Chương 197: Tại sao không phải là tôi(7)
Editor: Xẩm Xẩm
Má Trần đã chuẩn bị bữa sáng từ sớm, thấy Kiều An Hảo từ trên lầu chạy xuống, lập tức buông bát đĩa đang rửa trong tay ra, cười hỏi một câu: "Bà Lục, mời dùng bữa sáng?"
Kiều An Hảo lắc đầu, đi về phía cửa, vừa đổi giày vừa ngẫm nghĩ gì đó, ngẩng đầu, nhìn má Trần hỏi: "Mấy giờ sáng nay ông Lục đi?"
Má Trần: "Lúc ấy, tôi cũng vừa mới tỉnh, chắc còn chưa đến sáu giờ."
Kiều An Hảo gật đầu một cái, lại hỏi: "Có thấy anh ấy có điểm gì lạ không?"
Má Trần ngẫm nghĩ một hồi, hỏi: "Cũng không có gì không đúng... chỉ là sắc mặt của ông Lục không tốt lắm, hơi trắng bệch."
Kiều An Hảo hơi run rẩy một chút, mấp máy môi, không hề nói chuyện.
Má Trần chờ một lúc, mở miệng hỏi: "Bà Lục, có chuyện gì sao?"
Kiều An Hảo lắc đầu, nhìn má Trần cười cười, sau đó đẩy cửa ra ngoài.
Triệu Manh đã lái xe đến chờ ngoài cửa biệt thự, Kiều An Hảo mở cửa xe, ngồi xuống, Triệu Manh vừa khởi động xe, vừa liến thoắng không ngừng mắng cô làm sao mà ngủ đến giờ này mới dậy, sau đó nói được một nửa, thấy cổ áo của Kiều An Hảo kéo cao lên, nhưng cũng không che kín được những dấu hôn mập mờ, liền "chậc, chậc, chậc" mấy tiếng, nói: "Khó trách dậy muộn như vậy, là do tối hôm qua phóng túng quá độ mà!"
Trong đầu Kiều An Hảo chỉ nghĩ đến ga trải giường toàn là máu, hoàn toàn không có tâm tình để Triệu Manh trêu chọc, chỉ giơ tay lên, kéo kéo cổ áo, rồi quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Thế nào, tâm tình không tốt?" Triệu Manh nhìn thoáng qua Kiều An Hảo, hỏi,
Kiều An Hảo vẫn như cũ không lên tiếng, Triệu Manh cũng dứt khoát không nói chuyện, mà bật âm nhạc lên.
Trong thành phố, đi lại không được liền mạch, đi một chút lại phải dừng đèn đỏ, không dễ dàng gì đến được đường cao tốc, Kiều An hảo thấy một cửa hàng thuốc ở bên đường, liền vội vàng mở miệng nói: "Dừng xe."
"Thế nào?" Triệu Manh giật nảy mình, vội vàng giẫm ga.
Kiều An Hảo chỉ nói: "Tớ đi vào hiệu thuốc một lát."
"Hiệu thuốc? Cậu có chỗ nào không khỏe sao?" Triệu Manh hơi lo lắng.
"Không, tớ đi một lát sẽ quay lại." Kiều An Hảo cũng không nói nhiều với Triệu Manh, chỉ đẩy cửa xe ra, một mạch chạy vào hiệu thuốc.
Đến chỗ quay phim, đã là giữa trưa, Kiều An Hảo đến nhà ăn tùy tiện chọn vài thứ rồi vội vàng đến studio.
Chuyên gia trang điểm đã ngồi đợi ở studio từ sớm, chờ đến lúc trang điểm xong, cũng đúng lúc phải đi quay phim, Kiều An Hảo và Triệu Manh lại gấp gáp chạy đến phim trường, kết quả lại thấy trợ lý của Lục Cẩn Niên và đạo diễn đang đứng cạnh nhau, trợ lý của Lục Cẩn Niên đang gọi điện thoại.
Đạo diễn thấy Kiều An Hảo, liền vẫy tay với cô, Kiều An Hảo đi qua,vừa mở miệng hô một tiếng: "Đạo diễn", trợ lý của Lục Cẩn Niên liền để điện thoại di động xuống, vẫn nên chào hỏi trước một tiếng "Cô Kiều", sau đó lại quay sang nhìn đạo diễn, vẻ mặt uể oải nói: "Vẫn không nghe điện thoại."
"Công ty? Trong nhà? Chỗ ở khác, chỗ anh ta yêu đương, cậu đều tìm hết chưa?" Đạo diễn nhíu mày, hỏi.
"Có thể tìm đều đã tìm rồi." Trợ lý của Lục Cẩn Niên nói.
Kiều An Hảo hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
"Không tìm thấy ông Lục." Đạo diễn nói tiếp, một lát sau, lại quay sang trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa ra quyết định: "Như vậy đi, có thể ông Lục thật sự có việc bận gì đó, xế chiều hôm nay tôi phải đi quay một phim khác, chờ cậu liên lạc được với ông Lục, hỏi lại thời gian, sau đó thống nhất lịch quay phim lại lần nữa."
/983
|