Chương 302: Nhà họ Hứa không có phản ứng(2)
Editor: Xiu Xiu
Qua hồi lâu, Kiều An Hảo mới ngẩng đầu đang chôn ở đầu gối lên, nước mắt đã đầm đìa, hai hốc mắt còn hơi hồng hồng, bởi vì ngồi lâu, lúc cô đứng lên, chân bị tê rần, cả người lại ngã ngồi trên sàn nhà.
Kiều An Hảo cắn môi, nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ treo tượng, đã là mười hai giờ, sinh nhật của anh đã qua rồi.
Kiều An Hảo kinh ngạc đứng tại chỗ trong chốc lát, mới rũ mắt xuống, đi ra khỏi phòng ngủ.
Biệt thự trống trải, chỉ có một mình cô, chỉ ngh được tiếng bước chân của cô, Kiều An Hảo cô đơn không nói nên lời.
Cô đi xách cái thùng giấy về phòng ngủ, sau đó quỳ gối trên sàn nhà, đem từng ngọn nến nhặt bỏ vào trong thùng, sau đó lại ôm xuống lầu, bỏ vào phòng chứa đồ.
Lúc trở lại phòng ngủ, Kiều An Hảo cầm một thanh sắt bén nhọn, hướng về phía quả bóng bay ở trong phòng, đâm một cái, quả bóng bị vỡ, cô không hề kinh động, vẻ mặt rất an tĩnh, ngón tay còn chậm rãi gỡ những mảnh bị dính trên tường xuống, nhét vào túi rác.
Thu dọn xong phòng ngủ, Kiều An Hảo liền xách túi rác xuống lầu, chuẩn bị ném ra khỏi cửa, lại nghĩ đến bánh ngọt trong tủ lạnh, sau đó tạm dừng một giây, bước về phía nàh ăn, mở tủ lạnh ra, đem bánh ngọt ra ngoài, hai bàn tay nắm chặt lại, giây tiếp theo liền đem tất cả bánh ngọt bỏ vào trong túi rác, sau đó trực tiếp ra khỏi phòng, ném vào thùng rác công cộng.
Đợi cho Kiều An Hảo làm xong hết thảy đã là 1 giờ sáng, cô tháo trang sức xuống rồi đi tắm rửa, sau đó lên giường.
Không phải là cô không biết thời gian này, mỗi đêm Lục Cẩn Niên trở về đều có nguyên nhân, cô cảm giác được như là thiếu thứ gì đó, lăn qua lộn lại, thế nào cũng không ngủ được, sau lại thật vất vả để đi vào giấc, kết quả chốc lát lại đột nhiên tỉnh lại, nhìn thoáng
qua bên ngoài cửa sổ, trời đã hơi ửng sáng, bên kia giường vẫn đang trống rỗng, Lục Cẩn Niên vẫn chưa trở về.
Kiều An Hảo lấy chăn ra, ngồi dậy trong chốc lát, nghe được dưới lầu truyền đến âm thành mở cửa, cô theo bản năng xốc chăn lên rồi nhảy xuống giường, nhanh chân chạy ra khỏi phòng ngủ, vừa mới đi tới cầu thang đã nhìn thấy bóng dáng của má Trần mang theo túi lớn túi nhỏ đi vào nhà bếp.
Trong lòng cô dâng lên từng hồi mất mát, đứng tại chỗ trong chốc lát, mới xoay người trở về phòng ngủ, cô không có nửa điểm buồn ngủ, đơn giản là đi rửa mặt một chút, nghĩ đến hôm nay phải quay trở về đoàn làm phim, vì thế liền gọi điện cho Triệu Manh, nhắc cô đến sớm đón mình.
-
Lục Cẩn Niên đã một đêm chưa ngủ, mãi cho đến 7 giờ sáng, nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài văn phòng truyền đến, mới hoàn hồn lại, sau đó đi vào trong phòng nghỉ tắm giặt, thay một bộ quần áo sạch sẽ.
Lúc chín giờ, mở một cuộc họp, lúc kết thúc, là mười giờ.
Hôm nay phải đến đoàn làm phim, tối hôm qua để xe lại cho Kiều An Hảo, xe khác thì đang để ở Nghi Song và Cẩm Tú Viên, cho nên lát nữa, Lục Cẩn Niên trực tiếp bảo trợ lý lái xe riêng đưa anh về Cẩm Tú Viên.
-
Tuy rằng Kiều An Hảo nói Triệu Manh đến sớm một chút để đón cô quay về đoàn làm phim, nhưng lúc Triệu Manh đến thì đã không còn sớm, đã là gần 11 giờ.
/983
|