Hôn Nhân Ngọt Ngào

Chương 22 - Chương 22

/50


Đoàn trưởng Cù đỡ Lãnh Dương xuống lầu 1, sớm đã có vài anh em trong quân đội đứng chờ ở đằng kia, giúp đỡ đưa Lãnh Dương lên một chiếc xe mini bus. Cù Thừa Sâm cũng không vội lên xe, hắn đứng nghiêm thẳng, vẻ mặt giống như đang chờ đợi.

Quả nhiên, Thương Ngao Liệt một lát sau đi ra, anh nhàn nhạt nói: “Trung tá Cù, đã lâu không gặp.”

Cù Thừa Sâm cũng khẽ gật đầu, “Kết hôn rồi?”

Thương Ngao Liệt cũng không suy nghĩ mà đáp, “Nghe nói anh cũng vậy.”

Đoàn trưởng Cù vỗ vỗ quần áo, “…. Chính là cho là nhiệm vụ mà hoàn thành.”

Xem ra hai người đều là cưới chui, Thương Ngao Liệt nghi hoặc, “Vậy Giải Tâm Ninh thì sao?”

Biểu tình Cù Thừa Sâm không chút thay đổi, “Giải Tâm Ninh là người của nhà họ Giải. Cửa Giải gia, người Cù gia không thể cùng tồn tại.”

Thương Ngao Liệt lại cho rằng đây cũng không phải là vấn đề mấu chốt. “Không, Giải Tâm Ninh là người của Giải Duy Thu.” Cho nên hắn cùng cô gái này mới không cách nào tạo thành một đoạn nhân duyên.

Cù Thừa Sâm chợt hiểu ý, vuốt cằm đáp lại: “Đương nhiên.”

Lần này gặp mặt không tính là chính thức.

Không tính.

Thay tôi chào hỏi Cù phu nhân.”

Cũng vậy.

Hai người lời ít ý nhiều ôn lại chuyện cũ, Cù Thừa Sâm xoay người, không vội không chậm mà chuẩn bị rời đi. “Cám ơn, cũng hy vọng cậu cùng bà xã có thể phát triển.”

Cù Thừa Sâm đưa ánh mắt thâm thúy dừng lại trên mặt đối phương, “Chuyện cười này không hề buồn cười.”

Thương Ngao Liệt giơ tay đẩy gọng kính mắt, “Lúc này anh đương nhiên cảm thấy buồn cười, đến thời điểm anh tự nhiên sẽ rõ, trung tá Cù.

Cù Thừa Sâm sững sờ, tiếp tục nói: “Trước đó, xin bảo trọng.”

Biết được Lãnh Dương cùng hắn lúc trước ở bộ đội là chiến hữu, một nửa lo lắng còn lại của Hạ Nhã đã hoàn toàn tan biến. 9 tháng kế tiếp, cô cũng trở nên cực kỳ bận rộn.

Đề thi nghiên cứu sinh sâu xa, không thể so với giờ học chính quy dễ dàng như vậy. Tuy nói Hạ Nhã là người thông minh, muốn nắm bắt các loại nhiệm vụ Thương Ngao Liệt giao cho cô cũng tổn hao không ít tinh lực.

Mà trong quá trình đi theo giáo sư Thương học tập, Hạ Nhã phát hiện anh cũng không coi cô như ôsin miễn phí. Anh đều lựa chọn những đề có lợi cho cô mới để cô theo, những bài kiểm tra bình thường… việc nhỏ này nọ cũng không cần cô nhúng tay.

Vì vậy, trong mắt Hạ Nhã anh xấp xỉ giống như siêu nhân. Bình thường trong tay giáo sư Thương đề bài lớn nhỏ vô số, còn có những nghiên cứu và thảo luận ở nước ngoài. Hiện tại, nghề tay trái của Hạ Nhã là thầy dược lý đặc biệt của xưởng thuốc, nhưng anh còn thường xuyên thần thần bí bí đi đến bất kỳ mọi ngóch ngách nào.

So với giáo sư Thương cần cù, Hạ Nhã mỗi khi mệt mỏi liền muốn trốn học. Nhưng nếu làm như vậy, cô lập tức nhận được morning call từ đối phương.

Lúc này, trong điện thoại giọng nói Thương Ngao Liệt trầm thấp: “Còn 5 phút nữa là vào học, em đang ở đâu?”

Hạ Nhã nắm lỗ mũi nói: “Em…… Hôm nay em không thoải mái……”

Khó chịu chỗ nào? Giáo sư Thương chính là không tin vào mồm mép của cô.

Chỗ nào cũng không thoải mái. . . . . .

Thương Ngao Liệt khẽ cười một tiếng, “Nếu thành tích học kỳ này của em 0 điểm, em còn khó chịu không?”

Hạ Nhã “……..” Một hồi, tiếp tục nắm lỗ mũi tức giận nói: “Thầy Thương, tối hôm qua anh đoạt chăn của em anh biết không? Cho nên em bị cảm lạnh rồi, em có thể bị cảm thật rồi.”

Người kia ngẩn ra, chốc lát, giọng nói giảm thấp xuống thành từ tính, “Đừng nói nhảm.”

Hạ Nhã hắc hắc cười trộm.

Thương Ngao Liệt trầm mặc một lát, rốt cuộc quyết định thỏa hiệp, “Hạ Nhã, hôm nay anh thả em. Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa. Còn có, thành tích thi giữa kỳ tự em phải cố gắng.”

Này anh…..” Hạ Nhã mới vừa nghĩ tự mình tranh thủ giảm hình phạt, đối phương đã cúp điện thoại. Cô nằm trên giường mắng Thương Ngao Liệt đúng là không biết tình thú.

Xoay người, Hạ Nhã lại lần nữa giữ vững tinh thần gọi điện thoại cho Quan San San. Quan San San lựa chọn chuyên ngành khác cô, chương trình học tự nhiên cũng khác nhau. Quan San San đang trong giấc mộng đột nhiên bị đánh thức, mơ mơ màng màng bò dậy.

Ở bên người cô, Cố Bách Dã chống tay, giơ tay trước cô một bước lấy điện thoại, “Alô? Mặc kệ là ai gọi đến, có biết hiệ tại là mấy giờ rồi hay không?”

Hạ Nhã không ngờ là giọng nói của người đàn ông đáng ghét này, tức giận đáp trả: “Tiên sinh, anh cho rằng mấy giờ? Không phải ai cũng giống như đại thiếu gia anh, giờ này còn có thể ngủ!”

Em dâu, mỗi lần nói chuyện với tôi như thế nào lại giống như ăn hỏa dược vậy?”

Quan San San chỉ dựa vào nhiêu đây cũng có thể đoán được hai người này lại muốn cãi nhau, vội vàng đẩy Cố Bách Dã ra cướp lại điện thoại, “Tiểu Nhã? Cậu đừng để ý đến anh ấy…… Tìm mình có chuyện gì?”

Hạ Nhã nhất thời quên mất chính sự, tức giận nói: “Cậu còn nhớ rõ những lời ngày đó cậu nói với mình không? Như thế nào hiện tại lại…… càng thêm lún sâu rồi hả?”

Chỉ là tạm thời ở nhờ. . . . . . Quan San San không


/50

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status