Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 80: Chương 48.2

/1179


Editor: Tâm Thường Lạc

Đến lúc Kiều Hân Hủy vội vàng vọt tới phòng của Cận Chiêu Đông, đã nhìn thấy Cận Tử Kỳ ngồi ở trên ghế sofa bên cạnh cửa sổ sát đất, đang thong thả ung dung mà uống từng hớp nước trong tách trà.

"Đến rồi?" Nghe được tiếng bước chân rối loạn, Cận Tử Kỳ cười khanh khách mà ngẩng đầu nhìn sang.

Tầm mắt của Cận Tử Kỳ di chuyển chậm rãi từ hai tay đang nắm chặt của Kiều Hân Hủy sang khuôn mặt trắng bệch của bà ta, ý cười trên mặt mình sâu hơn, "Tôi đang muốn gọi người đi kêu dì Hân, thì dì Hân đã bước tới."

"Mẹ!" Kiều Niệm Chiêu bị bảo vệ khống chế khi nhìn lên thấy Kiều Hân Hủy thì khóc ầm lên.

Kiều Hân Hủy trông thấy con gái bị bảo vệ lôi kéo đứng ở trong góc, trái tim lập tức nhảy lên, giận đến đầu tóc run rẩy, nhưng đối mặt với Cận Tử Kỳ đầy cường thế, chiếm ưu thế, bà ta không thể không hạ mình.

"Tử Kỳ, ở đây không có người khác, con có thể để cho an ninh buông Niệm Chiêu ra không?"

Cận Tử Kỳ vẫn ung dung mà nhấp chút nước ấm, nhìn Kiều Hân Hủy nhếch mày: "Cũng là bởi vì nơi này không có những người khác, tôi mới không dám dễ dàng buông con gái dì ra, ai biết, bây giờ con gái dì có phải đã phát rồ rồi hay không?"

Kiều Hân Hủy nắm chặt hai quả đấm, hít sâu một cái: "Tử Kỳ, Niệm Chiêu cũng là em gái của con mà!"

"Dì Hân." Kêu xong một tiếng này, lại không có câu sau, Kiều Hân Hủy cũng thầm sinh đề phòng.

Cận Tử Kỳ cũng không bận tâm, thưởng thức tách trà, ý cười bên khóe miệng lạnh dần: "Xin đừng đặt tôi với Niệm Chiêu chung một chỗ, Niệm Chiêu là con gái dì sinh ra, về phần mẹ của tôi, bây giờ còn đang ở thành phố S."

Vốn đang có thể duy trì mặt ngoài khách sáo, nhưng lần nữa cho các cô chung một chỗ, đừng trách miệng cô lại nói lời ác!

Kiều Hân Hủy có phút chốc cứng đờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục như cũ, ngắm nhìn bộ dáng con gái chịu hết tủi thân, nhẫn nại nói với Cận Tử Kỳ: "Bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, không phải thời điểm nội chiến!"

"Chuyện lớn như vậy? Thì ra là dì Hân cũng biết con gái của dì gây ra chuyện lớn như vậy."

Mặt Kiều Hân Hủy liền biến sắc, "Tử Kỳ, con lúc nào cũng vội vã không phải là chuyện tốt, dì biết con bởi vì chuyện của mẹ con mà đối với dì vẫn luôn oán hận cho tới bây giờ cũng chưa từng giảm bớt, nhưng Niệm Chiêu, con không thể khoan dung một chút sao?"

Nhưng Cận Tử Kỳ thật giống như không thấy, tiếp tục đứng dậy chuyển sang ngoài cửa sổ, qua hồi lâu, mới quay người lại.

Cô quan sát dáng vẻ Kiều Hân Hủy bất chấp khó khăn kiên trì đến cùng, bật cười, đối với lời nói này ngược lại rất là tán thành, nếu không phải là Kiều Niệm Chiêu, hôm nay cô nhất định không mang cái bộ dáng này!

"Dì Hân, lời này của dì ngược lại có đạo lý. Không có Niệm Chiêu, nói không chừng tôi đã cùng Hành Phong kết hôn, sinh được đứa con, bây giờ chắc cũng đang nháo nhào mà ly hôn đấy. Có cô ta, tôi mới có cuộc sống hạnh phúc hôm nay."

Nói xong, chính cô gật đầu mạnh một cái, nói tiếp: "Từ phương diện này mà suy tính, nên tạ ơn cô ta thật nhiều."

Đối mặt Cận Tử Kỳ rõ ràng khiêu khích, Kiều Hân Hủy đang cố gắng khắc chế nóng nảy, bà ta thở ra từng ngụm từng ngụm, tiến tới gần: "Rốt cuộc cô muốn làm thế nào, mới có thể buông tha cho mẹ con chúng tôi?"

"Dì Hân nói lời này có phần không công bằng, cái gì gọi là tôi không buông tha các người?" Cận Tử Kỳ đưa mắt nhìn Kiều Niệm Chiêu, "Bây giờ mang đến cho nhà họ Cận tai tiếng chính là con gái dì, nên tôi mới là người cầu xin các người buông tha cho nhà họ Cận, buông tha cho cha tôi."

"Cận Tử Kỳ, cô đổi trắng thay đen, nghe nhìn lẫn lộn! Đều là chính cô đang làm chuyện xấu!"

Đôi mắt của Kiều Niệm Chiêu liên tục xuất hiện vẻ phần nộ rất là hữu thần, trừng Cận Tử Kỳ gắt gao, đáng tiếc không thoát khỏi bảo vệ, bản thân Kiều Hân Hủy khó giữ nổi, chớ nói chi là giải cứu cô ta nữa!

Cận Tử Kỳ không nói thêm nữa, cô không muốn dùng võ mồm lãng phí tinh lực của mình, cũng không muốn tranh chấp vụn vặt với hai người trước mắt kia, cô làm như không thấy Kiều Hân Hủy ở trước mặt, cứ thế mà đi lướt qua, cầm điều khiển từ xa mở ti vi lên.

Kiều Niệm Chiêu đại khái là bị thái độ xem mình như không khí của cô chọc giận, quơ múa hai tay, "Thế nào, chột dạ? Thật ra thì cô không thừa nhận, trong lòng chúng ta cũng đã chấp nhận! Hao tổn tâm huyết, bất quá là vì muốn đuổi tôi cùng mẹ tôi ra khỏi nhà họ Cận, Cận Tử Kỳ, cô cho rằng âm mưu quỷ kế của cô sẽ được như ý sao?"

Cận Tử Kỳ nhếch khóe miệng lên, "Trí tưởng tượng của cô thật đúng là hay, không bằng suy nghĩ nhiều thêm xem một lát cha sẽ đối phó với cô thế nào đi, về phần có phải làm bộ hay không tôi không biết, nhưng tôi tin rằng, giấc mộng hào môn của cô đã vỡ nát!"

Sắc mặt Kiều Niệm Chiêu trắng bệch, câu nói đầu tiên của Cận Tử Kỳ đã đâm vào trong tử huyệt của cô ta, vừa nghĩ tới sau này mình đều phải mang cái danh con gái riêng, Kiều Niệm Chiêu ức chế không được mà muốn phát điên.

Bàn tay quơ múa vèo vèo trên không trung, mỗi một cái đều đánh vào người của bảo vệ, cuối cùng đạp tới một cước vào đáy quần của bảo vệ thật mạnh, bảo an đau đớn khó nhịn, hung hăng mà tát xuống một cái: "Con điên thối tha!"

"Niệm Chiêu!" Kiều Hân Hủy nhìn thấy Kiều Niệm Chiêu bị đánh đến đầu óc choáng váng, vội vàng nhào qua.

Kiều Niệm Chiêu bị tát xuất ra hai


/1179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status