Hôn Nhân Ngọt Ngào

Chương 10 - Chương 10

/50


Đêm khuya trăng sáng không người, sắc trời đen như mực.

Động tác Thương Ngao Liệt ngừng một chút, lúc này mới thả Hạ Nhã xuống. Cô cũng không quay đầu lại, “rầm” một tiếng, đóng cửa phòng ngủ.

Trong lòng Thương Ngao Liệt không hiểu sao, lại không có đầu mối, thử gõ cửa phòng cô mấy lần, đối phương thủy chung không có bất kỳ đáp lại nào. Anh thấy cô lại bày ra tiểu tính tình, liền bất đắc dĩ. Cũng may anh vốn định sau khi kết hôn vẫn ở lại ký túc xá trong trường, ngẫu nhiên về nhà thì có thể ngủ trong thư phòng.

Thương Ngao Liệt tắt đèn, nằm trên sô pha không nhịn được suy đoán. Cô không quen gần gũi anh? Hay là vì đêm nay anh không ở nhà mà phê bình kín đáo?

Thường nói lòng của phụ nữ như mò kim đáy biển, cô so với bật mã còn muốn phiền toái hơn trăm ngàn lần. Thương Ngao Liệt nghĩ.

Từ đó một đêm không có chuyện gì xảy ra. Hôm sau Thương Ngao Liệt còn có một hội nghị phải tham gia, trước khi đi nhìn cửa phòng ngủ vẫn đóng chặt, anh vẫn chuẩn bị một nữa sáng đơn giản đặt trên bàn, chỉ cần dùng microwave hâm một chút là được.

Đi lần này, suốt 48 tiếng đồng hồ Thương Ngao Liệt đều ở trong phòng thí nghiệm ở trường học, trong lúc đó hiệu trưởng còn tìm anh nói chuyện, khích lệ anh đã đủ tư cách tham gia bình chọn giáo sư. Tuy tuổi còn trẻ, lại là người tuyệt đối hơn hẳn rất nhiều học giả.

Ban đầu, Thương Ngao Liệt học xong tiến sĩ Học Viện Y Học Harvard, tiếp theo học lên tiến sĩ (chỉ những người sau khi lấy được học vị tiến sĩ vẫn tiếp tục theo đuổi công việc nghiên cứu, thường tiến hành một chuyên đề nghiên cứu trong thời gian ngắn, thường có một thời kỳ công tác nhất định trong viện nghiên cứu.) Vốn đang yên lành, anh đột nhiên về nước.

Mọi người đều biết, Học Viện Y Học Harvard có hệ Sinh Vật Học, Vi Sinh Vật cùng Di Truyền Học ở trong giới học thuật có thể nói là đếm trên đầu ngón tay. Dựa theo bằng cắp của anh có rất nhiều công ty, xí nghiệp muốn tuyển dụng anh. Anh lại hết lần này đến lần khác lựa chọn Đại Học Y Khoa Tây Linh. Làm cho hiệu trưởng như ông rất là thụ sủng nhược kinh, cho nên sao quanh trăng sáng, sợ anh nhảy sang cành cây cao khác.

Trời tháng Tư liên tục mưa xuân, Thương Ngao Liệt nhìn hiệu trưởng đang liếng thoắng không ngừng, đám đông học sinh tràn đầy khát vọng tốt đẹp. Thừa dịp trước mắt anh còn chút thời gian, có phải nên gọi cho cô vợ nhỏ hay không?

Trong khi đang suy nghĩ, Cố Bách Dã cũng ngọc thụ lâm phong xuất hiện trước cửa phòng làm việc của anh, dẫn tới không ít nữ sinh trẻ tuổi dừng chân trước cửa vây xem hắn. Cố Bách Dã xoay người đóng cửa lại, cười đến ý vị thâm trường, “Giáo sư Thương, kỹ thuật của cậu rốt cuộc có bao nhiêu nát?”

Thương Ngao Liệt từ chối cho ý kiến, ẩn phía sau gọng kính dày là con ngươi đen láy không một mảnh gợn sóng.

Cố Bách Dã có chút hăng hái nói: “Vợ mới cưới bỏ nhà ra , đây là phải có bao nhiêu thất vọng đối với biểu hiện của cậu chứ?”

Khóe môi Thương Ngao Liệt cứng ngắc: “Anh nói cái gì?”

Cố Bách Dã cũng nói: “Như thế nào? Cậu còn chưa biết? Bà xã nhỏ xinh đẹp của cậu đã chuyển về nhà mẹ đẻ ở hai ngày rồi.”

Hắn cũng là vừa vặn từ chỗ “tân sủng” Quan San San biết được chút tin tức.

Trong lòng Thương Ngao Liệt có cỗ tức giận không nói ra được. Anh cũng không có biểu hiện gì ra mặt, chỉ là đứng dậy muốn ra ngoài. Cố Bách Dã một phen ngăn lại.

Cậu đi đâu vậy? Hắn hỏi.

Thương Ngao Liệt nghĩ thầm, làm gì cũng phải trước tiên bắt cô gái nhỏ kia trở về rồi nói sau. Anh móc điện thoại di động trong túi ra, thử gọi điện cho Hạ Nhã mấy lần. Quả nhiên, mỗi lần cô đều chọn từ chối nhận điện thoại.

Giáo sư Thương đảo mắt lại tỉnh táo như thường ngày. Anh lần nữa ngồi trở lại ghế dựa, nhớ lại những biến hóa rất nhỏ trong đêm đó của cô, rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề? Sự việc từ lúc nào diễn biến đến trình độ như thế này?

Cố Bách Dã cũng vỗ vỗ bả vai của Thương Ngao Liệt an ủi, “Nghe San San nói hiện tại cô vợ nhỏ của cậu còn chưa có ý định về nhà, nếu không trước tiên cậu hãy đóng băng tài khoản của vợ cậu?”

Khoé miệng Thương Ngao Liệt tràn ra một nụ cười lạnh, “Đến lúc đó tôi liền sẽ không biết nên đi tìm cô ấy ở đâu.”

Cố Bách Dã nghĩ nghĩ, nhún vai, “Cậu rốt cuộc đã phạm phải sai lầm lớn gì rồi? Chẳng lẽ cuộc sống vợ chồng hai người không hài hòa nghiêm trọng?”

Thương Ngao Liệt không để ý hắn. Lúc này điện thoại trong văn phòng vang lên, anh nhân điện thoại thì biết là nói về bình luận các loại công việc của các giáo sư, liền ghi chép trả lời từng cái.

Ngồi bên cạnh điện thoại, Cố Bách Dã cũng nghe ra anh đang bận, “Được rồi, giáo sư Thương bận trước tiên nên đi rước bà xã về, sau đó quay lại làm nghiên cứu của cậu?”

Thương Ngao Liệt liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, mưa phùn mịt mờ, xen lẫn là từng trận tiếng gió. Anh đột nhiên nghĩ, có lẽ bản thân đã sớm có thói quen một mình, không có cách nào chăm sóc người khác.

Nhiều năm như vậy, trong sinh mệnh là gông cùm xiềng xích như hình với bóng, anh nhất định phải trong thời gian ngắn nhất bò tới chỗ cao nhất. Bởi vì chỉ có đứng trên đỉnh núi cao nhất, mới có thể nhìn xem tất cả mọi núi nhỏ. Những lĩnh vực kia vẫn tồn tại quá nhiều huyền bí, đáp án quá mức phức tạp, anh phải tham dự từng thí nghiệm nhỏ cùng kế hoạch nghiên cứu mới có thể tìm được giải thích.

Nếu bắt buộc, thậm chí là không tiếc dùng hết thời gian cùng tinh lực, danh tiếng anh phải vang xa. Cái này là sứ mạng của anh cũng là khởi điểm cùng kết thúc trong tính mạng của anh.

Thương Ngao Liệt trầm tư nói: “Cô ấy muốn trở về, liền để cho cô ấy ở đi.”

Chủ Nhật, sắc trời thành phố Tây Linh hơi âm u, dưới mái hiên từng giọt mưa nhỏ tí tách. Hạ Nhã cùng Quan San San tránh ở trong nhà, đều tự ôm lấy laptop.

Hạ Nhã ngoại trừ đang đợi thông báo trúng tuyển, còn đang làm luận văn tốt nghiệp kết thúc công việc công tác, đáng tiếc tiến triển cũng không mấy thuận lợi.

Quan San San ở một đầu khác hỏi cô, “Cũng đã là ngày thứ 5 rồi, thầy Thương sao lại ngu ngốc như vậy, cũng nên phát hiện cậu bỏ nhà ra đi chứ?”

Hạ Nhã cắn răng nghiến lợi: “Đừng nói chuyện này với mình!

Cô nghĩ đến đây liền tức giận. Vợ mới cưới cuốn gói về nhà mẹ đẻ, loại chuyện này anh cũng có thể thờ ơ? Anh rốt cuộc là có một chút lương tâm nào hay không?

Quan San San càng tò mò hơn, Mình cảm thấy có phải là cậu hiểu lầm thầy Thương cái gì rồi không? Đêm tân hôn lại lêu lổng bên ngoài, thật sự là không giống tác phong của thầy ấy.”

Hạ Nhã thầm mắng, “Hiểu lầm cái mông! Anh ta chính là đồ cặn bã, không chỉ bỏ mặc một mình mình trong nhà, bản thân còn mang một thân thối trở về!

Trừ phi anh tự mình tới cửa


/50

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status