băng Thiền cười tà quái.
“Quy… quy tắc ngầm.” Lý Băng Thiền giật mình lẩm bẩm.
“Khi dạy học sinh, các đạo sư chia làm hai nhóm: một là học viên có giá trị, nhóm khác không có.” Tô Long tiếp lời: “Bọn ta không chú ý đến học sinh vô giá trị bởi chỉ tổ lãng phí thời gian. Thành thích thi cử của chúng do thực lực quyết định. Còn học sinh có giá trị thì thành tích không hẳn là do thực lực… mà do giá trị.”
“Ngươi… thuộc về nhóm học sinh có giá trị. Nên có thi qua hay không phải xem ngươi có thông minh chăng.” Mắt Tô Long sáng dần, Lý Băng Thiền cũng loáng thoáng nghe ra.
“Đạo… ă nói là năm ngoái học sinh không qua là do ông giở trò?” Lý Băng Thiền cực kỳ phẫn nộ, chậm mất một năm thì tổn thất với tiến độ tu luyện không thể đánh giá được.
“Giở trò? Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu? Ở đâu tại đại lục thì cũng phải tuân thủ quy tắc. Quy tắc ngầm là quy củ mà các học sinh có chút giá trị trong học viện phải tuân thủ.”
“Vậy học sinh có giá trị gì?” Lý Băng Thiền cắn môi hỏi với vẻ không cam lòng, tuy đã đoán được kết quả.
“Giá trị của ngươi đương nhiên là thân thể mê người.” Tô Long không giấu được dâm tính, cười cười đi sát đối phương.
“Vô sỉ!” Lý Băng Thiền nổi giận.
Tô Long cười thoải mái, hắn gặp nhiều nữ học viên ngang ngạnh nhưng rồi đều khuất phục. Là đạo sư, hắn hiểu rõ thành tích thi tấn cấp quan trọng thế nào với một học viên. Tổn thất tấn cấp muộn một năm không chỉ là thực lực tăng trưởng chậm vì ít tư liệu tu luyện hơn mà còn là phẩm cấp võ kỹ được tặng, là nhận xét về tiềm lực.
Xác định tiềm lực quyết định xem học viên bị phân vào lớp nào, đồng thời quyết định sẽ nhận được bao nhiêu tài nguyên tu luyện, phẩm cấp võ kỹ cũng như thực lực để tương lai xông pha đại lục. Một khi tấn cấp bị cản trở thì sẽ ảnh hưởng đến tốt nghiệp.
“Ta đã điều tra rồi, ngươi còn một ca ca đã nhập học bốn năm, nếu năm nay y tốt nghiệp thuận lợi thì sẽ được một môn ngũ phẩm võ kỹ. Sang năm mới tốt nghiệp thì chỉ được tứ phẩm võ kỹ. Còn nếu y không tốt nghiệp được… ha ha.” Lời uy hiếp đã thành trắng trợn, là đạo sư, hắn đích xác có năng lực khiến ca ca của Lý Băng Thiền không thể tốt nghiệp.
“Ti bỉ...” Lý Băng Thiền cắn môi, cơ hồ nhỏ nước mắt. Vì món máu của tộc nhân, ca ca nỗ lực tu luyện như vậy, khó khăn lắm năm nay mới đạt đến tiêu chuẩn tốt nghiệp: Võ sĩ tứ giai, nếu thuận lợi lọt vào lớp tốt nghiệp sẽ có được một môn ngũ phẩm võ kỹ, nhưng…
Làm sao đây? Dù cô chấp nhận bỏ tấn cấp nhưng ca ca liều mạng tu luyện, sau cũng cũng hóa thành công cốc. Huyết cừu của gia tộc, sỉ nhục của gia tộc, lẽ nào vì cô mà từ bỏ?
Lý Băng Thiền khó quyết định! Tô Long, Tô Long cũng là thủ hạ của kẻ đó, sao cô có thể chấp nhận để hắn ô nhục. Nên làm thế nào?
“Nghĩ kỹ chưa?” Thần thái đáng thương của Lý Băng Thiền kích phát dâm dục trong lòng Tô Long, một tay hắn từ từ vươn về phía cô, chỉ cần cô chấp nhận cho hắn chạm vào những việc sau đó sẽ xong xuôi.
Hiển nhiên nghi ngại trong lòng Lý Băng Thiền lớn hơn Tô Long tưởng tượng. Cô hoảng hốt lách người tránh khỏi tay hắn.
“Có can hệ gì đâu? Kỳ thật ngươi không tổn thất gì. Ta sẽ khiến ngươi đạt được thành tích lọt vào lớp ưu tú, khiến ca ca ngươi tốt nghiệp thuận lợi. Các ngươi đạt được lớn hơn nhiều thứ bỏ ra.” Ngữ khí Tô Long đầy mê hoặc.
Hắn là đạo sư nên không thể dùng vũ lực với học viên. Dung học viện bảo vệ học viên thập phần nghiêm mật, từng có một đạo sư dám phạm giới, sau cùng bị xử phạt, hình phạt khiến Tô Long đến giờ vẫn không lạnh mà run. Nhưng chỉ cần học viên tự nguyện thì không sao hết, đối phương đồng ý thì việc riêng tư thế này tất không dám đồn ra, hắn dám chắc điều đó.
Hắn cũng nhận ra hiện tại lòng cô cực kỳ yếu đuối, chỉ cần thêm một mồi lửa là hắn sẽ thỏa nguyện.
Cốc, cốc. Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, phá tan không khí trong phòng. Lý Băng Thiền thở phào một hơi, thân thể run lên.
/672
|