Đợi đến lúc Dương Tuyết Hoa ngủ say thì Hoắc Đông Quân mới trở lại giường, hắn đoán khoảng nửa năm sau công việc sẽ bận rộn hơn nên hắn phải tranh thủ thời gian rảnh rỗi này để khiến Dương Tuyết Hoa thay đổi, ít nhiều gì cũng phải khiến cô toàn tâm toàn ý với hắn.
Hoắc Đông Quân cảm thấy Dương Tuyết Hoa không yêu mình cũng được, cô chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn như vậy là được. Chuyện bên ngoài đã đủ khiến hắn mệt mỏi, hắn không muốn phải bận tâm quá nhiều đến chuyện của Dương Tuyết Hoa, hắn đoán cô cũng tự biết ý hắn mà hành xử cho đúng.
Hôm sau Dương Tuyết Hoa có tiết sáng của Hoắc Đông Quân, lúc cô dậy thì cô cứ nghĩ hắn đã đến trường trước, nhưng ai ngờ Hoắc Đông Quân vẫn đang ung dung ngồi trên bàn ăn sáng đọc tin tức, dường như không để ý đến thời gian đang trôi qua nhanh hơn…
“Anh không định đến trường à?”
Hoắc Đông Quân ăn nốt miếng bánh mình, hắn chậm rãi bước vào phòng ngủ để thay đồ ra. Hôm nay hắn dự định sẽ đưa Dương Tuyết Hoa đến trường, dù sao hắn cũng không thể để cô đi xe buýt mãi được…
“Chuẩn bị đi, tôi đưa em đi học…”
Dương Tuyết Hoa nghe đến đây, sắc mặt của cô liền biến đổi, cô vội vàng từ chối lời đề nghị của Hoắc Đông Quân…
“Không cần đâu, em đi xe buýt là được rồi…”
Dương Tuyết Hoa vội vàng rời khỏi nhà trước khi bị Hoắc Đông Quân tóm được. Nếu hắn thật sự đưa cô đến trường thì e rằng mọi chuyện sẽ bị bại lộ hết, đây cũng chính là điều mà cô sợ nhất!
Lúc Dương Tuyết Hoa đến trường thì Hoắc Đông Quân đã đến trước cô, toàn bộ sinh viên trong giảng đường đều có thể thấy rằng sắc mặt ngày hôm nay của hắn không tốt, nhưng nói đúng hơn là sắc mặt của Hoắc Đông Quân không một ngày nào tốt cả. Dường như việc hắn đến đây để giảng dạy là bị ép chứ không phải tự nguyện.
Thật ra Hoắc Đông Quân còn duy trì việc dạy học nhàm chán này là vì Dương Tuyết Hoa, hắn muốn xem thử cô có đủ năng lực để đến JC làm việc hay không. Dĩ nhiên hắn cũng không muốn cô mãi là một nhân viên bình thường ở JC nên hắn muốn theo dõi tình hình học tập của cô rồi bồi dưỡng cô từ từ. Lúc đó không ai có quyền nói cô xuất thân thấp kém không xứng đáng với hắn.
Mạnh Hùng nhìn là biết Dương Tuyết Hoa chưa ăn sáng nên đã đưa đồ ăn của mình cho cô, dù sao bọn họ cũng là bạn tốt, mấy việc nhỏ này chẳng đáng là bao, nhưng ai ngờ Hoắc Đông Quân lại vô tình nhìn thấy hành động này…
“Bạn nam ngồi ở hàng thứ bốn vị trí số ba, đến giờ vào học rồi đấy, em còn đưa đồ ăn cho bạn làm gì? Muốn ăn thì kéo nhau là ngoài mà ăn!”
Mạnh Hùng giật mình định thu tay lại nhưng Dương Tuyết Hoa đã cầm được cái bánh ngọt và hộp sữa, cô mỉm cười nhìn cậu để trấn an rồi giấu đồ ăn vào trong ngăn bàn…
“Bọn em không ăn đâu ạ, em xin lỗi giáo sư…”
Mạnh Hùng vội vàng lên tiếng giải thích càng làm Hoắc Đông Quân ngứa mắt, rõ ràng thằng nhóc này có ý đồ với tiểu Hoa Hoa của hắn, ngay cả ánh mắt nhìn cô còn chứa đầy tình cảm như thế.
Dĩ nhiên Hoắc Đông Quân là người có thù tất báo, hắn cố tình giảng xong phần lý thuyết trong vòng một tiếng, hai tiếng còn lại hắn cho cả lớp làm bài tập rồi gọi từng người lên sửa bài. Điều vô lý ở đây là người làm sai sẽ bị trừ điểm, còn người làm đúng không được điểm nào…
Đề bài mà Hoắc Đông Quân đưa ra thì khỏi phải nói, có lẽ phải mời cao nhân đắc đạo như những thành viên của gia đình nhà họ Hoắc hay giáo sư mới có thể giải được…
“Đề bài ngày hôm nay là thiết kế và vẽ một bản thiết kế sơ bộ cho một ngôi nhà nhỏ. Tôi có một số yêu cầu như sau: Thứ nhất là sinh viên phải vẽ được một bản thiết kế sơ bộ cho ngôi nhà nhỏ bao gồm các phòng chính như phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp và phòng tắm. Thứ hai là phải xác định kích thước và tỷ lệ của ngôi nhà, bao gồm cả kích thước của các phòng và các cửa sổ, cửa ra vào. Thứ ba là định vị các cấu trúc như cột, dầm và móng trong bản thiết kế. Cuối cùng là đưa ra một mô tả ngắn về vật liệu xây dựng dự kiến sẽ được sử dụng trong ngôi nhà…”
Hoắc Đông Quân còn tốt bụng đưa ra một số lời khuyên cho sinh viên, mặc dù lời khuyên đó bọn họ càng nghe càng không hiểu…
“Trước khi bắt đầu vẽ bản thiết kế, các em hãy xác định mục tiêu sử dụng của ngôi nhà và thảo luận với người dùng cuối để hiểu rõ nhu cầu của họ. Có thể sử dụng các công cụ như bút vẽ, bảng trắng, hoặc phần mềm thiết kế để tạo ra bản thiết kế chính xác. Một lưu ý nữa là bài tập này giúp các em rèn luyện kỹ năng thiết kế và vẽ bản thiết kế cho một công trình. Ngoài ra, nó cũng yêu cầu sinh việ phải có kiến thức cơ bản về cấu trúc và vật liệu xây dựng…”
Hoắc Đông Quân cảm thấy Dương Tuyết Hoa không yêu mình cũng được, cô chỉ cần ngoan ngoãn ở bên cạnh hắn như vậy là được. Chuyện bên ngoài đã đủ khiến hắn mệt mỏi, hắn không muốn phải bận tâm quá nhiều đến chuyện của Dương Tuyết Hoa, hắn đoán cô cũng tự biết ý hắn mà hành xử cho đúng.
Hôm sau Dương Tuyết Hoa có tiết sáng của Hoắc Đông Quân, lúc cô dậy thì cô cứ nghĩ hắn đã đến trường trước, nhưng ai ngờ Hoắc Đông Quân vẫn đang ung dung ngồi trên bàn ăn sáng đọc tin tức, dường như không để ý đến thời gian đang trôi qua nhanh hơn…
“Anh không định đến trường à?”
Hoắc Đông Quân ăn nốt miếng bánh mình, hắn chậm rãi bước vào phòng ngủ để thay đồ ra. Hôm nay hắn dự định sẽ đưa Dương Tuyết Hoa đến trường, dù sao hắn cũng không thể để cô đi xe buýt mãi được…
“Chuẩn bị đi, tôi đưa em đi học…”
Dương Tuyết Hoa nghe đến đây, sắc mặt của cô liền biến đổi, cô vội vàng từ chối lời đề nghị của Hoắc Đông Quân…
“Không cần đâu, em đi xe buýt là được rồi…”
Dương Tuyết Hoa vội vàng rời khỏi nhà trước khi bị Hoắc Đông Quân tóm được. Nếu hắn thật sự đưa cô đến trường thì e rằng mọi chuyện sẽ bị bại lộ hết, đây cũng chính là điều mà cô sợ nhất!
Lúc Dương Tuyết Hoa đến trường thì Hoắc Đông Quân đã đến trước cô, toàn bộ sinh viên trong giảng đường đều có thể thấy rằng sắc mặt ngày hôm nay của hắn không tốt, nhưng nói đúng hơn là sắc mặt của Hoắc Đông Quân không một ngày nào tốt cả. Dường như việc hắn đến đây để giảng dạy là bị ép chứ không phải tự nguyện.
Thật ra Hoắc Đông Quân còn duy trì việc dạy học nhàm chán này là vì Dương Tuyết Hoa, hắn muốn xem thử cô có đủ năng lực để đến JC làm việc hay không. Dĩ nhiên hắn cũng không muốn cô mãi là một nhân viên bình thường ở JC nên hắn muốn theo dõi tình hình học tập của cô rồi bồi dưỡng cô từ từ. Lúc đó không ai có quyền nói cô xuất thân thấp kém không xứng đáng với hắn.
Mạnh Hùng nhìn là biết Dương Tuyết Hoa chưa ăn sáng nên đã đưa đồ ăn của mình cho cô, dù sao bọn họ cũng là bạn tốt, mấy việc nhỏ này chẳng đáng là bao, nhưng ai ngờ Hoắc Đông Quân lại vô tình nhìn thấy hành động này…
“Bạn nam ngồi ở hàng thứ bốn vị trí số ba, đến giờ vào học rồi đấy, em còn đưa đồ ăn cho bạn làm gì? Muốn ăn thì kéo nhau là ngoài mà ăn!”
Mạnh Hùng giật mình định thu tay lại nhưng Dương Tuyết Hoa đã cầm được cái bánh ngọt và hộp sữa, cô mỉm cười nhìn cậu để trấn an rồi giấu đồ ăn vào trong ngăn bàn…
“Bọn em không ăn đâu ạ, em xin lỗi giáo sư…”
Mạnh Hùng vội vàng lên tiếng giải thích càng làm Hoắc Đông Quân ngứa mắt, rõ ràng thằng nhóc này có ý đồ với tiểu Hoa Hoa của hắn, ngay cả ánh mắt nhìn cô còn chứa đầy tình cảm như thế.
Dĩ nhiên Hoắc Đông Quân là người có thù tất báo, hắn cố tình giảng xong phần lý thuyết trong vòng một tiếng, hai tiếng còn lại hắn cho cả lớp làm bài tập rồi gọi từng người lên sửa bài. Điều vô lý ở đây là người làm sai sẽ bị trừ điểm, còn người làm đúng không được điểm nào…
Đề bài mà Hoắc Đông Quân đưa ra thì khỏi phải nói, có lẽ phải mời cao nhân đắc đạo như những thành viên của gia đình nhà họ Hoắc hay giáo sư mới có thể giải được…
“Đề bài ngày hôm nay là thiết kế và vẽ một bản thiết kế sơ bộ cho một ngôi nhà nhỏ. Tôi có một số yêu cầu như sau: Thứ nhất là sinh viên phải vẽ được một bản thiết kế sơ bộ cho ngôi nhà nhỏ bao gồm các phòng chính như phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp và phòng tắm. Thứ hai là phải xác định kích thước và tỷ lệ của ngôi nhà, bao gồm cả kích thước của các phòng và các cửa sổ, cửa ra vào. Thứ ba là định vị các cấu trúc như cột, dầm và móng trong bản thiết kế. Cuối cùng là đưa ra một mô tả ngắn về vật liệu xây dựng dự kiến sẽ được sử dụng trong ngôi nhà…”
Hoắc Đông Quân còn tốt bụng đưa ra một số lời khuyên cho sinh viên, mặc dù lời khuyên đó bọn họ càng nghe càng không hiểu…
“Trước khi bắt đầu vẽ bản thiết kế, các em hãy xác định mục tiêu sử dụng của ngôi nhà và thảo luận với người dùng cuối để hiểu rõ nhu cầu của họ. Có thể sử dụng các công cụ như bút vẽ, bảng trắng, hoặc phần mềm thiết kế để tạo ra bản thiết kế chính xác. Một lưu ý nữa là bài tập này giúp các em rèn luyện kỹ năng thiết kế và vẽ bản thiết kế cho một công trình. Ngoài ra, nó cũng yêu cầu sinh việ phải có kiến thức cơ bản về cấu trúc và vật liệu xây dựng…”
/70
|