Chương 6:Quân tử không cầm được súng vẫn là quân tử?
An Quân mở cửa vào nhà, trong nhà không có ai, nơi này vốn là Diệp An Cửu và bạn thân Đường Mật của mình thuê chung, sau đó có thêm Lục Thiếu Bạch.
Đường Mật Mật là một mỹ nhân bạo lực, dáng người nóng bỏng nhưng lại có khuôn mặt loli, từ thời trung học cơ sở cho đến bây giờ, gần mười năm, tình cảm của hai người vẫn rất tốt, gần đây cô ấy thích diễn xuất, nhận một vai diễn nữ phụ, phân cảnh không nhiều lắm, nhưng lại không ảnh hưởng đến nhiệt tình của cô ấy, hăng hái mười phần.
Mà Lục Thiếu Bạch không chừng còn chưa thể thoát thân!
Lên lầu cởi quần áo tắm rửa, sấy tóc lung tung một hồi sau đó chui lên giường, lăn qua lăn lại lâu như vậy, thật sự là quá mệt mỏi.
…..
Tư gia, lúc Tư Dận Diễn lái xe trở về đã hơn mười hai giờ.
Tuy rằng đã là rạng sáng, nhưng đèn phòng khách vẫn còn sáng, quản gia mở cửa, Tư Dận Diễn liếc mắt một cái liền nhìn thấy ông nội đang ngồi trên sô pha, thân thể đã hơn tám mươi tuổi, tuy rằng giải ngũ nhiều năm, tư thế ngồi của quân nhân khắc vào xương cốt, đoan chính cao ngất, tóc gần như trắng hết, nhưng tinh thần lại cực tốt.
Tư Dận Diễn khẽ nhíu mày: "Đã trễ như vậy, tại sao ông nội còn không ngủ? ”
Tư Vận Đức đặt chén trà trong tay xuống, giọng nói có chút lớn, hiển nhiên tâm trạng không tốt lắm hỏi Tư Dận Diễn: "Hôm nay cháu đi kết hôn? ”
Tư Dận Diễn không bất ngờ khi ông nội biết, bước chân thong dong đi đến bên cạnh ngồi xuống: "Vâng! ”
Tư Vận Đức nhíu mày: " Diễn Nhi! Ông nội muốn cháu kết hôn, nhưng không ép buộc cháu kết hôn, cháu vội vàng như vậy, sau này sẽ hối tiếc! ”
"Ông nội! Cháu biết mình đang làm gì!” Tư Dận Diễn vô cùng nghiêm túc: "Hai ngày nữa cháu sẽ mang cô ấy đến đây, là một cô gái không tồi, ông sẽ thích cô ấy!”
Nghĩ đến chuyện xảy ra tối nay, tuy rằng có chút vượt quá dự liệu, nhưng coi như có thể tiếp nhận, hơn nữa anh rất nghiêm túc kết hôn, đương nhiên, có lẽ đối với Diệp An Cửu mà nói có chút đột ngột, nhưng nếu anh đã quyết định, cũng không cần để ý.
Tư Vận Đức hiển nhiên không tin tưởng như vậy, nhưng đã kết hôn rồi, nói nhiều cũng vô ích: "Chỉ mong như vậy! ”
Lên lầu trở lại phòng của mình, Tư Dận Diễn vừa đi vừa rút thắt lưng, cởi áo, tiến vào phòng tắm, nước từ trên vòi hoa sen xả xuống như mưa, nước chảy qua da thịt màu sắc gợi cảm, theo đường nét cơ bắp rõ ràng rơi xuống.
Trong hơi nước, anh cúi đầu nhìn về phía tay mình, một vết sẹo dữ tợn, từ cánh tay đến cổ tay, nhớ tới lời Diệp An Cửu hỏi hôm nay, dường như cô rất để ý thân phận quân nhân này, thậm chí sau khi nghe xong liền không chút do dự đi đăng kí kết hôn với anh, chỉ là một quân nhân không thể cầm súng, cũng được coi là quân nhân sao?
…..
Lục Thiếu Bạch nửa đêm mới trở về, Diệp An Cửu ngược lại vẫn còn thoải mái, anh bị cảnh sát lôi kéo hỏi nửa ngày, rõ ràng anh cái gì cũng không biết, anh vô tội có được không?
Căn hộ hai tầng duplex, đáng tiếc anh ta chỉ có thể ở phòng trông trẻ ở tầng một, tầng hai là khu cấm, cho nên cho dù một năm có một nửa thời gian anh ta đều ở chỗ này, nhưng quan hệ thật sự thuần khiết, so với bắp cải còn trong sạch hơn.
Sau khi rửa mặt mở cửa đi ra ngoài, nghe thấy phòng bếp có động tĩnh, đi qua, cách cửa sổ kính nhìn thấy tình cảnh bên trong.
Diệp An Cửu một thân áo ngủ dài tay màu trắng nhạt đang làm bữa sáng, trên đầu mang theo khăn trùm đầu, trên người quấn tạp dề gấu nhỏ, tóc dài buông xuống phía sau, khuôn mặt sạch sẽ không chút phấn, ánh mặt trời sáng sớm từ ngoài cửa sổ chiếu vào, cả người cô như được mạ lên một tầng hào quang dịu dàng thánh khiết.
Bóng dáng xinh đẹp, trứng rán vàng, bên cạnh nồi còn nấu cháo, ai có thể ngờ Diệp An Cửu ở bên ngoài xinh đẹp khoe sắc ở nhà lại hiền lành như vậy?
Đẩy cửa đi vào: "Tại sao không ngủ nhiều một chút?! ”
"Đồng hồ sinh học reo liền tỉnh, huống hồ người ngủ nhiều dễ dàng bệnh Alzheimer, tôi còn trẻ đấy!"
Lục Thiếu Bạch: "..." Không thể nói dễ nghe một chú sao?
“Nếu cậu để Tư Dận Diễn nhìn thấy bộ dạng này của cậu, nói không chừng anh ta nhất định sẽ coi trọng cậu không chừng! Diệp An Cửu trang điểm trở nên xinh đẹp tất nhiên sẽ hấp dẫn người khác, nhưng Diệp An Cửu hiền lành như vậy mới thật sự làm cho nam nhân động tâm.
Diệp An Cửu quay đầu: "Cậu cảm thấy bây giờ tôi giả bộ thuần khiết thì anh ấy sẽ tin? ”
Diệp An Nga cười nhạo: "Lục Tiểu Bạch! Gọi cậu là Tiểu Bạch, thì cậu sẽ là Tiểu Bạch? Tôi nói thật hay nói dối cũng không phân biệt được, còn nữa, giọng điệu của anh là như nào? Tôi tốt xấu gì cũng là con gái thị trưởng, chẳng lẽ còn không tương xứng với anh ấy? ”
Lục Thiếu Bạch đầu hàng: "Tôi sai rồi! Cũng may Mật Mật đi ra ngoài quay phim, nếu cô ấy biết cậu đi xem mắt Tư Dận Diễn, còn bị ghét bỏ, không khó chịu sao? ”
"Cô ấy là vui sướng khi thấy người khác gặp họa!"
/1126
|