Bảy giờ sáng, Lam Xảo Nhiên cố gắng tỉnh táo và lê lết vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Mặc dù đêm qua bà Vu bảo cô cứ ngủ thoải mái, dẫu sao cũng đã rất mệt, nhưng mà trễ quá thì cũng rất ngại ngùng.
Thế nhưng, vừa xuống tới chân cầu thang thì bỗng dưng nhìn thấy ông bà Vu và Vu Duẫn từ phòng khách đang đi vào, về hướng phòng ăn. Thấy vậy, cô chậm chạp bước tới, dè dặt cất tiếng chào hỏi:
“ Ba mẹ! ”
Ông bà Vu khẽ cười thân thiện gật đầu, sau đó bà ấy lên tiếng:
“ Ừ, mệt không con? ”
“ Dạ mệt. ”
Bà Vu lần nữa bật cười, choàng tay ôm lấy bả vai của Lam Xảo Nhiên cùng nhau đi vào phòng ăn.
Tuy bà thích Di Linh, xem như con gái, từng rất mong làm con dâu, nhưng không vì vậy mà ghét bỏ Xảo Nhiên. Bởi vì, thứ nhất là cô gái hiện tại con trai bà chọn, thứ hai cô rất ngoan ngoãn, lễ phép và thật thà, điều cuối cùng là cô đã trở thành con dâu của bà.
“ Vào ăn chút gì đó, xong nghỉ ngơi, nhìn sắc mặt của hai đứa mà mẹ xót. ”
Phòng ăn chỉ có bốn người, Lam Xảo Nhiên vốn dĩ cũng quen thuộc nên không còn ngại ngùng hay giữ hình tượng như lần đầu tiên, gấp gáp nhai nuốt bởi vì hiện tại rất đói.
“ Mắc nghẹn bây giờ đấy Xảo Nhiên. ”
Lam Xảo Nhiên giả vờ mếu máo nhìn Vu Duẫn, nhưng trong miệng đang ngốn một đống thức ăn, lên tiếng:
“ Đói muốn xỉu. ”
Lúc này, ông Vu từ tốn đặt cây nĩa xuống dĩa, nhìn cả hai cất lời:
“ Hai đứa đã bàn tính chưa, định sống ở đây hay sống riêng? ”
Vào ngay vấn đề Lam Xảo Nhiên quan tâm, cô bắt đầu chậm rãi nhai nuốt thức ăn, chăm chú quan sát xem Vu Duẫn trả lời thế nào.
“ Tụi con muốn sống riêng một thời gian, cuối tuần hay có việc gì sẽ về. ”
Và rồi, ánh nhìn của Lam Xảo Nhiên dịch dời sang ông bà Vu, xem cả hai phản ứng thế nào về việc này, thế nhưng họ rất bình thường và điềm tĩnh.
“ Ừ, ba mẹ chỉ cần hai đứa hạnh phúc, sống ở đâu hoàn toàn chẳng quan trọng. Và ba mẹ cũng muốn hai đứa sống riêng, vợ chồng mới cưới thì cần phải có không gian thoải mái. ”
Lam Xảo Nhiên nhoẻn miệng mỉm cười, cảm thấy bản thân thật may mắn khi có ba mẹ chồng tâm lý. Tuy ngay từ ban đầu có chút ép buộc, nhưng dần dần cô cũng thích nghi và cuộc sống không tệ như ban đầu tưởng tượng.
“ Cảm ơn ba mẹ! ”
...----------------...
Sáu giờ tối, cả gia đình sang Vu Gia tham gia tiệc chia tay với ông bà Vu Hoằng và hai cô lẫn các anh chị và cháu họ của Vu Duẫn. Lần này, anh chịu trách nhiệm lái xe, Lam Xảo Nhiên thì ngồi ở ghế phụ, ông bà Vu ngồi hàng ghế sau. Lúc này, cô ngoái đầu nhìn xuống, lên tiếng:
“ Ba mẹ, tiền mừng cưới ba mẹ cho con, con dự định sẽ kinh doanh. ”
Bà Vu khẽ cười, nói:
“ Việc đó thì vợ chồng con tự bàn tính với nhau, không cần thông qua với ba mẹ. ”
“ Dạ vâng! ”
Thêm mười phút sau, cuối cùng đã đến nhà chính Vu Gia. Bữa tiệc được tổ chức ở khuôn viên, mọi người cũng tới đông đủ.
“ Tối qua vui quá! ”
“ Đúng đó, công nhận tửu lượng của thím út thật khiến chúng ta phải dè chừng. ”
Lam Xảo Nhiên mỉm cười, thân mật trò chuyện cùng với các chị họ và chị dâu họ. Ai ai cũng dễ thương, vô cùng hòa đồng. Lúc này, chị họ của Vu Duẫn lên tiếng:
“ Thú thật lúc biết Vu Duẫn quen với Tần Di Linh, thì chị và mẹ chị hay cả dòng tộc đều phản đối. Chị họ của Tần Di Linh từng là kẻ thứ ba xen vào phá hoại hôn nhân của anh Vu Phát, nên cô ta cũng chẳng tốt lành gì. Xảo Nhiên, chị nhắc nhở em, phải quản thật chặt Vu Duẫn. ”
Đầu óc của Lam Xảo Nhiên đang quay cuồng và ngạc nhiên thì bỗng dưng bị kéo đến bàn tiệc chung vui, nhưng câu nói ‘ từng xen vào phá hoại hôn nhân ’ vẫn còn tồn động.
Chị họ của Tần Di Linh xấu đến vậy sao?
“ Cạn ly nha Xảo Nhiên? ”
Lam Xảo Nhiên thức tỉnh, mỉm cười thân thiện đối đáp cùng với mọi người, nâng ly rượu vang trên tay và lên tiếng:
“ Em chỉ có thể nhấp môi, thực sự không thể uống nổi nữa. ”
Lúc này, anh rể họ của Vu Duẫn cất tiếng:
“ Thế còn em thì sao Vu Duẫn? ”
Vu Duẫn khẽ cười, bàn tay vẫn ôm ấp Lam Xảo Nhiên trong lòng, trả lời:
“ Hôm nay em lái xe, không thể uống nhiều rượu. ”
Thú thật, Vu Duẫn anh không hề muốn tham gia bữa tiệc tối nay, bởi vì kết hôn đã được hai ngày nhưng chuyện quan trọng nhất vẫn chưa được thực hiện.
Tối nay say nữa, coi như phí thêm một đêm.
“ Vợ em biết lái xe mà. Này Vu Duẫn, chúng anh lâu lâu mới về một lần, mục đích còn là tham gia hôn lễ của em nữa đấy, như thế là không nể mặt. ”
Nói đến đó rồi, Vu Duẫn đành uống vài ly, thực sự thì đã ba ngày liên tiếp, hy vọng lần này anh không say đến mức đi đứng không vững.
Trên bàn tiệc, Lam Xảo Nhiên được sắp xếp ngồi cạnh vợ của Vu Cảnh, một người phụ nữ theo cô cảm nhận và quan sát là hoàn hảo, vừa tri thức, xinh đẹp, hòa đồng, đảm đương từ việc nhà đến công việc giảng dạy,...
Mặc dù vui chơi cùng với các anh họ, nhưng Vu Duẫn vẫn để tâm đến Xảo Nhiên. Bỗng dưng chợt thấy cô đưa tay ôm ấp và vuốt ve cánh tay, dường như đang lạnh. Thấy thế, anh lập tức cởi chiếc áo khoác trên người, ân cần dịu dàng đặt lên vai cô, khe khẽ truyền vào bên tai:
“ Đêm nay anh sẽ cố gắng không say! ”
Thế nhưng, vừa xuống tới chân cầu thang thì bỗng dưng nhìn thấy ông bà Vu và Vu Duẫn từ phòng khách đang đi vào, về hướng phòng ăn. Thấy vậy, cô chậm chạp bước tới, dè dặt cất tiếng chào hỏi:
“ Ba mẹ! ”
Ông bà Vu khẽ cười thân thiện gật đầu, sau đó bà ấy lên tiếng:
“ Ừ, mệt không con? ”
“ Dạ mệt. ”
Bà Vu lần nữa bật cười, choàng tay ôm lấy bả vai của Lam Xảo Nhiên cùng nhau đi vào phòng ăn.
Tuy bà thích Di Linh, xem như con gái, từng rất mong làm con dâu, nhưng không vì vậy mà ghét bỏ Xảo Nhiên. Bởi vì, thứ nhất là cô gái hiện tại con trai bà chọn, thứ hai cô rất ngoan ngoãn, lễ phép và thật thà, điều cuối cùng là cô đã trở thành con dâu của bà.
“ Vào ăn chút gì đó, xong nghỉ ngơi, nhìn sắc mặt của hai đứa mà mẹ xót. ”
Phòng ăn chỉ có bốn người, Lam Xảo Nhiên vốn dĩ cũng quen thuộc nên không còn ngại ngùng hay giữ hình tượng như lần đầu tiên, gấp gáp nhai nuốt bởi vì hiện tại rất đói.
“ Mắc nghẹn bây giờ đấy Xảo Nhiên. ”
Lam Xảo Nhiên giả vờ mếu máo nhìn Vu Duẫn, nhưng trong miệng đang ngốn một đống thức ăn, lên tiếng:
“ Đói muốn xỉu. ”
Lúc này, ông Vu từ tốn đặt cây nĩa xuống dĩa, nhìn cả hai cất lời:
“ Hai đứa đã bàn tính chưa, định sống ở đây hay sống riêng? ”
Vào ngay vấn đề Lam Xảo Nhiên quan tâm, cô bắt đầu chậm rãi nhai nuốt thức ăn, chăm chú quan sát xem Vu Duẫn trả lời thế nào.
“ Tụi con muốn sống riêng một thời gian, cuối tuần hay có việc gì sẽ về. ”
Và rồi, ánh nhìn của Lam Xảo Nhiên dịch dời sang ông bà Vu, xem cả hai phản ứng thế nào về việc này, thế nhưng họ rất bình thường và điềm tĩnh.
“ Ừ, ba mẹ chỉ cần hai đứa hạnh phúc, sống ở đâu hoàn toàn chẳng quan trọng. Và ba mẹ cũng muốn hai đứa sống riêng, vợ chồng mới cưới thì cần phải có không gian thoải mái. ”
Lam Xảo Nhiên nhoẻn miệng mỉm cười, cảm thấy bản thân thật may mắn khi có ba mẹ chồng tâm lý. Tuy ngay từ ban đầu có chút ép buộc, nhưng dần dần cô cũng thích nghi và cuộc sống không tệ như ban đầu tưởng tượng.
“ Cảm ơn ba mẹ! ”
...----------------...
Sáu giờ tối, cả gia đình sang Vu Gia tham gia tiệc chia tay với ông bà Vu Hoằng và hai cô lẫn các anh chị và cháu họ của Vu Duẫn. Lần này, anh chịu trách nhiệm lái xe, Lam Xảo Nhiên thì ngồi ở ghế phụ, ông bà Vu ngồi hàng ghế sau. Lúc này, cô ngoái đầu nhìn xuống, lên tiếng:
“ Ba mẹ, tiền mừng cưới ba mẹ cho con, con dự định sẽ kinh doanh. ”
Bà Vu khẽ cười, nói:
“ Việc đó thì vợ chồng con tự bàn tính với nhau, không cần thông qua với ba mẹ. ”
“ Dạ vâng! ”
Thêm mười phút sau, cuối cùng đã đến nhà chính Vu Gia. Bữa tiệc được tổ chức ở khuôn viên, mọi người cũng tới đông đủ.
“ Tối qua vui quá! ”
“ Đúng đó, công nhận tửu lượng của thím út thật khiến chúng ta phải dè chừng. ”
Lam Xảo Nhiên mỉm cười, thân mật trò chuyện cùng với các chị họ và chị dâu họ. Ai ai cũng dễ thương, vô cùng hòa đồng. Lúc này, chị họ của Vu Duẫn lên tiếng:
“ Thú thật lúc biết Vu Duẫn quen với Tần Di Linh, thì chị và mẹ chị hay cả dòng tộc đều phản đối. Chị họ của Tần Di Linh từng là kẻ thứ ba xen vào phá hoại hôn nhân của anh Vu Phát, nên cô ta cũng chẳng tốt lành gì. Xảo Nhiên, chị nhắc nhở em, phải quản thật chặt Vu Duẫn. ”
Đầu óc của Lam Xảo Nhiên đang quay cuồng và ngạc nhiên thì bỗng dưng bị kéo đến bàn tiệc chung vui, nhưng câu nói ‘ từng xen vào phá hoại hôn nhân ’ vẫn còn tồn động.
Chị họ của Tần Di Linh xấu đến vậy sao?
“ Cạn ly nha Xảo Nhiên? ”
Lam Xảo Nhiên thức tỉnh, mỉm cười thân thiện đối đáp cùng với mọi người, nâng ly rượu vang trên tay và lên tiếng:
“ Em chỉ có thể nhấp môi, thực sự không thể uống nổi nữa. ”
Lúc này, anh rể họ của Vu Duẫn cất tiếng:
“ Thế còn em thì sao Vu Duẫn? ”
Vu Duẫn khẽ cười, bàn tay vẫn ôm ấp Lam Xảo Nhiên trong lòng, trả lời:
“ Hôm nay em lái xe, không thể uống nhiều rượu. ”
Thú thật, Vu Duẫn anh không hề muốn tham gia bữa tiệc tối nay, bởi vì kết hôn đã được hai ngày nhưng chuyện quan trọng nhất vẫn chưa được thực hiện.
Tối nay say nữa, coi như phí thêm một đêm.
“ Vợ em biết lái xe mà. Này Vu Duẫn, chúng anh lâu lâu mới về một lần, mục đích còn là tham gia hôn lễ của em nữa đấy, như thế là không nể mặt. ”
Nói đến đó rồi, Vu Duẫn đành uống vài ly, thực sự thì đã ba ngày liên tiếp, hy vọng lần này anh không say đến mức đi đứng không vững.
Trên bàn tiệc, Lam Xảo Nhiên được sắp xếp ngồi cạnh vợ của Vu Cảnh, một người phụ nữ theo cô cảm nhận và quan sát là hoàn hảo, vừa tri thức, xinh đẹp, hòa đồng, đảm đương từ việc nhà đến công việc giảng dạy,...
Mặc dù vui chơi cùng với các anh họ, nhưng Vu Duẫn vẫn để tâm đến Xảo Nhiên. Bỗng dưng chợt thấy cô đưa tay ôm ấp và vuốt ve cánh tay, dường như đang lạnh. Thấy thế, anh lập tức cởi chiếc áo khoác trên người, ân cần dịu dàng đặt lên vai cô, khe khẽ truyền vào bên tai:
“ Đêm nay anh sẽ cố gắng không say! ”
/75
|