Chap 2:
Anh đưa tay bấm 1 dãy số trên chiếc hộp đen nhỏ trước cổng...*Ting*...chiếc cổng tự động mở ra sau khi nhận được mật mã.Anh chạy thẳng xe vào gara rồi nhét chùm chià khóa vàp túi áo...nhất định không đưa cho nó nữa.Chui ra khỏi limo...nó chạy tới ôm lấy anh...dụi dụi đầu vào ngực vào cổ anh như muốn tìm lại hơi ấm quen thuộc đã không thấy suốt mấy năm trời.Anh bất ngờ nhưng cũng cười nhẹ đưa tay ôm lấy nó...cả 2 anh em đứng ôm nhau suốt mấy phút làm 2 thằng bạn gato muốn chết.Tưởng tượng xem...được ôm người đẹp...vòng 1 bốc lửa áp sát vào ngực mình...nghĩ tới thôi mà 2 tên đã thấy gato với anh quá trời luôn rồi.
- E hèm...2 đứa mày tính ôm nhau tới bao giờ vậy hả? - tiếng nói cao chót vót của 1 cô gái khác vang lên.Cũng phong cách ăn mặc mát mẻ như nó...cô gái đó mang đôi dép trong nhà hình thỏ màu hồng trông bớt quyến rũ và tăng phần đáng yêu.Buông nhau ra...anh em nó dắt nhau vô nhà...anh không quên gọi thêm cả 2 tên kia.
- Vào đi...ở ngoài đó hứng sương đêm à? - hắn và Minh vội vàng đi theo vào...hành lí đã được người làm đem vô.
Bên trong biệt thự khá ấm áp với ánh đèn vàng...trang trí nội thất chặt chẽ nhìn khắn khít không thưa thớt tạo cảm giác ấm cúng.Cô gái khi nãy chính là Tiểu Yến minhon...nó nhờ cô trông hộ nhà để đi đón anh mình vì nhà nhỏ sát đít nhà nó.
- Anh Huy...lâu rồi không gặp. - giọng nói đã trở nên ngọt ngào làm anh thấy hơi rùng mình.Sao đột nhiên 2 con tiểu yêu trở nên hiền lành dịu dàng nữ tính vậy nhỉ?
- Ờ...lâu quá không gặp...nhìn 2 đứa lớn xác quá ha! - anh cũng thân thiện nói.
- Đây là ai vậy anh? - nhỏ hỏi.
- Bạn...thằng này là Tuấn Phong...còn đây là Nhật Minh.Đây là Tiểu Yến...bạn em gái tao.
- Đâu...đâu...em gái mày đâu? - hắn với Minh nhao nhao lên.
- Nó vừa đi với 2 đứa mày xong. - anh nói.
- Ủa...có hả? Sao tao không thấy?
- Mẹ...thế đứa nào vừa đi chung xe với 2 mày? - hắn và Minh nhìn nhau rồi đồng loạt vỗ trán.
- Trời! - biết chắc nó đã nói gì lung tung nên anh và Yến không nói gì.Nó thì từ khi tới nnhàthì phóng tuột lên phòng sắp xếp lại phòng ốc...dự là tối nay được ngủ ngủ với anh 2 đấy mà.Đi xuống lầu thì chỉ thấy có mỗi Yến.
- Họ đâu rồi? - nó hỏi Yến.Yến ngồi xếp bằng trên sopha ăn bim bim coi đấu boxing.
- Tắm. - phong cách ăn mặc đã đành...tới cái nết trả lời cũng giống nhau nốt.
- Hai tên kia là bạn Huy à? Đẹp trai đấy...cơ mà vẫn thua Huy của tao.Há há! - nó nói như tự kỉ.Yến ngồi bên vội lấy miếng bánh nhét đầy vào mồm nó trước khi ai đó nghe thấy giọng cười dã man rợ của nó.
- Ọc...ọc...ẹ ày on ó.Ẹn ết ao ồi! - tạm dịch là mẹ mày con chó.Nghẹm chết tao rồi.Nó nhai vội miệng bánh lấy tay vuốt ngực rồi bưng li nước tu ừng ực.
- Ý trong nước có con ruồi. - Yến hét lên.
*PHỤTTTTTT*...tiếng nước phun thẳng vào mặt hắn....ÁÁÁÁÁÁÁÁ...tiếng hắn hét lên đầy kinh tởm.
- C....cô..cô...hừ! - hắn chạy vào phòng...thế là phải tắm lại.Ngje tiếng hét anh và Minh vội chạy ra nhưng chỉ kịp nhìn thấy hắn tức giận di vào phòng và nó đang lao vào đập Yến bằng gối.
- Chuyện gì vậy? - anh hỏi cô người hầu đang lúi húi lau dọn nước nó phun ra.Cô ta kể 1 lèp cho anh nghe rồi chuồn lẹ ra phía sau biệt thự...nơi dành cho người làm ở.
- Mẹ mày...mày dám đùa tao...tao cho mày chết. - nó thì cứ nhún lên nhún xuống trên người Yến...tay thì vung gối đập loạn xạ.Yến thì cười như điên vừa cười vừa đưa tay đỡ...miệng cũng không ngừng mắng lại nó.Vòng 1 nó cứ theo nhịp nhún của nó mà nẩy lên làm anh phải dá đít Minh vào phòng.
- Đủ rồi...dừng lại.Đi ngủ đi...trễ rồi. - anh ra lệnh...nó cố đập thêm vài cái nữa rồi leo xuống kéo tay anh lên phòng ngủ.
/3
|