Hôn nhân mỏng manh, chồng trước quá ngang tàng

Chương 153 - Chương 132

/916


Cả một đêm này, đối với Diêu Hữu Thiên mà nói là một cuộc trải nghiệm điên cuồng.

Cô đã từng thân mật với Cố Thừa Diệu không chỉ một lần.

Nhưng lần đầu là cô uống say bị người ta bỏ thuốc.

Lần thứ hai là anh uống say mà cô từ đầu đến cuối đều ở trong trạng thái bị anh cưỡng ép.

Những cảm giác ấy đều rất tệ.

Cô chưa từng có cảm giác như ngày hôm nay.

Cơ thể giống như không còn là của chính mình, được Cố Thừa Diệu nâng lên cao, không ngừng trôi dạt.

Có vài lần cô cho rằng mình sắp rơi xuống thì anh lại đưa cô lên tầng cao hơn.

Đến cuối cùng, cô gần như sợ anh, không ngừng xin tha.

“ Đủ rồi, em không muốn nữa, dừng lại đi……”

“ Đừng, Cố Thừa Diệu, anh dừng lại…..”

“ Em sắp chết rồi, anh đi ra đi, em không muốn nữa.”

“ Cố Thừa Diệu, anh là đồ điên……”

Những lời nói này vang lên gần như cả một đêm, cuối cùng Diêu Hữu Thiên chỉ cảm thấy giọng mình khản đặc.

Nhưng người đàn ông bị bỏ đói lâu ngày lại mất lý trí kia sao có thể nghe lời cô chứ?

Đụng chạm hết lần này đến lần khác, lửa hoa đốt lên hết lần này đến lần khác.

Hai người dây dưa nguyên cả đêm.

Đến tận rạng sáng, cô gần như ngất đi dưới động tác của anh, anh mới tha cho cô.

Cánh tay rộng lớn bao bọc lấy cô, cùng cô chìm vào giấc ngủ.

………………………………………………………………

Cố Thừa Diệu rất lâu rồi chưa từng ngủ thoái mái đến vậy.

Cả người cảm giác thoải mái sau khi phóng túng, dục vọng bị đè nén lâu ngày được thỏa mãn.

Anh ngủ rất sâu đến khi tiếng chuông điện thoại đánh thức anh.

Mắt không mở lên ,đưa tay tìm điện thoại theo bản năng.

“ A lô.”

“ Cố tổng, còn nửa tiếng nữa sẽ đến giờ hẹn với tổng giám đốc Giang Ninh, hiện giờ anh đang ở đâu?”

Tổng giám đốc Giang Ninh?

Cố THừa Diệu xoay người, bàn tay chạm vào vật mềm mịn.

Anh cố gắng mở mắt.

“ Cậu nói gì?”

“ Cố tổng, còn nửa tiếng nữa là đến giờ hẹn với tổng giám đốc Giang Ninh, những dữ liệu anh cần đều đã được chuẩn bị xong, hiện giờ anh đang ở đâu?”

Dường như cảm nhận được giọng điệu của sếp không vui vẻ gì mấy, Tiểu Mã giật thót mình, lẽ nào anh lại vừa làm hỏng chuyện vui gì của sếp rồi?

“………………………”

Im lặng, Cố Thừa Diệu nhìn chằm chằm vào cơ thể yểu điệu trên giường, không trả lời Tiểu Mã.

“ Cố tổng?”

Nếu Cố tổng còn không đến công ty thì sẽ trễ mất: “ Tam thiếu?”

“Tôi đến ngay.” Trước khi Tiểu Mã lên tiếng Cố Thừa Diệu đã ngắt điện thoại.

Ngồi thẳng người dậy, ánh mắt chưa từng rời khỏi cơ thể Diêu Hữu Thiên.

Theo động tác đứng dậy của anh, chiếc chăn che trên người họ cũng rơi xuống đất.

Lộ ra cơ thể trắng muốt của cô, mà lúc này trên người cô đầy rẫy vết hôn, còn có cả vết tay.

Vai, ngực, bụng, đùi.

Còn có nơi bí mật của cô, nơi ấy hơi sưng đỏ, cả sự hỗn loạn trên giường cũng đang nhắc nhở anh.

Đêm qua anh đã điên cuồng đến mức nào.

Nuốt nước bọt, Cố Thừa Diệu nheo mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.

Trong đầu trống rỗng mất vài phút, tại sao sự việc lại biến thành thế này?

Anh chỉ còn nhớ bắt đầu từ lúc anh nhìn thấy những bức ảnh kia thì cả người đều thay đổi.

Giống như đồ chơi của chính mình bị người khác cướp mất, càng giống đồ của mình bị người ta dòm ngó.

Không cần biết là như thế nào đi nữa cảm giác đều rất tồi tệ.

Mà anh cũng rất ghét cảm giác này. Quan trọng hơn là Diêu Hữu Thiên vừa về đến nhà, anh hỏi cô đã ở đâu cô lại nói dối anh.

Cơn giận của anh cũng bộc phát từ lúc ấy.

Người phụ nữ này, vì người đàn ông khác mà nói dối anh.

Điều đầu tiên mà anh nghĩ đến không có gì khác mà chính là câu nói Diêu Hữu Thiên thì thầm ngày cô bị sốt: “ Em thích anh.”

Đúng vậy, người cô ấy thích không phải là mình sao?

Nếu cô ấy thích mình vậy tại sao lại có thể đến nhà người ta rồi thân mật với người đàn ông khác như thế chứ?

Anh dường như không thể khống chế cơn giận của mình, thậm chí anh còn kích động đến mức muốn bóp chết Diêu Hữu Thiên, như vậy cô sẽ không ở bên cạnh người đàn ông khác nữa.

Nhưng anh không làm được.

Thậm chí anh còn chẳng biết phải làm thế nào với Diêu Hữu Thiên.

Ngay trong lúc anh còn rất hỗn loạn thì cô lại nói: “ Chính vì anh không thỏa mãn được em, em mới đi tìm người khác.”

Tất cả những tiết tấu của lý tý hoàn toàn sụp đổ, trong đầu anh chỉ còn duy nhất một ý nghĩ đó là thỏa mãn người phụ nữ này.

Có phải chỉ cần anh thỏa mãn cô, thì cô sẽ không đi tìm người đàn ông khác nữa đúng không?

Ý nghĩ ấy đánh bại tất cả, tiếp theo đó là sự việc rơi vào mất kiểm soát.

Anh kích động giống như một chàng thiếu niên mới lớn. Thậm chí anh đã muốn cô hết lần này đến lần khác.

Từ phòng khách đến phòng ngủ, từ phòng ngủ đến nhà tắm.

Bọn họ đã làm bao nhiêu lần? Năm lần ? Hay là sáu lần?

Anh chẳng còn nhớ rõ, anh chỉ biết anh đã cướp đoạt trên người cô suốt một đêm, không ngừng ham muốn.

Không ngừng chứng minh năng lực của mình cho cô thấy, anh có thể thỏa mãn cô.

Không cần tìm người đàn ông khác, anh hoàn toàn có thể đáp ứng. Sự điên cuồng đến vậy, kích thích đến vậy.

Cho dù là lần trước bị người ta bỏ thuốc cũng không làm được như tối qua.

Cả người không còn sức lực, Cố Thừa Diệu đưa tay day day hai bên thái dương.

Nhanh chóng bước xuống giường. Cố Thừa Diệu vào phòng tắm rửa mặt, lúc đứng dưới vòi hoa sen, ánh mắt đảo qua bồn tắm.

Anh vẫn chưa quên tối qua lần cuối cùng là ở trong phòng tắm.

Cơ thể của Diêu Hữu Thiên bị anh gập lại góc 90 độ, còn anh ở đằng sau cô ra vào không ngừng….

Stop, gạt hết dòng suy tưởng vô bờ bến kia. Cố Thừa Diệu nhìn phần thân dưới của mình dường như lại bắt đầu có hiện tượng trỗi dậy.

Chỉ cần nhớ đến Diêu Hữu Thiên mà anh đã như thế này, nếu cô còn xuất hiện với dáng vẻ ấy lần nữa thì anh sẽ thế nào?

Anh không dám nghĩ đến.

Ý chí của anh từ lúc nào mà đã yếu ớt như vậy?

Cố Thừa Diệu gần như là chạy trối chết ra khỏi nhà. Thậm chí còn không thèm quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của dì Tô.

Diễn biến ngày càng mất kiểm soát.

………………………………………………………………

Diêu Hữu Thiên nằm mơ cũng không thể ngờ được, trong trí tưởng tượng của cô hai người sau khi trải qua màn ấm áp ấy thì sẽ đối diện, ở bên nhau như thế nào.

Tỉnh dậy từ trong giấc mơ ngọt ngào, người yêu cô sẽ ôm chặt lấy cô, hỏi cô cảm giác ra sao, nhưng buổi sáng tốt đẹp mỹ mãn ấy lại biến thành ra thế này.

Khi cô tỉnh dậy, đối mặt với cô là cơ thể đau nhức và căn phòng không một bóng người.

Sự điên cuồng, kiều mỹ đêm qua giống như chỉ là sự ảo tưởng của cô mà thôi.

Người đàn ông rong ruổi điên cuồng trên người cô tối qua sau khi tỉnh lại đã chạy mất chả thấy cái bóng.

Cô mở mắt, nhìn lên trần nhà.

Cảm giác của cơ thể cùng với khung cảnh mà cô đang nhìn thấy đã nhắc nhở cô rằng đó không phải là mơ.

Tất cả những gì xảy ra ngày hôm qua đều là thật, cô thực sự đã làm chuyện đó với Cố Thừa Diệu một lần nữa.

Mặc dù là do bị cô chọc giận khiến anh mất lý trí.

Nhưng cô tưởng rằng ít ra trong lòng anh cũng có cô. Nếu không sao lại bị lời nói của cô chọc giận chứ?

Thêm vào đó lại còn tức giận vì cô ở cạnh người đàn ông khác nữa.

Cả người nhức mỏi vô cùng, cũng hơi đau.

Đương nhiên, tối qua cô cũng rất vui vẻ.

Cô thừa nhận trong quá trình đó cô cũng rất hưởng thụ.

Nhưng tất cả những


/916

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status