“Cái gì? Ngươi phát hiện không gian dao động có thể là phú nhiêu hồn khoáng?” Kiếm Vô Phong đứng phắt dậy, nhìn Diệp Phong với vẻ không dám tin.
Thánh điện nghiên cứu nguyên nhân phú nhiêu hồn khoáng sản sinh đã mấy ngàn năm nhưng vẫn công cốc. Mỗi lần phát hiện phú nhiêu hồn khoáng đều nhờ hồn lực dao động kịch liệt khi hồn động khai mở, khiến cả Thánh điện và Vu võ đồng thời phát hiện. Giờ Diệp Phong lại nói có thể dự đoán trước, lẽ nào lão lại không kinh ngạc?
“Vâng… Thiên thánh đại nhân không lấy làm lạ vì sao Diệp Phong liên tục tìm được vị trí hồn khoáng rồi lập công sao?” Diệp Phong lúc đó bất chấp hậu quả, thành bại đều ở lần này, dù lừa gạt cũng phải khiến Thánh điện tin tưởng.
“Ngươi từng nói là xảo hợp cơ mà? Lẽ nào…” Kiếm Vô Phong sáng mắt: “Ngươi có cách thăm dò hồn khoáng?”
“Diệp Phong không biết có chuẩn xác không, chỉ là mỗi khi đi qua khu vực có thể sản sinh hồn khoáng, linh hồn ý thức sẽ hưởng ứng một cách đặc thù, số lượng hồn khoáng càng lớn thì hưởng ứng càng rõ.” Trước khi đến đây, gã đã bịa sẵn nên giờ thập phần trấn định đáp.
“Lúc trước Diệp Phong không để ý nhưng liên tục mấy lần đều ứng nghiệm thì tại hạ cho rằng mình có năng lực đặc thù. Hơn nữa thiên thánh đại nhân cũng biết, mấy hôm trước tại hạ lục lại nhiều ghi chép về hồn khoáng nhưng không có thu hoạch gì lớn. Lần này phản ứng linh hồn của Diệp Phong quá mạnh, thậm chí gấp nhiều lần lúc trung đẳng hồn khoáng xuất hiện nên mới đi bẩm cáo đại nhân.” Diệp Phong thập phần thản nhiên đứng phía dưới Kiếm Vô Phong, lặng lẽ đợi đối phương phản ứng.
“Vị trí đó hiện ở đâu?” Phản ứng của Kiếm Vô Phong không ngoài dự liệu của gã, như cầu của Thánh điện đối với phú nhiêu hồn khoáng hơn xa Vu võ nhất tộc. Dù gì số lượng hồn thạch có thể bù lại bằng trung, thứ đẳng hồn khoáng, còn Hồn tâm khoáng do phú nhiêu hồn khoáng sinh ra thì hồn khoáng bình thường không có.
Thần tôn bí mật tu luyện tại thần sơn, cần loại Hồn tâm khoáng có năng lượng đặc thù đó, Thánh điện luôn thà tin là có chứ không bỏ sót tin tức về phú nhiêu hồn khoáng.
Lý do huyền diệu mà Diệp Phong nói rằng nhờ hưởng ứng linh hồn khi hồn khoáng sản sinh này thì họ không có thời gian chứng thực. Hà huống tại không gian thần kỳ thế này, việc gì cũng có thể xảy ra. Ngay như thực lực của Diệp Phong, với tu vi hư giai lại bạo phát thực lực siêu việt địa giai vốn cũng là việc không thể giải thích. Kiếm Vô Phong vì thế không quá chú ý vì sao gã có thể phát hiện hồn khoáng, xưa nay lão vốn giữ thái độ tin tưởng gã.
"Tại..." Gã hớn hở, lập tức chỉ rõ tọa tiêu hồn khoáng tại địa đồ ngoại hư không. Lúc đó chỉ còn không đầy mười ngày là đến lúc hồn động mở ra, theo suy đoán của Đao hổ. Nếu Thánh điện phái người đến tra xét, sẽ nhanh chóng tìm được manh mối.
“Hảo! Ha ha ha, nếu lần này chứng thực năng lực dự đoán hồn khoáng sản sinh của ngươi là đúng thì sau này ngươi sẽ là nhân vật tối trọng yếu của Thánh điện. Địa vị của ngươi sẽ một bước lên trời, thậm chí hơn cả Kiếm mỗ.” Kiếm Vô Phong hớn hở.
Gã cười khiêm tốn: “Còn phải đa tạ thiên thánh đại nhân đề bạt!”
Cao hứng đi, tin rằng các ngươi không cao hứng được lâu. Ta sẽ thành nhân vật trọng yếu của Thánh điện, nhưng không thuộc về Thánh điện mà cũng như sư phụ, là nhân vật bị Thánh điện trọng điểm thông tập…
Kiếm Vô Phong đại nhân, xin lỗi! Tuy đại nhân luôn quan tâm đến Diệp Phong nhưng ơn thầy như núi, để giải trừ vu chú cho sư phụ, Diệp Phong buộc phải đứng ở phía đối diện với đại nhân. Nếu… sau này có cơ hội, Diệp Phong sẽ không quên những lần đại nhân giúp đỡ.
Diệp Phong là người ân oán phân minh, tuy chắc chắc sẽ là địch nhân của Thánh điện nhưng không có nghĩa ai ở Thánh điện cũng sẽ là địch nhân của gã. Khi xưa sư phụ bị bức về Võ Nguyên đại lục, nguyên nhân do thần tôn chứ không phải Kiếm Vô Phong. Trong lòng gã, lão không phải địch nhân, hơn nữa từ khi tiến nhập thánh địa, gã được lão nâng đỡ nên mới nhanh chóng có cơ hội ám sát Qua Bưu.
Từ đáy lòng gã không muốn đối địch với Kiếm Vô Phong, dù tình thế bắt buộc nhưng gã nhớ chút ân tình này, tương lai sẽ báo đáp. Đó là nguyên tắc xử sự của gã.
“Kiếm mỗ sẽ tổ chức nhân thủ thăm dò kỹ.” Kiếm Vô Phong lắc mình lướt khỏi kim điện.
Rất nhanh, nhân thủ Thánh điện phái đi thăm dò, sau ba ngày tìm kiếm cẩn thận đã phát hiện dấu hiệu hồn động sắp khai mở. Rồi qua nhiều nguồn luận chứng, nhân thủ thăm dò đều nhất trí xác định hàm lượng hồn khoáng này cực kỳ phong phú, có thể là phú nhiêu hồn khoáng.
Tin tức này khiến cả Thánh điện chấn động.
Nguyên nhân chấn động cố nhiên vì Hồn tâm khoáng của Thánh điện cạn kiệt, khó đáp ứng được cho nhu cầu thần sơn tiêu hao, phát hiện phú nhiêu hồn khoáng này có thể giải được nguy cấp. Nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất là vì hưởng ứng linh hồn thần kỳ của Diệp Phong lại hơn cả công cụ tiên tiến nhất của Thánh điện, phát giác hồn khoáng sản sinh sớm hơn.
Thánh điện cũng không còn nhiều tinh lực truy hỏi gã, vì nhân thủ thăm dò cho biết quanh khu vực sản sinh hồn khoáng có địa giai cường giả Vu võ nhất tộc qua lại.
Tin tức này khiến Thánh điện đứng ngồi không yên, khó khăn lắm mới phát hiện phú nhiêu hồn khoáng, không thể để sa vào tay Vu võ nhất tộc. Nhiều năm giao tranh, tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng thì Thánh điện chiếm thượng phong tuyệt đối còn tranh đoạt bần tích, thứ đẳng, trung đẳng hồn khoáng, Thánh điện hoàn toàn lép vế.
Tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng, song phương đều không hạn chế thực lực nên các vị thiên thánh của ngũ điện tụ lại thương nghị đối sách.
“Tin rằng các vị hiểu rõ tình thế, Hồn tâm khoáng của chúng ta cạn kiệt, không thể đáp ứng nhu cầu trong trăm năm tới của thần tôn. Nếu lần này trong phú nhiêu hồn khoáng xuất hiện Hồn tâm khoáng, chúng ta sẽ qua được trăm năm nữa, lại có cơ hội thu gom thêm. Dù thế này cũng phải cướp bằng được mớ hồn khoáng này.”
“Kiếm thiên thánh, bất tất quá cẩn thận, lần tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng trước chẳng phải chúng ta thắng lợi sao? Số lượng thiên thánh cường giả của chúng ta vượt xa man tử, hồn khoáng này nhất định là vật trong túi chúng ta.” Một Thổ điện thiên thánh gầm lên.
“Tuy nói vậy nhưng chúng ta không thể coi nhẹ. Hà huống Thánh điện vẫn cần lực lượng phòng thủ, đề phòng yêu thú và man tử đánh lén.” Thánh điện từng nếm đòn kiểu này nên không dám sơ sót phòng thủ. Nhưng lần này họ không ngờ được Vu võ nhất tộc dốc hết tinh anh, dù Thánh điện tập trung toàn bộ thực lực cũng không dễ dàng ngăn chặn được, hà huống là chia làm đôi…
Phương án chiến đấu nhanh chóng được xác định. Thánh điện xuất động phần lớn cường giả cùng một toán đông địa giai cường giả đến khu vực hồn khoáng để canh giữ. Theo thông lệ, chiến lực này đủ chấn nhiếp Vu võ nhất tộc.
oOo
“Đáng ghét! Đám man tử này bị sao vậy, trong ba ngày liên tục phát động mười bảy đợt tấn công, lẽ nào chúng không phát hiện chúng ta có bảy thiên thánh ở đây? Với thực lực của chúng sao có thể chiếm được ưu thế?” Một thánh điện địa giai nhổ nước bọt, gầm lên giận dữ.
Sau khi nhân mã Thánh điện bố trí xong trận thế phòng ngự quanh khu vực hồn khoáng thì Vu võ nhất tộc liên tiếp phái người đến quấy nhiễu, hết đợt này đến đợt khác, lực lượng được Vu võ phái đến rất tinh nhuệ, hai thiên vu quấy nhiễu chủ lực của Thánh điện, trong ba ngày giết chết hai địa thánh khiến các thánh điện địa giai khổ không để đâu cho hết.
Tuy thực lực Vu võ không sánh được với Thánh điện nhưng nhân mã Thánh điện tụ tập một chỗ còn Vu võ thần xuất quỷ một quấy nhiễu. Thánh điện cực kỳ bị động.
“Đám man tử này, lần này phản ứng bất thường quá. Chúng thật ra muốn gì?” Kiếm Vô Phong cũng tham dự tranh đoạt hồn khoáng, còn là người phụ trách.
“Lẽ nào chúng cho rằng chiến thuật này sẽ đuổi được chúng ta?” Một thiên thánh khác giận dữ.
“Việc này hơi quỷ dị, xem ra Vu võ có ý đồ tiêng. Tuy số lượng thiên thánh của chúng đích xác kém chúng ta nhưng những lần trước tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng, chí ít chúng cũng phái ba thiên giai trở lên, lần này chỉ có hai mà chủ động như thế. Ta cho rằng chúng có âm mưu.” Thủy điện thiên thánh là nữ tử, tâm tư cẩn thận nhất trong chúng thiên thánh, phân tích đưa ra khiến tất cả tán đồng.
“Như vậy chúng ta có nên ứng phó không?” Kiếm Vô Phong vì không chắc nên hỏi ý kiến người khác.
“Ta thấy chúng ta không thể cứ bị động thế này, phải chọn phương thức chủ động mới bức được man tử lộ ra mục đích thật sự.” Thủy điện thiên thánh trầm ngâm một lúc rồi kiến nghị.
“Ta đồng ý.”
“Ta cũng đồng ý.”
“Vậy thì dặn nhân thủ tuần tra chặt chẽ hơn, một khi phát hiện tung tích Vu ma, lập tức bẩm báo.” Kiếm Vô Phong nheo mắt hạ lệnh.
Thánh điện nghiên cứu nguyên nhân phú nhiêu hồn khoáng sản sinh đã mấy ngàn năm nhưng vẫn công cốc. Mỗi lần phát hiện phú nhiêu hồn khoáng đều nhờ hồn lực dao động kịch liệt khi hồn động khai mở, khiến cả Thánh điện và Vu võ đồng thời phát hiện. Giờ Diệp Phong lại nói có thể dự đoán trước, lẽ nào lão lại không kinh ngạc?
“Vâng… Thiên thánh đại nhân không lấy làm lạ vì sao Diệp Phong liên tục tìm được vị trí hồn khoáng rồi lập công sao?” Diệp Phong lúc đó bất chấp hậu quả, thành bại đều ở lần này, dù lừa gạt cũng phải khiến Thánh điện tin tưởng.
“Ngươi từng nói là xảo hợp cơ mà? Lẽ nào…” Kiếm Vô Phong sáng mắt: “Ngươi có cách thăm dò hồn khoáng?”
“Diệp Phong không biết có chuẩn xác không, chỉ là mỗi khi đi qua khu vực có thể sản sinh hồn khoáng, linh hồn ý thức sẽ hưởng ứng một cách đặc thù, số lượng hồn khoáng càng lớn thì hưởng ứng càng rõ.” Trước khi đến đây, gã đã bịa sẵn nên giờ thập phần trấn định đáp.
“Lúc trước Diệp Phong không để ý nhưng liên tục mấy lần đều ứng nghiệm thì tại hạ cho rằng mình có năng lực đặc thù. Hơn nữa thiên thánh đại nhân cũng biết, mấy hôm trước tại hạ lục lại nhiều ghi chép về hồn khoáng nhưng không có thu hoạch gì lớn. Lần này phản ứng linh hồn của Diệp Phong quá mạnh, thậm chí gấp nhiều lần lúc trung đẳng hồn khoáng xuất hiện nên mới đi bẩm cáo đại nhân.” Diệp Phong thập phần thản nhiên đứng phía dưới Kiếm Vô Phong, lặng lẽ đợi đối phương phản ứng.
“Vị trí đó hiện ở đâu?” Phản ứng của Kiếm Vô Phong không ngoài dự liệu của gã, như cầu của Thánh điện đối với phú nhiêu hồn khoáng hơn xa Vu võ nhất tộc. Dù gì số lượng hồn thạch có thể bù lại bằng trung, thứ đẳng hồn khoáng, còn Hồn tâm khoáng do phú nhiêu hồn khoáng sinh ra thì hồn khoáng bình thường không có.
Thần tôn bí mật tu luyện tại thần sơn, cần loại Hồn tâm khoáng có năng lượng đặc thù đó, Thánh điện luôn thà tin là có chứ không bỏ sót tin tức về phú nhiêu hồn khoáng.
Lý do huyền diệu mà Diệp Phong nói rằng nhờ hưởng ứng linh hồn khi hồn khoáng sản sinh này thì họ không có thời gian chứng thực. Hà huống tại không gian thần kỳ thế này, việc gì cũng có thể xảy ra. Ngay như thực lực của Diệp Phong, với tu vi hư giai lại bạo phát thực lực siêu việt địa giai vốn cũng là việc không thể giải thích. Kiếm Vô Phong vì thế không quá chú ý vì sao gã có thể phát hiện hồn khoáng, xưa nay lão vốn giữ thái độ tin tưởng gã.
"Tại..." Gã hớn hở, lập tức chỉ rõ tọa tiêu hồn khoáng tại địa đồ ngoại hư không. Lúc đó chỉ còn không đầy mười ngày là đến lúc hồn động mở ra, theo suy đoán của Đao hổ. Nếu Thánh điện phái người đến tra xét, sẽ nhanh chóng tìm được manh mối.
“Hảo! Ha ha ha, nếu lần này chứng thực năng lực dự đoán hồn khoáng sản sinh của ngươi là đúng thì sau này ngươi sẽ là nhân vật tối trọng yếu của Thánh điện. Địa vị của ngươi sẽ một bước lên trời, thậm chí hơn cả Kiếm mỗ.” Kiếm Vô Phong hớn hở.
Gã cười khiêm tốn: “Còn phải đa tạ thiên thánh đại nhân đề bạt!”
Cao hứng đi, tin rằng các ngươi không cao hứng được lâu. Ta sẽ thành nhân vật trọng yếu của Thánh điện, nhưng không thuộc về Thánh điện mà cũng như sư phụ, là nhân vật bị Thánh điện trọng điểm thông tập…
Kiếm Vô Phong đại nhân, xin lỗi! Tuy đại nhân luôn quan tâm đến Diệp Phong nhưng ơn thầy như núi, để giải trừ vu chú cho sư phụ, Diệp Phong buộc phải đứng ở phía đối diện với đại nhân. Nếu… sau này có cơ hội, Diệp Phong sẽ không quên những lần đại nhân giúp đỡ.
Diệp Phong là người ân oán phân minh, tuy chắc chắc sẽ là địch nhân của Thánh điện nhưng không có nghĩa ai ở Thánh điện cũng sẽ là địch nhân của gã. Khi xưa sư phụ bị bức về Võ Nguyên đại lục, nguyên nhân do thần tôn chứ không phải Kiếm Vô Phong. Trong lòng gã, lão không phải địch nhân, hơn nữa từ khi tiến nhập thánh địa, gã được lão nâng đỡ nên mới nhanh chóng có cơ hội ám sát Qua Bưu.
Từ đáy lòng gã không muốn đối địch với Kiếm Vô Phong, dù tình thế bắt buộc nhưng gã nhớ chút ân tình này, tương lai sẽ báo đáp. Đó là nguyên tắc xử sự của gã.
“Kiếm mỗ sẽ tổ chức nhân thủ thăm dò kỹ.” Kiếm Vô Phong lắc mình lướt khỏi kim điện.
Rất nhanh, nhân thủ Thánh điện phái đi thăm dò, sau ba ngày tìm kiếm cẩn thận đã phát hiện dấu hiệu hồn động sắp khai mở. Rồi qua nhiều nguồn luận chứng, nhân thủ thăm dò đều nhất trí xác định hàm lượng hồn khoáng này cực kỳ phong phú, có thể là phú nhiêu hồn khoáng.
Tin tức này khiến cả Thánh điện chấn động.
Nguyên nhân chấn động cố nhiên vì Hồn tâm khoáng của Thánh điện cạn kiệt, khó đáp ứng được cho nhu cầu thần sơn tiêu hao, phát hiện phú nhiêu hồn khoáng này có thể giải được nguy cấp. Nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất là vì hưởng ứng linh hồn thần kỳ của Diệp Phong lại hơn cả công cụ tiên tiến nhất của Thánh điện, phát giác hồn khoáng sản sinh sớm hơn.
Thánh điện cũng không còn nhiều tinh lực truy hỏi gã, vì nhân thủ thăm dò cho biết quanh khu vực sản sinh hồn khoáng có địa giai cường giả Vu võ nhất tộc qua lại.
Tin tức này khiến Thánh điện đứng ngồi không yên, khó khăn lắm mới phát hiện phú nhiêu hồn khoáng, không thể để sa vào tay Vu võ nhất tộc. Nhiều năm giao tranh, tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng thì Thánh điện chiếm thượng phong tuyệt đối còn tranh đoạt bần tích, thứ đẳng, trung đẳng hồn khoáng, Thánh điện hoàn toàn lép vế.
Tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng, song phương đều không hạn chế thực lực nên các vị thiên thánh của ngũ điện tụ lại thương nghị đối sách.
“Tin rằng các vị hiểu rõ tình thế, Hồn tâm khoáng của chúng ta cạn kiệt, không thể đáp ứng nhu cầu trong trăm năm tới của thần tôn. Nếu lần này trong phú nhiêu hồn khoáng xuất hiện Hồn tâm khoáng, chúng ta sẽ qua được trăm năm nữa, lại có cơ hội thu gom thêm. Dù thế này cũng phải cướp bằng được mớ hồn khoáng này.”
“Kiếm thiên thánh, bất tất quá cẩn thận, lần tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng trước chẳng phải chúng ta thắng lợi sao? Số lượng thiên thánh cường giả của chúng ta vượt xa man tử, hồn khoáng này nhất định là vật trong túi chúng ta.” Một Thổ điện thiên thánh gầm lên.
“Tuy nói vậy nhưng chúng ta không thể coi nhẹ. Hà huống Thánh điện vẫn cần lực lượng phòng thủ, đề phòng yêu thú và man tử đánh lén.” Thánh điện từng nếm đòn kiểu này nên không dám sơ sót phòng thủ. Nhưng lần này họ không ngờ được Vu võ nhất tộc dốc hết tinh anh, dù Thánh điện tập trung toàn bộ thực lực cũng không dễ dàng ngăn chặn được, hà huống là chia làm đôi…
Phương án chiến đấu nhanh chóng được xác định. Thánh điện xuất động phần lớn cường giả cùng một toán đông địa giai cường giả đến khu vực hồn khoáng để canh giữ. Theo thông lệ, chiến lực này đủ chấn nhiếp Vu võ nhất tộc.
oOo
“Đáng ghét! Đám man tử này bị sao vậy, trong ba ngày liên tục phát động mười bảy đợt tấn công, lẽ nào chúng không phát hiện chúng ta có bảy thiên thánh ở đây? Với thực lực của chúng sao có thể chiếm được ưu thế?” Một thánh điện địa giai nhổ nước bọt, gầm lên giận dữ.
Sau khi nhân mã Thánh điện bố trí xong trận thế phòng ngự quanh khu vực hồn khoáng thì Vu võ nhất tộc liên tiếp phái người đến quấy nhiễu, hết đợt này đến đợt khác, lực lượng được Vu võ phái đến rất tinh nhuệ, hai thiên vu quấy nhiễu chủ lực của Thánh điện, trong ba ngày giết chết hai địa thánh khiến các thánh điện địa giai khổ không để đâu cho hết.
Tuy thực lực Vu võ không sánh được với Thánh điện nhưng nhân mã Thánh điện tụ tập một chỗ còn Vu võ thần xuất quỷ một quấy nhiễu. Thánh điện cực kỳ bị động.
“Đám man tử này, lần này phản ứng bất thường quá. Chúng thật ra muốn gì?” Kiếm Vô Phong cũng tham dự tranh đoạt hồn khoáng, còn là người phụ trách.
“Lẽ nào chúng cho rằng chiến thuật này sẽ đuổi được chúng ta?” Một thiên thánh khác giận dữ.
“Việc này hơi quỷ dị, xem ra Vu võ có ý đồ tiêng. Tuy số lượng thiên thánh của chúng đích xác kém chúng ta nhưng những lần trước tranh đoạt phú nhiêu hồn khoáng, chí ít chúng cũng phái ba thiên giai trở lên, lần này chỉ có hai mà chủ động như thế. Ta cho rằng chúng có âm mưu.” Thủy điện thiên thánh là nữ tử, tâm tư cẩn thận nhất trong chúng thiên thánh, phân tích đưa ra khiến tất cả tán đồng.
“Như vậy chúng ta có nên ứng phó không?” Kiếm Vô Phong vì không chắc nên hỏi ý kiến người khác.
“Ta thấy chúng ta không thể cứ bị động thế này, phải chọn phương thức chủ động mới bức được man tử lộ ra mục đích thật sự.” Thủy điện thiên thánh trầm ngâm một lúc rồi kiến nghị.
“Ta đồng ý.”
“Ta cũng đồng ý.”
“Vậy thì dặn nhân thủ tuần tra chặt chẽ hơn, một khi phát hiện tung tích Vu ma, lập tức bẩm báo.” Kiếm Vô Phong nheo mắt hạ lệnh.
/672
|