Hôn Nhân Ngọt Ngào

Chương 27 - Chương 27

/50


Hạ Thanh Thuần bởi vì công việc hàng năm thường xuyên bôn ba bên ngoài, không có chỗ ở ổn định, nhưng mà ở thành phố Tây Linh cô thủy chung có một phòng ở tạm thời. Nhớ lại lúc trẻ cô cùng các bạn học tại trường Harvard, Thương Ngao Liệt một mình học y ở Harvard, cũng xem như là một nửa học trưởng của cô.

Chàng thanh niên cao lớn kiệm lời, mấy lần thử dò xét, cô càng chìm đắm trong sự lạnh nhạt của anh, biết đối phương chỉ một lòng nghiên cứu y học, Hạ Thanh Thuần chỉ đành phải tạm thời thay đổi sách lược.

Một bước đi trên bàn cờ đen trắng quan hệ giữa con người cô đặt xuống, liền khiến cho tất cả mọi người phải trả một giá lớn đau đớn thê thảm. Một đoàn thể tốt đẹp liền chia năm sẻ bảy, lại chỉ đổi lại một vị trí “bạn bè” miễn cưỡng bên cạnh anh.

Cô không cam lòng, càng không cam lòng càng không thể phớt lờ. Nếu không cũng sẽ bị Thương Ngao Liệt vô tình đưa vào danh sách cự tuyệt qua lại, nhưng mà ngày này vẫn tới.

Nước biển được truyền thông qua dây nhựa trong suốt, Hạ Thanh Thuần tỉnh lại, tay trái đang được ghim kim truyền nước, trước mắt là một mảnh cảnh tượng mơ hồ.

Thương Ngao Liệt ngồi ở một chỗ xa trên ghế sô pha nhỏ, cúi đầu lật xem một quyển sách cũ. Hạ Thanh Thuần đột nhiên cảm thấy hình ảnh này rất quen thuộc. Lần đầu tiên cô nhìn thấy anh, chính là cách một cửa sổ thủy tinh sát đất, anh ngồi cạnh vị trí cửa sổ, ánh sáng hoàn hảo, tia sáng mặt trời ấm áp rơi trên mái tóc đen của anh, trong quán là hương cà phê thoang thoảng thơm ngát, càng tăng thêm vị mực nùng, lại như cũ không át được vị trà nhàn nhạt bẩm sinh trên người anh.

Anh hơi nghiêng mặt qua, một nhướng mắt hững hờ, khiến cho cô từ nay về sau vạn kiếp bất phục.

Giờ phút này, tại nhà cô, hai đầu lông mày Thương Ngao Liệt che kín tối tăm. Anh hiển nhiên là không yên lòng, thỉnh thoảng ánh mắt lại giơ điện thoại lên xem, khóe môi nhếch lên.

Cố Bách Dã thấy Hạ Thanh Thuần đã tỉnh, vội nói: “Biết rõ cậu sẽ không ngây ngốc trong bệnh viện được, chúng tôi liền đưa cô xuất viện, cũng cho cậu dùng thuốc rồi, hiện tại cảm giác như thế nào?”

Thương Ngao Liệt không khỏi liếc mắt nhìn Cố Bách Dã một, cái người này nói chuyện kiểu gì đây? Không mở bình thì đúng thật không biết trong bình chứa gì.

Hạ Thanh Thuần từ trên giường ngồi dậy nửa ngườim vẫn còn có chút suy yếu mở miệng: “Phiền toái hai người chăm sóc, trong khoảng thời gian này có thể tôi quá mệt mỏi, mới bị bệnh . . . . .

Cố Bách Dã bắt chéo hai chân, “Hay là cậu xin nghỉ ngơi một thời gian ngắn đi, phụ nữ mà lại liều mạng vì sự nghiệp như vậy làm gì cơ chứ?”

Hạ Thanh Thuần cười đến thần sắc hoảng hốt: “Không liều mạng vì sự nghiệp thì còn có thể làm gì?”

Thương Ngao Liệt giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, thời gian cũng đã không còn sớm. Anh liền đứng lên nói: “Hạ Nhã đang ở nhà chờ tôi, tôi đi trước.”

Cậu cả buổi tối gọi cho cô ta bao nhiêu cuộc điện thoại rồi? Điện thoại đều không có người nhận, điện thoại di động cũng không có người nghe, còn nói cô ấy chờ. . . . . .

Cho nên hiện tại tôi càng muốn đi tìm em ấy.” Thương Ngao Liệt lạnh giọng cắt đứt chất vấn của Cố Bách Dã, “Còn có, đừng có vì tâm tình chính mình không tốt liền trách người khác.”

Sắc mặt Cố Bách Dã cũng thay đổi, Thương Ngao Liệt là khinh thường cãi nhau cùng hắn.

Hạ Thanh Thuần nhìn nhìn hai người bọn họ, giống như là dùng hết sức lực toàn thân, mới miễn cưỡng hỏi: “Cậu thật không thể….. ở lại cùng mình một chút sao?”

Cố Bách Dã cũng nhíu mày, lặp tức bị tầm mắt Thương Ngao Liệt bên cạnh uy hiếp, hắn rơi vào đường cùng, thức thời rút điếu thuốc ngậm trong miệng, thối lui ra khỏi phòng.

Thương Ngao Liệt ngồi xuống, mặt không đổi sắc nghiêng đầu nhìn Hạ Thanh Thuần, “Có mấy lời, tôi cảm thấy cần phải nói với cô.” Trong miệng anh phát ra từng câu trầm thấp: “Trong mắt của tôi, chúng ta luôn luôn là bạn bè. Chỉ là trước mắt mà nói, tôi lo lắng Hạ Nhã không hiểu được mối quan hệ của chúng ta.”

Hạ Thanh Thuần ngẩng ra, bàn tay giấu trong chăn nắm chặt, các móng tay hung hăng đâm vào lòng bàn tay.

Về sau nếu như cần thiết phải gặp nhau, tôi cũng sẽ mang theo em ấy.”

Thương Ngao Liệt nói xong, Hạ Thanh Thuần không khỏi uể oải, tiện đà hỏi anh: “Nếu có một ngày, cho dù cô ấy yêu cầu chúng ta đoạn tuyệt qua lại, cậu cũng sẽ đồng ý phải không?”

Thương Ngao Liệt trầm tư thật lâu, nghiêm túc thông báo với cô: “Không phải là không có khả năng.”

Hạ Thanh Thuần không nói thêm gì nữa, cả căn phòng trống không lạnh lùng yên tĩnh. Thương Ngao Liệt lần nữa đứng dậy, nhàn nhạt nói: “Cậu nghỉ ngơi thật tốt đi, tự chăm sóc tốt bản thân, cậu ấy cũng hi vọng cậu được tốt.”

Nghe anh nhắc tới “người nọ”, dưới đáy lòng Hạ Thanh Thuần cười lạnh mấy tiếng, trên mặt lại là trước sau như một “Tại sao? Tại sao cậu có thể vì Hạ Nhã làm đến bước này?”

Chính là vì cô ấy, tôi không thể giống như ba tôi, cả đời sống trong hối hận tra tấn chính mình.”

Thương Ngao Liệt có một câu còn giữ lại cũng không nói ra, anh cũng là vì muốn tốt cho Hạ Thanh Thuần.

Thương Ngao Liệt cho là từ trước tới giờ bản thân đối với Hạ Thanh Thuần chỉ là trách nhiệm cùng đạo nghĩa. Anh cũng không phải là thuốc có thể trị hết cho cô, cũng không thể làm người chồng để cô dựa vào. Sau khi phát hiện cô có suy nghĩ quá phận với mình, anh cũng đã dùng hết sức muốn tìm lại điểm thăng bằng giữa “bạn bè” và “ỷ lại.”

Nhất định phải trừ bỏ hy vọng không thực tế của cô đối với anh.

Sau khi Thương Ngao Liệt ra khỏi cửa, bời vì điện thoại trong nhà không có người nhận, anh đã nghĩ đến những nơi Hạ Nhã có thể tới. Đầu tiên là gọi điện thoại cho “nhà mẹ đẻ” của cô, cũng không có gì quá ngoài ý muốn, người nghe máy chính là Quan San San đang dưỡng thai ở nhà Hạ gia.

Sau khi biết được cô đã sớm ra về, Thương Ngao Liệt vội vàng chạy xe về nhà. Bây giờ đã là hơn 3 giờ sáng, trong nhà vẫn khắp nơi vẫn lạnh lẽo trống rỗng.

Anh tự hỏi trong lòng không biết lúc này cô còn có thể đi đâu, điện thoại lại vẫn luôn trong trạng thái tắt máy. Kể từ đó, điện thoại trong nhà căn bản gọi không thông. Thương Ngao Liệt nhớ lại những chỗ ngày thường cô hay nhắc tới với anh, quán bar cũng được, nhà hàng cũng được, anh tìm mấy lần ở gần đó, vẫn không tìm thấy bóng dáng của


/50

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status