Trong căn phòng VIP của nhà hàng, gồm hơn mười người nhưng đều thân thuộc với nhau. Lam Xảo Nhiên may mắn được tất cả yêu thương, có lẽ một phần là do ông nội Vu đã chọn.
Ở bàn ăn, Xảo Nhiên ngồi Vu Tiệp Trân và Vu Cảnh, hai người cô thân thiết nhất. Bữa ăn hôm nay, vốn dĩ đã được tính toán sắp xếp bởi hai người họ. Lúc này, chị ấy lên tiếng:
“ Tối qua anh Vu Cảnh có gặp chú Duẫn, lúc về kể cho chị nghe, bảo vợ chồng em vẫn chưa làm hòa. Sao thế, tội của chú Duẫn nặng lắm hả? ”
Lam Xảo Nhiên khẽ cười nhưng sắc mặt đang rất buồn bã, sau đó từ tốn trả lời:
“ Cũng không nặng lắm chị ạ. ”
Nghe thế, một người chị họ của Vu Duẫn lên tiếng:
“ Là có liên quan đến Tần Di Linh đúng không? ”
Lam Xảo Nhiên nhìn chị ấy nhưng không trả lời, cuối cùng cúi xuống tiếp tục lặng thinh, chị họ bất mãn lại nói:
“ Chị đã bảo em quản thật chặt Vu Duẫn rồi, cứ ỷ y không nghe lời chị. ”
Nhận thấy không gian trùng xuống, vợ Vu Cảnh lên tiếng:
“ Nói về tội nặng thì chẳng ai tội nặng bằng Vu Cảnh. Lần đầu tiên kể với mọi người, anh ấy cưới chị về là hiếu thảo nghe theo lời của ông, chứ không hề yêu thương, quan tâm hay ngó ngàng tới chị, đi làm về là ở suốt trong phòng làm việc, ôm Laptop xem như tình nhân. ”
Vu Tiệp Trân lẫn mọi người vô cùng bất ngờ, nhưng sắc mặt của ai cũng cực kỳ buồn cười anh họ Vu Cảnh. Thế nhưng, ở đây có một người khá nhột, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, chính là Lam Xảo Nhiên.
Nếu bây giờ cô nói, cô và Vu Duẫn chưa động phòng, chắc mọi người còn kinh ngạc dữ nữa…
Lúc này, Vu Tiệp Trân tò mò lên tiếng:
“ Sao đó thì sao chị dâu? ”
Sau đó, vợ Vu Cảnh thẹn thùng, trả lời:
“ Thôi, tới đó được rồi! ”
Tiếp theo, chị ấy quay sang Lam Xảo Nhiên, nói tiếp:
“ Chú Duẫn thương em lắm đó, tối qua còn bảo với anh Vu Cảnh là, ‘ em không uống nhiều rượu đâu, khoảng 10 giờ em về, chứ thôi vợ em không cho vào phòng ’. Đàn ông ai cũng có tính xấu hết, phụ nữ chúng ta cũng vậy mà. Theo chị cảm nhận, thì chú Duẫn là người trọng tình trọng nghĩa và cũng rất thẳng thắng, nên…Nếu không phải tội cực nặng thì em tha thứ cho chú ấy một lần đi, để xem sửa đổi thế nào. ”
Ăn uống trò chuyện đến hai giờ chiều, mọi người cùng nhau đi đến trung tâm thương mại mua sắm theo sở thích của phụ nữ.
Khoảng bốn giờ chiều, mọi người đều có cuộc hẹn riêng nên xin phép ra về, chỉ còn vợ Vu Cảnh, vợ Sở Thần, và Vu Tiệp Trân cùng Lam Xảo Nhiên.
Lúc này, cả bốn người đi dạo một lúc thì quyết định về nhà và hẹn gặp nhau ở hôn lễ của Vu Trác sắp đến. Thế nhưng, đột nhiên có chiếc ô tô quen thuộc lái tới và dừng lại, người bên trong nhanh chóng xuất hiện bước ra.
“ Vu Duẫn đến rồi kìa. ”
Vu Duẫn từ tốn bước lại và gật đầu chào hỏi hai chị và em dâu, lập tức cầm lấy túi giấy trên tay của Lam Xảo Nhiên và nhìn cô khẽ cười dịu dàng, lên tiếng:
“ Về thôi em. ”
Vu Tiệp Trân hắng giọng, cất lời:
“ Thôi em về nhé chị dâu, chị về trước nhé Bảo Uyên, Xảo Nhiên tạm biệt! ”
Nói xong, Vu Tiệp Trân gấp gáp đi nhanh về phía chiếc xe của mình, thấy thế nên Bảo Uyên vợ của Sở Thần cũng xin phép ra về, và sau đó là vợ của Vu Cảnh.
Ở đây chỉ còn cả hai, lúc này Lam Xảo Nhiên lườm nguýt giật lại hai túi giấy, lên tiếng:
“ Không cần. ”
Vu Duẫn cười khổ, sau đó một tay giành lấy hai túi giấy, một tay choàng qua bả vai của Lam Xảo Nhiên ôm lấy chặt khít cơ thể, vừa đi lại xe vừa nói:
“ Là anh cần em! ”
Thế nhưng, Lam Xảo Nhiên không hề phản kháng, phối hợp bước chân và cũng tự nguyện lên xe của Vu Duẫn, điều đó làm anh vô cùng mừng rỡ.
Chiếc xe nhanh chóng di chuyển trên đường, Vu Duẫn cầm lái nhưng vài phút cũng đưa mắt nhìn vợ và âm thầm mỉm cười, hạnh phúc lẫn vui sướng đã hiện rõ trên mặt.
Lúc này, Xảo Nhiên lên tiếng:
“ Về nhà tôi lấy Laptop. ”
“ Ừ, nghe lời vợ hết! ”
Sau đó, trước lời thông báo của Vu Duẫn, ông nội Lam và ông bà Lam đều vui mừng. Có điều, anh đã ngồi ở phòng khách hơn một giờ đồng hồ vẫn không thấy Xảo Nhiên đi xuống nên có chút nóng lòng, rõ ràng chỉ bảo lấy Laptop.
“ Để con lên xem Xảo Nhiên. ”
Cánh cửa phòng ngủ nhanh chóng được Vu Duẫn mở ra, anh lập tức sửng sốt khi Xảo Nhiên cô vô cùng thong thả ngồi trên giường rung đùi đắp mặt nạ. Thế là, anh gấp gáp đi tới và lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, em hứa lấy Laptop thôi mà. ”
Lúc này, Lam Xảo Nhiên tháo bỏ chiếc mặt nạ dưỡng da, nhàn nhạt trả lời:
“ Ai bảo anh tin. ”
“ Xảo Nhiên… ”
“ Anh vô tâm thật đó, anh thử tính ngày đi. ”
“ Ngày gì? ”
Sau đó, sắc mặt của Vu Duẫn lập tức nghiêm lại, bị cô chọc tức muốn phát điên, cứng rắn tiếp tục hỏi:
“ Rốt cuộc bây giờ em có về nhà không? ”
“ Không… ”
“ Được, em không về thì anh ở rể, thế nào ba mẹ cũng đuổi chúng ta. Và có đánh chết anh, anh cũng không chấp nhận ly hôn, còn bây giờ phải động phòng gấp. ”
Vừa dứt câu, Vu Duẫn lập tức nhào tới ôm lấy Lam Xảo Nhiên cùng nằm xuống giường, thân thể tráng kiện vạm vỡ đè lên người cô và đôi môi đã sớm bị chiếm lấy, ngấu nghiến như muốn nuốt chủng đối phương.
“ Ứm… ”
Ở bàn ăn, Xảo Nhiên ngồi Vu Tiệp Trân và Vu Cảnh, hai người cô thân thiết nhất. Bữa ăn hôm nay, vốn dĩ đã được tính toán sắp xếp bởi hai người họ. Lúc này, chị ấy lên tiếng:
“ Tối qua anh Vu Cảnh có gặp chú Duẫn, lúc về kể cho chị nghe, bảo vợ chồng em vẫn chưa làm hòa. Sao thế, tội của chú Duẫn nặng lắm hả? ”
Lam Xảo Nhiên khẽ cười nhưng sắc mặt đang rất buồn bã, sau đó từ tốn trả lời:
“ Cũng không nặng lắm chị ạ. ”
Nghe thế, một người chị họ của Vu Duẫn lên tiếng:
“ Là có liên quan đến Tần Di Linh đúng không? ”
Lam Xảo Nhiên nhìn chị ấy nhưng không trả lời, cuối cùng cúi xuống tiếp tục lặng thinh, chị họ bất mãn lại nói:
“ Chị đã bảo em quản thật chặt Vu Duẫn rồi, cứ ỷ y không nghe lời chị. ”
Nhận thấy không gian trùng xuống, vợ Vu Cảnh lên tiếng:
“ Nói về tội nặng thì chẳng ai tội nặng bằng Vu Cảnh. Lần đầu tiên kể với mọi người, anh ấy cưới chị về là hiếu thảo nghe theo lời của ông, chứ không hề yêu thương, quan tâm hay ngó ngàng tới chị, đi làm về là ở suốt trong phòng làm việc, ôm Laptop xem như tình nhân. ”
Vu Tiệp Trân lẫn mọi người vô cùng bất ngờ, nhưng sắc mặt của ai cũng cực kỳ buồn cười anh họ Vu Cảnh. Thế nhưng, ở đây có một người khá nhột, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, chính là Lam Xảo Nhiên.
Nếu bây giờ cô nói, cô và Vu Duẫn chưa động phòng, chắc mọi người còn kinh ngạc dữ nữa…
Lúc này, Vu Tiệp Trân tò mò lên tiếng:
“ Sao đó thì sao chị dâu? ”
Sau đó, vợ Vu Cảnh thẹn thùng, trả lời:
“ Thôi, tới đó được rồi! ”
Tiếp theo, chị ấy quay sang Lam Xảo Nhiên, nói tiếp:
“ Chú Duẫn thương em lắm đó, tối qua còn bảo với anh Vu Cảnh là, ‘ em không uống nhiều rượu đâu, khoảng 10 giờ em về, chứ thôi vợ em không cho vào phòng ’. Đàn ông ai cũng có tính xấu hết, phụ nữ chúng ta cũng vậy mà. Theo chị cảm nhận, thì chú Duẫn là người trọng tình trọng nghĩa và cũng rất thẳng thắng, nên…Nếu không phải tội cực nặng thì em tha thứ cho chú ấy một lần đi, để xem sửa đổi thế nào. ”
Ăn uống trò chuyện đến hai giờ chiều, mọi người cùng nhau đi đến trung tâm thương mại mua sắm theo sở thích của phụ nữ.
Khoảng bốn giờ chiều, mọi người đều có cuộc hẹn riêng nên xin phép ra về, chỉ còn vợ Vu Cảnh, vợ Sở Thần, và Vu Tiệp Trân cùng Lam Xảo Nhiên.
Lúc này, cả bốn người đi dạo một lúc thì quyết định về nhà và hẹn gặp nhau ở hôn lễ của Vu Trác sắp đến. Thế nhưng, đột nhiên có chiếc ô tô quen thuộc lái tới và dừng lại, người bên trong nhanh chóng xuất hiện bước ra.
“ Vu Duẫn đến rồi kìa. ”
Vu Duẫn từ tốn bước lại và gật đầu chào hỏi hai chị và em dâu, lập tức cầm lấy túi giấy trên tay của Lam Xảo Nhiên và nhìn cô khẽ cười dịu dàng, lên tiếng:
“ Về thôi em. ”
Vu Tiệp Trân hắng giọng, cất lời:
“ Thôi em về nhé chị dâu, chị về trước nhé Bảo Uyên, Xảo Nhiên tạm biệt! ”
Nói xong, Vu Tiệp Trân gấp gáp đi nhanh về phía chiếc xe của mình, thấy thế nên Bảo Uyên vợ của Sở Thần cũng xin phép ra về, và sau đó là vợ của Vu Cảnh.
Ở đây chỉ còn cả hai, lúc này Lam Xảo Nhiên lườm nguýt giật lại hai túi giấy, lên tiếng:
“ Không cần. ”
Vu Duẫn cười khổ, sau đó một tay giành lấy hai túi giấy, một tay choàng qua bả vai của Lam Xảo Nhiên ôm lấy chặt khít cơ thể, vừa đi lại xe vừa nói:
“ Là anh cần em! ”
Thế nhưng, Lam Xảo Nhiên không hề phản kháng, phối hợp bước chân và cũng tự nguyện lên xe của Vu Duẫn, điều đó làm anh vô cùng mừng rỡ.
Chiếc xe nhanh chóng di chuyển trên đường, Vu Duẫn cầm lái nhưng vài phút cũng đưa mắt nhìn vợ và âm thầm mỉm cười, hạnh phúc lẫn vui sướng đã hiện rõ trên mặt.
Lúc này, Xảo Nhiên lên tiếng:
“ Về nhà tôi lấy Laptop. ”
“ Ừ, nghe lời vợ hết! ”
Sau đó, trước lời thông báo của Vu Duẫn, ông nội Lam và ông bà Lam đều vui mừng. Có điều, anh đã ngồi ở phòng khách hơn một giờ đồng hồ vẫn không thấy Xảo Nhiên đi xuống nên có chút nóng lòng, rõ ràng chỉ bảo lấy Laptop.
“ Để con lên xem Xảo Nhiên. ”
Cánh cửa phòng ngủ nhanh chóng được Vu Duẫn mở ra, anh lập tức sửng sốt khi Xảo Nhiên cô vô cùng thong thả ngồi trên giường rung đùi đắp mặt nạ. Thế là, anh gấp gáp đi tới và lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, em hứa lấy Laptop thôi mà. ”
Lúc này, Lam Xảo Nhiên tháo bỏ chiếc mặt nạ dưỡng da, nhàn nhạt trả lời:
“ Ai bảo anh tin. ”
“ Xảo Nhiên… ”
“ Anh vô tâm thật đó, anh thử tính ngày đi. ”
“ Ngày gì? ”
Sau đó, sắc mặt của Vu Duẫn lập tức nghiêm lại, bị cô chọc tức muốn phát điên, cứng rắn tiếp tục hỏi:
“ Rốt cuộc bây giờ em có về nhà không? ”
“ Không… ”
“ Được, em không về thì anh ở rể, thế nào ba mẹ cũng đuổi chúng ta. Và có đánh chết anh, anh cũng không chấp nhận ly hôn, còn bây giờ phải động phòng gấp. ”
Vừa dứt câu, Vu Duẫn lập tức nhào tới ôm lấy Lam Xảo Nhiên cùng nằm xuống giường, thân thể tráng kiện vạm vỡ đè lên người cô và đôi môi đã sớm bị chiếm lấy, ngấu nghiến như muốn nuốt chủng đối phương.
“ Ứm… ”
/75
|