Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 8: Gia nhập thú liệp đội

/672


Sáng sớm, ánh nắng long lanh chiếu xuống mặt đất trước cửa, ấm áp, hiền hòa. Diệp Phong cở trần, đứng thẳng thớm trong sân, hai mắt nhắm chặt, hơi thở đều đặn, trong óc đang từ từ diễn lại pho Ngũ Cầm quyền.

Ngũ cẩm gồm có: Hổ, lộc, hùng, viên, hạc. Pho thể thuật này mô phỏng mười hai động tác của mỗi loài động vật, tổng cộng có sáu mươi động tác, mỗi chuỗi mô phỏng lại có đặc điểm riêng, hàm ẩn ngũ hành, huyền diệu cực độ.

Sau cùng, y động.

Phảng Hổ thế: Trọng tại thế co mình, như mãnh hổ vồ mồi, một khi sức mạnh bạo phát, không thể ngăn cản, hàm chứa đặc tính “bạo phát” của hỏa nguyên lực.

Phảng lộc thế: Động tĩnh đủ cả, nhẹ nhàng phiêu hốt khiến người ta không nắm bắt được, hàm chứa đặc tính “cương nhu” của thủy nguyên lực.

Phảng Hùng thế: Trầm ổn mạnh mẽ, dày dặn hữu lực, lực đạo miên man, hàm ẩn cả đặc tính “trầm trọng” của thổ nguyên lực.

Phảng viên thế: Khinh linh mẫn tiệp, hiếu động hoạt bát, nhảy nhót tứ phương, đi khắp trời đất, hàm chứa đặc tính “linh mẫn” của mộc nguyên lực.

Phảng Hạc thế: Thế như gió lốc, nhanh như thiểm điện, lăng vân dang cánh, cực tốc sắc bén. Hàm ẩn đặc tính “sắc lẹm” của kim nguyên lực.

Rèn luyện chuỗi động tác này tất phải dung hòa được đặc điểm và thần vận của dã thú mới có thể lợi dụng động tác thân thể để hô hấp với thiên địa… nắm vững tiết tấu… thả lỏng thân tâm… cảm ngộ sức mạnh tự nhiên của trời đất.

Thân thể gã từ từ di động, thiên địa linh khí bao quanh dấy lên một ngọn gió. Lồng ngực gã phập phồng, trong tích tắc, từng tia thiên địa linh khí vây lấy mọi bộ phận thân thể, từ từ thấm vào các lỗ chân lông đang tham lam mở rộng, hòa vào cốt cách, kinh mạch, cơ nhục khiến gã sảng khoái vô ngần.

Thân thể gã lộ trần, phát ra ánh sáng lấp lánh như ngọc, làn da thoáng lóe ánh xanh nhạt.

Múa đến động tác sau cùng, toàn thân gã chìm trong một màn sáng xanh mờ, hơi sương nhàn nhạt nhanh chóng chuyển động quanh gã, tốc độ tăng dần, linh khí tràn vào thân thể tăng theo. Thân thể gã liên tục được linh khí tràn vào tẩy sạch, bồi dưỡng…

Thu công. Hai tay gã nắm lại thành quyền, từ từ thu về eo, hai chân đứng thẳng, thở ra một hơi khí sảng thần thanh. Linh khí quanh đó vì động tác chấm dứt nên mất đi con lạch nối thông với thân thể gã, lại tan vào không khí.

Tốc độ hấp thu linh khí quả biến thái. Nếu lấy chính gã lúc còn tu luyện khí hải ra so thì ở trình độ bình dân lục giai thật sự không bằng một nửa hiện giờ. Theo tốc độ này, không đầy mười ngày nữa gã sẽ đạt đến cấp võ đồ.

Có điều đơn thuần hút lấy nguyên nguyên lực không phải là luyện thể chân chính. Nguyên nguyên lực tiến vào thể nội, tất phải thông qua tôi luyện thân thể, để luồng năng lượng đó ngưng luyện, tiêu hóa thành năng lượng bản thân có thể khống chế. Đấy mới là chính đạo của luyện thể.

Thân thể người cũng như quả khí cầu đầy căng, lớp vỏ khí cầu đàn hồi hữu hạn, còn nguyên nguyên lực là khí thể, nếu bơm vào quá nhiều, lớp vỏ không chịu được thì khí cầu tất nổ tung. Nên cần phải để khí cần căng lên từ từ, đến khi thích ứng với áp lực rồi mới gia tăng độ đàn hồi để căng thêm. Rèn luyện thân thể chính là phương thức tốt nhất để gia tăng độ đàn hồi cho “khí cầu” cơ thể.

Nên luyện thể chi đạo vẫn lấy rèn luyện thân thể làm chủ đạo, hấp thu năng lượng chỉ là phụ trợ để thân thể không ngừng nâng cao cực hạn chịu đựng để quả “khí cầu” càng phồng lớn, cho tới đỉnh điểm.

Theo tình huống hiện tại của Diệp Phong, múa một lần Ngũ Cầm quyền xong phải tốn bốn canh giờ rèn luyện thân thể. Mỗi ngày một lần là đủ. Dù thế thì tốc độ tu luyện của gã cũng vượt xa trước kia. Nếu thuận lời thì tối đa sau hai tháng, gã sẽ đạt tới cảnh giới võ đồ.

Nụ cười thấp thoáng treo trên khóe môi gã, tuy mất đi mười năm nhưng hiện tại tất cả sẽ bắt đầu lại, không bao lâu nữa, gã sẽ tự tay lấy lại những gì thuộc về mình. Không lâu lắm đâu.

Tô Kiệt...... Bạch Thủy Ưng...... Khuất nhục mà các ngươi từng cho ta, nhất định ta sẽ trả lại gấp bội.

oOo

“Tiểu huynh đệ muốn gia nhập thú liệp đội?” Một trung niên đại thúc mập mạp trừng mắt không dám tin, ngây người nhìn thiếu niên thanh tú trước mặt.

Muốn gia nhập thú liệp đội, chí ít cần thực lực bình dân lục giai. Lục giai chỉ là một cái mốc, không phải cứ đạt đến lục giai là có thể gia nhập. Song dù là cái mốc thì không phải thiếu niên từng bị phế khí hải này đạt được.

Trong rừng nguy hiểm trùng trùng, được linh khí Võ Nguyên đại lục nuôi dưỡng không chỉ có nhân loại mà còn cả dã thú và yêu thú.

Lấy thỏ là ví dụ, không chỉ béo mập, to bằng bắp chân người lớn, hành động lại vô cùng nhanh nhẹn, hai chân sau có thể đạp vụn đá dăm. Đó mới chỉ là động vật ăn cỏ cỡ nhỏ, những mãnh thú ăn thịt thực lực càng kinh nhân, thậm chí có những mãnh thú ngay cả võ đồ chưa chắc là đối thủ.

Yêu thú tuy có quan hệ với động vật về vẻ ngoài nhưng không có chứng cứ nào chứng minh chúng có quan hệ với dã thú phổ thông, chúng có trí tuệ nhất định, hơn nữa biết lợi dụng linh khí để tu luyện. Yêu thú phổ thông nhất cũng đủ để sánh với cao thủ cấp võ sĩ, yêu thú cao cấp có thể uy hiếp được cả tuyệt thế cường giả cỡ võ hoàng. Cũng may yêu thú chỉ quanh quẩn trong núi sâu hoặc giữa rừng hoặc một vài khu vực đặc thù, gần như không va chạm với bình dân.

“Đúng vậy, tại hạ đến để muốn gia nhập thú liệp đội.” Giọng Diệp Phong ẩn chứa kiên định và tự tin vô chừng. Thời gian một tháng qua, gã không chỉ xung phá xong lục giai mà còn củng cố thân thể đến mức vững chắc.

“Cậu nên biết điều kiện cơ bản để vào thú liệp đội là đạt đến bình dân lục giai... còn cậu…” Chuyện gã bị phế khí hải từng là tin sốt ở Ngọa Lăng thành, đường đường ông chủ của xưởng thịt tất nhiên phải biết.

“Tuy tại hạ không có khí hải, nhưng chỉ cần đạt được thực lực tương đồng thì không vấn đề gì.” Diệp Phong cười bình thản, lúc nào cũng vậy, thực lực là thứ để nói chuyện.

“Lão phu biết cả việc tiểu huynh đệ luyện thể, nhưng mới có hai năm, thật sự cậu đạt đến bình dân lục giai?” Đại thúc mập tỏ vẻ không xác định, thiếu niên này khiến lão không thể suy đoán theo lẽ thường. Năm xưa gã ý chí cao vời, có ai nghĩ gã sẽ bị phế? Bị phế rồi, ai cũng nghĩ gã sẽ suy sụp nhưng ai ngờ gã lại chọn con đường luyện thể gian nan nhất?

Chưa đầy hai năm, muốn luyện thể đạt đến bình dân lục giai… xưa nay chưa nghe thấy ai hoàn thành được. Tuy Võ Nguyên đại lục chủ yếu tu luyện nguyên lực, nhưng cũng có một số ít chọn luyện thể. Luyện thể, bình dân lục giai là một dấu mốc, nhiều người mất đến mười năm trời cũng không vượt qua được mốc này.

“Có được không.. thử là biết ngay mà.” Nụ cười thư thái luôn nở trên môi gã. Nghe thấy ngữ khí tự tin của gã, khách đến mua thịt và người làm đều hứng thú nhìn qua.

Dù gì trước đây ở Ngọa Lăng thành, gã cũng là nhân vật phong vân, giờ đột nhiên nghe nói gã luyện thể đạt đến bình dân lục giai, quả là tin sốt dẻo. Nên biết hiện giờ gã còn chưa đầy mười sáu, ở tuổi này đạt được thành quả bình dân lục giai, cũng coi là không tệ, hà huống gã từng trải cảnh khí hải bị phế, phải luyện thể từ đầu.

Nếu thật vậy, chí ít cũng chứng tỏ, về phương diện luyện thể, Diệp Phong vẫn là một thiên tài, dù thiên tài kiểu này không có tiềm lực gì…

“Được, nếu tiểu huynh đệ kiên trì như vậy, lão phu cho cậu một cơ hội.” Lão nhân mập tỏ vẻ hứng thú.

Thú liệp đội vĩnh viễn không hiềm nhiều nhân thủ, tại Võ Nguyên đại lục, thịt mới là thức ăn chính, nếu Diệp Phong có đủ thực lực gia nhập, lão mập tuyệt đối không có lý do cự tuyệt.

Lão lấy một tảng đá kích thước bằng cối xay đặt trước mặt Diệp Phong. Bình dân tuy không có điều kiện thử thực lực chính xác nhưng cũng có cách riêng, tỷ như lực công kích của lục giai đủ để đánh vỡ đá dày, căn cứ vào số mảnh vỡ sẽ tính toán được thực lực của người tham gia.

“Quy củ cũ, đập thành mười mảnh trở lên, cậu thông qua.” Lão mập sảng khoái cười to.

Mấy chục đôi mắt cùng nhìn vào Diệp Phong, họ đều hiếu kỳ, có thật sự gã luyện thể đạt đến lục giai? Toàn trường đều im lặng, tiếng thở cũng nghe rõ mồn một.

Mắt Diệp Phong rực lên, từ từ đến trước tảng đá, quyền đầu nắm chặt đấm mạnh xuống.

Chát một tiếng giòn đanh, tảng đá cứng nứt toác, chỗ tay ấn vào tảng đá in một dấu tay nông choèn… cùng vô vàn mạt đá.

Tùy ý nhìn qua cũng thấy dưới đất rải rác đến hai chục mảnh, cũng có nghĩa là Diệp Phong đã thông qua.

“Hai mươi ba mảnh.” Kết quả được tuyên bố, tất thảy đều hít một hơi khí lạnh, rõ ràng thực lực của Diệp Phong đã đạt đến mức thượng đẳng trong hàng ngũ lục giai chứ không phải chỉ mới chạm chân vào đẳng cấp này.

“Hảo tiểu tử! Cậu thực sự làm được rồi.” Lão mập tỏ vẻ cực kỳ kinh ngạc, vỗ mạnh lên vai Diệp Phong.

Cùng với tiếng khen của lão mập, tiếng kinh hô vang lên không ngớt, không ít người tỏ ra bội phục. Họ đều hiểu rõ, Diệp Phong tuy thiên tư hơn người nhưng không trải qua rèn luyện gian nan, tuyệt đối không thể thực hiện được.

Thực lực bình dân lục giai không là gì ở tầm cỡ đại lục nhưng chúng nhân bội phục khắc khổ và nghị lực của gã chứ không phải thực lực. Đa số có mặt ở đó là bình dân, Diệp Phong xưa kia tuy ngông cuồng nhưng luôn đối đãi tử tế với bình dân, nên họ đều có hảo cảm với gã, sau cơn chấn kinh thì thi nhau đến chúc mừng.

Vẫn giữ nụ cười tươi, những lời khen ngợi không khiến lòng gã xáo động nữa. Mấy năm trước, gã đã đánh mất mình trong những lời khen như thế. Hiện tại… không thể lặp lại sai lầm.

“Tại hạ có thể gia nhập thú liệp đội?” Diệp Phong không quên mục đích, đợi chung quanh yên tĩnh lại mới khách khí hỏi.

“Đương nhiên không vấn đề gì.” Thực lực của gã đạt tiêu chuẩn, lão mập tất nhiên vui vẻ tiếp nhận.

Săn thú là công việc nguy hiểm nên thù lao khá cao. Có được nguồn thu nhập này, đời sống của gã và Thẩm Lan về sau sẽ không có gì phải lo lắng, cô không cần ngày ngày vất vả nữa… Tình cảm gã nợ cô cũng đến lúc trả lại rồi.

“Mỗi sáng, thành viên thú liệp đội sẽ chia đội xuất phát từ đây. Nếu cậu đồng ý, sáng mai cứ đến, lúc đó sẽ theo tình huống xếp cậu vào đội.”

“Bất quá.. muốn thành đội viên chính thức, cần qua thời gian thử thách một tháng. Không hiểu cậu còn thắc mắc gì không?” Lão mập bổ sung.

“Còn thời gian thử thách gì nữa?”

“Săn thú trong rừng không đơn thuần dựa vào thực là hoàn thành được. Thực lực lục giai chỉ miễn cưỡng đủ để giữ mình, muốn có thu hoạch, cần phải học tập nhiều thứ.” Lão mập kiên nhẫn giải thích: “Săn thú là một môn kỹ xảo, trước khi cậu nắm vững, chưa thể coi là thành viên chính thức được. Trong lúc thử thách, thù lao của câu chỉ là một nửa.”

“Tại hạ hiểu.” Dù thù lao khởi điểm chỉ là một nửa cũng hơn nhiều khuân vác thuê trước kia. Hà huống gã tin rằng mình nhất định sẽ hợp cách, “tiêu chuẩn thử thách là gì?”

“Đơn giản lắm, chỉ cần đội hữu thừa nhận là xong. Lão phu không can thiệp gì, tất cả để cho đội hữu của cậu quyết định. Thậm chí trở thành chính thức trước thời hạn cũng được.” Lão mập nghiêm túc đáp.

“Ngày mai tại hạ sẽ đến báo đạo.” Diệp Phong khẽ gật đầu, quay người rời khỏi.

Thiếu niên này… thật bất phàm. Nhìn theo bóng dáng có phần gầy gò đó, lão mập thoáng trầm tư: Tin tức này có lẽ sẽ khiến Diệp gia hứng thú.


/672

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status