Lúc ngươi vừa mở to mắt liền phát hiện mình xuyên qua, ngươi sẽ làm như thế nào?
Nữ nhân vật chính của chúng ta sẽ…nhắm mắt lại tiếp tục ngủ thêm một giấc.
Kháo! Ngươi chỉ nói không thì dễ nghe lắm! Nếu ngươi từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới đều vừa đau vừa tê vừa mỏi, nói ngủ chính là khách khí, trên thực tế phải gọi là hôn mê!
Được rồi, nàng hôn mê phần của nàng, chúng ta nói một chút nàng trước kia là người như thế nào.
Nàng trước kia…là nữ, nói như vậy mặc dù có chút thừa, chủ yếu là để cho thấy bài này không phải nam xuyên nữ. Nàng trước kia là hủ nữ, đây cũng không phải lời thừa, chủ yếu là để cho thấy bi ai đời nam nhân của nàng về sau.
Hủ nữ không đáng sợ, hủ nữ có quyền có thế mới là đáng sợ. Trước kia nàng cùng lắm cũng chỉ là lên mạng viết văn, phổ độ càng nhiều nữ nhân trở thành hủ nữ, cổ vũ càng nhiều nam nhân nhào vào vòng tay ôm ấp của nam nhân. Hiện tại…
Cảnh tượng mà ánh mắt đầu tiên chưa nhìn thấy rõ bây giờ đã hoàn toàn tinh tường, giường gỗ, rường cột chạm trổ, màn tơ lụa, toàn màu vàng sáng, trên người là chăn bông, không phải chăn thông khí siêu nhẹ. Cộng lại bằng: cổ đại. Bài trừ một tỷ lệ cực kỳ nhỏ bé rằng nơi này là nhà của một vị đam mê cổ trang nào đó, khả năng nàng xuyên về thời cổ đại có thể nói là rất lớn.
Tựa hồ…nàng còn rất có tiền, nội y còn có chăn trên người sờ sờ đều thật thoải mái a ~ hoa văn đến là phức tạp a
~Cẩn thận ngẫm lại, hẳn là vẫn còn chút ký ức đi, bằng không giả mất trí nhớ đúng là rất phiền toái, dù sao trong nhà càng có tiền người trong nhà sẽ lại càng không phải là đèn cạn dầu.
Tác giả phúc hậu một phen, nữ nhân vật chính của chúng ta tìm được tư liệu thân phận mà nàng muốn. Sau đó người nào đó lập tức khinh thường bĩu môi, khinh bỉ nguyên chủ nhân của thân thể này một phen.
Đầu tiên, thân thể này đúng là nữ tính, điều này làm cho vị hủ nữ nào đó vô cùng tiếc nuối, hơn nữa thân là nữ nhân ở trong hoàn cảnh rõ ràng là thời cổ đại nhìn thế nào cũng thấy thiệt thòi, hơn nữa thế giới này lại không phải nữ tôn.
Tiếp theo, thân thể này đã có chủ rồi, nàng không có biện pháp thực hiện giấc mộng tình hoài Mary Sue hồn nhiên ngây thơ trước khi thành hủ về một vương tử ngựa trắng ngựa đen hoặc là ngựa vằn gì đó vì một cái nhíu mày một nụ cười duyên của nàng mà lên núi đao xuống biển lửa không cần giang sơn không cần gia đình không cần huynh đệ chỉ chờ mong nàng liếc mắt nhìn hắn một cái năm xưa nữa.
Bổ sung tiếp, chức vị của lão công thân thể này là hoàng đế, nàng muốn leo tường cũng không có biện pháp leo.
Cuối cùng, thân là một hủ nữ dựa vào YY mà sống, sau khi tìm tòi tất cả trí nhớ rồi, nàng đối với cuộc sống bần cùng đơn điệu của nguyên chủ nhân thân thể này siêu cấp khinh bỉ.
Hoàng hậu nha! Nàng ta một không trói được tim lão công mình để hậu cung ba nghìn chỉ nàng ta là duy nhất; hai không có tài trị quốc xử lý công việc để văn võ cả triều phải khen ngợi trở thành Võ Tắc Thiên thứ hai; ba không có thanh danh hiền lành thục đức, không xứng ngôi mẫu nghi thiên hạ, danh tiếng điêu ngoa lan xa hải ngoại; bốn không có con nối dòng, hại nàng cho dù muốn chơi tranh đoạt luân lý cung đình cũng không thành. Quá thất bại.
Bất quá thật ra cũng không phải không có gì thú vị nha ~ thân thể này tuy rằng không có kinh lịch gì đặc biệt, nhưng là lão mụ của thân thể này có a
~Lão mụ của nàng tên là Phượng Dao, chậc chậc, nghe một chút cái tên này đã biết là một đại mỹ nhân, đại mỹ nhân sinh ra trong một trung hộ, chuẩn xác mà nói vốn là trung hộ, sau khi sinh mỹ nhân thì đã thành tiểu hộ rồi. Gia đạo sa sút, may mắn lão cha của mỹ nhân và lão ba của mỹ nam có một chút quan hệ mới không trực tiếp sa sút nốt thành không có hộ. Vì thế lão cha của mỹ nhân trong cơn xúc động hứa gả luôn mỹ nhân mới sinh ra cho mỹ nam vừa tròn bảy tuổi (chính là lão cha của nàng bây giờ).
Hiện tại lão cha của nàng là thừa tướng quan bái cực phẩm, thế nhưng lúc đó thì không phải a, lúc ấy gia đạo nhà mỹ nam tuy rằng không sai nhưng cũng không thịnh cực một thời như bây giờ, hai nhà xem ở quan hệ đôi bên liền chấp nhận luôn hôn sự này.
Mỹ nam mỗi ngày một lớn, anh tuấn tiêu sái, văn võ song toàn, mỹ nữ cũng mỗi ngày một lớn, cầm kỳ thi họa, xinh đẹp vô song. Lang tài nữ mạo, cũng là một đoạn giai thoại.
Mỹ nữ năm 15 tuổi ra ngoài đạp thanh, gặp được một siêu cấp mỹ nam đối với nàng nhất kiến khuynh tâm. Cố tình siêu cấp mỹ nam này còn chính là thái tử đương triều. Càng cố tình chính là, thái tử cùng với mỹ nam lớn lên bên nhau, quan hệ thực sự thân thiết, mỹ nam thậm chí còn từng cứu mạng của thái tử mỹ nam.
Lúc thái tử theo đuổi mỹ nữ theo được một nửa thì phát hiện mỹ nữ chính là nữ nhân của tử đảng (bạn thân, đại loại là cùng phe cánh trung thành) của mình, hơn nữa nữ nhân này một khỏa phương tâm đều dốc hết lên người tử đảng, nửa điểm cũng không chia cho mình. Vì thế rất thống khoái rút đao đoạn tình, sau khi bản thân đau lòng đến chảy máu đủ tròn một chậu, chúc phúc cho hảo hữu cùng mỹ nữ mà mình coi trọng, cũng vào ngày bọn họ đại hôn, miệng vàng lời ngọc ưng thuận hứa hẹn: “Vị trí hoàng hậu vĩnh viễn giữ lại cho nữ nhân Phượng gia.”
Đương nhiên lời này mà để cho người khác nghe được khẳng định sẽ cho rằng hàng này đang nguyền rủa hảo hữu của mình nhanh chết để tiện đường lấy di sương (bà góa) nhà người ta vào cửa.
Bất quá mỹ nữ cũng như mỹ nam đều là người thực sự hiểu thái tử, biết ý tứ chân chính trong lời của hắn, cho nên trừ bỏ dập đầu tạ ân ra thật cũng không có cẩu huyết nào khác.
Mười năm sau, thân thể hiện tại của bản cô nương sinh ra. Mỹ nam ngay lúc đó dứt khoát quyết định cho nữ nhi theo họ mẹ, thuận tiện chú thích một câu, mỹ nam họ Lý.
Nữ nhi Phượng gia vừa trăng tròn, thái tử mỹ nam lúc này đã là hoàng đế lại đến nhà, ngự bút ban thưởng nữ oa tên là Phượng Tê, ý là chim phượng hoàng này hoàng gia bọn họ giữ lại (chữ Tê có ý là dừng lại, đỗ lại). Hơn nữa cũng đến chỉ hôn, chỉ Phượng Tê, cũng chính là bản cô nương hiện tại, cho nhi tử tám tuổi của hắn, Cảnh Diễn, cũng chính là hoàng đế hiện tại.
Gì? Ngươi cảm thấy cố sự của Phượng Dao không có gì để mà xem? Sai! Mọi người hãy ngẫm lại tự thuật của ta lần nữa, tự thuật trên từ đầu đến cuối đều không nói mỹ nam lão cha thích Phượng Dao nga
~Kết hợp với cảnh chung sống luôn lạnh lùng thản nhiên của lão cha với lão mụ trong đầu Phượng Tê, lại kết hợp với lúc lão mụ hương tiêu ngọc vẫn năm Phượng Tê bảy tuổi lão cha vẫn không có vẻ gì đặc biệt. Tuy rằng lúc tiên đế băng hà bởi vì văn võ cả triều đều khóc còn thảm hơn chết thân cha không có tính tham khảo, nhưng kết hợp với phân tích chung cực của linh hồn hủ nữ hiện tại trong thân thể Phượng Tê, nàng vẫn rút ra được phán định cuối cùng…
Tiên đế a ~ người chết quá sớm rồi ~ đáng tiếc a
~Được rồi, chuyện đời trước tạm gác sang một bên, dù sao bọn họ cũng đều là người bạc mệnh, có ba thì đã chết mất hai rồi. Nói một chút về người còn sống đi, Phượng Dao sinh cho Lý Diệp (mỹ nam lão cha) hai hài tử, một là trưởng tử Lý Mộ, là một tướng quân, trong tay có chút binh quyền, nhiều năm xa nhà đánh giặc. Lại nói cái tên này của ca ca nàng cũng là khởi nguyên khiến nàng phải YY, Lý Mộ, ngươi có gì để mà mộ? Trừ bỏ cái người ngươi vĩnh viễn mộ không được kia ra ngươi còn có cái gì cần mộ đâu? Nga ha ha ha
~Còn có thứ hai chính là nàng, Phượng Tê. Sau khi Phượng Dao mất Lý Diệp vẫn chưa tái giá, bất quá hắn còn có một thị thiếp thông phòng sinh được một tiểu nhi tử mới 11 tuổi tên là Lý Giác (chữ giác 珏ghép từ hai chữ ngọc 玉). Song ngọc thành bảo, thực sự phù hợp để huấn luyện thành trâu thành ngựa cho đại nhi tử nhà đại hộ kế thừa gia nghiệp, mềm dẻo như cỏ không chết là tốt rồi. Tiểu nhi tử chỉ dùng để sủng ái, muốn cái gì cho cái đó, miễn là không đòi gia nghiệp thì ngươi chính là bảo bối. Nghe nói cha cũng đích xác thực sự cưng chiều tiểu đệ nàng.
Đúng rồi, nàng còn có chất tử (cháu), về chuyện này nàng cảm thấy đại tẩu thật vĩ đại, đại ca từ lúc còn rất trẻ đã ra chiến trường, làm quân tẩu vô cùng không dễ dàng a, cái thời đại này ngay cả điện thoại cũng không có, chờ cái tên đầu gỗ trong óc chỉ có chiến trường kia nhớ ra mà viết một phong thư nhà phỏng chừng đã chiến sự yên tĩnh sắp được về luôn rồi. Chất tử nàng hình như tên là Lý Duệ (睿). Đúng là giết người, ai đặt tên cho hài tử kia vậy? Nhiều nét như vậy hài tử học viết sẽ vất vả đến cỡ nào a
~Đáng tiếc, Phượng Tê quanh năm ở chốn thâm cung, đối với nhà mình cũng không phải thực sự quan tâm, ngay cả tiểu chất tử mấy tuổi cũng nhớ không rõ, càng đừng nói đến chuyện biết cái tên chết tiệt có thể gây ra bóng đen tâm lý cho tuổi thơ của hài tử như vậy là ai đặt ra.
Lúc trước cũng đã nói, tính tình điêu ngoa của Phượng Tê nổi tiếng xa gần, thậm chí còn theo bước chân viễn chinh của đại ca nàng mà lưu truyền sang ngoại quốc. Chuyện này cũng không có biện pháp a, ngươi ngẫm lại nàng vừa ra sinh ra đã có mệnh hoàng hậu, ngay cả hoàng đế hiện tại cũng là bởi vì nàng ra đời mới được phong làm thái tử để chỉ hôn. Bao nhiêu người nịnh bợ nàng, hơn nữa có thân phận hoàng hậu đè nặng, vô luận là nữ giáo hay là phụ mẫu cũng không tiện quá mức nghiêm khắc, cho nên mới dẫn đến tính cách điêu ngoa của Phượng Tê ngày hôm nay.
Loại tính cách này sẽ được hoàng đế thích sao? Đương nhiên sẽ không. Loại tính cách này sẽ làm cho nam nhân lên được đế vị có công lao của nàng đối với nàng vài phần kính trọng sao? Đương nhiên cũng sẽ không. Cho nên mới nói quan hệ giữa hoàng hậu nàng với hoàng đế là…gần như đóng băng!
Lúc mới bắt đầu cũng còn có thể tạm thông qua, Tiểu Phượng Tê hồi mới gả vào cung cũng an phận đóng vai thục nữ vài ngày, hoàng đế ngại với lễ pháp cũng đến mấy hồi phu thê ân ái. Sau lại hai bên lộ nguyên hình rồi thì nhìn nhau thấy ghét. Hiện tại khoảng cách duy trì giữa hai người ít nhất cũng phải cỡ nửa hoàng cung, nếu không chính là hiệu quả ngang ngửa Hỏa Tinh đâm Địa Cầu, Titanic đụng núi băng.
Bất quá chuyện này đối với hàng giả như nàng mà nói thật ra lại là chuyện tốt nga ~ gật đầu ~ chuyện siêu cấp tốt.
Phượng Tê sau khi tỉnh lại lần thứ hai vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, không nháo ra động tĩnh gì. Trong đầu sửa sang phân tích lại tình cảnh trước mắt tính cả gia phả nhà mình, cho ra kết luận là nàng có thể an an ổn ổn phú quý bình an qua nửa đời sau, hôm nào vui lên còn có thể gây chút sóng gió.
So với những thời đại không gian có trình độ nguy hiểm ngang ngửa hơi một tí là ăn đói mặc rách ở phố Sao Băng, tuy rằng nơi này là một quốc gia giá không, nàng không có bản lĩnh đoán trước tương lai, nhưng thân phận của nàng trước mắt chính là đã quý đến không thể quý hơn được nữa. So với những nữ nhân vật chính bi thương xuyên qua xong chuyện đầu tiên phải lo lắng chính là làm sao để báo huyết hải thâm cừu làm thế nào để chạy thoát khỏi thanh lâu vẫn tốt hơn nhiều lắm. Dù sao nếu nàng có xuyên đến thời đại lịch sử chính tông thì với mớ kiến thức đã bị n phiên bản kịch truyền hình hỗn loạn trong đầu, không thêm phiền đã là không sai lầm rồi.
Khụ khụ, trước mắt sao, nàng hẳn là phải bình tâm tĩnh khí sải ra bước chân xuyên việt đầu tiên.
Ngầm hắng giọng một cái, dọn xong biểu tình trên mặt, ở cái niên đại băng vệ sinh cũng không có này, bất đắc dĩ thân là nữ nhân đã là bi kịch, ngàn vạn lần đừng đập nát luôn chỗ tốt duy nhất của thân thể này, cũng chính là thân phận cao quý kia.
“Người đâu…” Phượng Tê đương nhiệm lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của mình. Có chút khàn khàn, phỏng chừng là thiếu nước, tạm chấp nhận được, cũng rất dễ nghe.
Nữ nhân vật chính của chúng ta sẽ…nhắm mắt lại tiếp tục ngủ thêm một giấc.
Kháo! Ngươi chỉ nói không thì dễ nghe lắm! Nếu ngươi từ trong ra ngoài từ trên xuống dưới đều vừa đau vừa tê vừa mỏi, nói ngủ chính là khách khí, trên thực tế phải gọi là hôn mê!
Được rồi, nàng hôn mê phần của nàng, chúng ta nói một chút nàng trước kia là người như thế nào.
Nàng trước kia…là nữ, nói như vậy mặc dù có chút thừa, chủ yếu là để cho thấy bài này không phải nam xuyên nữ. Nàng trước kia là hủ nữ, đây cũng không phải lời thừa, chủ yếu là để cho thấy bi ai đời nam nhân của nàng về sau.
Hủ nữ không đáng sợ, hủ nữ có quyền có thế mới là đáng sợ. Trước kia nàng cùng lắm cũng chỉ là lên mạng viết văn, phổ độ càng nhiều nữ nhân trở thành hủ nữ, cổ vũ càng nhiều nam nhân nhào vào vòng tay ôm ấp của nam nhân. Hiện tại…
Cảnh tượng mà ánh mắt đầu tiên chưa nhìn thấy rõ bây giờ đã hoàn toàn tinh tường, giường gỗ, rường cột chạm trổ, màn tơ lụa, toàn màu vàng sáng, trên người là chăn bông, không phải chăn thông khí siêu nhẹ. Cộng lại bằng: cổ đại. Bài trừ một tỷ lệ cực kỳ nhỏ bé rằng nơi này là nhà của một vị đam mê cổ trang nào đó, khả năng nàng xuyên về thời cổ đại có thể nói là rất lớn.
Tựa hồ…nàng còn rất có tiền, nội y còn có chăn trên người sờ sờ đều thật thoải mái a ~ hoa văn đến là phức tạp a
~Cẩn thận ngẫm lại, hẳn là vẫn còn chút ký ức đi, bằng không giả mất trí nhớ đúng là rất phiền toái, dù sao trong nhà càng có tiền người trong nhà sẽ lại càng không phải là đèn cạn dầu.
Tác giả phúc hậu một phen, nữ nhân vật chính của chúng ta tìm được tư liệu thân phận mà nàng muốn. Sau đó người nào đó lập tức khinh thường bĩu môi, khinh bỉ nguyên chủ nhân của thân thể này một phen.
Đầu tiên, thân thể này đúng là nữ tính, điều này làm cho vị hủ nữ nào đó vô cùng tiếc nuối, hơn nữa thân là nữ nhân ở trong hoàn cảnh rõ ràng là thời cổ đại nhìn thế nào cũng thấy thiệt thòi, hơn nữa thế giới này lại không phải nữ tôn.
Tiếp theo, thân thể này đã có chủ rồi, nàng không có biện pháp thực hiện giấc mộng tình hoài Mary Sue hồn nhiên ngây thơ trước khi thành hủ về một vương tử ngựa trắng ngựa đen hoặc là ngựa vằn gì đó vì một cái nhíu mày một nụ cười duyên của nàng mà lên núi đao xuống biển lửa không cần giang sơn không cần gia đình không cần huynh đệ chỉ chờ mong nàng liếc mắt nhìn hắn một cái năm xưa nữa.
Bổ sung tiếp, chức vị của lão công thân thể này là hoàng đế, nàng muốn leo tường cũng không có biện pháp leo.
Cuối cùng, thân là một hủ nữ dựa vào YY mà sống, sau khi tìm tòi tất cả trí nhớ rồi, nàng đối với cuộc sống bần cùng đơn điệu của nguyên chủ nhân thân thể này siêu cấp khinh bỉ.
Hoàng hậu nha! Nàng ta một không trói được tim lão công mình để hậu cung ba nghìn chỉ nàng ta là duy nhất; hai không có tài trị quốc xử lý công việc để văn võ cả triều phải khen ngợi trở thành Võ Tắc Thiên thứ hai; ba không có thanh danh hiền lành thục đức, không xứng ngôi mẫu nghi thiên hạ, danh tiếng điêu ngoa lan xa hải ngoại; bốn không có con nối dòng, hại nàng cho dù muốn chơi tranh đoạt luân lý cung đình cũng không thành. Quá thất bại.
Bất quá thật ra cũng không phải không có gì thú vị nha ~ thân thể này tuy rằng không có kinh lịch gì đặc biệt, nhưng là lão mụ của thân thể này có a
~Lão mụ của nàng tên là Phượng Dao, chậc chậc, nghe một chút cái tên này đã biết là một đại mỹ nhân, đại mỹ nhân sinh ra trong một trung hộ, chuẩn xác mà nói vốn là trung hộ, sau khi sinh mỹ nhân thì đã thành tiểu hộ rồi. Gia đạo sa sút, may mắn lão cha của mỹ nhân và lão ba của mỹ nam có một chút quan hệ mới không trực tiếp sa sút nốt thành không có hộ. Vì thế lão cha của mỹ nhân trong cơn xúc động hứa gả luôn mỹ nhân mới sinh ra cho mỹ nam vừa tròn bảy tuổi (chính là lão cha của nàng bây giờ).
Hiện tại lão cha của nàng là thừa tướng quan bái cực phẩm, thế nhưng lúc đó thì không phải a, lúc ấy gia đạo nhà mỹ nam tuy rằng không sai nhưng cũng không thịnh cực một thời như bây giờ, hai nhà xem ở quan hệ đôi bên liền chấp nhận luôn hôn sự này.
Mỹ nam mỗi ngày một lớn, anh tuấn tiêu sái, văn võ song toàn, mỹ nữ cũng mỗi ngày một lớn, cầm kỳ thi họa, xinh đẹp vô song. Lang tài nữ mạo, cũng là một đoạn giai thoại.
Mỹ nữ năm 15 tuổi ra ngoài đạp thanh, gặp được một siêu cấp mỹ nam đối với nàng nhất kiến khuynh tâm. Cố tình siêu cấp mỹ nam này còn chính là thái tử đương triều. Càng cố tình chính là, thái tử cùng với mỹ nam lớn lên bên nhau, quan hệ thực sự thân thiết, mỹ nam thậm chí còn từng cứu mạng của thái tử mỹ nam.
Lúc thái tử theo đuổi mỹ nữ theo được một nửa thì phát hiện mỹ nữ chính là nữ nhân của tử đảng (bạn thân, đại loại là cùng phe cánh trung thành) của mình, hơn nữa nữ nhân này một khỏa phương tâm đều dốc hết lên người tử đảng, nửa điểm cũng không chia cho mình. Vì thế rất thống khoái rút đao đoạn tình, sau khi bản thân đau lòng đến chảy máu đủ tròn một chậu, chúc phúc cho hảo hữu cùng mỹ nữ mà mình coi trọng, cũng vào ngày bọn họ đại hôn, miệng vàng lời ngọc ưng thuận hứa hẹn: “Vị trí hoàng hậu vĩnh viễn giữ lại cho nữ nhân Phượng gia.”
Đương nhiên lời này mà để cho người khác nghe được khẳng định sẽ cho rằng hàng này đang nguyền rủa hảo hữu của mình nhanh chết để tiện đường lấy di sương (bà góa) nhà người ta vào cửa.
Bất quá mỹ nữ cũng như mỹ nam đều là người thực sự hiểu thái tử, biết ý tứ chân chính trong lời của hắn, cho nên trừ bỏ dập đầu tạ ân ra thật cũng không có cẩu huyết nào khác.
Mười năm sau, thân thể hiện tại của bản cô nương sinh ra. Mỹ nam ngay lúc đó dứt khoát quyết định cho nữ nhi theo họ mẹ, thuận tiện chú thích một câu, mỹ nam họ Lý.
Nữ nhi Phượng gia vừa trăng tròn, thái tử mỹ nam lúc này đã là hoàng đế lại đến nhà, ngự bút ban thưởng nữ oa tên là Phượng Tê, ý là chim phượng hoàng này hoàng gia bọn họ giữ lại (chữ Tê có ý là dừng lại, đỗ lại). Hơn nữa cũng đến chỉ hôn, chỉ Phượng Tê, cũng chính là bản cô nương hiện tại, cho nhi tử tám tuổi của hắn, Cảnh Diễn, cũng chính là hoàng đế hiện tại.
Gì? Ngươi cảm thấy cố sự của Phượng Dao không có gì để mà xem? Sai! Mọi người hãy ngẫm lại tự thuật của ta lần nữa, tự thuật trên từ đầu đến cuối đều không nói mỹ nam lão cha thích Phượng Dao nga
~Kết hợp với cảnh chung sống luôn lạnh lùng thản nhiên của lão cha với lão mụ trong đầu Phượng Tê, lại kết hợp với lúc lão mụ hương tiêu ngọc vẫn năm Phượng Tê bảy tuổi lão cha vẫn không có vẻ gì đặc biệt. Tuy rằng lúc tiên đế băng hà bởi vì văn võ cả triều đều khóc còn thảm hơn chết thân cha không có tính tham khảo, nhưng kết hợp với phân tích chung cực của linh hồn hủ nữ hiện tại trong thân thể Phượng Tê, nàng vẫn rút ra được phán định cuối cùng…
Tiên đế a ~ người chết quá sớm rồi ~ đáng tiếc a
~Được rồi, chuyện đời trước tạm gác sang một bên, dù sao bọn họ cũng đều là người bạc mệnh, có ba thì đã chết mất hai rồi. Nói một chút về người còn sống đi, Phượng Dao sinh cho Lý Diệp (mỹ nam lão cha) hai hài tử, một là trưởng tử Lý Mộ, là một tướng quân, trong tay có chút binh quyền, nhiều năm xa nhà đánh giặc. Lại nói cái tên này của ca ca nàng cũng là khởi nguyên khiến nàng phải YY, Lý Mộ, ngươi có gì để mà mộ? Trừ bỏ cái người ngươi vĩnh viễn mộ không được kia ra ngươi còn có cái gì cần mộ đâu? Nga ha ha ha
~Còn có thứ hai chính là nàng, Phượng Tê. Sau khi Phượng Dao mất Lý Diệp vẫn chưa tái giá, bất quá hắn còn có một thị thiếp thông phòng sinh được một tiểu nhi tử mới 11 tuổi tên là Lý Giác (chữ giác 珏ghép từ hai chữ ngọc 玉). Song ngọc thành bảo, thực sự phù hợp để huấn luyện thành trâu thành ngựa cho đại nhi tử nhà đại hộ kế thừa gia nghiệp, mềm dẻo như cỏ không chết là tốt rồi. Tiểu nhi tử chỉ dùng để sủng ái, muốn cái gì cho cái đó, miễn là không đòi gia nghiệp thì ngươi chính là bảo bối. Nghe nói cha cũng đích xác thực sự cưng chiều tiểu đệ nàng.
Đúng rồi, nàng còn có chất tử (cháu), về chuyện này nàng cảm thấy đại tẩu thật vĩ đại, đại ca từ lúc còn rất trẻ đã ra chiến trường, làm quân tẩu vô cùng không dễ dàng a, cái thời đại này ngay cả điện thoại cũng không có, chờ cái tên đầu gỗ trong óc chỉ có chiến trường kia nhớ ra mà viết một phong thư nhà phỏng chừng đã chiến sự yên tĩnh sắp được về luôn rồi. Chất tử nàng hình như tên là Lý Duệ (睿). Đúng là giết người, ai đặt tên cho hài tử kia vậy? Nhiều nét như vậy hài tử học viết sẽ vất vả đến cỡ nào a
~Đáng tiếc, Phượng Tê quanh năm ở chốn thâm cung, đối với nhà mình cũng không phải thực sự quan tâm, ngay cả tiểu chất tử mấy tuổi cũng nhớ không rõ, càng đừng nói đến chuyện biết cái tên chết tiệt có thể gây ra bóng đen tâm lý cho tuổi thơ của hài tử như vậy là ai đặt ra.
Lúc trước cũng đã nói, tính tình điêu ngoa của Phượng Tê nổi tiếng xa gần, thậm chí còn theo bước chân viễn chinh của đại ca nàng mà lưu truyền sang ngoại quốc. Chuyện này cũng không có biện pháp a, ngươi ngẫm lại nàng vừa ra sinh ra đã có mệnh hoàng hậu, ngay cả hoàng đế hiện tại cũng là bởi vì nàng ra đời mới được phong làm thái tử để chỉ hôn. Bao nhiêu người nịnh bợ nàng, hơn nữa có thân phận hoàng hậu đè nặng, vô luận là nữ giáo hay là phụ mẫu cũng không tiện quá mức nghiêm khắc, cho nên mới dẫn đến tính cách điêu ngoa của Phượng Tê ngày hôm nay.
Loại tính cách này sẽ được hoàng đế thích sao? Đương nhiên sẽ không. Loại tính cách này sẽ làm cho nam nhân lên được đế vị có công lao của nàng đối với nàng vài phần kính trọng sao? Đương nhiên cũng sẽ không. Cho nên mới nói quan hệ giữa hoàng hậu nàng với hoàng đế là…gần như đóng băng!
Lúc mới bắt đầu cũng còn có thể tạm thông qua, Tiểu Phượng Tê hồi mới gả vào cung cũng an phận đóng vai thục nữ vài ngày, hoàng đế ngại với lễ pháp cũng đến mấy hồi phu thê ân ái. Sau lại hai bên lộ nguyên hình rồi thì nhìn nhau thấy ghét. Hiện tại khoảng cách duy trì giữa hai người ít nhất cũng phải cỡ nửa hoàng cung, nếu không chính là hiệu quả ngang ngửa Hỏa Tinh đâm Địa Cầu, Titanic đụng núi băng.
Bất quá chuyện này đối với hàng giả như nàng mà nói thật ra lại là chuyện tốt nga ~ gật đầu ~ chuyện siêu cấp tốt.
Phượng Tê sau khi tỉnh lại lần thứ hai vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, không nháo ra động tĩnh gì. Trong đầu sửa sang phân tích lại tình cảnh trước mắt tính cả gia phả nhà mình, cho ra kết luận là nàng có thể an an ổn ổn phú quý bình an qua nửa đời sau, hôm nào vui lên còn có thể gây chút sóng gió.
So với những thời đại không gian có trình độ nguy hiểm ngang ngửa hơi một tí là ăn đói mặc rách ở phố Sao Băng, tuy rằng nơi này là một quốc gia giá không, nàng không có bản lĩnh đoán trước tương lai, nhưng thân phận của nàng trước mắt chính là đã quý đến không thể quý hơn được nữa. So với những nữ nhân vật chính bi thương xuyên qua xong chuyện đầu tiên phải lo lắng chính là làm sao để báo huyết hải thâm cừu làm thế nào để chạy thoát khỏi thanh lâu vẫn tốt hơn nhiều lắm. Dù sao nếu nàng có xuyên đến thời đại lịch sử chính tông thì với mớ kiến thức đã bị n phiên bản kịch truyền hình hỗn loạn trong đầu, không thêm phiền đã là không sai lầm rồi.
Khụ khụ, trước mắt sao, nàng hẳn là phải bình tâm tĩnh khí sải ra bước chân xuyên việt đầu tiên.
Ngầm hắng giọng một cái, dọn xong biểu tình trên mặt, ở cái niên đại băng vệ sinh cũng không có này, bất đắc dĩ thân là nữ nhân đã là bi kịch, ngàn vạn lần đừng đập nát luôn chỗ tốt duy nhất của thân thể này, cũng chính là thân phận cao quý kia.
“Người đâu…” Phượng Tê đương nhiệm lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của mình. Có chút khàn khàn, phỏng chừng là thiếu nước, tạm chấp nhận được, cũng rất dễ nghe.
/57
|