Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 130: Chương 84.1

/1179


Editor: Tâm Thường Lạc

Cận Tử Kỳ giãy dụa, không chịu một mình xuống núi như vậy.

Lúc này, con đường lúc họ đến loáng thoáng xuất hiện vài cái bóng cao lớn.

Sau đó đám bắt cóc trong nhà lầu kia đã cầm súng xuất hiện ở sau lưng Tống Kỳ Diễn và Cận Tử Kỳ.

"Em đã nói bọn chúng ở trên núi, lão đại, anh xem đi, quả nhiên ở đây, trong ..."

Chỉ là, khi bọn chúng nhìn thấy bọn cướp mặc đồ đen ở đối diện toàn thân tản ra sát khí, lập tức ngừng lại bước chân, giơ vũ khí trong tay lên, không dám lơ là mà khinh thường tiến lên.

Cận Tử Kỳ nhìn thấy hai đám bắt cóc đánh từ hai mặt, cả lòng trầm xuống, càng thêm không chịu một mình rời đi.

Gã cầm đầu của bên áo đen liếc nhìn đám người đuổi theo phía sau, trong mắt gã xem đám bắt cóc như "Đám ô hợp", cười lên ha ha: "Chủ tịch Tống, phải suy tính như thế nào, tình thế này chẳng thể đợi người đến rồi!"

Tống Kỳ Diễn cũng mang phong thái thản nhiên: "Vẫn như đã nói, ông bảo vệ vợ nhà tôi chu toàn, món đồ đó liền về tay ông!"

Gã bắt cóc ở sau lưng nghe vậy, lập tức rối động, cái gì? Đám người này muốn che chở con mồi của bọn chúng? !

Ngay lập tức, bọn chúng liền nắm chặt vũ khí trong tay, bố trí làm ra một tư thế nghiêm chỉnh mà đợi.

Gã cầm đầu áo đen nghiêng mắt nhìn những tên bắt cóc kia căng thẳng như vậy, cười nhạo một tiếng: "Chủ tịch Tống, yêu cầu của anh chẳng phải thấp, tôi thật sự không muốn hy sinh người phía bên tôi để bảo vệ một người không quan trọng, không liên quan."

"Vậy sao? Trong mắt tôi, vật kia cũng không đáng một đồng, nếu không, chúng tôi cũng đành chịu, tôi và vợ nhà tôi đi theo bọn họ, các người từ chỗ nào mà ra thì về lại chỗ đó ..."

"Anh cho rằng anh có quyền chọn lựa sao?" Gã cầm đầu ngước nhìn Tống Kỳ Diễn mỉa mai.

"Thử nhìn đi chẳng phải sẽ biết sao." Tống Kỳ Diễn nhếch môi, kéo Cận Tử Kỳ muốn xoay người.

"Đợi một chút!" Gã cầm đầu vội vàng mở miệng, gã cắn răng, "Tôi đáp ứng điều kiện của anh, nhưng anh cũng phải đem vật kia cho tôi, nếu không, tính mạng của vợ anh bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ có thể lấy đi!"

Tống Kỳ Diễn siết chặt tay Cận Tử Kỳ, trên mặt thì vẫn chuyện trò vui vẻ với gã cầm đầu: "Cái bầy chướng ngại vật này thì sao?"

Gã cầm đầu vừa nhìn những tên bắt cóc kia, hừ lạnh nói: "Anh cho là bọn chúng có thể so với mấy người dưới tay tôi sao?"

Bên này đám bắt cóc vốn án binh bất động, vừa nghe thấy đối phương chửi bới xem nhẹ mình như vậy, ngay lập tức lửa giận cũng đã dâng lên, tên lão đại quát to một tiếng: "Đây là con mồi của chúng tao, ai cũng không được phép cho chạy!"

Tống Kỳ Diễn liếc ngang đám bắt cóc sau lưng đang cực kỳ tức giận, cười lạnh: "Con mồi của chúng mày? Tụi bây xứng sao?”

Đàn ông xưa nay coi trọng nhất chính là mặt mũi, nhất là ở mặt thực lực của chính mình trước mặt đồng loại, cho dù là loại người sống liếm láp vết đao qua ngày cũng không ngoại lệ, sợ rằng chỉ có hơn chứ không kém!

Tống Kỳ Diễn không ngừng cố gắng mà mở miệng khuyên bảo: "Tao khuyên chúng mày tự động nhường đường, nếu không ...”

Giọng điệu khinh miệt như vậy, ánh mắt liếc xéo như vậy, đều lộ ra sự chế giễu cực hạn.

Lập tức, tên lão đại bắt cóc liền tức giận đến gân xanh từ trán đến cổ chuyển động dữ dội, một phát giơ súng trong tay mình lên, gầm lên một tiếng: "Hiện tại ông để cho mày nhìn xem rốt cuộc ông có xứng hay không!"

Tống Kỳ Diễn tay mắt lanh lẹ mà ôm lấy Cận Tử Kỳ, chợt tránh sang qua bên cạnh.

"Pằng!" Tiếng súng vang lên, khiến cả một đàn chim hoảng sợ bay tán loạn.

Thế nhưng, một phát súng đó cũng không làm bị thương bất kì người nào, bởi vì một tên áo đen như kiểu quỷ mị hư vô, đột nhiên di chuyển thân hình đến trước mặt tên lão đại bắt cóc, một chân đá rơi súng trong tay gã xuống đất.

Một phát súng kia, thẳng tắp vang dội trên bầu trời.

Mà tên lão đại bắt cóc cũng bị tên áo đen đạp ngã xuống đất đến ói máu.

"Không biết tự lượng sức mình!" Gã cầm đầu áo đen khinh thường chắp tay sau lưng.

Tên lão đại bắt cóc chịu đựng ngực đau đớn, nhặt súng ngắn từ dưới đất bò dậy, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào gã cầm đầu áo đen, quát chói tai: "Mẹ nó, các anh em, liều mạng với bọn chúng!"

Được Tống Kỳ Diễn nhanh tay kéo qua một bên, Cận Tử Kỳ nghe được một tiếng hét to giận dữ, lo sợ không yên mà quay đầu --

Đám bắt cóc kia sau đó cư nhiên cầm vũ khí hoặc côn sắt lập tức phóng tới đám người áo đen, hai bên lại đánh nhau!

Hiện tại đây là tình huống gì?

"Chạy!"

Tống Kỳ Diễn chộp ngay lấy tay Cận Tử Kỳ, thừa dịp những tên bắt cóc đấu đá lẫn nhau không để ý, kéo cô bỏ chạy.

Cận Tử Kỳ ngay lập tức hiểu được!

Vừa rồi Tống Kỳ Diễn nói những lời với tên bắt cóc kia là phép khích tướng, hắn muốn châm ngòi bọn chúng và đám người áo đen mâu thuẫn, bọn bắt cóc này thì quá lỗ mãng hăng máu, mà gã cầm đầu bên áo đen thì tự cho là mình rất cao, không để những tên bắt cóc này vào mắt, hai bên không ai phục ai, thật giống như một núi không thể chứa hai cọp, đánh nhau là chuyện sớm hay muộn.

Bầu không khí vốn nặng nề, đột nhiên trở nên nhẹ nhàng, Cận Tử Kỳ mỉm cười, không khỏi bước nhanh hơn.

"Hiện ở dưới chân núi nhân số của bọn bắt hẳn là rất ít, chúng ta nhanh xuống dưới!"

Được bàn tay rộng lớn của Tống Kỳ Diễn nắm chặt dẫn đi, Cận Tử Kỳ bỏ ra khỏi một thân mệt mỏi, trên tay ấm áp, thẳng đến đáy lòng, làm cô cảm thấy trước nay chưa từng yên tâm như vậy ...

Sau lưng là tiếng bắn nhau điếc tai nhức óc, tiếng chém giết cũng tràn ngập mùi máu tanh.

Tiếng súng đột nhiên càng lúc càng gần, thậm chí còn có thể loáng thoáng nghe được tiếng hô tức giận của bọn cướp: "Đi bắt lấy bọn chúng!"

Khi một viên đạn cùng Cận Tử Kỳ lướt qua nhau, chí ít xác định một chút, chính là đám cướp áo đen kia, bởi vì trong mắt bọn chúng, tính mạng Tống Kỳ Diễn so với cô đáng giá!

Bọn họ không dám đánh chết Tống Kỳ Diễn, nhưng có thể đối xử với cô như bia ngắm, trong lúc nhất thời, tất cả viên đạn cũng đã hướng về phía Cận Tử Kỳ bên này, đột nhiên, bờ vai của cô tê rần, tay áo bị đạn sát qua, cọ rách da.

"Bị thương rồi?" Tống Kỳ Diễn nắm lấy cánh tay trắng nõn của cô đang rướm


/1179

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status